Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 519: Già Lam ủy khuất

Khu mậu dịch, trong phủ Thành chủ, Già Lam đang vùi đầu xử lý công vụ chồng chất như núi.
Bộ dạng nghiêm túc của nàng rất hấp dẫn.
Đã từng là nữ hoàng một tộc, đã từng nghèo túng, hiện tại nàng đang từng bước lấy lại uy nghi nữ hoàng trước mặt người ngoài.
“Thật phiền toái, ông chủ chết bầm, không thấy đâu hết, đáng giận mà.”
Xử lý một hồi, Già Lam đột nhiên bốc hỏa, lật tung một đống văn kiện, trên mặt lộ vẻ bực bội ủy khuất.
Nàng buồn bực, thương tâm, đầu óc toàn là bóng dáng Mộc Phàm, ông chủ này thật không có trách nhiệm, nói đi là lập tức đi mất.
Lâu rồi cũng không trở lại đây làm tâm trạng của nàng rất suy sút.
“A, là ai chọc nữ hoàng đại nhân bực bội thế này?”
Đúng lúc này, một giọng nói quen thuộc truyền vào trong tai làm Già Lam giật mình ngẩng đầu nhìn.
Nàng vừa nhìn, tức khắc lộ vẻ mừng rỡ.
“Ông chủ?”
Già Lam mừng rỡ nhìn người tới, xông lại ôm lấy hắn.
“Ngươi là ông chủ không có trách nhiệm, bây giờ mới đến, ta mệt đến suy sụp rồi, ngươi mà tới trễ nữa là không gặp được ta.”
Già Lam vừa tố khổ, vừa khóc, nước mắt chảy ròng ròng.
Mộc Phàm nhìn mà ngây ngốc, đang yên đang lành tự dưng khóc rồi, không nghiêm trọng như vậy chứ, không phải chỉ là một thời gian không tới đây thôi sao?
Hắn ý thức được Già Lam gặp chuyện gì đó, nếu không không có khả năng khóc thảm thương thế này.
“Được được rồi, đừng khóc, nói coi, ai khi dễ ngươi?”
Mộc Phàm vừa an ủi vừa lạnh lùng nói: “Ai, ai ăn tim thần mật tiên, dám khi dễ người của ta, tìm chết hay sao?”
“Còn không phải là ngươi?” Già Lam trừng hắn, ánh mắt long lanh nhu nhược động lòng người.
Mộc Phàm cười khổ: “Ta làm sao nha, cũng không có khi dễ ngươi, chẳng lẽ là ngươi làm việc mệt sắp chết, muốn bãi công?”
“Ta cũng muốn bãi công, nhưng ngươi nguyện ý thả ta đi sao?” Già Lam cười cười nhìn hắn, không khóc nữa.
Gặp được Mộc Phàm, lòng bỗng nhiên kiên định, ôm chặt lấy hắn không buông, giống như sợ ông chủ này lại chạy mất.
“Ai, buông ra rồi nói tiếp, đừng ôm chặt thế này.” Mộc Phàm vừa định tránh ra.
“Ta không buông, buông ra ngươi liền chạy.”
Già Lam lại liều mạng ôm chặt không buông, làm hắn có chút dở khóc dở cười.
Nàng ngẩng đầu, nước mắt lưng tròng nhìn Mộc Phàm, nói: “Ông chủ, lần này ta không cho ngươi đi đâu.”
“Yên tâm, lần này ta không bận việc gì, có rất nhiều thời gian.”
Mộc Phàm chỉ có thể nhẹ nhàng đẩy nàng ra, Già Lam buông lỏng nhưng lại ôm chặt cánh tay hắn, bất đắc dĩ chỉ có thể mặc kệ nàng.
“Ông chủ, lần này ngươi tới không chỉ để xem một chút rồi lén trốn đi như lần trước chứ?” Già Lam khẩn trương nhìn hắn.
Cơ mặt Mộc Phàm co rút, cười mắng: “Ngươi nghĩ gì đó, lúc ấy ta có việc gấp cần rời đi. Được rồi, đừng ba hoa nữa, ta là ông chủ của ngươi, tôn trọng chút nào.”
“Ta rất tôn trọng nha.” Già Lam nghiêm trang, hừ nói: “Nhưng ngươi cướp mất trái tim ta, ngươi nói có nên phạt hay không, ngươi bồi thường ta như thế nào đây?”
“Ta chính là người làm ưu tú nhất của ngươi, ngươi chưa bao giờ quan tâm ta, chẳng lẽ không sợ có một ngày ta bị kẻ khác đoạt mất sao, làm nô lệ, tiểu thiếp của kẻ khác?”
Già Lam bi thương nói ra, vừa nói xong nước mắt lại tuôn trào.
Mộc Phàm nhíu mày, hỏi: “Có phải gặp chuyện gì hay không, thực sự có người khi dễ ngươi, nói, ai dám có ý tưởng với ngươi?”
“Ngươi có thể làm chủ sao?” Già Lam nghiêng đầu nhìn hắn.
Mộc Phàm vừa nghe không vui, cười mắng: “Ngươi ngốc nha, chẳng lẽ không tin năng lực của ông chủ nhà ngươi, trời tới ta cũng có thể chọc thủng một lỗ.”
“Nói đi, có chuyện gì?” Hắn ý thức được Già Lam gặp khó khăn.
Quả nhiên, Già Lam chần chờ một chút rồi thở dài nói: “Trong khoảng thời gian ngươi không ở đây, có một thương đoàn của Già diệp Thần tộc đến, ta tiếp đãi bọn họ, kết quả trong thương đoàn lại có một tên Già diệp thần tử muốn ta làm thị thiếp cho hắn.”
“Đương nhiên ta từ chối thẳng, sau đó hắn liền dùng trăm phương nghìn kế, vừa đe dọa vừa dụ dỗ, muốn ta đi cùng hắn trở về Già diệp Thần tộc.”
Già Lam kể chuyện mình đã trải qua, Mộc Phàm nghe xong ánh mắt dần dần trở nên lạnh lẽo.
Mẹ nó, chỉ là một tên Thần tộc cũng dám ngó tới người của hắn, xem ra mạng của Già diệp thần tử phải kết thúc rồi.
“Hắn uy hiếp ta, trong vòng ba ngày phải đưa ra câu trả lời, nếu không liền hủy Khu mậu dịch, biến ta thành nô lệ của hắn.”
Nói đến này, Già Lam lộ vẻ tức giận.
Hận nhất là bị uy hiếp cho nên nàng không hề đồng ý, thà chết chứ không chịu khuất phục.
Còn may là hiện tại Mộc Phàm đã trở lại.
Già Lam lập tức nói: “Ngươi dẫn ta đi thôi, ta không muốn lưu lại nơi này, tình nguyện ở bên cạnh ngươi làm một nữ nhân vô dụng.”
“Đừng sợ.” Mộc Phàm nhẹ nhàng vỗ vai nàng, an ủi: “Có ta ở đây, không ai có thể bắt ngươi, dám đụng đến ngươi, Thượng đế cũng không cứu được hắn.”
“Đừng nói bậy.” Già Lam lập tức che miệng hắn lại, sợ hãi nói: “Thượng đế chính là Chúa tể Thần quốc, không thể nói bậy, dễ dàng rước lấy phiền toái.”
“Sợ cái gì, hắn dám đến ta liền dám giết.” Mộc Phàm lạnh lùng hừ một tiếng, có thể nói là không giết Thượng đế thì hắn không cảm thấy thoải mái.
Dù sao chuyện hắn phải xuyên qua thời không cũng là do Thượng đế ép buộc, giết chết một lần ở vũ trụ sơ khai cũng không thể tiêu diệt Thượng đế triệt để.
Nếu gặp lại nữa, trực tiếp giết rồi nói tiếp.
“Đúng rồi, đám Già diệp Thần tộc kia còn ở đây không?”
Mộc Phàm mở miệng hỏi.
Già Lam gật gật đầu nói: “Vẫn còn, cả tên Già diệp thần tử cũng ở đây, hắn có tu vi cấp Thần thoại, ngươi phải cẩn thận.”
“Cấp Thần thoại sao, chỉ là con kiến mà thôi.”
Mộc Phàm hồn nhiên không thèm để ý, mới một thời gian không gặp mà Già Lam tiều tụy đi nhiều làm hắn có chút đau lòng.
Mình chưa quan tâm thuộc hạ này đúng mực nha, nàng toàn tâm toàn ý đi theo hắn, giúp hắn làm việc, thậm chí chịu thương chịu khó, mình quá vô tâm rồi.
Nghĩ vậy, Mộc Phàm trực tiếp lấy một quả Bàn đào ra, đưa cho Già Lam.
“Đây là quả gì?” Già Lam sửng sốt.
Mộc Phàm cười nói: “Cho ngươi ăn, khen thưởng ngươi.”
“Ông chủ, ngươi thật hẹp hòi, ta cực cực khổ khổ làm việc cho ngươi, chịu thương chịu khó biết bao mà ngươi chỉ khen thưởng một quả này sao?”
Già Lam tỏ vẻ đau buồn, càng nói càng u oán.
Nhưng nàng vẫn nhanh chóng nhận lấy, cắn từng ngụm từng ngụm, vừa ăn vừa nói: “Keo kiệt, ông chủ quá keo kiệt, thật là quỷ hẹp hòi.”
Mộc Phàm nhìn mà buồn cười, bộ dáng nữ hoàng này tức giận cũng có chút đáng yêu, hắn nhịn không được giơ tay nhéo nhéo má nàng..
Hành động này làm mặt Già Lam đỏ rực, cúi đầu, nhỏ giọng nói: “Ông chủ, nếu không thì ta đi chuẩn bị nước ấm cho ngươi tắm?”
“A... Ngươi đây là đang câu dẫn ông chủ sao?” Mộc Phàm hút một ngụm khí lạnh.
Nàng này đang câu dẫn hắn, bất kỳ nam nhân nào cũng không nhịn được nha.
Nhưng hắn vừa nghĩ đến hệ thống quỷ quái trong đầu, ngọn lửa trong lòng tức khắc tắt ngủm.
“Ký chủ, không cần e ngại, tới nào.”
Trong đầu vang tiếng hệ thống, Mộc Phàm nghe mà tái mặt.
“Lăn!”
Mộc Phàm nghiến răng nghiến lợi, rít gào trong lòng, trực tiếp giam cầm thức hải, thậm chí đánh ra vô số phong ấn.
Đáng tiếc, tất cả đều vô dụng với hệ thống, bởi vì không gì có thể giam cầm được nó, muốn ngăn cách nó là một chuyện xa vời.
“Trời xanh ơi, ta đây tạo nghiệp gì, mỹ nhân trong ngực nhưng chỉ có thể ngắm mà không thể ăn.”
Mộc Phàm bi phẫn, chuyện đau khổ nhất trong cuộc sống cùng lắm cũng chỉ như thế này đi?
“Ký chủ, ta chỉ là một hệ thống, ngươi coi như ta không tồn tại thì tốt rồi, yên tâm, bổn hệ thống có nguyên tắc, sẽ không rình coi ngươi làm chuyện tốt.”
“Đương nhiên, vì ghi chép mỗi tiếng nói cử động của ký chủ, hệ thống có sao lưu, để đề phòng ngày nào đó ký chủ mất trí nhớ.”
“....”
Mộc Phàm đen mặt, chắc chắn cái hệ thống chó này cố ý.
Hắn hít sâu một hơi, nhìn Già Lam xinh đẹp động lòng mà đè nén sự buồn bực trong nội tâm.
“Ăn xong rồi, có cảm giác gì?”
Thấy Già Lam ăn hết quả Bàn đào, hắn cười tủm tỉm hỏi.
Già Lam ngạc nhiên, chỉ cảm thấy trong cơ thể có tiên lực bùng nổ, tu vi, thân thể, linh hồn đang lột xác, hơi thở tăng lên.
“Ta ta ta....” Nàng nói năng lộn xộn.
Già Lam chỉ cảm thấy mọi mặt đang tăng trưởng nhanh chóng, quá khủng bố, tốc độ này quả thực hù chết kẻ khác.
“Truyền cho ngươi một bộ Tiên pháp.”
Thực mau, Mộc Phàm điểm ngón tay truyền thụ một bộ Tiên pháp đỉnh cấp cho Già Lam, xem như dẫn dắt nàng đi lên tiên lộ.
Tiên, so với thần càng dài lâu, càng lợi hại hơn.
“Thấy ngươi vất vả quá nên thưởng thêm một chút.”
Mộc Phàm ngưng tụ ra một sợi Tiên thiên căn nguyên, đánh vào thân thể Già Lam, làm cấp độ sinh mệnh của nàng lột xác hướng tới thần ma.
Già Lam nhanh chóng hấp thu hết năng lượng từ Bàn đào, tu vi vững vàng ở cảnh giới Chủ Thần, chỉ kém một bước là có thể đặt chân vào cấp Hắc động.
Hiện tại có thể xem như là một cao thủ nhỏ.
“Ta... Thành Chủ Thần rồi?” Già Lam cảm thấy mờ mịt, ngây ngốc.
Nàng nhìn Mộc Phàm đang cười tủm tỉm, trái tim muốn tan chảy.
“Ông chủ, ngươi thật tốt với ta.”
Già Lam ôm chầm Mộc Phàm, hôn lấy hôn để.
Tốt nha, lại được mỹ nữ hôn.
Lần này hắn không có từ chối, hôn cũng được, dù sao có hệ thống quỷ quái trong đầu cũng chẳng làm được gì khác.
“Được rồi, ngươi tiếp tục xử lý công việc, ta đi xem Hỏa ma.”
Hôn cũng hôn xong rồi, Mộc Phàm chuẩn bị đi xem Hỏa ma.
Già Lam ngoan ngoãn ừ một tiếng, không sợ Mộc Phàm chạy mất, đã tới bước hôn này rồi nên không sợ.
Chỉ thiếu một bước cuối cùng, ông chủ không muốn thì nàng cũng không thể làm gì, nếu tấn công dồn dập, có khả năng ông chủ lại lặng lẽ chạy trốn.
Tạm biệt Già Lam, Mộc Phàm đi tới chỗ Hỏa ma.
“Rống!”
“Chủ nhân!”
Thấy Mộc Phàm xuất hiện, Hỏa ma rất hưng phấn, tựa như một đứa trẻ quơ chân múa tay.
Nhìn bộ dạng vui vẻ của Hỏa ma, Mộc Phàm cũng vui mừng, gia hỏa này đã có thể nói chuyện, có sự tiến bộ nha.
“Biểu hiện không tồi, chủ nhân quyết định khen thưởng ngươi.”
Mộc Phàm hài lòng nhìn Hỏa ma, một luồng căn nguyên của Tiên thiên thần ma đã qua tinh luyện chui vào cơ thể Hỏa ma, trực tiếp cải tạo nó thành một Tiên thiên thần ma.
Giết một đám Tiên thiên thần ma, tinh luyện căn nguyên cũng rất nhẹ nhàng, trong tay có nhiều nên Mộc Phàm không keo kiệt chút nào.
Oanh!
Toàn thân Hỏa ma bốc lửa, hơi thở sôi trào, huyết mạch trong cơ thể được Tiên thiên căn nguyên rèn luyện, từ hậu thiên lột xác thành tiên thiên, hóa thành Tiên thiên hỏa ma.
Thực lực của nó cũng đột phá, một đường tăng lên đến cấp bậc Chủ thần, Mộc Phàm lại tạo thành một tên Chủ Thần.
“Chủ Thần không đáng tiền nha.”
Mộc Phàm lầm bầm lầu bầu nói thầm, suy nghĩ chút, nên trở về địa cầu đi xử lý vài chuyện, thuận tiện thăm mập mạp cùng những người khác.
Oanh!
Đang nghĩ ngợi thì từ Khu mậu dịch truyền đến một tiếng nổ mạnh, năng lượng xung kích cường đại khiến cho vô số sinh linh chú ý.
“Già Lam động thủ.”
Mộc Phàm ngẩng đầu nhìn, trên mặt có vẻ vui mừng, Già Lam vừa mới đột phá Chủ Thần liền động thủ với thương đoàn Già diệp Thần tộc.
Không tồi, nữ hoàng sát phạt quyết đoán như vậy mới là kiểu thuộc hạ mà hắn thích.
“Ở lại với nàng hai ngày rồi về địa cầu.”
Mộc Phàm bước ra một bước, người đã xuất hiện ở nơi diễn ra đại chiến, nơi này khá hỗn loạn, nhiều thi thể nằm rải rác.
Có một thanh niên đang quỳ gối, vẻ mặt tràn ngập hoảng sợ cùng tuyệt vọng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận