Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 172: Kế sách kiếm tiền

Mộc Phàm vừa đi vừa suy tư kế sách kiếm tiền.
“Chúng ta đều là tiểu quái thú, tiểu quái thú biết tu luyện...”
Lúc này, tiếng chuông di động vang lên, Mộc Phàm cầm lấy xem, ánh mắt sáng lên khi thấy tên người gọi.
“Nặc Á?”
Mộc Phàm nhận cuộc gọi.
Chỉ nghe tiếng Nặc Á truyền đến: “Mộc Phàm, ngươi ở đâu, chúng ta muốn đi giao nhiệm vụ.”
“Được, ta lập tức tới.”
Mộc Phàm nói xong cúp điện thoại, đôi mắt sáng ngời, đám Nặc Á không phải là một đám tiểu phú bà sao.
Nếu không, mượn các nàng một tỷ, chờ có tiền thì trả lại?
Nhưng Mộc Phàm có chút do dự, một nam nhân thế mà bần cùng đến mức vay tiền nữ nhân, quá mất mặt.
“Kiên quyết không vay tiền.” Mộc Phàm lập tức gạt bỏ ý tưởng này.
Đùa cái gì vậy, vay tiền nữ nhân, sẽ mất hết mặt mũi.
Không muốn vay tiền thì phải nghĩ biện pháp khác thôi, trong lòng Mộc Phàm đã có kế hoạch.
Nghĩ xong rồi, hắn bước chân nhanh hơn, đi hướng tới nơi giao nhiệm vụ.
Không bao lâu liền tới khu giao nhiệm vụ, từ xa đã thấy bốn nữ sinh đứng chờ.
Các học sinh lui tới ra đều ngước nhìn, các nam sinh thì hay trộm nhìn các nàng, bản tính nam nhân nha.
Nam nhân luôn thích ngắm mỹ nữ, đây là điều không thay đổi được.
“Mộc Phàm, ở bên này.”
Còn chưa tới gần, liền thấy hai người Tiết Tiểu Lỵ, Lý Diệu Diệu hưng phấn vẫy tay.
Đám nam sinh xung quanh tức khắc đồng loạt nhìn qua, sau khi thấy Mộc Phàm, sắc mặt cả đám đều đen lại.
“Ai thế, cân lượng lớn như vậy, lại để bốn vị nữ thần chờ hắn?”
Mộc Phàm sờ sờ cái mũi, như ngửi được mùi vị chua lè trong không khí, có chút xấu hổ vì bị vô số nam sinh nhìn chăm chú.
Nhưng ngoài mặt vẫn làm như không có việc gì, căn bản không để ý tới ánh mắt hâm mộ ghen tị của đám nam sinh xung quanh.
“Sớm a.” Mộc Phàm chào hỏi.
Thanh Trĩ hơi hơi gật đầu, không rên một tiếng.
Còn tính cách hai người Lý Diệu Diệu, Tiết Tiểu Lỵ thì hoạt bát hiếu động, vừa tới liền nói ríu rít không ngừng.
“Mộc Phàm, trí thông minh nhân tạo của ta sửa xong rồi sao, không có nó ta không quen lắm.” Lý Diệu Diệu mở miệng hỏi.
Tiết Tiểu Lỵ bên cạnh lập tức đồng ý: “Đúng đúng, ta cũng ngủ không yên, ngươi cải tạo xong rồi phải không?”
Mộc Phàm bất đắc dĩ lắc đầu, cười khổ nói: “Thật là bó tay với các ngươi, ta làm việc còn không yên tâm sao, đã cải tạo xong rồi.”
“Các ngươi không biết đâu, vì cải tạo trí thông minh nhân tạo cho các ngươi, ta cả ngày lẫn đêm không nghỉ ngơi, không ngừng nghỉ một khắc, vất vả biết bao, các ngươi biết không a?”
Mộc Phàm làm một trận nước mũi nước mắt, đáng tiếc là nhìn quá giả.
“Phốc!” Nặc Á nhịn không được cười thành tiếng, nàng nói: “Được rồi, biết ngươi vất vả, hôm nay ta mời, sau khi giao nhiệm vụ cùng đi ăn một bữa tiệc lớn.”
Mộc Phàm nghe xong cười hắc hắc, nói: “Mời thì không cần, thật ra có chuyện cần các ngươi giúp đỡ.”
“Chuyện gì, ngươi cứ việc nói.” Nặc Á nhẹ nhàng gật đầu.
Những người khác cũng nhìn Mộc Phàm, mang theo vài phần tò mò, hắn có chuyện gì muốn các nàng hỗ trợ sao?
Chỉ thấy Mộc Phàm cười cười, rồi nói: “Ngươi xem, ta giúp các ngươi cải tạo trí thông minh nhân tạo, phòng cháy, chống nước, chống từ trường, phòng ngoại lực phá hư, hao phí bao nhiêu công sức.”
“Các ngươi có thể giúp ta tuyên truyền một chút hay không, hoặc là giới thiệu đồng học, bạn bè của các ngươi tới đây, ta giúp bọn hắn cải tạo?”
“Đây là trí thông minh nhân tạo của các ngươi, thử xem xem có phải tốt so với lúc trước hay không.”
Mộc Phàm lấy ra bốn cái trí thông minh nhân tạo, trả lại cho mấy người Nặc Á.
“A, cảm giác nặng hơn rất nhiều.” Tiết Tiểu Lỵ cầm lấy, tức khắc kinh ngạc nói.
Trọng lượng của trí thông minh nhân tạo gia tăng rồi, cảm giác nặng trĩu, phải nặng gấp đôi a.
Mộc Phàm kiêu ngạo nói: “Đó là đương nhiên, ta đã hao phí nhiều tài liệu trân quý, chắc chắn nặng thêm một chút rồi, hơn nữa phòng ngự không chỉ tăng cường gấp mười lần đâu.”
“Có thật như vậy hay không?” Lý Diệu Diệu ngạc nhiên nhìn hắn, cảm giác có chút khoa trương.
Mộc Phàm vừa nghe, lập tức nói: “Các ngươi không tin thì cứ thử một lần, nó bị thiêu, bị ngâm trong nước mười năm tám năm cũng không thành vấn đề, thậm chí có thể ngăn cản cường giả Siêu phàm phá hoại.”
“Thật sự?” Nặc Á cũng lộ vẻ ngoài ý muốn.
Vốn không để ý lắm, nhưng vừa nghe gcó thể ngăn cản cường giả cấp Siêu phàm phá hư, vậy thì rất khó lường.
Thanh Trĩ không nói hai lời, khởi động trí thông minh nhân tạo, khi nó bay giữa không trung, cảm giác tốc độ đã nhanh hơn, linh hoạt hơn.
Xích!
Lòng bàn tay nàng trào ra một luồng hàn khí, nháy mắt đông cứng trí thông minh nhân tạo, nhưng một màn kỳ dị xuất hiện, trí thông minh nhân tạo phát ra một quầng sáng, thế mà bỏ qua ảnh hưởng của hàn khí.
Một màn này làm mấy người Thanh Trĩ, Nặc Á đều sửng sốt, ngây ngốc nhìn trí thông minh nhân tạo đang vui vẻ bay múa, trong lòng khiếp sợ không thôi.
“Nhìn thấy rồi nha, ta nói không thấm nước, phòng cháy, càng phòng băng sương, dù ném vào vũ trụ chân không cũng sẽ không có vấn đề gì.” Mộc Phàm tự tin cam đoan.
Hệ thống cải tạo, có thể có hàng dỏm sao?
“Thật sự quá tốt.”
Một tiếng hoan hô, Lý Diệu Diệu, Tiết Tiểu Lỵ hưng phấn không thôi.
Nặc Á, Thanh Trĩ cũng có chút hưng phấn, vui vẻ vì trí thông minh nhân tạo trở nên tốt hơn, càng kiên cố hơn.
Nặc Á nhẹ giọng nói: “Cảm ơn ngươi, ta lập tức tuyên truyền, để mấy bằng hữu, còn có các đồng học trong ban đều tới đây.”
Nói rồi nàng lập tức gọi điện thoại, nói vài câu liền tắt máy.
“Ta cũng gọi bằng hữu lại đây.”
Lý Diệu Diệu, Tiết Tiểu Lỵ thấy vậy cũng lập tức hành động, lấy di động liên hệ bạn bè, đồng học.
Không bao lâu, có một đám học sinh đi tới nơi này.
“Lớp trưởng, gọi chúng ta tới có chuyện gì sao?”
Một nhóm người đi tới, có nam có nữ, nam sinh cầm đầu mở miệng trước.
“Đây là uỷ viên ban số ba chúng ta, hay được mọi người gọi là Đại sư lý luận tu luyện, Ngô Tiểu Binh.”
Nặc Á trực tiếp giới thiệu hắn với Mộc Phàm.
Ngay sau đó, nàng trịnh trọng giới thiệu thiếu niên cạnh mình với mấy chục đồng học trước mặt.
Thật ra khi mọi người vừa tới, ánh mắt liền dừng trên người Mộc Phàm, bởi vì hắn quá gây chú ý, có thể đứng bên cạnh nữ thần Nặc Á, còn thân thiết như vậy, có thể không khiến người ta quan tâm sao?
“Vị này là đồng học mới của ban chúng ta, Mộc Phàm.” Nặc Á giới thiệu Mộc Phàm cho mọi người nhận biết.
Lời vừa nói ra, nhóm đồng học tức khắc ồ lên.
“Nga!”
“Hắn chính là Mộc Phàm?”
“Người đả thương lớp trưởng?”
Một đám các nam sinh tức khắc nhìn nhau rồi trừng mắt nhìn Mộc Phàm, giống như hận không thể ăn tươi hắn.
Điều này làm cho Mộc Phàm rất xấu hổ, hắn sờ sờ mũi, không rên một tiếng đứng ở cạnh Nặc Á, trực tiếp lơ đám nam sinh kia.
Trong lòng thầm nói, xem ra lần này khó làm mua bán, gọi Nặc Á hỗ trợ có phải là quyết định sai lầm hay không đây?”
Nhìn cảnh tượng trước mắt, bộ dạng mấy nam sinh như muốn ăn tươi hắn, có thể mua bán được mới lạ.
“Mọi người yên lặng một chút.”
Nặc Á giơ tay, mọi người lập tức im lặng.
Nơi này có mấy chục học sinh, hầu như là người ban tinh anh, tự nhiên hấp dẫn sự chú ý của những học sinh chung quanh, có người dừng lại xem.
“Là như thế này.” Nặc Á sắp xếp lại suy nghĩ mới nhẹ giọng nói: “Lần này kêu các ngươi tới thật ra là có một chuyện tốt giới thiệu cho mọi người.”
“Chuyện tốt?”
“Chuyện tốt gì?”
Mấy đồng học ngạc nhiên, bọn họ đều là một đám võ giả Thiên thiên, người tu chân, là học sinh tinh anh.
Hiện tại vừa nghe lớp trưởng nói có chuyện tốt, lập tức hứng thú.
Chỉ nghe Nặc Á nói: “Các ngươi đã biết Mộc Phàm, nhưng các ngươi không biết hắn là một Luyện khí sư thiên tài.”
“Cái gì?”
“Luyện khí sư thiên tài?”
“Đùa cái gì vậy, lừa quỷ hả.”
Mọi người tức khắc xì xầm, phần lớn không tin, khinh thường nhìn Mộc Phàm, thậm chí có chút tức giận vì hắn dám đứng cạnh nữ thần Nặc Á.
Hai người đứng quá gần, như sắp dính sát vào nhau.
Thật ra Mộc Phàm cũng bất đắc dĩ a, vấn đề không phải ở hắn mà là Nặc Á chủ động áp sát.
Mộc Phàm sờ mũi, thần than không có biện pháp nào nha, ai kêu hắn quá ưu tú đây.
“Nặc Á, ngươi vừa mới nói hắn là Luyện khí sư thiên tài sao?”
Lúc này, bên ngoài đám người có một giọng nói trong trẻo truyền đến, Mộc Phàm nghe xong nhịn không được nghiêng đầu qua nhìn, những người khác cũng nhìn theo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận