Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 252: Tiên thiên Thần linh thạch thai

“Đại nhân vật?”
Trong phòng trên lầu năm, Mộc Phàm đang suy tư gì đó.
Hắn nhìn điểm đó trên bản đồ, đây là cường giả thần bí ở cửa hàng Cửu vực.
Xem xét từ hơi thở, gia hỏa này có thực lực cường đại không kém gì vị quản lý khu mậu dịch, khiến Mộc Phàm trở nên cảnh giác.
Vì sao đột nhiên xuất hiện một cường giả như vậy, thật sự là có chút ngoài ý muốn.
“Chẳng lẽ, liên quan tới cái rương mà ta lấy được?”
Lòng Mộc Phàm sáng tỏ, bỗng nhiên nhớ tới việc này.
Trong không gian loạn lưu hắn đã chặn giết một đám cường giả dị vực cướp được một cái rương phong ấn.
Điều này làm cho hắn suy đoán có phải đám sinh vật kia vận chuyển cái rương này muốn giao dịch cùng cường giả thần bí ở cửa hàng Cửu vực này hay không.
“Tám chín phần mười là vậy.” Mộc Phàm khẳng định suy đoán của mình.
Nghĩ đến đây, Mộc Phàm càng thêm tò mò, trong rương rốt cuộc cất giấu thứ gì?
“Già Lam, đi đóng cửa lại.”
Mộc Phàm đột nhiên kêu Già Lam đóng cửa.
Nghe lời này, Già Lam ngẩn người, rồi mặt đẹp ửng đỏ, ngượng ngùng cúi đầu.
Nàng ngoan ngoãn đi đóng cửa lại, xoay người trở lại trước mặt Mộc Phàm, có vẻ không biết phải làm sao, trong lòng hoảng hốt như có nai con đang chạy loạn.
“Ngũ hành trận, lên.”
Đang lúc nàng miên man suy nghĩ lộn xộn, đột nhiên thấy Mộc Phàm tế ra một trận bàn, tiếp theo trong căn phòng lóe lên từng đường trận văn.
Nàng kinh ngạc nhìn Mộc Phàm bày ra Ngũ hành trận, dùng Ngũ hành trận bàn bố trí.
“Chủ, chủ nhân ngươi...” Mặt Già Lam đã đỏ hồng.
Mộc Phàm kinh ngạc nhìn nàng hỏi: “Sao mặt ngươi mặt lại đỏ như vậy, lát nữa đứng bên cạnh quan sát, đừng lên tiếng.”
“Hả...” Già Lam cứng đờ.
Tiếp theo liền thấy Mộc Phàm phất tay lấy ra một cái rương, bề mặt rương phủ kín vô số phong ấn khiến người ta giật mình.
Nhìn thấy cái rương này, Già Lam mới biết được mình đã suy nghĩ nhiều, chuyện không phải như nàng tưởng tượng.
Trong lúc nhất thời, Già Lam có chút xấu hổ, mặt đỏ hơn nữa, cảm giác nóng rát.
“Chủ... Ông chủ, đây là cái gì?” Nàng đè nén sự ngượng ngùng xấu hổ, mở miệng hỏi.
Cái rương trước mắt, bề mặt phủ kín các loại phong ấn, khiến nàng giật mình, càng tò mò bên trong có thứ gì.
Mộc Phàm lắc đầu, nhẹ giọng nói: “Ta cũng không biết, đây là cái rương mà một đám cường đạo ta gặp phải trên đường tới đây áp tải, ta tiện tay đánh gục bọn chúng rồi lấy đi.”
Hắn nói mà không biết xấu hổ, ai là cường đạo đây?
Nếu đám người thằn lằn có thể nghe thấy, chắc chắn sẽ tức đến sống lại, rõ ràng ngươi mới là cường đạo, thế mà nói bọn ta là cường đạo.
Già Lam cũng không quan tâm mấy chuyện này, ngạc nhiên hỏi: “Rương này có nhiều phong ấn như vậy, rốt cuộc bên trong phong ấn thứ gì?”
“Chẳng phải mở ra xem thì sẽ biết sao?”
Mộc Phàm cười cười, bắt đầu chuẩn bị mở phong ấn.
Nhưng Già Lam lo lắng nói: “Ông chủ, phong ấn trên bề mặt có năng lực tự hủy, một khi phương pháp mở ra không đúng sẽ lập tức tự hủy.”
“Không sao, chỉ là chút phong ấn mà thôi, một bữa ăn sáng.”
Mộc Phàm hồn nhiên không thèm để ý, thư thái cùng tự tin, căn bản không để chúng vào mắt.
Hắn liếc mắt một cái liền xem thấu toàn bộ phong ấn, trong mắt Truyền kỳ trận sư căn bản không có bất kỳ bí mật gì đáng nói.
Cho nên Mộc Phàm tự tin phá bỏ phong ấn.
Ong!
Chỉ thấy Mộc Phàm vươn một ngón tay nhẹ nhàng quẹt, từng đường trận văn trên bề mặt cái rương phát sáng mãnh liệt.
Từng đường trận văn nổi lên, giống như là sống lại.
Mộc Phàm nghiêm túc, ngón tay lại điểm vào một đường trận văn.
Răng rắc!
Một tiếng giòn vang phát ra, trận văn đứt gãy, trái tim Già Lam nhảy dựng, có chút hoảng hốt.
Nhưng không có vụ nổ nào hết, trận văn trên bề mặt rương trực tiếp tan rã, không ngừng tiêu tán.
Mộc Phàm chỉ điểm liên tiếp vài cái, trận văn liền từ từ tan rã, căn bản không có một chút tác dụng ngăn trở, cũng không có tự hủy.
Già Lam xem mà kinh ngạc cảm thán, có nhận thức hoàn toán mới đối với vị chủ nhân, ông chủ thần bí này.
“Tốt.” Đôi mắt Mộc Phàm lập loè, nhìn chằm chằm cái rương trước mắt.
Đã phá bỏ hết phong ấn, bên trong có thứ gì đây?
Két!
Mộc Phàm chậm rãi mở rương ra, ánh sáng chói lóa lóe lên, ngay sau đó có một hơi thở đáng sợ ập tới.
“Đây là?” Đồng tử Mộc Phàm co lại, sắc mặt tức khắc thay đổi.
Hơi đáng sợ thở đập vào mặt, như vực thẳm, ẩn chứa thần uy cuồn cuộn.
“Thần vật sao?”
Già Lam biến sắc, nhịn không được phát ra một tiếng hô.
Nàng bị uy áp cường đại đè ép khó thở, kinh hoảng nhìn trong rương tràn ra từng tia thần quang.
Còn tốt, nơi này đã bị Mộc Phàm bố trí Ngũ hành đại trận, có trận bàn Truyền kỳ trấn áp, khí tức không có lọt ra ngoài.
Nếu không, toàn bộ khu mậu dịch đều sẽ sôi trào trong nháy mắt, nhất định sẽ dẫn tới vô số cường giả.
Mộc Phàm nhìn mở cái rương đã mở ra, bên trong có ánh sáng vàng rực rỡ mang theo uy áp khủng bố.
Như có một thần linh trong rương.
Hắn gặp qua thần linh, thậm chí luyện hóa thần hồn nên mới cảm giác được, hơi thở bên trong giống hệt thần linh.
“Hệ thống, đây là cái gì?” Mộc Phàm tỏ vẻ nghiêm túc, trong lòng nhanh chóng dò hỏi hệ thống.
Có lẽ chỉ có hệ thống mới biết được bên trong là thứ gì.
“Ký chủ, đây là một khối Tiên thiên Thần linh thạch thai.”
Câu trả lời của hệ thống làm Mộc Phàm giật mình.
Thần linh?
Hắn hoàn toàn không nghĩ tới trong rương thế mà phong ấn một thần linh?
Nhưng hệ thống nói đó là một khối Tiên thiên Thần linh thạch thai.
“Ông chủ, bên trong phong ấn cái gì?”
Lúc này, Già Lam cũng dò hỏi, cảm giác như đối diện thần linh.
Biểu tình của Mộc Phàm nghiêm trọng, một lúc sau mới nói: “Trong rương phong ấn một thần linh, vượt khỏi suy đoán của ta.”
Hắn cũng giật mình, không nghĩ tới cái rương mình cướp lấy lại phong ấn một khối Tiên thiên Thần linh thạch thai.
Ý nghĩa như tên, chính là thần linh còn chưa xuất thế, hơn nữa là Tiên thiên thần linh, đang trong quá trình dựng dục bị người ra tìm ra.
“Hệ thống, nó còn sống sao?” Mộc Phàm đột nhiên hỏi câu này, bắt đầu cảnh giác.
Nhưng hệ thống lại trả lời: “Ký chủ, khối Tiên thiên Thần linh thạch thai đã chết, dựng dục thất bại, chỉ để lại một khối Thần linh thạch thai chưa thành hình.”
Vừa nghe lời này, Mộc Phàm liền ngây ngẩn, thế mà chết rồi.
Một Tiên thiên thần linh chết trong quá trình dựng dục, là một cái thai chết.
Mộc Phàm có chút thất vọng, một Thần linh thạch thai đã chết, có ích lợi gì?
“Hệ thống, nó còn hữu dụng sao?” Chưa từ bỏ ý định, Mộc Phàm lại dò hỏi hệ thống.
Hệ thống trực tiếp trả lời: “Ký chủ, trong khối Thần linh thạch thai này dựng dục Tiên thiên thần linh, bản thân chính là một cái Thần thai tự nhiên, chỉ là chết trong quá trình dựng dục, ý thức mai một.”
“Hẳn là mai một do ngoại lực, căn nguyên của Tiên thiên thần linh vẫn còn, ký chủ có thể hấp thu căn nguyên này rồi tiến hành cường hóa thân thể của mình.”
“Đương nhiên, còn có một tác dụng khác là ký chủ có thể chia lìa một bộ phận nguyên thần rồi nhập vào Thần linh thạch thai, đoạt xá nó, có thể luyện hóa thành một phân thân thần linh của ngươi.”
Hệ thống giải thích một loạt khiến hai mắt Mộc Phàm sáng rực, trong lòng ấm nóng.
“Đoạt xá, phân thân thần linh?”
Mộc Phàm hít thở dồn dập.
Hắn không nghĩ tới cái rương tiện tay hốt lấy thế mà phong ấn một báu vật vô giá như vậy.
Có thể nói, chỉ cần Mộc Phàm đoạt xá Thần linh thạch thai, lập tức là có được một phân thân Tiên thiên thần linh, quả thực không thể tưởng tượng.
“Hệ thống, đoạt xá nó như thế nào, có tai hoạ ngầm hay không?"
Mộc Phàm đè nén sự kích động cùng hưng phấn, nhanh dò hỏi hệ thống, hỏi thật rõ ràng.
Chỉ nghe hệ thống đáp lại: “Ký chủ chỉ cần nạp một trăm tỷ, có thể hoàn mỹ đoạt xá Thần linh thạch thai, không một chút bài xích, giống như tự nhiên dựng dục, tự nhiên thành hình.”
“Hơn nữa, căn nguyên trong khối Tiên thiên Thần linh thạch thai này có lợi ích rất lớn, ban đầu hẳn là dựng dục Thần khí cộng sinh, đáng tiếc dựng dục thất bại, chỉ để lại căn nguyên Tiên thiên thần linh thuần túy khổng lồ, bổn hệ thống có thể miễn phí một lần dùng căn nguyên Tiên thiên thần linh tôi thể cho ký chủ.”
Mộc Phàm nghe rất động tâm nhưng lại có chút bực bội.
Hệ thống hố người, mở miệng chính là một trăm tỷ.
Kể từ đó chẳng phải sẽ xài hết Năng lượng nguyên của hắn sao, trong lòng có chút hoài nghi hệ thống cố ý, chắc chắn là thèm Năng lượng nguyên.
Trước đó nạp một trăm tỷ, Năng lượng nguyên chỉ còn lại một nửa, giờ lại một trăm tỷ, nạp lần này liền không còn nữa.
“Hệ thống, ngươi hố ta, chắc chắn đã sớm muốn Năng lượng nguyên đúng hay không?”
Mộc Phàm có chút tức giận mắng to.
Nhưng hắn không thể không thừa nhận đề nghị của hệ thống thực sự rất hấp dẫn.
Nếu tự mình làm không nói có thành công đoạt xá hay không, chuyện bị thạch thai bài xích không phải là chuyện Mộc Phàm có thể giải quyết, không thể đoạt xá hoàn mỹ chẳng khác nào lãng phí khối Tiên thiên Thần linh thạch thai này.
“Được, nạp một trăm tỷ, đoạt xá Thần linh thạch thai.”
Mộc Phàm cân nhắc, cuối cùng cắn răng đưa ra quyết định.
Một phân thân Tiên thiên thần linh, không oai sao?
“Ký chủ, bổn hệ thống kiến nghị ngươi mở phòng tu luyện của hệ thống tiến hành đoạt xá cùng rèn luyện thân thể.”
Trong đầu truyền đến tiếng nhắc nhở của hệ thống, Mộc Phàm ngẩn người, ngay sau đó bừng tỉnh, nơi này không an toàn a, chỉ có trong phòng tu luyện của hệ thống mới an toàn nhất.
“Già Lam, ta có việc rời đi trước.”
Mộc Phàm phân phó một tiếng, thu cái rương thu vào không gian chứa đựng, không đợi Già Lam phản ứng thì bóng dáng đã biến mất.
Mộc Phàm đành phải thành thành thật thật dùng thẻ tu luyện hai mươi năm, tiến vào phòng tu luyện của hệ thống.
Trong phòng chỉ còn lại mình Già Lam ngơ ngác ngây ngốc, nhìn Mộc Phàm biến mất.
“Thần linh thạch thai, trên người ông chủ có bí mật rất lớn a.”
Già Lam tỉnh táo lại, trong ánh mắt lập loè tia sáng.
Đối với ông chủ nhân loại trẻ tuổi này, trong lòng nàng rất tò mò, còn có chút kính sợ.
Thần bí, khiến người ta tò mò, thực lực làm người ta kính sợ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận