Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 500: Hấp hay là kho? (- 60302625 - Tri ân bạn đọc tặng code 20%)

Trong Lăng Tiêu điện, có hai nam một nữ đứng, hơi thở thâm sâu.
Ba vị này đều là thần ma vang danh trong vũ trụ sơ khai, một vị là con rồng đầu tiên trong vũ trụ, một vị là kỳ lân đầu tiên trong vũ trụ.
Vị còn lại chính là Thiên phượng, con Phượng hoàng đầu tiên trong vũ trụ.
Chủ nhân ba tộc cùng nhau giá lâm Lăng Tiêu điện, chuyện này thú vị nha.
Mộc Phàm ngồi trên bảo tọa Thiên Đế, im lặng không lên tiếng, rất có hứng thú quan sát, điều gì khiến ba gia hỏa này có thể an tâm vào điện?
Bầu không khí ngưng đọng, không ai nói chuyện, hơi thở va chạm, toàn bộ Lăng Tiêu điện đong đưa.
Vẻ mặt Tổ long, Tổ kỳ lân, Thiên phượng nghiêm túc, thậm chí có thể nói là cực kỳ nghiêm túc, chưa bao giờ xem thường vị Thiên Đế trước mắt này.
Thiên Đế đột ngột xuất hiện, trực tiếp khai sáng Thiên Đình, đoạt nửa quyền hành Thiên Đạo, khiến khắp nơi khiếp sợ.
Thủ đoạn của vị Thiên Đế thật rất khủng bố, thực lực sâu không lường được, vĩnh viễn cũng không biết đối phương cường đại đến mức nào.
Phía trước từng giao đấu một lần, bọn họ liên hợp cùng Đế Tuấn, Cổ Phật, Thượng đế, thậm chí thêm mấy cường giả khác cũng không thể bắt lấy vị Thiên Đế này.
Có thể thấy được sự khủng bố của đối phương vượt quá tưởng tượng, Thiên Đế chiếm quyền chủ đạo trong vũ trụ.
“Trẫm đang suy nghĩ, nên hấp, kho, hầm canh hay nướng than đây?”
Mộc Phàm lầm bầm lầu bầu, hoàn toàn làm lơ bọn họ.
Lời vừa ra, không khí liền thay đổi.
Tổ long run rẩy, đôi sừng trên đỉnh đầu sáng lên.
Ánh mắt Tổ kỳ lân lập lòe, tràn đầy cảnh giác nhìn Thiên Đế trước mắt, như lâm đại địch.
Thiên phượng có chút dở khóc dở cười, Thiên Đế đang cảnh cáo hay là đang uy hiếp bọn họ đây?
Nướng than, hấp, hầm canh, kho?
Không phải là xem bọn họ thành một mâm đồ ăn sao?
“Thiên Đế.”
Rốt cuộc, Thiên phượng dẫn đầu mở lời.
Giọng nàng trong trẻo kỳ ảo, mang theo một chút bất đắc dĩ, hành lễ trước.
Dù sao Thiên Đế đại biểu chính thống của Thiên Đạo, không thể thất lễ, nếu không chẳng khác nào khinh thường Thiên Đạo.
Thiên Đế chưa động thủ thì Thiên Đạo đã diệt ngươi rồi.
“Nói.” Mộc Phàm lạnh nhạt nhìn nàng.
Thiên phượng trầm ngâm một chút rồi từ từ nói: “Ba chung ta đến đây chỉ vì một chuyện, không phải muốn đối nghịch với Thiên Đế."
Mộc Phàm không rên một tiếng, ngón tay gõ nhẹ vào bảo tọa, không ai rõ trong lòng hắn đang suy nghĩ gì.
Có lẽ đang suy nghĩ là hầm thế nào mới ngon, nướng như thế nào mới thơm, dù sao hắn chuẩn bị giữ cả ba ở lại Thiên Đình.
Có thể nhận thấy Lăng Tiêu điện đã bị ngắn cách hoàn toàn, lực giam cầm cường đại bao phủ nơi này.
Tổ long, Tổ kỳ lân có vẻ cảnh giác cùng khẩn trương, như lâm đại địch, đối mặt Thiên Đế thật sự rất khó nhẹ nhàng.
Còn Thiên phượng thì nhẹ nhàng hơn, nàng nói: “Lần này tới là báo cho Thiên Đế một chuyện, hỗn độn có dị biến, xuất hiện uy hiếp không thể đoán trước.”
“Hỗn độn có dị biến liên quan gì tới trẫm đâu?”
Mộc Phàm hỏi lại một câu.
Vừa nghe câu này, cả ba đều ngây ngốc, câu chuyện không nên tiếp diễn như thế này nha.
Chẳng phải nên hỏi chuyện gì xảy ra, dù sao ngươi là Thiên Đế, mỗi tiếng nói cử động đều đại biểu cho Thiên Đạo đó.
Vẻ mặt của Thiên phượng rất xuất sắc, ngạc nhiên nói: “Thiên Đế, hỗn độn có biến, một trận tại nạn sắp buông xuống toàn bộ vũ trụ.”
“Vũ trụ sẽ không còn tồn tại nữa, Thiên Đình cũng không ngoại lệ....” Thiên phượng chưa nói xong thì đã bị Mộc Phàm cắt ngang.
“Được rồi được rồi, nói nhảm nhiều quá.”
Mộc Phàm xua xua tay, nói: “Vũ trụ có bĩ hủy diệt hay không thì ta không biết, nhưng ta biết hôm nay các ngươi không thể rời đi rồi.”
“....”
Tổ long, Thiên phượng, Tổ kỳ lân hết chỗ nói rồi, vẻ mặt ngây ngốc, cảm thấy xấu hổ.
Ngươi là Thiên Đế, mặc vạn vật chết sống, thậm chí mặc kệ Thiên Đạo bị hủy diệt hay sao?
Mộc Phàm đảo mắt nhìn, hừ nói: “Hôm nay các ngươi tới để nói chuyện này sao, nếu đã không còn chuyện gì khác thì trẫm liền phải chuẩn bị bữa tối.”
Ong!
Nói xong, hắn liền ngửa lòng bàn tay ra, tiên đỉnh xuất hiện, lơ lơ lửng lửng, tản ra uy thế thông thiên làm sắc mặt Tổ long, Tổ kỳ lân, Thiên phượng biến đổi.
Muốn động thủ trấn áp bọn họ sao, nói ra rồi mà Thiên Đế vẫn thờ ơ, vũ trụ bị huỷ diệt, Thiên Đạo bị huỷ diệt hắn cũng không thèm để ý?
“Nếu cả chuyện Thiên Đạo hỏng mất mà Thiên Đế cũng không thèm để tâm thì muốn giết muốn xẻo tùy ý.”
Sắc mặt Thiên phượng liên tục biến đổi, cuối cùng tản mất hơi thở, bộ dạng như không màng chống cự, mặc người xâu xé.
Tổ long, Tổ kỳ lân liếc nhau, vẻ mặt có chút khó coi, Thiên phượng từ bỏ chống cự, mặc cho Thiên Đế chém giết sao?
“Nha, dĩ nhiên không chống cự, có phải ngươi cho rằng trẫm không dám giết ngươi hay không?”
Mộc Phàm nheo mắt, sát khí phun trào, tiên đỉnh trực tiếp dừng trên đầu Thiên phượng, buông xuống thần quang vô tận.
Cảnh này làm cho Tổ long cùng Tổ kỳ lân hết hồn.
“Thiên Đế, không thể.”
Tổ kỳ lân mở miệng, nhịn không được nói: “Chúng ta đến đây chính là vì sự tồn vong của chúng sinh Thiên Đạo, nguyện ý dùng hết sức ngăn cản đại kiếp nạn.”
“Thiên Đế, chúng ta không có ác ý, chỉ muốn chống cự kiếp nạn, cứu vớt chúng sinh.”
Tổ long cũng từ từ mở miệng, giọng điệu kiên định, ba người đều ôm quyết tâm.
Có thể thấy được bọn họ đã thương lượng thật lâu, thậm chí nghĩ thật kỹ rồi mới dám tới đây, nếu không thì tùy tiện tiến vào Thiên Đình chính là đưa tới miệng Thiên Đế.
Mấy năm nay, Long tộc, Phượng tộc, Kỳ lân tộc bị Thiên Đình giết còn ít sao, thậm chí mỗi ngày Thiên Đế đều ăn gan rồng, uống phượng huyết, gặm chân kỳ lân, đều là săn giết ba tộc mà ăn.
Bọn họ cũng rất buồn rầu, Thiên Đế quá cường đại, hoàn toàn không có biện pháp, liên hợp lại cũng không thể làm gì.
Hiện tại, kẻ duy nhất có thể ngăn cản đại kiếp nạn chính là vị Thiên Đế trước mắt này, chỉ có hắn.
“Để trẫm cứu thế, e là các ngươi suy nghĩ nhiều.”
Mộc Phàm hừ lạnh, khinh thường nói: “Không phải Đế Tuấn, Cổ Phật, Thượng đế xưng tụng phổ độ chúng sinh, giải cứu vạn linh sao, vì sao không đi?”
“Trẫm, không có tâm tư đi cứu thế.”
Lời này làm Tổ long, Thiên phượng ba người đều hết chỗ nói rồi, trong lúc nhất thời á khẩu không trả lời được.
Nếu ngươi không muốn cứu thế, vậy ngồi vị trí Thiên Đế làm gì?
Mộc Phàm ngồi vị trí Thiên Đế làm gì, đương nhiên là để kiếm tiền nha, mỗi ngày sẽ nhận được một ít căn nguyên Thiên Đạo, tự nhiên không thể buông tha.
Còn chuyện cứu thế, hắn không thèm nghĩ tới, vũ trụ mới ra đời không lâu, từ đâu ra đại kiếp chứ, thật buồn cười?
Mộc Phàm không tin, vũ trụ vừa khai mở, các ngươi lại nói chuẩn bị diệt vong, nói ra không sợ kẻ khác cười chê sao?
Nếu sắp diệt vong thì còn có vũ trụ tương lai cái rắm.
“Được rồi, trẫm đã nghĩ kỹ nên xử lý các ngươi như thế nào.”
Mộc Phàm lạnh nhạt nói: “Trước kia các ngươi ngăn cản trẫm chém giết Đế Tuấn, làm hỏng chuyện tốt của trẫm, hôm nay nên tính nợ.”
“Thiên Đế, ngươi thật sự không bận tâm tới chuyện vũ trụ bị hủy diệt sao?”
Tổ long tức giận, tính tình nóng nảy nên lập tức bộc phát hơi thở cường đại.
“Nha, tính tình thật nóng nảy, ta quyết định nướng ngươi, hẳn là thịt Tổ long không tệ, sẽ ngon hơn long tử long tôn của ngươi nhiều.”
Mộc Phàm cười tủm tỉm giơ tay, một cái ấn chậm rãi xuất hiện.
Nhìn thấy cái ấn này, biểu tình của Tổ long, Tổ kỳ lân, Thiên phượng tức khắc thay đổi.
“Thiên Đế ấn!”
Tổ long cảnh giác, lấy ra chí bảo cộng sinh.
Tổ kỳ lân nắm một thanh đao đen nhánh, tản ra sát khí lạnh thấu xương.
Thiên phượng không rên một tiếng, thậm chí không tản ra hơi thở, bộ dáng không chống cự, mặc cho tiên đỉnh giam cầm.
Nàng mở miệng, nói: “Thiên Đế, chớ nên chôn vùi thương sinh, ba chúng ta đã quyết định kỹ rồi mới đến đây, dùng hết toàn lực, hỗ trợ Thiên Đế phong ấn đầu nguồn tai hoạ.”
“Khẩn cầu Thiên Đế, vì thiên địa chúng sinh, Thiên phượng ta nguyện vứt bỏ thân thể, vĩnh viễn trấn áp đầu nguồn tai hoạ, tránh cho thương sinh gặp nạn.”
Nói xong, Thiên phượng liền quỳ xuống.
Thiên phượng cao ngạo, con Phượng hoàng đầu tiên trong vũ trụ sơ khai dĩ nhiên quỳ xuống.
Phượng hoàng vô cùng cao ngạo lại vì chuyện này mà quỳ xuống.
Mộc Phàm ý thức được có lẽ chuyện này là thật.
“Thiên phượng, ngươi...” Sắc mặt Tổ kỳ lân biến đổi, kinh ngạc nhìn Thiên phượng.
Nàng từ bỏ mặt mũi, chưa từng có Tiên thiên thần ma trong nhóm đầu tiên quỳ xuống.
“Khẩn cầu Thiên Đế!”
Tổ kỳ lân cũng cắn răng, chậm rãi quỳ xuống.
Vẻ mặt Tổ long chua xót, rơi vào đường cùng, cũng quỳ theo.
Ba tên này đều là lão tổ ba tộc, sinh vật đầu tiên trong thiên địa, có thể nói là rất cao quý, kiêu ngạo, chưa từng quỳ xuống.
Nhưng hôm nay vì muốn mời Thiên Đế mà quỳ xuống.
Lúc này, Mộc Phàm không rên một tiếng, nhìn cả ba quỳ gối trước mắt, thực sự hơi bất ngờ.
Bầu không khí ngưng đọng, Mộc Phàm nhẹ nhàng thu hồi tiên đỉnh, Thiên Đế ấn lặng yên biến mất.
Thiên phượng, Tổ long, Tổ kỳ lân đồng thời nhẹ nhàng thở ra.
Thật ra bọn họ cũng rất lo lắng, sợ Mộc Phàm trực tiếp động thủ trấn áp cả ba, nếu như vậy thì khóc cũng không có cơ hội.
Còn may là Thiên Đế không động thủ.
Có lẽ là bận tâm mặt mũi, cũng có thể là bị thuyết phục, mặc kệ như thế nào, Thiên Đế thu hồi lực lượng chính là chuyển biến tốt.
“Nói đi, rốt cuộc có chuyện gì, thiên địa đang ở thời kỳ sơ khai, không có khả năng gặp phải hủy diệt.”
Mộc Phàm xua xua tay để cả ba đứng lên, muốn nghe xem là chuyện gì.
Thiên phượng đứng dậy.
Nàng từ từ giải thích: “Chuyện là thế này, ba chúng ta tiến vào Hỗn độn thiên hải mấy vạn năm.”
“Trong lúc vô tình chạm vào hàng rào hỗn độn, tìm được điểm cuối của hỗn độn, vốn tưởng rằng là cửa ra khỏi hỗn độn.”
“Nhưng không nghĩ tới...” Nói đến đây, sắc mặt Thiên phượng trở nên có chút khó coi.
Tổ long, Tổ kỳ lân cũng không tốt hơn bao nhiêu, giống như gặp phải thứ gì đó rất đáng sợ.
“Không nghĩ tới các ngươi lại gặp nguy hiểm, ta đoán nha, có phải các ngươi mở ra lỗ hổng hỗn độn, sau đó một lượng lớn đồ vật khủng bố từ bên ngoài hỗn độn dũng mãnh tiến vào hay không?”
“Hay là có thứ tà ác nào đó từ bên ngoài hỗn độn ùa vào tới, các ngươi cuống quít chém giết chúng, sau đó hợp lực tạm thời phong ấn?”
Lời Mộc Phàm nói khiến Thiên phượng, Tổ long, Tổ kỳ lân trợn mắt há hốc mồm, vẻ mặt ngơ ngác.
“Ngươi, làm sao ngươi biết?” Tổ long vừa mở miệng liền lập tức câm miệng.
Sắc mặt hắn rất khó coi, dĩ nhiên là Thiên Đế đoán trúng rồi, chẳng lẽ chuyện này rất dễ suy đoán sao?
Mộc Phàm trợn trắng mắt, mắng thầm: “Còn không phải tiểu thuyết hay viết như vậy sao, đột nhiên chạy tới cầu ta, chắc chắn là các ngươi chọc ra chuyện xấu rồi.”
Quả nhiên ba gia hỏa gặp rắc rối, đi Hỗn độn thiên hải mấy vạn năm, cho rằng tìm được rồi cửa ra khỏi hỗn độn, kết quả không cẩn thận để một đám sinh vật ngoại lai tràn vào.
Đã tạm thời phong ấn nhưng lại bị ngoại lực phá vỡ nên mới cuống quýt chạy tới Thiên Đình tìm Thiên Đế trợ giúp.
“Ba tên ngu xuẩn.”
Mộc Phàm thầm mắng một tiếng, trong lòng nhanh chóng dò hỏi hệ thống.
“Hệ thống, ngươi nói coi có phải là sinh vật từ một vũ trụ khác xâm lấn hay không?”
Hắn dò hỏi hệ thống, chỉ có thể nói suy đoán thế này, cụ thể thì không biết được.
Nhưng hệ thống lại đưa ra một đáp án khác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận