Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 590: Khái niệm giả

Mộc Phàm theo cầu thang đi tới một sân đấu cao cấp, xa hoa hơn.
Ở dưới chân hắn có một thần tòa thật lớn, lơ lửng trong hư không, tản ra một loại hơi thở chí cao vô thượng.
Chung quanh cũng có một loạt thần toà to lớn khác, mỗi thần toà đều có một bóng dáng cường đại, không thấy rõ dáng vẻ.
Mỗi một tên đều cường đại, thần bí.
“Nha, có một vị mới tới.”
“Tuổi còn rất nhỏ.”
“Dĩ nhiên tuổi tác không đến một kỷ nguyên vũ trụ.”
“Chậc chậc, có vẻ thú vị.”
Mộc Phàm vừa xuất hiện lập tức hấp dẫn ánh mắt tất cả cường giả ở đây.
Có thể tới nơi này, không một tên nào đơn giản, đều là một đám cường giả hù chết kẻ khác, tồn tại sống qua vô số kỷ nguyên.
Bọn chúng rất tò mò về Mộc Phàm, dám gọi nhịp với ban tổ chức giải đấu Cao duy, quả thực chính là một kẻ không sợ chết.
Tuổi tác còn chưa đến một kỷ nguyên vũ trụ, quả thực rất trẻ tuổi, thậm chí không đến một trăm triệu năm.
“Nhiều nhất chỉ có một trăm vạn năm, tu luyện thế nào đây?”
Có bóng đen nhìn Mộc Phàm, tấm tắc bảo lạ, quả thực không thể tưởng tượng được.
Tiểu tử này tu luyện chưa đến trăm vạn năm mà đã tới cấp độ này, sao có thể không gây chú ý?
“Tiểu gia hỏa, tỷ tỷ rất tò mò, sao ngươi lên được đây?”
Có một giọng nói lười biếng truyền đến từ một thần tòa cách Mộc Phàm không xa.
Mộc Phàm nhìn lại, tuy rằng không thấy rõ dáng vẻ đối phương nhưng lại có thể xác định là nữ, toàn thân có sương mù bao phủ.
“Hệ thống, có phải những kẻ ở nơi này đều là đồ cổ sống mấy triệu tỷ năm hay không?”
Mộc Phàm âm thầm dò hỏi hệ thống.
Hệ thống nhanh chóng đáp lại: “Ký chủ, ngoại trừ bỏ ngươi, trẻ tuổi trẻ nhất chính là nữ tử vừa mới nói chuyện với ngươi, nàng sống khoảng một trăm ngàn tỷ năm.”
“Một kỷ nguyên vũ trụ là một ngàn tỷ năm, nàng đã sống một trăm kỷ nguyên vũ trụ!”
“Ở chỗ này không có một tên nào sống ít hơn một trăm ngàn tỷ năm, đúng là đồ cổ, ngươi cẩn thận một chút, đừng để bị hố chết.”
Lời hệ thống nói àm Mộc Phàm câm nín.
Hắn không nghĩ tới mỗi một gia hỏa ở đây đều sống qua một trăm ngàn tỷ năm, mẹ nó, thời gian dài đắng đẵng nha.
Đều là một đám đồ cổ, mỗi tên đều rất cường đại.
“Tiểu gia hỏa, vì sao không trả lời tỷ tỷ?”
Lúc này, nữ nhân kia mở miệng, có chút không vui.
Mộc Phàm liếc nhìn nàng, thuận miệng nói: “Bọn chúng mời ta lên đây, ta vốn không muốn nhưng không có biện pháp nào khác, ban tổ chức không muốn để ta tiếp tục thắng cho nên liền đưa ta lên đây.”
“....”
Toàn trường yên tĩnh, nghe lời Mộc Phàm nói mà ngây ngẩn.
Gia hỏa này nói ban tổ chức mời hắn lên đây, đủ cuồng vọng nha.
“Ha ha ha, tiểu bằng hữu thú vị.” Tiếng cười trong trẻo truyền đến.
Nữ tử thần bí cười rất vui vẻ.
Nàng trêu ghẹo nói: “Ngươi là gia hỏa thú vị nhất mà ta nhìn thấy trong trăm triệu năm qua.”
“Tiểu tử, ngươi rất cuồng.”
Bên kia truyền đến một tiếng hừ lạnh.
Mộc Phàm nhìn lại, liền thấy trên một thần tòa khác có một sinh vật thân người đầu trâu, không thấy rõ lắm.
“Cuồng hay không cuồng, ngươi thử liền biết, không có chuyện gì thì câm miệng.”
Mộc Phàm đáp lại một câu, an an ổn ổn ngồi vào thần tòa.
Ong!
Mới vừa ngồi xuống, thần tòa tức khắc nở rộ thần quang, sau lưng bỗng nhiên hiện lên một luân bàn lập loè ba ngàn đạo văn.
Một hơi thở cường đại tràn ngập.
Mộc Phàm thân khoác Thiên Đế bào, đầu đội Thiên Đế miện, ngồi chễm chệ như miệt thị toàn trường, trong lúc nhất thời khiến những kẻ khác phải ghé mắt.
“Tiểu tử cuồng vọng sống chưa tới trăm vạn năm, hôm nay bổn tọa liền dạy ngươi một bài học.”
Sinh vật đầu trâu gầm lên một tiếng, thò một bàn tay, đánh một chưởng về phía Mộc Phàm.
Một chưởng ẩn chứa năng lượng tương đương với năng lượng từ mấy vạn vũ trụ, một kích hủy thiên diệt địa.
“Lăn!”
Mộc Phàm chẳng thèm động, chỉ quát một tiếng, liền thấy năng lượng bị đẩy ngược trở về, hung hăng đập tới trước mặt sinh vật đầu trâu.
Ầm!
Năng lượng bùng nổ nhưng lại bị một lực lượng vô hình trói buộc, sau đó dần dần biến mất.
Nơi này có lực lượng thần bí hạn chế, căn bản không có thể phá hoại quy mô lớn.
“Đáng chết.”
Sinh vật đầu trâu không nhịn được, muốn tiếp tục ra tay.
“Yên tĩnh!”
Đột nhiên có một giọng nói lạnh nhạt truyền đến, sinh vật đầu trâu run lên, lập tức yên tĩnh.
Mộc Phàm nhìn lại về hướng âm thanh phát ra thì thấy một bóng giáng già nua đứng ở trung tâm.
Nơi này như một vũ trụ hỗn độn, chung quanh có một đám cường giả đang ngồi, đều đại biểu cho thực lực cùng thân phận.
Ánh mắt tất cả đều mang theo chút kiêng kị, kính sợ khi nhìn về phía lão giả thần bí.
“Ta là trọng tài sân đấu cao cấp lần này, cần phải tuân theo quy tắc sân đấu, kẻ nào làm trái với quy tắc sẽ bị mạt sát.”
Lời lão giả nói làm bầu không khí trở nên nghiêm túc.
Mộc Phàm nhận ra lão giả này chính là cường giả thần bí mời hắn lên đây.
Quả nhiên rất cường đại, không thể nhìn thấu đối phương.
“Hệ thống, hắn cường đại đến mức nào?”
Mộc Phàm dò hỏi hệ thống.
Chỉ nghe hệ thống nói: “Ký chủ, hắn là Khái niệm giả phía trên cấp Siêu duy, thuộc nhóm cường giả hàng đầu.”
“Khái niệm giả?” Mộc Phàm lẩm bẩm.
Hệ thống đáp lại: “Đúng vậy, Khái niệm giả chính là tồn tại siêu thoát bản chất, thoát ly cảm giác, ngươi có thể thấy nhưng lại không thể cảm ứng.”
“Khái niệm, không nơi nào không có, không cách nào bắt giữ, không cách nào chạm đến, một niệm vĩnh hằng.”
Lời giải thích của hệ thống thắp lên ngọn lửa trong lòng Mộc Phàm.
Tồn tại phía trên Siêu duy là Khái niệm giả, một tồn tại khủng bố siêu thoát bản chất.
“Hiện tại ta còn cách cấp Khái niệm giả bao xa?” Mộc Phàm hỏi lại.
Mà hệ thống trả lời: “Chỉ cần ký chủ thắp sáng mười ngàn tỷ tế bào trong cơ thể là có thể đánh vỡ khái niệm, một quyền nện một tên cũng không thành vấn đề.”
“Mười ngàn tỷ tế bào?”
Mộc Phàm gật đầu.
Khái niệm giả rất cường đại nhưng không phải là không thể chống lại, chỉ cần chuyển hoá mười ngàn tỷ tế bào thành Kỳ điểm là được.
Nhưng hiện tại mới thắp sáng có một tỷ tế bào, có vẻ rất cường đại nhưng so với Khái niệm giả thì cách xa vạn dặm.
Trên người còn có năm ngàn sáu trăm chín mươi tỷ vũ trụ, còn thiếu một nửa để đạt tới cấp bậc mà hệ thống nói.
Xem ra lần này cần phải kiếm một mớ, nhất định phải mau chóng thắp sáng tất cả tế bào trong cơ thể.
Hiện tại Mộc Phàm thiếu thốn một lượmg vũ trụ khổng lồ để chống đỡ con đường vô địch của mình.
“Chư vị, trước khi bắt đầu, mời nghe quy tắc.”
Lúc này, lão giả cấp Khái niệm lại mở miệng.
Hắn nói: “Dựa theo quy tắc sân đấu, các ngươi có thể lựa chọn một Thiên Đạo để làm quân cờ vào bàn chinh chiến, kẻ thắng lợi có thể nhận được phần thưởng tương ứng.”
“Vì ngăn chặn hành vi gian lận, tất cả các Thiên Đạo đều do ban tổ chức lựa chọn.”
“Hiện tại, các ngươi bắt đầu lựa chọn.”
Lão giả vừa nói xong, bóng dáng trở nên mơ hồ rồi biến mất.
Mộc Phàm không cách nào bắt giữ được sự tồn tại của đối phương, thậm chí không biết đối phương biến mất như thế nào, càng cảnh giác hơn đối với tồn tại cấp Khái niệm.
Xem ra mình còn không làm gì được Khái niệm giả, cần phải gia tăng thực lực một chút.
Kế tiếp sẽ có cơ hội vớt một mớ, sau đó lại tăng thực lực thì mới có thể đối mặt với nguy hiểm chưa biết.
Hắn không muốn vừa mới thắng đã bị người ta âm thầm mạt sát.
Nhưng mà có hệ thống rồi, nếu âm thầm mạt sát tuyệt đối sẽ bị hệ thống ngăn cản.
“Hệ thống, chuẩn bị kỹ, chuẩn bị làm việc.”
Mộc Phàm âm thầm nhắc nhở hệ thống.
“Ký chủ yên tâm, chỉ cần ngươi nạp đúng chỗ, vạn sự vô ưu.”
Hệ thống tự tin trả lời.
Ong!
Sau khi lão giả sau khi biến mất, một thế giới hỗn độn xuất hiện.
Mộc Phàm thấy mà ngạc nhiên không thôi, dĩ nhiên dùng một thế giới hỗn độn làm sân đấu.
Trong hỗn độn có từng điểm sáng lập loè, là một đám quả cầu ánh sáng, bên trong có một số bóng dáng mơ hồ.
Nhìn kỹ thì là một đám Thiên Đạo.
Mộc Phàm nghiêm túc nhìn thế giới hỗn độn trước mắt, một đám quả cầu ánh sáng đang giam cầm một đám Thiên Đạo, số lượng khổng lồ.
“Không biết bọn chúng bắt giữ bao nhiêu Thiên Đạo để làm quân cờ thi đấu kiếm niềm vui, thật sự quá nhàm chán mà.”
Mộc Phàm không biết nên bình luận thế nào.
Có lẽ còn có ý khác, giống như kiếm thêm lợi ích, số vũ trụ đặt cược chính là thu hoạch, kẻ nào mà không muốn có thật nhiều vũ trụ.
“Thật biết chơi.” Mộc Phàm quan sát những Thiên Đạo đang bị giam cầm.
Không biết có bao nhiêu Thiên Đạo bị chộp tới, có bao nhiêu Thiên Đạo bị xoá sạch.
“Thiên Đạo này không tồi, ta chọn nó.”
Một ít sinh vật, cường giả đã lựa chọn Thiên Đạo.
Bọn chúng đều hứng thú lựa chọn Thiên Đạo đặc thù nhất làm quân cờ của mình.
“Hả?”
Mộc Phàm đang quan sát đột nhiên ngừng lại, sắc mặt thay đổi.
Ánh mắt hắn dừng ở một quả cầu.
Chỉ thấy trong quả cầu là một bóng dáng nhỏ xinh, vốn dĩ rất bình thường nhưng Mộc Phàm chấn động bởi vì hắn biết bóng dáng nhỏ xinh này.
“Tiểu Ách?”
Ánh mắt Mộc Phàm nhìn xuyên thấu qua bề mặt quả cầu ánh sáng, nhìn rõ ràng Thiên Đạo bên trong, đúng là Tiểu Ách.
Không nghĩ tới Tiểu Ách lại bị chộp tới.
Nhìn thấy Tiểu Ách cuộn tròn, bị phong ấn bên trong, Mộc Phàm có chút tức giận, sát ý sôi trào.
Nhưng hắn nhanh chóng áp chế, mình còn chưa có năng lực đối kháng cùng những tên phía sau màn.
“Ta chọn nàng.”
Mộc Phàm trực tiếp lựa chọn Tiểu Ách.
“Hệ thống, một hồi âm thầm thao tác, bảo đảm Tiểu Ách an toàn.”
Hắn đẻ nén lửa giận phân phó hệ thống.
“Ký chủ yên tâm, chỉ cần nạp đúng chỗ, bổn hệ thống bảo đảm tiểu tình nhân của ngươi hoàn hảo không tổn hao gì.”
Mộc Phàm mặc kệ lời đùa giỡn của nó, quyết định phải cứu Tiểu Ách.
Căn cứ theo quy tắc sân đấu cao cấp, chỉ cần thắng được mười trận liên tiếp thì Thiên Đạo sẽ thuộc về hắn, đương nhiên còn phải giao nộp một phần tiền chuộc.
“Lựa chọn xong, trận đấu chính thức bắt đầu.”
Sau khi tất cả chọn xong, những quả cầu không được lựa chọn đều biến mất.
Răng rắc!
Chỉ thấy những quả cầu ánh sáng được chọn tan vỡ, một đám Thiên Đạo bị phong ấn lần lượt thức tỉnh.
Bọn chúng đã tiến vào sân đấu cao cấp, trở thành quân cờ, trò tiêu khiển cho các sinh vật cường đại.
Lúc này, Tiểu Ách từ từ tỉnh lại.
“Đây là nơi nào?”
Tiểu Ách nhìn thấy hỗn độn mênh mang, có chút mờ mịt, bỗng nhiên nhớ tới hình như mình đã bị bắt giữ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận