Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 267: Sinh mệnh nhân tạo cao cấp

Ong ong ong...
Trong phòng, một đám dung dịch lơ lửng giữa không trung, bao vây lấy một bóng người mông lung.
Trí thông minh nhân tạo Tiểu Linh đã biến mất, hóa thành một đám số liệu kỳ dị dung nhập vào bên trong, rất nhanh liền biến mất.
Chỉ thấy bên trong có từng dãy số liệu liên đan xen, quay vòng, nối tiếp với sinh mệnh nhân tạo cao cấp kia, tạo thành liên kết hoàn mỹ.
“Đinh, dung hợp xong.”
Theo tiếng hệ thống nhắc nhở rơi xuống, dung dịch kỳ quái dần dần biến mất, không ngừng chui vào thân thể thướt tha kia.
Khi dung dịch biến mất, hai mắt Mộc Phàm trừng to, ngây ngốc nhìn một thiếu nữ trẻ tuổi mỹ lệ xuất hiện trước mặt.
Nàng chính là sinh mệnh nhân tạo cao cấp, một sinh mệnh đặc thù hoàn toàn mới.
Mấu chốt là trên người nàng không mặc gì hết, máu Mộc Phàm nóng lên, như có sắp chảy ra khỏi mũi.
Lúc này, lông mi Tiểu Linh run run, mở hai mắt, một đôi mắt lộng lẫy, lấp lánh như ánh sao.
Vừa nhìn vào liền cảm thấy như được ngắm sao trời, không kìm nén mà mê muội, rơi vào trong ánh mắt này.
“Chủ nhân?”
Đầu tiên, Tiểu Linh thấy Mộc Phàm đang dại ra, mở miệng phát ra tiếng gọi trong trẻo.
Giọng nói của nàng rất êm tai, giống như âm thanh từ thiên đường, khiến Mộc Phàm tỉnh táo lại.
Hắn xấu hổ sờ sờ cái mũi, lập tức xoay người nói: “Tiểu Linh, ngươi mặc quần áo vào trước.”
“Quần áo hả?”
Tiểu Linh ngốc ra, nhìn nhìn thân thể mình, lại nhìn nhìn quần áo trên người Mộc Phàm, bừng tỉnh hiểu ra, nở nụ cười.
“Ha ha ha, chủ nhân, ngươi xấu hổ kìa.” Tiểu Linh thế mà trêu chọc Mộc Phàm.
Nàng thoải mái hào phóng đi tới, trên người vốn dĩ không có quần áo, nhưng lại có một lớp dung dịch kỳ quái trào ra bao lấy thân thể, chớp mắt liền biến thành một bộ quần áo.
Không sai, nàng tự biến ra một bộ quần áo, khí chất cả người biến đổi, một mái tóc dài đen nhánh không gió tự bay, toàn thân tản ra dao động năng lượng cường đại.
“Thật kỳ quái nha.” Tiểu Linh cảm nhận thân thể của mình, vẻ mặt mông lung.
Nàng dạo quanh Mộc Phàm một vòng, ngạc nhiên nói: “Chủ nhân, đây là cảm giác có được thân thể sao, rất kỳ diệu nhưng cũng rất quái lạ.”
“Thật giống như là... Có thêm một tầng gông xiềng.” Tiểu Linh nhăn trán.
Mộc Phàm nghe lời này, sửng sốt, nàng nói thân thể giống như là một tầng gông xiềng, đây là đạo lý gì?
Nhưng hắn cũng không để ý, mà cười nói: “Chúc mừng ngươi, có thân thể hoàn toàn mới, hiện tại ngươi đã là một sinh mệnh độc lập.”
“Như thế nào, trở thành một sinh mệnh có cảm tưởng gì hay không?” Mộc Phàm cười hỏi.
Tiểu Linh nghiêng đầu suy nghĩ, cười khúc khích: “Chủ nhân, cảm tưởng duy nhất của Tiểu Linh chính là muốn cảm tạ chủ nhân đẹp trai nhất nhất.”
“Ngươi có năng lực gì?” Mộc Phàm bỏ qua lời ca ngợi này.
Chỉ nghe Tiểu Linh nói: “Chủ nhân, ta có thể giúp ngươi chiến đấu, còn có thể hầu hạ chủ nhân, giúp chủ nhân giặt quần áo nấu nước nấu cơm, luyện đan, luyện khí, bày trận, trợ giúp chủ nhân tu luyện nhanh hơn, có thể làm bất cứ chuyện gì cho chủ nhân.”
“Chủ nhân, buổi tối ta còn có thể giúp ngươi làm ấm chăn nha.” Nói xong, Tiểu Linh vui cười một tiếng, nghịch ngợm chớp chớp mắt, dĩ nhiên là có đủ tình cảm như nhân loại.
Nàng không khác gì nhân loại, có tình cảm, cảm xúc,.., Mộc Phàm cũng không nén được sự kinh ngạc.
Đây vẫn là trí tuệ nhân tạo sao, nàng đã là một sinh mệnh hoàn chỉnh rồi.
“Hệ thống, nàng thật sự toàn năng sao?” Mộc Phàm thấy hơi khó tin.
Tiểu Linh nói nàng có thể giặt quần áo nấu nước nấu cơm, điểm này thì không nghi ngờ gì rồi, nhưng luyện đan, luyện khí, bày trận, thậm chí trợ giúp tu luyện thì hơi quá mức.
Còn chuyện làm ấm gì đó, Mộc Phàm tỏ vẻ mình là một người đứng đắn, tuyệt đối không có ý tưởng ở phương diện này.
Nhưng Tiểu Linh thực sự lợi hại như vậy sao?
“Đúng vậy ký chủ, nàng có thể giúp ngươi làm bất kỳ chuyện gì, ký chủ muốn nàng làm cái nàng đều tuân lệnh vô điều kiện, nếu ký chủ không hài lòng, còn có thể tiếp tục thăng cấp, trở thành sinh mệnh nhân tạo siêu cấp.”
“Không được không được, hiện tại đã rất tốt rồi.”
Mộc Phàm lập tức lắc đầu, nói giỡn, cái hệ thống hố người này mở miệng chính là nạp tiền, không bị hố chết mới là lạ, vẫn nên thôi đi.
Đối với biến hóa hiện tại của Tiểu Linh, nói thật thì trong lòng Mộc Phàm rất vui, có một tiểu trợ thủ vạn năng, bản thân liền không cần vất vả nhiều nữa.
Rất nhiều chuyện đều có thể giao cho Tiểu Linh xử lý, thậm chí còn có thể làm chuyện kia... Khụ khụ, nói sai, tuyệt đối là nói sai.
Mộc Phàm gạt đi những suy nghĩ lung tung rối loạn, nhìn Tiểu Linh xinh xắn trước mặt, trong lòng cảm giác có chút quái quái.
Chỉ trong chớp mắt, bên cạnh lại có thêm một tiểu trợ thủ mỹ nữ vạn năng.
Mang về giải thích như thế nào?
Nghĩ đến chuyện này, Mộc Phàm có chút đau đầu.
“Chủ nhân, bên ngoài có người tới.”
Đột nhiên, Tiểu Linh nhắc nhở một câu.
Mộc Phàm từ trong suy nghĩ tỉnh lại, phát hiện Già Lam đã trở lại, đang đứng ở ngoài chuẩn bị gõ cửa.
“Vào đi.”
Hắn nói một câu khiến Già Lam đang ngoài cửa ngẩn người, sau đó đẩy cửa tiến vào.
Nhưng vừa vào đến thì Già Lam liền ngây ra, nhìn trong phòng có thêm một người, nàng rất ngạc nhiên.
“Nàng là ai?” Già Lam tò mò, trước đó trừ Mộc Phàm thì trong phòng căn bản không có ai khác.
Vì sao vừa trở về liền thấy bên cạnh Mộc Phàm có thêm một vị mỹ nữ, trông duyên dáng yêu kiều, khuôn mặt, dáng người, hoàn mỹ không tì vết, hồn nhiên trong trẻo, như là kiệt tác của tạo hóa.
Điều này làm trong lòng Già Lam trào ra một chút ê ẩm, chủ nhân có niềm vui mới sao?
“Sự tình xong xuôi rồi hả?” Mộc Phàm cũng không chú ý tới chuyện này, hỏi một câu.
Già Lam lập tức bừng tỉnh, khôi phục bình tĩnh, nói: “Đúng vậy ông chủ, đã xử lý xong chuyện ở cửa hàng Cửu vực, chỉ cần báo cáo cùng vị kia là tốt rồi.”
“Việc này do ta xử lý, ngươi không cần để ý tới.” Mộc Phàm gật gật đầu đưa ra quyết định.
Thông báo sao, căn bản không cần, bởi vì hắn đã biết lựa chọn của vị kia, căn bản không muốn xung đột cùng hắn, thậm chí không thể nhúng tay vào chuyện này.
Nói cách khác, vị quản lý kia cam chịu hành động của Mộc Phàm, trong lòng kiêng kị không dám nhúng tay.
Cửa hàng Cửu vực cứ bị nuốt lấy như vậy.
Tại khu mậu dịch này, các cửa hàng, thế lực, một đám ngo ngoe rục rịch, nhưng cũng không có hành động thiếu suy nghĩ, bởi vì e ngại hung uy của Mộc Phàm.
Vị thiếu niên nhân loại này mới là hung nhân thật sự, trực tiếp xử lý cửa hàng Cửu vực, theo một cách trắng trợn táo bạo.
Đổi lại là người khác, dám làm như vậy sao?
Cho nên có thể nói là các cửa hàng, thế lực khác đang lo lắng, thật sự sợ Mộc Phàm đột nhiên giết đến trước cửa, trực tiếp xử lý nguyên ổ.
“Ông chủ, còn có một việc nữa.” Già Lam lại mở miệng nói.
Mộc Phàm kinh ngạc nhìn nàng: “Còn có chuyện gì, chẳng lẽ cửa hàng Cửu vực vẫn còn nháo sự, hay là thế lực khác nhúng tay?”
“Không phải.” Già Lam lắc đầu, vẻ mặt cổ quái nói: “Bên ngoài có một Hoa tinh ghé tới, nói là tới đưa lễ vật cho ông chủ.”
“Hoa tinh, tặng lễ vật sao?”
Mộc Phàm nghe xong sửng sốt, trong lòng có chút kinh ngạc.
Hoa tinh, không phải trong nhà ăn Tinh linh hả, chẳng lẽ là chủ nhân nhà ăn Tinh linh đưa đến?
“Cho nàng tiến vào.” Mộc Phàm suy tư chút rồi quyết định gặp một lần.
Hắn muốn nhìn một chút xem rốt cuộc chủ nhân nhà ăn Tinh linh kia muốn làm gì.
Đây là lần thứ hai đối phương tặng quà đi?
Rất mau, Già Lam liền mang theo một Hoa tinh xinh đẹp đi vào.
Hoa tinh này Mộc Phàm đã từng gặp qua, cũng là nàng đưa quà lần trước.
“Gặp qua đại nhân.”
Hoa tinh vừa lên tới, lập tức cung kính hành lễ.
Mộc Phàm lễ phép gật gật đầu, hỏi: “Nói đi, gia chủ các ngươi người phái ngươi tới tìm ta có chuyện gì?”
“Đại nhân, đây là lễ vật chủ tử sai ta đưa tới, còn có một phần thiệp mời.”
Nói xong, Hoa tinh đưa hộp quà tinh xảo ra, còn có một tấm thiệp mời, khiến Mộc Phàm rất bất ngờ.
Lễ vật thì không có gì lạ, thiệp mời này là chuyện gì nha?
Hắn cầm lấy thiệp mời, mở ra xem, trên thiệp có một ấn ký lấp lánh, một hàng chữ Tinh linh tộc.
Học Vũ trụ vạn tộc ngữ, tất nhiên Mộc Phàm có thể đọc được.
“Ba tháng sau, đại thọ vạn năm của Tinh Linh vương sao?”
Mộc Phàm xem mà sửng sốt, trong lòng không biết nói gì hơn, Tinh Linh vương này thế mà sống một vạn năm?
“Ngươi trở về nói cho chủ tử ngươi, lễ vật cùng thiệp mời ta đều nhận lấy, cảm tạ tâm ý của nàng.”
Mộc Phàm nói xong, suy nghĩ rồi lấy ra một hộp gỗ cổ xưa từ không gian hệ thống, bên trên có trận văn phong ấn.
Đây là bảo vật lấy từ Cô Diệp, là một hạt châu, không chỉ có vẻ ngoài xinh đẹp, lại còn có công năng đặc thù.
Hắn dùng thứ này làm lễ vật, xem như đáp lễ cho đối phương, dù sao đã kết giao nhân tình, có qua có lại, mình cũng không thể để mất mặt.
“Ngươi mang hộp quà này về, nói rằng ta tiếp thu lời mời của nàng.”
Mộc Phàm quyết định tiếp nhận lời mời của Tinh Linh tộc, dù sao hắn cũng rất muốn đi xem hoàn cảnh Tinh Linh tộc, có phải giống như trong truyền thuyết hay không?
“Già Lam, nơi này liền giao cho ngươi, ta có việc chuẩn bị rời đi.”
Đuổi Hoa tinh xong, Mộc Phàm bắt đầu phân phó một chút chuyện cho Già Lam.
“Ông chủ, ngươi lại rời đi nữa sao?”
Nghe lời này, trên mặt Già Lam lộ vẻ thất vọng, có chút mất mát.
Bạn cần đăng nhập để bình luận