Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 314: Sinh vật cấp Truyền kỳ

----
Ong!
Trong hư không, vô số trận văn đan xen cấu thành một đám trận pháp giam cầm đám dị tộc bên trong.
Rầm rầm...
“Đáng chết!”
Trong trận pháp, có dị tộc cường đại phẫn nộ rít gào, không ngừng oanh kích trận văn, lực lượng cường đại khiến trận pháp rung động kịch liệt.
Đáng tiếc trận pháp không bị phá, căn bản không thể đánh vỡ từ nội bộ, bọn chúng chỉ có thể bị giam cầm trong trận pháp.
Nhìn vô số dị tộc bị giam cầm, đám người Diệp Hồng Trần, Phó Bân, Thần Thập Nhất đều ngây ra, cảm thấy khó tin.
Một màn đáng sợ hơn xuất hiện.
“Diệt!”
Mộc Phàm khẽ quát một tiếng, năm ngón tay mở ra, nhẹ nhàng bóp lại.
Chỉ thấy vô số trận văn sáng lên, trong trận pháp đột nhiên toát ra phong thuỷ hoả thổ, vô số năng lượng đột nhiên bừng lên, ngọn lửa thiêu đốt, sóng thần ngập trời, gió lốc ù ù.
Còn có vô số kiếm khí vàng kim quét ngang, cắt nát một đám dị tộc, một tên nối tiếp một tên chết thảm trong trận pháp.
“A...”
“Cứu mạng!”
“Đại nhân cứu mạng!”
Từng tiếng kêu thảm thiết truyền ra, rất nhiều dị tộc hoảng sợ giãy giụa, kêu rên, đau khổ chống cự trận pháp công kích.
Ở bên trong có dị tộc bị ngọn lửa đốt cháy thành tro tàn, có dị tộc bị sóng thần bao phủ, nước biển nặng nề ép chúng nó thành mảnh nhỏ.
Còn có cát vàng cuồn cuộn, gió lốc ù ù, xoắn nát rất nhiều sinh vật dị tộc, không một tên náo có thể chạy thoát.
Mộc Phàm đi lướt qua những trận pháp, cảnh tượng thê thảm bên trong làm Diệp đám người Hồng Trần kinh hãi, khiếp sợ.
Mấy người chấn động nhìn một màn trước mắt, ít nhất là mấy vạn dị tộc bị nhốt bên trong, sau đó bị trận pháp tiêu diệt.
“Bạo!”
Mộc Phàm nhẹ nhàng nói, bóp chặt bàn tay, đột nhiên vô số trận văn nổ mạnh.
Ầm ầm ầm...
Một ít cường giả dị tộc may mắn còn sống đang đau khổ chống đỡ đều bị trận văn nổ mạnh xé nát, hóa thành mảnh nhỏ.
Từng tiếng nổ mạnh vang lên, cuối cùng nuốt sống mấy vạn sinh vật dị tộc, trong đó bao gồm một ít cường giả dị tộc cấp Siêu phàm, cấp Nhập thánh.
Không có ngoại lệ, tất cả đều bị những vụ nổ xé nát, nuốt trọn.
Khi ánh sáng từ những vụ nổ tan đi, cảnh tượng còn lại vô cùng chấn động, mấy vạn dị tộc rậm rạp, toàn bộ biến mất.
Chỉ để lại hư không rách nát có vô số mảnh vỡ phiêu tán, máu thịt, xương vụn,..
Bọn chúng đã bị tiêu diệt toàn bộ, không một tên chạy thoát, chết sạch.
“Thật đáng sợ, đây là Truyền kỳ trận sư sao?”
Lôi Anh run run, kinh hãi không thôi, ánh mắt nhìn Mộc Phàm mang theo một chút kính sợ.
Đây là Truyền kỳ trận sư, hư không khắc trận, tiện tay dùng trận pháp trực tiếp chôn vùi mấy vạn dị tộc trước mặt bọn họ.
Sự đáng sợ thực sự Truyền kỳ trận sư đã được bày ra tới, khiến cho bọn họ có một nhận thức hoàn toàn mới.
Bọn họ đang ngẫm lại, nếu mình đối mặt với Truyền kỳ trận sư đáng sợ như Mộc Phàm, có bao nhiêu phần thắng đây, tưởng tượng thôi mà lòng đã lạnh ngắt.
Đáp án là một phần cũng không.
“Không hổ là Truyền kỳ trận sư.”
Diệp Hồng Trần kinh ngạc cảm thán nhìn Mộc Phàm, đôi mắt đẹp lấp loé tia sáng kỳ dị.
Đám Thần Thập Nhất, Phó Bân, Đồ tể liếc nhau, đều thấy được sự kinh hãi trong mắt lẫn nhau, quả thực quá dọa người.
Chớp mắt liền diệt mấy vạn dị tộc, chôn vùi toàn bộ, nếu để bọn họ làm, không biết phải giết bao lâu mới có thể làm được thế này.
Nhưng Mộc Phàm nhẹ nhàng làm được, hơn nữa chỉ là vẫy vẫy tay, bóp tay.
Không nói tới bọn họ bị chấn động, dị tộc bên kia cũng bị biến cố này làm sợ ngây ra.
Mấy vạn dị tộc lại bị diệt như vậy, sạch sẽ lưu loát, không thừa một tên, chấn động đám cường giả dị tộc.
“Trận sư nhân loại?”
“Hư không khắc trận!”
“Là Truyền kỳ trận sư!”
Từng tiếng gầm truyền đến, có cường giả dị tộc đã nhận ra, tức khắc biến sắc.
Ánh mắt chúng nó nhìn Mộc Phàm tràn đầy chấn động, thế mà là một vị Truyền kỳ trận sư.
Nhân loại có một vị Truyền kỳ trận sư.
“Đáng chết, sao nhân loại lại có Truyền kỳ trận sư?”
Một sinh vật ba đầu tám cánh tay rống to, kinh ngạc xen lẫn tức giận.
Hơi thở của nó rất cường đại, ba đôi mắt thẳng nhìn chằm chằm Mộc Phàm, tràn đầy sát khí.
“Nhân loại này phải chết.”
Một sinh vật cường đại khác chậm rãi mở miệng.
Đó là một sinh vật đầu chim, sau lưng có một đôi cánh đen thật lớn, lông chim lập loè ánh sáng như kim loại.
Đây là một người chim ưng người, hơi thở khủng bố, thế mà đè ép khiến sinh vật Nhập thánh không dám ngẩng đầu.
“Bọn họ muốn đi vào Long Thành, có ngăn cản hay không?”
Lúc này, cách đó không xa có một bóng dáng cường đại, cũng mọc hai cánh, mang hình người, trên trán có một biểu tượng mặt trời, bốc lửa hừng hực.
“Mấy tên này hiển nhiên là cường giả trẻ tuối của nhân, là thiên kiêu nhân loại.”
“Giết bọn họ.”
“Mang linh hồn về.”
Lúc này, người đầu chim ưng lạnh lùng mở miệng, đưa ra quyết định.
Hắn vốn muốn bắt sống đám Mộc Phàm, hiện tại đột nhiên thay đổi chủ ý bởi vì có Truyền kỳ trận sư.
Không có biện pháp, chỉ có thể giết chết, đưa linh hồn về là đủ rồi.
“Hai các ngươi đi xuống, mang linh hồn mấy nhân loại kia về.”
Người đầu chim ưng lạnh nhạt hạ lệnh, sinh vật ba đầu tám cánh tay bên cạnh cùng sinh vật có biểu tượng mặt trời trên trán đồng thời đi ra.
Hơi thở hai sinh vật này vượt qua cấp Nhập thánh, mạnh hơn cấp Siêu thể, đã bước vào một cấp độ hoàn toàn cao hơn.
Oanh!
Hư không chấn động, đám người Mộc Phàm đang xông tới đột nhiên dừng lại, trên mặt lộ vẻ nghiêm trọng.
Đặc biệt là mấy người Diệp Hồng Trần, Thần Thập Nhất, Phó Bân, Lôi Anh, Đồ tể, sắc mặt biến đổi, kinh hãi nhìn hai sinh vật đột nhiên xuất hiện phía trước.
Hai chúng nó một trái một phải chặn đường đi, chắn trước mấy vành đai thiên thạch bên ngoài Long Thành.
“Nhân loại, không thể không nói, các ngươi làm bọn ta kinh ngạc.”
Sinh vật ba đầu tám cánh tay lạnh nhạt mở miệng nói một câu.
“Truyền kỳ trận sư nhân loại, cho ngươi một con đường, thần phục, làm một con chó của ta, ta có thể tha ngươi một mạng.”
Sinh vật hai cánh trên trán có biểu tượng mặt trời, dáng vẻ xấu xí đột nhiên mở miệng nói ra lời này.
Đám người Diệp Hồng Trần, Thần Thập Nhất nghe xong giận tím mặt, đằng đằng sát khí nhìn đối phương.
Đây là muốn Mộc Phàm trực tiếp quỳ xuống thần phục, hiển nhiên là đang nhục nhã hắn.
“Cấp Truyền kỳ sao?”
Mộc Phàm rất bình tĩnh, nói thầm.
Vừa nghe hắn nói, tám người Diệp Hồng Trần đồng thời biến sắc, kinh hoảng nhìn hai sinh vật dị tộc phía trước.
Bọn họ chưa bao giờ nghĩ đến hai tên dị tộc này là cường giả khủng bố cấp Truyền kỳ.
Cấp Truyền kỳ a.
“Cấp Truyền kỳ?” Diệp Hồng Trần kinh hãi không thôi.
Nàng kinh hô: “Sao có thể, căn cứ theo quy định của Ngân hà thần quốc, cấp Truyền kỳ không thể tham dự chiến tranh văn minh.”
“Nga?” Mộc Phàm nghe được nhíu mày lại, hỏi: “Nếu như vậy vì sao nơi này lại có sinh vật cấp Truyền kỳ xuất hiện, hơn nữa, ta còn cảm thấy có vài hơi thở cường đại hơn.”
“Không có khả năng.”
Diệp Hồng Trần có vẻ hoảng loạn, cấp Truyền kỳ tuyệt đối là tồn tại đáng sợ, căn bản không phải tồn tại mà bọn họ có thể chống lại.
Hiện tại có hai sinh vật cấp Truyền kỳ tới, bọn họ làm sao chống lại?
Lúc này hoàn toàn xong rồi, đối mặt vố sinh vật cấp Truyền kỳ, dù là Diệp Hồng Trần hay Thần Thập Nhất, Phó Bân, Lôi Anh, Đồ tể đều mất hết niềm tin.
Không có biện pháp, bọn họ biết rõ sự cường đại của cấp Truyền kỳ.
Mộc Phàm mày nhíu lại, hỏi: “Chẳng lẽ, mấy trăm năm nay nhân loại không xuất hiện cường giả Truyền kỳ sao?”
“Không phải nhân loại không có cấp Truyền kỳ, một khi xuất hiện sẽ bị bắt rời khỏi địa cầu, không thể ở lại.”
Sắc mặt Diệp Hồng Trần nghiêm trọng, giải thích một câu.
Nàng đột nhiên quát to: “Hai các ngươi thân là sinh vật Truyền kỳ lại vi phạm luật lệ Thần hà, dám công khai tham dự chiến tranh văn minh chủng tộc, các ngươi không sợ Thần quốc chế tài sao?”
“Chế tài sao?”
“Ha ha ha ha....”
Hai sinh vật Truyền kỳ liếc nhau, đột nhiên cười ha ha, tiếng cười tràn ngập trào phúng, khinh thường.
“Mấy tên nhân loại các ngươi không tồi, linh hồn tinh thuần, cường đại, thật là hiếm có.”
Đôi mắt sinh vật ba đầu loé ánh sáng xanh nhìn đám Mộc Phàm, ánh mắt mang theo một loại sát khí lành lạnh.
“Không cần nhiều lời, giết bọn họ rồi mang linh hồn về.”
Sinh vật Truyền kỳ bên cạnh mở miệng cắt ngang lời nó, nói xong, đôi cánh sau lưng đột nhiên vỗ, có gió lốc nóng cháy ù ù quét tới.
“Thì ra là một con Thái dương điểu.”
Mộc Phàm hừ lạnh, nhìn gió lốc của sinh vật Truyền kỳ mang theo sức mạnh thiêu đốt mọi thứ.
Nhanh tới cực hạn.
“Chúng ta ngăn trở bọn chúng, các ngươi đi mau.”
Đột nhiên, hai người nhanh chóng đứng dậy, một trái một phải, thế nhưng mà muốn ngăn cản hai sinh vật Truyền kỳ này.
Hai người kia từ lúc bắt đầu liền chưa từng ra tay, nhưng hiện tại đột nhiên nhảy ra, mỗi người ôm một thiết bị kỳ quái, bộ dạng thấy chết không sờn.
“Đây là cái gì?”
Mộc Phàm kinh ngạc nhìn hai người.
Sắc mặt mấy người Diệp Hồng Trần biến đổi, có chút bi thương quay đầu, lôi kéo Mộc Phàm đang không rõ chuyện gì, muốn bay về phía Long Thành.
Không có ai cho rằng bọn họ có thể đối kháng sinh vật cấp Truyền kỳ, dù là Truyền kỳ trận sư như Mộc Phàm cũng không được xem trọng.
“Từ từ, bọn họ ôm thứ gì, muốn làm thế nào?”
Mộc Phàm lập tức thanh tỉnh, trực tiếp ngăn mấy người Diệp Hồng Trần lại, mở miệng hỏi.
Rốt cuộc hai người ôm thiết bị kỳ quái muốn làm gì, chẳng lẽ là muốn đồng vu quy tận?
Bạn cần đăng nhập để bình luận