Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 513: Cuộc chiến đoạt thiên

Một tia sáng đánh tới Thiên Đạo.
Phanh!
Trên đỉnh Thiên giới có một bóng dáng khổng lồ bị Thiên Đế đánh đến mức muốn hỏng mất.
“Không có việc gì sao?”
Mộc Phàm bay ngược ra xa, kinh ngạc nhìn bản thể Thiên Đạo, dĩ nhiên không có tan rã.
Điều này có nghĩa là Thiên Đạo thừa nhận được một kích đáng sợ vừa rồi, hắn không thành công đoạt thiên.
“Diệt!”
Bản thể Thiên Đạo giơ tay ép xuống.
Lực lượng huỷ diệt ù ù đánh tới, bao phủ lấy Mộc Phàm.
Trong lúc nguy cấp, cả người Mộc Phàm sáng lên, thân hình biến to, đẩy ngược bàn tay Thiên Đạo.
Thiên Đế giằng co với Thiên Đạo, uy áp nặng nề chồng chất lan tràn khắp vũ trụ, vô số thần ma đều run bần bật.
Cảnh tượng khủng bố khắc sâu vào tâm trí chúng sinh, không thể phai mờ.
Đây là một cuộc chiến tranh đoạt Thiên Đạo của riêng Thiên Đế, hắn muốn thay thế Thiên Đạo nên khiêu chiến Thiên Đạo.
Chúng sinh đều đang sợ hãi!
“Thiên Đế thật là khủng khiếp!”
Đế Tuấn, Cổ Phật, cả Thượng đế đang ẩn nấp cũng xuất hiện, còn có vô số thần ma chấn động quan sát cuộc chiến kinh thế này.
“Thế mà muốn đoạt thiên!”
Nữ Oa lẩm bẩm, nàng chưa từng nghĩ tới Thiên Đế bế quan mấy vạn năm liền trực tiếp khiêu chiến Thiên Đạo.
Hắn muốn đoạt lấy tạo hoá của Thiên Đạo, thay thế Thiên Đạo.
“Tiệt thiên chỉ!”
Mộc Phàm giơ ngón tay chọc tới, hư không vỡ nát, khí hỗn độn cuốn ngược hóa thành một ngón tay khủng bố đánh về phía bản thể Thiên Đạo.
Thiên Đạo cũng giơ một ngón tay chọc tới, hai ngón tay va chạm.
Phanh!
Vạn vật mai một, vũ trụ rung chuyển.
Lực lượng hai bên triệt tiêu lẫn nhau, Thiên Đế lui về phía sau mấy chục vạn dặm nhưng lại đạp bước phóng tới.
“Liệt thiên quyền!”
Thiên Đế hét to, vung tay tung ra một quyền cường đại.
Ầm!
Vòm trời nứt ra, một quyền cường đại đánh tan mọi thứ cản trở, bản thể Thiên Đạo cảm nhận được nguy hiểm.
Nó không chút do dự vỗ một chưởng.
Quyền chưởng va chạm, quy tắc đứt gãy, vật chất hỗn độn đều bị đánh tan.
Sắc mặt Mộc Phàm thay đổi, thân thể rầm bay ngược, rơi vào Thiên giới, ngẩng đầu nhìn trời.
“Phong thiên xích!”
Ngay sau đó, từng sợi xiềng xích bắn ra từ trong thân thể hắn, khoá chặt bản thể Thiên Đạo.
Nhân cơ hội này, Mộc Phàm lại kéo cung ngưng tụ một mũi tên.
“Tru thiên tiễn!”
Tất cả sinh linh đều cảm thấy trước mắt tối sầm, thiên địa thất sắc, chỉ có mũi tên sáng chói bay thẳng tới bản thể Thiên Đạo.
Xì!
Bản thể Thiên Đạo bị mũi tên đâm xuyên tim, tạo ra một lỗ thủng, căn nguyên vô tận phun trào.
“Đoạt thiên!”
Mộc Phàm lại hóa thành tia sáng công kích bản thể Thiên Đạo, xuyên qua thân thể nó, cướp đi một lượng căn nguyên.
Một kích thành công, Mộc Phàm cướp được một phần căn nguyên Thiên Đạo, hấp thu vào trong cơ thể.
Một màn khủng bố khiến các sinh linh chấn động sâu sắc, càng sợ hãi Thiên Đế.
Cả Thiên Đạo mà cũng dám đánh, thậm chí dám cướp đoạt căn nguyên Thiên Đạo, quả thực vô pháp vô thiên.
Không, Thiên Đế tự cho mình chính là thiên, Thiên Đạo không nên tồn tại.
Cho nên một trận chiến này khiến rất nhiều thần ma có nhận thức rõ hơn về Thiên Đế, sự cường đại của hắn đã khắc sâu vào tâm linh bọn họ.
“Quá ít.”
Bóng dáng Mộc Phàm hạ xuống, cảm thấy rất không hài lòng vì chỉ cướp được một phần căn nguyên nhỏ mà thôi, quá ít.
Đối với bản thể Thiên Đạo mà nói thì lượng căn nguyên hắn cướp được ít đến đáng thương.
Hắn nhìn bản thể Thiên Đạo đã chữa trị xong, hơn nữa hơi thở càng thêm khủng bố, hấp thu lực lượng vô tận từ vũ trụ, bây giờ Thiên Đạo mới bày ra trạng thái đáng sợ của nó.
Dưới Thiên Đạo đều là sâu kiến!
Phanh!
Nó vỗ một chưởng, lực lượng cường đại ma diệt tất cả.
Thiên Đế không kịp né tránh, bị Thiên Đạo đánh bay, thân thể xuất hiện nhiều vết rách, máu loãng trào ra.
Từng giọt máu bắn ra phá huỷ một số tinh hệ.
“Thật mạnh.” Mộc Phàm lau sạch vết máu nơi khóe miệng, nhìn bản thể Thiên Đạo, đây mới là thực lực thật sự của Thiên Đạo, vừa rồi nó còn chưa hoàn toàn ngưng tụ lực lượng.
Từ lúc mở ra đại chiến với Thiên Đạo thì quyền hành Thiên Đạo thuộc về hắn cũng đã bị giam cầm, phong tỏa, bị Thiên Đạo thu hồi.
Chuyện này làm cho hắn càng thêm kiên định với ý muốn đoạt lấy, thay thế Thiên Đạo.
Bằng không thì dù nắm giữ nhiều quyền hành Thiên Đạo hơn nữa cũng vô dụng, đó là thứ thuộc về Thiên Đạo, nó có thể thu hồi bất kỳ lúc nào.
Cho nên sau khi dùng căn nguyên Thiên Đạo hoàn thành lột xác, Mộc Phàm mới dám khởi xướng khiêu chiến Thiên Đạo.
“Thiên Đạo không thể khinh!”
“Thiên Đế, ngươi xong rồi.”
Trong hư không hỗn độn, từ Thiên đường mờ ảo truyền ra tiếng cười.
Thượng đế thấy Thiên Đế bị Thiên Đạo đả thương mà lòng hưng phấn.
“Thiên Đế cuồng vọng, dám mưu toan khiêu chiến Thiên Đạo?”
Đế Tuấn cười lạnh, tuy rằng khiếp sợ vì thực lực của Thiên Đế nhưng không tin hắn có thể thành công đoạt thiên, thậm chí không thể đối nghịch Thiên Đạo.
Muốn nghịch thiên đánh bại, thay thế Thiên Đạo, quả thực là chuyện si tâm vọng tưởng.
Quả nhiên, còn chưa uy phong bao lâu thì Thiên Đế đã bị Thiên Đạo đả thương.
Oanh!
Đại chiến tiếp tục diễn ra, Mộc Phàm thăng hoa hết mức, thi triển toàn bộ tuyệt chiêu nhưng lại dần dần cảm thấy lực bất tòng tâm.
Thiên Đạo càng lúc càng cường đại, càng hoàn thiện, từng chiêu từng thức đơn giản dứt khoát, ẩn chứa lực lượng không thể địch nổi.
Phanh phanh phanh...
Đại chiến một lúc lâu, Mộc Phàm lại bị Thiên Đạo đánh trọng thương, cơ thể thiếu chút nữa bị đánh tan, còn may là thân thể của hắn rất cường đại.
Mặc dù như vậy nhưng Mộc Phàm cũng đoạt được một lượng lớn căn nguyên từ bản thể Thiên Đạo để bổ sung cho bản thân, khiến bản thân trở nên cường đại hơn.
“Chiến!”
Mộc Phàm rít gào, hai mắt loé tiên quang, lực lượng mênh mông cuồn cuộn trong cơ thể phóng xuất ra, bí pháp, cấm thuật liên tục oanh về phía bản thể Thiên Đạo.
Cả hai đại chiến trong hư không hỗn độn.
Một Thiên Đế, một Thiên Đạo, đại chiến kịch liệt, ngươi qua ta lại, đều đã bị thương.
Mộc Phàm lần lượt bị thương, lần lượt khôi phục, hơn nữa còn đoạt được nhiều căn Thiên Đạo hơn.
Thiên Đạo cũng cường đại, chúng sinh đều run rẩy dưới uy áp từ Thiên Đạo.
Chỉ có Thiên Đế mới có thể chống lại Thiên Đạo, dù giao chiến đã lâu nhưng vẫn không bị Thiên Đạo đánh bại, ngược lại càng đánh càng cường đại.
“Hắn thật sự cướp đoạt căn nguyên Thiên Đạo.”
Nữ Oa chấn động, thấy được sự vô địch, cường đại của Thiên Đế, Thiên Đạo cũng không thể chèn ép hắn nói gì tới chuyện mạt sát.
Dưới trạng thái bùng nổ của bản thể Thiên Đạo, tuy Mộc Phàm liên tục bại lui nhưng cũng liên tục cướp đoạt căn nguyên bàng bạc từ bản thể Thiên Đạo.
Nhờ như vậy nên hắn mới có thể chống đỡ, càng đánh càng mạnh, bản thể Thiên Đạo thì càng lúc càng yếu.
Vũ trụ đang ở thời kỳ sơ khai, Thiên Đạo cũng không quá cường đại, đúng là thời cơ tốt nhất để đoạt thiên nên Mộc Phàm mới đột nhiên khiêu chiến.
Mộc Phàm cảm thấy đây là cơ hội tốt nhất, nếu Thiên Đạo càng lúc càng cường đại, vũ trụ càng lúc càng rộng lớn, dựng dục ra vũ trụ như trong tương lai vậy thì còn đánh cái con khỉ.
Phanh!
Đột nhiên nghe một tiếng vang lớn, bản thể Thiên Đạo nghiêng ngả, cơ thể bị đánh thủng một lỗ, căn nguyên không ngừng phun trào, rơi vào trong tay Mộc Phàm.
“Thật lợi hại, chờ ngươi tiếp tục hoàn thiện thì có khả năng ta không tiếp nổi một chiêu của ngươi.”
Mộc Phàm lau máu nơi khóe miệng, lộ vẻ hưng phấn.
Thiên Đạo hiện tại còn chưa trưởng thành nên có thể khiêu chiến, nếu chờ nó hoàn toàn trưởng thành thì không có khả năng khiêu chiến.
“Hệ thống, ta còn bao nhiêu căn nguyên, đủ xuyên trở về sao?”
Lúc này, Mộc Phàm dò hỏi hệ thống.
Chỉ nghe hệ thống đáp lại: “Ký chủ còn thiếu một chút.”
“Còn thiếu một chút?” Mộc Phàm nhíu mày.
Hắn nhìn bản thể Thiên Đạo, trong mắt lộ vẻ kiên định.
“Thiên Đạo, tiếp một chiêu cuối cùng của ta.”
Đột nhiên, Mộc Phàm hét to, lực lượng toàn thân hội tụ, ý chí cường đại dâng trào.
Trên đỉnh đầu dần dần ngưng tụ ra một lưỡi dao khủng bố.
Đó là Khai thiên chi nhận.
Trước kia Mộc Phàm thi triển chiêu này để bổ lá chắn Thiên Đạo, sáng lập Thiên giới.
Hiện tại thi triển lần nữa, lập tức khiến cho vô số thần ma khủng hoảng.
“Chính là chiêu này.”
Đế Tuấn kinh hoảng kêu to, tự nhiên nhớ rõ cảnh tượng Thiên Đế khai thiên.
“A Di Đà phật!”
Cổ Phật lẩm bẩm, nhìn Thiên Đế đang ngưng tụ tuyệt chiêu tối thượng trong hư không, một chiêu không thể quên.
Thượng đế, quần ma, chư thần, cùng sinh linh khắp nơi đều bị hơi thở đáng sợ đang hình thành chèn ép.
Loại hơi thở như muốn bổ đôi vạn vật làm chúng sinh sợ hãi.
“Khai thiên!”
Cùng với một tiếng hét giận dữ, Mộc Phàm vung Khai thiên chi nhận, thiên địa tối tăm, mất đi màu sắc, chỉ có hắc ám vĩnh hằng bao phủ.
Trong hắc ám mênh mông có một một lưỡi dao cắt ngang, chia đôi hỗn độn.
Khai thiên chi nhận, bổ ra thiên địa.
Răng rắc!
Chỉ nghe một tiếng giòn vang, bản thể Thiên Đạo nứt ra, bị Khai thiên chi nhận chém thành hai nửa.
“Thiên Đạo nứt ra rồi?”
Trong lúc nhất thời, chúng sinh hoảng sợ, ngây ngốc nhìn bản thể Thiên Đạo bị chém thành hai nửa.
Cảnh tượng quá khủng bố.
Mọi ánh mắt nhìn về Mộc Phàm đều tràn ngập sự kính sợ.
Không kẻ nào nghĩ đến Thiên Đế thật sự bổ đôi Thiên Đạo, thật khó tin.
“Đoạt thiên!”
Ngay sau đó, tất cả kinh ngạc khi thấy Mộc Phàm hoá thành hai tia sáng xuyên thấu qua bản thể Thiên Đạo đã bị bổ đôi, nháy mắt đoạt lấy phần lớn căn nguyên Thiên Đạo.
Ngay lập tức đoạt được một nửa căn nguyên.
Ong!
Cùng lúc đó, bản thể Thiên Đạo nháy mắt khép lại, toàn bộ quá trình diễn ra rất nhanh, Mộc Phàm thành công đoạt lấy một nửa căn nguyên.
“Thiên Đạo, nên kết thúc.”
Lúc này, Mộc Phàm đứng trước mặt Thiên Đạo, trong tay chậm rãi ngưng tụ một cổ lực lượng thần bí.
Cổ lực lượng này vừa xuất hiện, vẻ mặt lạnh nhạt của Thiên Đạo lập tức biến đổi, cảm nhận được nguy hiểm cực lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận