Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 247: Tỷ tỷ thần bí

Nơi dị vực xa lạ, trên bầu trời khói sương che kín, có thể thấy được một khe hở to nằm ngang trên không trung, cắn nuốt vô số năng lượng cùng vật chất.
Ở dưới khe, có một tòa núi cao mười vạn trượng, tựa như một thanh bảo kiếm chỉ thiên, xuyên qua tầng mây.
Lúc này, ở đỉnh núi có một nam một nữ đang đứng lơ lửng trên không, ngắm nhìn thế giới dị vực rách nát này.
Một nam một nữ này, nam thì anh tuấn tiêu sái, rất đẹp trai, nữ thì dung mạo như tiên, mặc một bộ váy dài bay bay, như tiên tử trong mây.
Hai người đứng ở nơi đó như một đôi thần tiên quyến lữ hạ phàm.
“Tiểu Phàm thật sự thành tựu Truyền kỳ trận sư?”
Nữ tử nhẹ giọng hỏi, mắt nhìn nam tử bên cạnh.
Nếu Mộc Phàm ở chỗ này, chắc chắn liếc mắt một cái liền nhận ra nam tử đẹp trai này đúng là lão sư lúc trước của hắn, Lâm Cảnh Phong.
Mà nữ tử như tiên nữ bên cạnh Lâm Cảnh Phong là thê tử của hắn, một nữ tử có lai lịch thần bí.
Chỉ thấy Lâm Cảnh Phong cười khổ, nói: “Ta cũng bất ngờ lắm, hoài nghi tin tức này có phải thật hay không, ta đã đi học viện Thanh Bắc xác nhận.”
“Tin tức chính xác, tiểu Phàm thật sự trở thành Truyền kỳ trận sư, không chỉ như vậy, hắn còn nắm giữ luyện khí, luyện đan, rất có khả năng cũng là cấp Truyền kỳ.”
“Quan trọng nhất chính là ta nhận ra mình đã không thể nhìn thấu hắn, giống như đã siêu phàm nhập thánh.” Lâm Cảnh Phong nói đến đây, trong lòng có cảm giác không chân thật.
Quả thực như nằm mơ, gia hỏa mười năm tu luyện không thể nhập môn sao chỉ trong chớp mắt liền có thành tựu kinh người như vậy?
“Còn có một tin tức càng làm cho ta khó tin hơn.”
Lâm Cảnh Phong hít sâu một hơi, đè nén nội tâm chấn động.
Hắn kinh ngạc cảm thán nói: “Hiệu trưởng phát tới tin tức, tiểu Phàm đánh bại một Hỏa ma cấp Bán thần ở tiết điểm không gian số hai, hơn nữa còn thu phục nó.”
Nữ tử bên cạnh yên lặng, thậm chí trên mặt không một chút biểu tình, ngược lại tỏ vẻ là chuyện dĩ nhiên.
Nhưng khi nghe thấy Mộc Phàm đánh bại một Hỏa ma cấp Bán thần, hơn nữa còn thu phục, trên mặt nàng có chút kinh ngạc.
Chỉ thấy nàng nhẹ nhàng cười, nói: “Ở trong dự đoán của ta, nhưng vẫn hơi bất ngờ, không nghĩ tới hắn đã có thể đánh bại Hoa ma cấp Bán thần.”
“Xem ra, hắn đã thức tỉnh thần huyết trong cơ thể, nhiệm vụ của ta đã hoàn thành.”
Nữ tử lầm bầm lầu bầu, trong ánh mắt hiện lên sự vui mừng, như cảm thấy vô cùng vui vẻ vì sự biến hóa của Mộc Phàm.
“Ngươi phải đi sao?” Sắc mặt Lâm Cảnh Phong đột nhiên thay đổi, đôi mắt nhìn chằm chằm nàng.
Nữ tử này có thân phận thế nào?
“Không sai!”
Nữ tử gật đầu nhẹ nhàng, nhìn Lâm Cảnh Phong trước mắt, cười nhẹ rồi nói: “Như thế nào, luyến tiếc ta, hay là không muốn để ta đi?”
“Ngươi cũng biết rõ, ta lưu lại là bởi vì tiểu Phàm, hiện giờ hắn đã thức tỉnh, đã có con đường của mình, ta cũng nên rời đi.”
Mấy lời này chứng minh quan hệ thân cận giữa nàng và Mộc Phàm.
Thân phận của nàng được miêu tả sinh động, nàng đúng là tỷ tỷ Mộc Phàm, nữ tử thần bí mang Mộc Phàm đến địa cầu.
Sắc mặt Lâm Cảnh Phong biến đổi, cười khổ nói: “Nếu ngươi phải đi, tất nhiên ta sẽ không giữ ngươi, bởi vì không giữ được, dù sao ngươi không thuộc về nơi này.”
“Nhưng ngươi là thê tử của ta, sao ta có thể yên tâm để ngươi trở về một mình?”
Hắn nói đến đây, trên mặt lộ vẻ kiên định.
Nữ tử hơi chau mày, thở dài: “Cần gì chứ, chuyến này trở về Ngân hà thần quốc, hung hiểm vạn phần, có thể nói cửu tử nhất sinh, nhưng ta không thể không trở về, ngươi không cần phải theo ta, ở lại chiếu cố tiểu Phàm thôi.”
“Không.” Lâm Cảnh Phong lắc đầu, ôm lấy nàng.
Hắn kiên định nói: “Ta là nam nhân của ngươi, tuy rằng đến bây giờ vẫn không rõ vì sao ngươi coi trọng một nam nhân địa cầu như ta, dù dáng vẻ có chút đẹp trai, điểm này ta thừa nhận.”
“Phốc, thật không biết xấu hổ, ngươi đẹp trai sao, ở Ngân hà thần quốc tùy tiện bốc một tên đều cách xa ngươi cả tinh hệ, ngươi còn tự luyến.”
Nữ tử nhịn không được cười khách khác, gia hỏa này thật không biết xấu hổ a.
Lâm Cảnh Phong hồn nhiên không thèm để ý, hắn nói: “Ta không cho phép ngươi mạo hiểm một mình, muốn đi thì cùng đi, ta đi cùng ngươi.”
“Ngươi chắc chắn chứ?” Nữ tử nghiêm túc nhìn hắn.
Lâm Cảnh Phong sái nhiên cười: “Ta cô độc một mình, trừ ngươi cùng tiểu Phàm thì không có vướng bận, hiện tại tiểu Phàm đã có con đường của mình, sao ta có thể để ngươi một người rời đi?”
“Vợ chồng đồng lòng, tát biển Đông cũng cạn, mặc kệ phía trước có nguy hiểm gì, ta sẽ vẫn luôn đi cùng ngươi.”
“Ngươi không sợ chết sao?” Nữ tử nhẹ nhàng nói: “Chuyến này chính là đi Ngân hà thần quốc, nơi đó có vô số nguy hiểm, các địch nhân cường đại tới mức ngươi không thể tưởng được, thậm chí thần linh, ngươi còn muốn đi sao?”
“Thần linh lại như thế nào, không phải có ngươi sao, không phải ngươi đã nói có thể tiện tay bóp chết thần linh sao?” Lâm Cảnh Phong không ngại ngần mà cười nói.
Nữ tử câm nín nhìn hắn, nam nhân này thật không có tiền đồ, thế mà muốn tránh ở phía sau nàng?
“Dùng từ ngữ mà địa cầu các ngươi hay nói, ngươi đây là muốn ăn cơm mềm, làm tiểu bạch kiểm?” Khóe miệng nàng hơi cong lên, nhàn nhạt nói.
Lâm Cảnh Phong vui tươi hớn hở nói: “Tiểu bạch kiểm thì sao chứ, ta liền muốn làm tiểu bạch kiểm bên cạnh ngươi, cưới ngươi là phúc phận lớn nhất đời này của Lâm Cảnh Phong ta, không muốn nỗ lực, an tâm ăn cơm mềm.”
Nghe được lời này, nàng trợn mắt, cười mắng: “Thật là tên nam nhân không tiền đồ, cẩn thận bị ta vứt bỏ nha.”
“Lão bà đại nhân nói hướng đông ta tuyệt đối không đi hướng tây, đời này chỉ nghe theo lệnh lão bà đại nhân."
Lâm Cảnh Phong nghiêm trang nói, ôm càng chặt hơn.
Hai người ôm nhau trên đỉnh núi, gió lốc xung quanh cuồng bạo cũng không thể lọt vào phạm vi trăm mét, đều bị một lực lượng vô hình ngăn cách ở bên ngoài.
“Chúng ta đều đi xa, để mình tiểu Phàm ở lại có ổn không?” Lâm Cảnh Phong đột nhiên mở miệng hỏi.
Nữ cười nhẹ, nói: “Đừng lo lắng, nếu hắn đã thức tỉnh thần huyết trong cơ thể, chứng minh đã có đủ năng lực.”
“Vậy... Có phải nên đi gặp hắn một lần hay không, dù sao trước giờ hắn chưa từng gặp ngươi, cũng không biết sự tồn tại của ngươi.”
Lâm Cảnh Phong có chút chần chờ nói.
Nàng im lặng một hồi, cuối cùng lắc đầu: “Không cần, hiện tại gặp hắn sẽ có thể khiến hắn bại lộ, đưa tới bọn kia đuổi giết.”
“Nơi này không thể ở lâu, bọn chúng sẽ tìm được nhanh thôi.”
Nàng nói xong, nâng cánh tay nhỏ xẹt qua hư không.
Răng rắc!
Chỉ nghe một tiếng giòn vang, không gian vỡ ra một khe to, có không gian loạn lưu trào ra.
Lâm Cảnh Phong tỏ vẻ nghiêm trọng, nói: “Dù ngươi không đi gặp hắn, cũng phải nói với hắn một tiếng, ít nhất cho hắn biết hắn còn có một tỷ tỷ.”
“Hai ngày nữa chính là sinh nhật một vạn tuổi của ta, ngươi nói coi, hắn biết mình có một tỷ tỷ sống vạn năm sẽ cảm thấy thế nào?”
Nữ tử nhàn nhạt nói một câu.
Lời này khiến Lâm Cảnh Phong không biết làm sao, dở khóc dở cười nói: “Chuyện này có gì đâu, tiểu Phàm sẽ không để ý, ta cũng không để ý, ngươi lo lắng gì chứ?”
“Thật sự không đi gặp hắn?” Lâm Cảnh Phong lại hỏi một lần nữa.
Chỉ thấy nàng nhẹ nhàng lắc đầu nói: “Không cần, tiểu Phàm có con đường của mình, ta gặp hắn ngược lại sẽ mang đến cho hắn phiền toái cùng nguy hiểm.”
“Hiện tại hắn đã thức tỉnh thần huyết trong cơ thể, ta phải đi, ngươi thật sự muốn đi theo ta cùng nhau mạo hiểm?” Nàng nói xong nhìn Lâm Cảnh Phong.
Chỉ thấy Lâm Cảnh Phong ôm nàng, bộ dạng rất kiên định, hiển nhiên là đã quyết tâm.
“Chúng ta đi thôi, đám con rối của chư thần cũng đã chờ sốt ruột rồi.”
Nàng nói xong, mang theo Lâm Cảnh Phong, hai người bước bước vào khe không gian phía trước, nháy mắt biến mất trong không gian loạn lưu mênh mông.
Oanh!
Hai người vừa rời đi không lâu, một tiếng nổ mạnh truyền đến, không trung đột nhiên vỡ ra, trong không gian loạn lưu có một bàn tay to màu đen thò ra.
Một chưởng chụp xuống, ngọn núi cao vạn trượng trực tiếp hóa thành bột mịn, mặt đất sụp đổ, lưu lại một chưởng ấn thật to sâu không thấy đáy.
“Chậm một bước, đuổi theo!”
Trong hư không truyền đến một âm thanh khủng bố, vừa dứt lời, này thế giới dị vực này đột nhiên hỏng mất, vạn vật hủy diệt trong nháy mắt.
Sức mạnh hủy diệt như nước lũ quét qua, bao phủ toàn bộ thế giới, không còn một chút cặn bã.
Một thế giới, cứ bị hủy diệt như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận