Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 550: Lại là Thanh tẩy giả

-
Ong!
Điểm sáng nóng cháy mà Mộc Phàm lấy tay chộp tới đúng là kỳ điểm, cũng chính là phôi thai vũ trụ.
Thật sự nóng cháy đến cực hạn, có thể hòa tan hết thảy vật chất cùng năng lượng.
Còn chưa chộp vào lòng bàn tay mà Mộc Phàm đã cảm nhận được sự cường đại và khủng bố của nó, nếu không phải vừa mới nạp một Thiên Đạo, có khả năng hắn cũng không thể bắt lấy nó.
“Kỳ điểm, phôi thai vũ trụ...” Mộc Phàm hưng phấn nhìn, sắp vào tay rồi.
Oanh!
Đột nhiên, một cổ lực lượng thần bí từ hư không vọt tới, hóa thành một bàn tay khủng bố chộp tới kỳ điểm.
“Làm càn!”
Mộc Phàm nheo mắt, giận tím mặt, dĩ nhiên có kẻ tới cướp đoạt?
Không nói hai lời liền tung một chưởng đón lấy, lực lượng cường đại ầm ầm bùng nổ, hai chưởng va chạm trong hư không.
Răng rắc, răng rắc!
Hư không nứt ra, lực xung kích đáng sợ khiến cho kỳ điểm sôi trào, bạo động, giống như muốn nổ tung.
Nếu nổ rồi thì không có cơ hội lấy được phôi thai vũ trụ.
Nhưng hiện tại có cường giả thần bí cướp đoạt, Mộc Phàm tự nhiên không thể để hắn được như ý.
Rầm rầm...
Hắn trở tay tung ra hai chưởng cường đại.
Răng rắc, bàn tay to thần bí tan nát.
Trong khoảnh khắc bàn tay to vỡ tan, Mộc Phàm giơ tay chộp tới, vũ trụ kỳ điểm rơi vào lòng bàn tay, ánh sáng cực nóng chiếu sáng hư không.
Ầm vang...
Ngay sau đó, hư không vỡ ra, một hơi thở thần bí vọt tới.
Đồng tử Mộc Phàm co rụt lại, kinh ngạc nói: “Lại là lực lượng này, Thanh tẩy giả?”
Thanh tẩy giả lại tới nữa, không nghĩ tới lại xuất hiện lần nữa, lần này đây còn muốn cướp đoạt vũ trụ kỳ điểm của mình.
Tới nước này mà còn nhịn được nữa thì không còn gì để nói, giết!
“Liên tục kiếm chuyện với ta, không giết ngươi, ngươi coi ta dễ tính sao?”
Mộc Phàm thét dài một tiếng, lực lượng bùng nổ, lòng bàn tay ngưng tụ một quầng sáng siêu khủng bố, vũ trụ sinh diệt, vạn vật luân hồi.
“Cửu cửu quy nhất, Đại tịch diệt!”
Một chưởng vừa ra, vũ trụ sinh diệt, vạn vật luân hồi, lực lượng tịch diệt quét tới.
Hư không hỏng mất, lực lượng thần bí bị đánh tan.
Lực lượng tịch diệt cường đại cứng rắn xỏ xuyên qua hư không, đánh ra một lỗ thủng, thật lâu không thể khép lại.
Rầm!
Ngay sau đó, có hơi thở đáng sợ ngưng tụ, hóa thành một bóng dáng mơ hồ, người không người, không phải thú, cường đại tới cực điểm.
Đó là Thanh tẩy giả, một bóng dáng mơ hồ, hủy diệt hết thảy, thanh tẩy hết thảy.
“Lần nào tới cũng phá hoại, nghĩ ta sợ các ngươi sao?”
Mộc Phàm nhìn Thanh tẩy giả trước mắt, lần này cần phải chém chết nó ở chỗ này.
Đương!
Thiên Đế đỉnh bay ra, nện vào bóng dáng kia, đập nát phòng ngự của đối phương.
“Tru thiên tiễn!”
Ngay sau đó, Mộc Phàm kéo cung bắn ra một mũi tên.
Chỉ nghe một tiếng phụt, Thanh tẩy giả tan rã trong nháy mắt, bị một mũi tên tru diệt.
Khi đánh tan Thanh tẩy giả, Mộc Phàm ngừng lại, cảm nhận lực lượng thanh tẩy đã biến mất, uy hiếp biến mất.
“Hừ!”
Mộc Phàm hừ lạnh một tiếng, lấy tay bắt lấy kỳ điểm nóng cháy.
“Hệ thống, nạp hết.”
Bắt được kỳ điểm, một phôi thai vũ trụ đang trong quá trình thành hình nhưng Mộc Phàm không chút do dự nạp luôn.
Không có biện pháp nào, nạp một vũ trụ có thể cho hắn mang đến cho hắn chỗ tốt cực lớn.
Cái khác không nói, nạp hết phôi thai vũ trụ này, thực lực của mình sẽ cường đại hơn, kế tiếp có thêm tự tin ứng phó với uy hiếp cường đại đến từ bên ngoài.
“Đinh, nạp một phôi thai vũ trụ, bắt đầu thăng cấp.”
Chỉ nghe hệ thống vang tiếng nhắc nhở, toàn thân Mộc Phàm phát sáng, toàn bộ thân thể như trở thành vũ trụ kỳ điểm, đang bộc phát nhiệt lượng cùng ánh sáng vô tận.
Giống như vũ trụ trong cơ thể đã hoàn toàn thành thục, hóa thành một vũ trụ thật sự.
Đến giờ khắc này, Mộc Phàm mới đạt tới viên mãn, trở thành cường giả cấp Vũ trụ, thật sự vô địch.
Càng đáng sợ chính là mỗi một tế bào trong cơ thể hắn đều đang sáng lên, giống như đang lột xác thành từng vũ trụ kỳ điểm.
Đây là do hắn vừa quan sát vũ trụ sinh diệt mà ngộ ra, Thiên Đế kinh giúp lột xác, mỗi một tế bào trong cơ thể đều đang diễn hóa thành một kỳ điểm.
Nếu tất cả tế nào trong cơ thể đều hoàn thành diễn hóa, biến thành một đám vũ trụ kỳ điểm, vậy hắn sẽ cường đại đến mức nào?
“Ký chủ, lòng ngươi quá lớn, cẩn thận vỡ tan.”
Nhận ra ý tưởng của Mộc Phàm, hệ thống lạnh nhạt nhắc nhở.
Mộc Phàm bình tĩnh cười hắc hắc, nói: “Không phải còn có hệ thống ngươi nha, chỉ cần nạp tiền, không phải không không gì không được sao?”
“Ta mới vừa nạp một phôi thai vũ trụ, ngươi nhìn đi, tiền vô đúng chỗ rồi, ngươi không thể giúp ta hoàn thành nguyện vọng này thì chính là do ngươi vô dụng, về sau đừng hòng ta nạp nữa.”
Hệ thống: “....”
Lời này khiến hệ thống á khẩu không trả lời được.
Không sai, nạp tiền có thể làm được tất cả, chính hệ thống đã nói.
Hiện tại nạp hết một phôi thai vũ trụ mà ngươi nói ngươi không làm được là đang tự vả mặt.
Oanh!
Quả nhiên, hệ thống vẫn ra sức, hoàn thành ý tưởng của Mộc Phàm, diễn hoá một tế bào trong cơ thể thành một kỳ điểm.
Khi tất cả tế bào bùng nổ, lực vô tận sẽ được phóng thích, kẻ nào có thể ngăn cản loại lực lượng đáng sợ này?
Trên lý luận thì Mộc Phàm sẽ có lực lượng vô tận, không giới hạn, vô địch đáng sợ.
Mỗi tế bào đều diễn hóa thành kỳ điểm, chuyện này khủng bố biết chừng nào, trong cơ thể có bao nhiêu tế bào liền có bấy nhiêu kỳ điểm, năng lượng bộc phát đủ hủy diệt hết thảy.
“Ký chủ, trong cơ thể ngươi có khoảng trăm ngàn tỷ tế bào, cần nạp khoảng trăm ngàn tỷ phôi thai vũ trụ mới có thể hoàn thành kế hoạch to lớn này, ta cảm thấy ngươi không cơ hội hoàn thành.”
Hệ thống nhàn nhạt nói.
Mộc Phàm thong thả cười nói: “Vậy ngươi nói coi, không gian đa chiều có bao nhiêu vũ trụ tồn tại, dù không thể khiến toàn bộ tế bào lột xác nhưng cũng không ít nha.”
“Đã có con đường vô địch, vì sao ta lại không đi, nếu ngươi cho ta một con đường càng mạnh hơn thì ta lập tức thay đổi.”
Mộc Phàm đáp lại hệ thống.
Hệ thống im lặng một lúc lâu mới nói tiếp: “Có, chỉ là hiện tại ký chủ không có năng lực.”
“Thực sự có sao?” Mộc Phàm kinh ngạc, hệ thống quỷ này thật sự có con đường lợi hại hơn?
Hắn suy tư gì đó rồi nói: “Cũng đúng, ngươi có thể giúp ta đi tới bước này thì bản thân ngươi đã lợi hại hơn ta rồi, cho nên ngươi mới là vô địch, hệ thống, ngươi là chương trình hack thật sự nha.”
“Còn ta chỉ là một người bật chương trình hack thôi.”
Mộc Phàm lầm bầm lầu bầu, hiểu rõ ý mà hệ thống nói.
“Ký chủ ngươi suy nghĩ nhiều, bổn hệ thống vĩnh viễn không thể vượt qua ký chủ.”
Hệ thống đáp lại một câu, sau đó không lên tiếng nữa.
Giờ khắc này, Mộc Phàm chắc chắn trăm phần trăm, hệ thống này không phải như máy móc.
Cả Tiểu Ngải, Tiểu Linh đều có thể có ý thức của riêng, thậm chí trở thành trí tuệ cấp Thiên Đạo, hệ thống có thể sáng tạo ra hai nàng, rốt cuộc nó ở cấp độ nào.
Mộc Phàm không rõ lắm, nhưng trước mắt thì mình và hệ thống đã liên kết chặt chẽ, không thể tách ra.
Quản nó là thứ cái gì, mình không ngừng mạnh lên, không ngừng tiến về phía trước là đủ rồi, chỉ là nó hay đào hố.
Con người nha, trong cuộc đời chắc hẳn đều sẽ bị hố vài lần, quen là tốt thôi.
“Cần phải trở về.”
Mộc Phàm nhìn lướt qua, xoay người bước một bước, xé rách hư không, biến mất khỏi khu vực này.
Nơi này là vùng trống sau khi vũ trụ biến mất, không thuộc phạm vi vũ trụ siêu duy.
Cho nên muốn siêu thoát thì phải đánh vỡ hư không thoát ra ngoài, nhảy khỏi hàng rào vũ trụ mới có thể thoát khỏi.
Mộc Phàm không làm, chỉ rời khỏi nơi này, trở về vũ trụ của mình
Răng rắc!
Mới vừa tới gần, hư không đã không ngừng nứt toạc, có vẻ không chịu nổi thân thể cường đại của Mộc Phàm.
“Thiên Đế, vũ trụ đã không cách nào chứa được ngươi, ngươi không tính rời đi sao?”
Trước mắt có một bóng dáng hiện lên, đúng là Hồng Quân.
Hắn nhìn Mộc Phàm với ánh mắt khó hiểu, vị Thiên Đế này đã vô địch rồi, vì sao còn không rời đi?
Chẳng lẽ muốn lưu lại trong vũ trụ, vũ trụ này đã không chịu nổi hắn rồi, còn không nỡ rời bỏ sao?
Mộc Phàm nhìn hắn một cái, bình tĩnh nói: “Vội vã làm gì chứ, vẫn nên lưu lại vũ trụ yên tĩnh sinh hoạt một thời gian.”
“Bên ngoài quá loạn, tràn ngập điều chưa biết, ở lại nơi này an ổn mấy năm cũng tốt nha.”
Nói xong, Mộc Phàm thu liễm hơi thở toàn thân, không để lọt một tia nào, như biến thành một người bình thường.
Rốt cuộc không khiến vũ trụ hư hỏng nữa, chỉ cần không tản ra hơi thở sẽ không bị vũ trụ bài xích.
“Hồng Quân, hạch tâm Thiên Đạo đã được bù đắp, ta khuyên ngươi nên thoát ly Thiên Đạo cho thỏa đáng, bằng không sớm muộn gì cũng bị kẻ khác bắt giữ.”
Mộc Phàm nhìn Hồng Quân, tặng hắn một câu một nhắc nhở.
Hồng Quân im lặng, ánh mắt lập loè, không rên một tiếng, đứng nhìn Thiên Đế biến mất.
“Ai... Thoát ly, nói dễ hơn làm, hợp đạo dễ dàng, thoát đạo khó khăn.”
Hồng Quân chua xót lắc đầu, ngay sau đó vẻ mặt trở nên lạnh nhạt như cũ.
Hắn hoàn toàn không nghĩ tới, Thiên Đế có thể thoát khỏi sự trói buộc của vũ trụ, vì sao còn lưu lại.
Loại tình huống này làm Hồng Quân dở khóc dở cười, kẻ khác muốn chạy không được, còn ngươi có thể rời đi lại không muốn đi, thật là kỳ quái.
Hắn lắc đầu, xoay người biến mất.
Lời Thiên Đế nhắc nhở làm Hồng Quân cảnh giác, bị bắt là có ý gì, chắc chắn là có lực lượng đáng sợ nhằm vào Thiên Đạo.
Bắt giữ Thiên Đạo sao?
Mộc Phàm hành tẩu trong hỗn độn, nơi biên hoang hỗn độn mênh mông, có một ít sinh vật cùng thần ma cường đại trốn ở chỗ này.
Mộc Phàm vốn muốn trở về địa cầu nhưng đột nhiên cảm ứng được một hơi thở quen thuộc, mới vòng tới nơi này.
“Ai... Thật nhàm chán.”
Trong biên hoang hỗn độn truyền đến một tiếng thở dài, hỗn độn sương mù tản ra, để lộ cái đầu cực to, tựa như một tinh hệ chắn ngang hỗn độn.
Nó là Huyền vũ, rũ đầu, nhàm chán cắm vào hỗn độn, phun ra nuốt vào sương mù hỗn độn, bộ dáng chán đến chết.
“Huyền Vũ, hơn chục tỷ năm không thấy, ngươi rất nhàn nhã nha.”
Đúng lúc này có một giọng nói hài hước truyền đến khiến Huyền Vũ đang lười biếng giật mình tỉnh lại.
Nó nâng đầu lên, hai con mắt trợn tròn, thời điểm nhìn thấy kẻ đến, thân thể tức khắc run rẩy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận