Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 366: Người khổng lồ Titan

Trong Thiên Không thành, có một pho tượng lớn đứng sừng sững ở trung tâm, đã bị nứt vỡ nhiều chỗ.
Đó là tượng Nữ thần tự do.
Thi thể chồng chất dưới chân tượng, có nhân loại, có quái thú, có người khổng lồ, cắm đầy vô số binh khí.
Dưới đống thi thể có bốn nhân loại đang thở thoi thóp, ba nam một nữ, mặc áo giáp thời Trung cổ, đều bị trọng thương.
Rầm!
Mộc Phàm vung tay lên, các thi thể bay ra, để lộ bốn người sống sót.
Đột nhiên bị bại lộ, bọn họ hoảng sợ không thôi, sau đó thấy Mộc Phàm lơ lửng giữa không trung, trong lúc nhất thời rất kinh ngạc.
“Ngươi... Là người phương đông?”
Thấy Mộc Phàm, ba nam tử trừng to mắt nhìn hắn, nữ nhân duy nhất trong đó đã sớm hôn mê.
Trong ba nam tử này, có hai tên thở thoi thóp, tên còn lại chỉ có thể mở miệng nói chuyện một cách yếu ớt.
Mộc Phàm nhíu mày, không nói nhiều lời, tiến lên kiểm tra thương thế của mấy người, vừa giơ tay liền có một luồng sáng xanh lục tràn ra.
Đó là một luồng sinh mệnh lực, tinh luyện từ hoa cỏ cây cối, hắn truyền vào thân thể giúp bốn người khôi phục.
Nhìn Mộc Phàm chữa thương cho mình, ba gã nam tử phương tây vốn căng thẳng đã lơi lỏng.
“Cảm ơn...”
“Cảm ơn ngươi đã cứu chúng ta.”
Ba gã nam tử lần lượt mở miệng nói lời cảm tạ, nói ngôn ngữ Hoa Hạ phương đông, tuy rằng nghe là lạ, nhưng vẫn có thể hiểu được.
“Chúng ta đã chết rồi sao?”
Lúc này, nữ tử duy nhất kia đã tỉnh lại, mờ mịt nhìn bốn phía.
Ngay sau đó nàng nhìn thấy Mộc Phàm, có chút kinh ngạc, mới vừa tỉnh lại liền thấy một người phương đông.
“Là ngươi cứu ta?” Rất mau, nữ tử thấy vô số thi thể xung quanh, lập tức biết rằng mình đã sống sót.
Mộc Phàm gật gật đầu, nhìn bốn người, hỏi: “Thiên Không thành có chuyện gì, vì sao đột nhiên từ hư không rơi xuống?”
“Rơi xuống sao?”
Bốn người ngây ngẩn, nhìn nhìn bốn phía, lại nhìn lỗ hổng thật lớn trên bầu trời, có vô số sinh vật, quái thú, người khổng lồ từ bên trong trào ra, trong lúc nhất thời, sắc mặt bốn người đều trắng bệch, hoảng sợ không thôi.
Lúc này mới nhớ tới Thiên Không thành đã luân hãm, hơn nữa bị đánh rơi xuống nơi này.
“Thiên Không thành đã hỏng mất.”
Có nam tử dại ra, tràn đầy hoảng sợ, không thể khống chế cảm xúc bản thân.
Mộc Phàm xem mà lắc đầu, hỏi chút tin tức cũng không được.
Hai nam tử khác thì tốt hơn một chút, nhưng cũng không tốt hơn bao nhiêu, cả người run rẩy, mặt trắng bệch, như đã trải qua chuyện gì đó khủng bố lắm, trong lòng có bóng ma, nói không rõ ràng.
Chỉ có nữ tử tóc vàng vừa tỉnh còn bình tĩnh hơn một chút.
Tuy rằng nàng rất sợ hãi nhưng vẫn nói: “Trong nhân loại có người phản bội, đầu phục sinh linh dị vực, bọn họ tôn dị tộc là thần.”
“Thiên sứ, vô số thiên sứ từ trên trời giáng xuống, đánh vỡ Thiên Không thành, có thần linh một kích đánh Thiên Không thành rơi xuống.”
Nói đến đây, nữ tử cũng bắt đầu nói năng lộn xộn, như phát điên.
Người bình thường chắc chắn sẽ không tin tưởng, cho rằng nàng điên rồi.
Nhưng Mộc Phàm bất đồng, hắn nhíu mày, hỏi: “Ngươi vừa mới nói, trong nhân loại có người phản bội, sao lại như thế?”
“Phản bội, tất cả đều phản bội.”
“Quân đoàn Thánh kỵ sĩ, quân đoàn Olympus, toàn bộ đầu phục chư thần.”
Nữ tử tóc vàng sợ hãi tuyệt vọng hô to, như đang thấy được cảnh tượng đáng sợ, vô số quân đoàn phòng thủ của nhân loại phản bội.
“Đầu nhập vào chư thần?”
Sắc mặt Mộc Phàm thay đổi, kinh ngạc xen lẫn nghi ngờ nhìn nữ tử tóc vàng trước mắt.
Mấy quân đoàn nhân loại phương tây đều phản bội, toàn bộ đầu phục chư thần, đây là thật hay giả, vì sao đột nhiên lại đầu phục dị tộc?
Chẳng lẽ thật sự coi dị tộc là chư thần mà mình tín ngưỡng?
Điều này làm cho Mộc Phàm nhớ tới tộc Thiên sứ, xem ra có thiên sứ tham dự, có khả năng còn có một ít sinh vật cường đại khác, thậm chí thần linh.
“Phòng tuyến phương đông đã được củng cố, phòng tuyến phương tây lại luân hãm toàn diện, đầu phục chư thần?”
Trong lúc nhất thời, Mộc Phàm cũng không biết phải nói thế nào, nên bình luận thế nào.
Thật vất vả mới chặn đứng được dị vực tiến công, ba mươi sáu tộc Hắc vực tiến công phòng tuyến nhân loại phương đông, liên quân tám tộc bị đánh tan.
Nhưng không nghĩ tới chỉ trong chớp mắt, phòng tuyến phương tây đã luân hãm, thậm chí nghe được tin nhân loại phản bội, đầu hàng chư thần.
“Trốn, mau lên.”
“Bọn chúng tới rồi.”
“Thiên sứ, ác ma, người khổng lồ, chư thần, đều tới.”
Nữ tử này điên rồi, ôm đầu không ngừng la hét, rơi vào trạng thái khủng hoảng cực độ.
Mộc Phàm lắc đầu, điểm ngón tay vào giữa hai chân mày của nàng, một ý chí cường đại dũng mãnh tiến vào, nháy mắt trấn an tâm linh đang khủng hoảng.
Dần dần, nàng khôi phục bình tĩnh, ánh mắt nhìn Mộc Phàm tràn đầy sự cảm kích.
“Cảm ơn.” Nàng nói tiếng cảm ơn, rồi nói: “Ta tên Helen Chris, cảm ơn ngươi đã giúp đỡ.”
“Không cần khách khí.” Mộc Phàm gật gật đầu, hỏi: “Ngươi có thể cho ta biết cụ thể có bao nhiêu dị tộc tham dự, có chư thần buông xuống sao?”
“Đúng vậy, chư thần buông xuống.”
Helen khủng hoảng, nắm chặt tay Mộc Phàm, có vẻ rất sợ hãi.
Mộc Phàm nhíu mày lại, lại trấn an nàng lần nữa, nàng mới dần dần bình tĩnh trở lại.
Chỉ nghe nàng nói: “Ta nhớ rõ, đó là ngày thứ ba ta tuần tra ngoài Thiên Không thành, phòng tuyến Olympus đột nhiên tuyên cáo đã thất thủ, quân đoàn Olympus trấn thủ nơi đó, tuyên bố thần phục chư thần.”
“Sau đó có vô số người khổng lồ, quái thú, ác ma từ các phòng tuyến dũng mãnh hướng về Thiên Không thành, vô số người chết thảm, mấy quân đoàn chủ lực đều phản bội.”
Nói đến đây, Helen thống khổ: “Vì sao chứ, vì sao bọn họ lại phản bội nhân loại, đầu nhập vào cái gọi là chư thần?”
“Ta thấy thiên sứ một kích đánh nát tượng Nữ thần tự do, thánh quang bao phủ khiến mấy vạn người chết thảm tại chỗ.”
“Còn có ác ma thật lớn giết chóc, cắn nuốt, bại rồi, chúng ta thất bại thảm hại.”
Nghe thế, Mộc Phàm đã hiểu sơ rồi.
Dị tộc vốn bị chắn bên ngoài phòng tuyến, nhưng vấn đề liền xuất hiện ở phía nhân loại, có rất nhiều nhân loại trực tiếp thần phục chư thần.
Đại biểu cho thần linh mà bọn họ thờ phụng đã buông xuống, trực tiếp tan rã phòng tuyến nhân loại phương tây, Thiên Không thành rơi xuống chính là bằng chứng rõ nhất.
Nhìn vô số thi thể xung quanh, Thiên Không thành rách nát, Mộc Phàm nhịn không được thở dài, chung quy nhân loại vẫn không thể chặn uy hiếp cùng chiến tranh ở bên ngoài địa cầu.
Hắn có chút tự giễu nói: “Nhân loại thật là một chủng tộc kỳ quái, biết rõ sẽ trở thành con rối của chư thần nhưng vẫn cuồng nhiệt tín ngưỡng chư thần.”
Oanh!
Đang nghĩ ngợi, đột nhiên có chấn động truyền đến, mấy người bừng tỉnh giương mắt nhìn, gương mặt lập tức không còn chút máu.
Chỉ thấy bên ngoài phế tích Thiên Không thành, có một người khổng lồ từ trên trời giáng xuống, đạp vỡ mặt đất, thân hình cao tới mấy chục mét, tựa như một ngọn núi.
“Titan?”
Hai mắt Mộc Phàm nhíu lại, nhìn người khổng lồ kia, không giống với người khổng lồ một mắt, ngược lại là kẻ ra lệnh cho người khổng lồ một mắt xung quanh.
Đây là người khổng lồ Titan, là chủng tộc cấp cao trong người khổng lồ.
“Rống!”
Tên Titan kia ngửa đầu lên trời rít gào, vô số người khổng lồ một mắt như nghe được mệnh lệnh, nhanh chóng chạy như điên.
Đây là mệnh lệnh tập trung người khổng lồ một mắt, tên người khổng lồ Titan này đang triệu tập vô số người khổng lồ một mắt.
“Nhân loại...” Lúc này, người khổng lồ Titan thấy được mấy người sống sót trong Thiên Không thành, nở nụ cười dữ tợn.
Nó nhấc chân đi tới.
Đông, thịch thịch thịch...
Người khổng lồ Titan cao mấy chục mét bước từng bước đi vào Thiên Không thành, giơ một bàn tay vỗ xuống chỗ mấy người.
“Không...”
Ba gã nam tử may mắn còn sống hoảng sợ kêu to, tràn đầy tuyệt vọng.
Helen cũng xụi lơ, nhìn Titan cao chục mét, ai có dũng khí đối kháng với sinh vật đáng sợ như vậy chứ?
Mộc Phàm nhìn bọn họ bị dọa ngốc, âm thầm lắc đầu, cảm giác thực lực chỉnh thể của nhân loại phương tây kém phương đông rất nhiều.
Có lẽ, phương thức bọn họ trưởng thành, tu luyện khác với phương đông, tóm lại là cảm giác bọn họ yếu hơn.
Người khổng lồ Titan trước mắt là một tên cường giả cấp Siêu thể cường đại, căn bản không phải đối tượng mà bốn người này có thể chống lại.
“Lăn!”
Trong khoảnh khắc nghìn cân treo sợi tóc, một tiếng hét to vang lên, âm thanh mênh mông cuồn cuộn, ầm, người khổng lồ Titan bị đánh bay ra ngoài, bay mấy ngàn mét mới rơi xuống.
Bụi mù tan đi, lộ ra người khổng lồ Titan đang giãy giụa bò dậy, mặt đầy phẫn nộ nhìn về phía bóng người đứng ngạo nghễ trong phế tích.
Mộc Phàm rống to một tiếng đã đánh bay người khổng lồ Titan, làm bốn người phương tây sợ ngây ra.
“Ngao... Nhân loại, ngươi tìm chết!”
Titan bò dậy, gầm thét giận dữ, hơi thở cuồng bạo bùng nổ, chân to ầm ầm ầm chạy tới.
Nhìn hung thần Titan đang tới gần, bốn người kia sợ hãi xụi lơ.
Chỉ mình Mộc Phàm bình tĩnh nhìn người khổng lồ Titan đang chạy tới, nâng cánh tay, nhẹ nhàng tung ra một quyền.
Bạn cần đăng nhập để bình luận