Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 600: Bễ nghễ toàn trường

“Là ngươi muốn khiêu chiến bổn tọa?”
Mộc Phàm vừa lên tràng, lập tức hấp dẫn vô số ánh mắt.
Đối diện là một sinh vật cường đại, thân hình khổng lồ, cao mười vạn trượng, trong tay nắm một cây thương, hung ác trừng mắt nhìn Mộc Phàm.
“Không sai, ngươi có tư cách gì mà ngồi trên Bất hủ bảo tọa?”
Nó hung hăng chất vấn.
Đây là một tên thần hủy diệt, đến từ Hủy diệt hệ.
Mộc Phàm suy tư gì đó, nhìn về phía Hủy diệt hệ, nó hẳn là thuộc hạ của một vị Hủy diệt giả cấp Bất hủ.
Đây là bị phái ra làm pháo hôi, thử mình sao?
“Hắc, khiêu chiến bổn tọa, ngươi biết kết cục sao?” Mộc Phàm cười.
Thần hủy diệt đối diện cười dữ tợn nói: “Đương nhiên biết, giết ngươi là ta có thể ngồi vào Bất hủ bảo tọa.”
“Ta chỉ quan tâm một vấn đề, trên người của ngươi có bao nhiêu bảo vật, nếu quá ít, bổn tọa không có hứng thú.”
Mộc Phàm lạnh nhạt hỏi lại.
“Cuồng vọng, ngươi cũng chỉ là cấp Khái niệm, căn bản không có chứng đạo bất hủ, giết ngươi dễ như trở bàn tay.”
Thần hủy diệt kiêu ngạo, cường thế, hung hăng.
Nó nhìn ra Mộc Phàm không có bước vào cấp Bất hủ.
Nhưng lại ngồi trên Bất hủ bảo tọa, hiển nhiên là cho rằng Mộc Phàm dễ bị nhào nặn nha.
Thật ra cũng rất bình thường, Mộc Phàm không có bước vào cấp Bất hủ lại ngồi trên Bất hủ bảo tọa.
Điều này làm cho rất nhiều Bất hủ giả rất tò mò, cho nên Bất hủ giả của Hủy diệt hệ trực tiếp phái một tên thủ hạ đi khiêu chiến Mộc Phàm.
Muốn thử thực lực của Mộc Phàm, nói không chừng còn có thể chiếm thêm một Bất hủ bảo tọa.
“Vậy động thủ đi, bằng không, ta vừa ra tay thì ngươi liền không có cơ hội.”
Mộc Phàm lắc đầu, căn bản không để pháo hôi vào mắt.
Dù hiện tại hắn chưa bước vào cấp Bất hủ nhưng có thể phớt lờ bất kỳ tồn tại cấp Khái niệm nào.
“Vậy ngươi đi chết đi.”
Thần hủy diệt nổi giận gầm lên, nhấc chân hung hăng dẫm xuống, lực lượng cuồng bạo đáng sợ khiến cho đại lục trung tâm đong đưa.
Đối mặt với cái chân đáng sợ này, Mộc Phàm lại rất bình tĩnh, không né không tránh, chỉ là nhẹ nhàng nâng cánh tay, đấm một cái.
Oanh!
Thần hủy diệt bay ra xa rồi nện mạnh xuống đại lục, máu văng tung toé, thế mà bị đánh bay, lòng bàn chân nứt toạc.
“Quá yếu, với chút năng lực này mà cũng dám khiêu chiến bổn tọa?” Mộc Phàm lạnh nhạt nhìn nó.
Thật sự quá yếu, trong mắt hắn, cấp Khái niệm đã không còn tính khiêu chiến.
Chỉ có cấp Bất hủ mới có thể khiến hắn hứng thú, thậm chí cho hắn cảm giác nguy hiểm, còn dưới cấp Bất hủ thì bỏ qua.
“Rống!”
Thần hủy diệt rống giận, cây thương trong tay nó phát ra ánh sáng khủng bố, nhắm ngay Mộc Phàm mà đâm.
Ong!
Vạn vật tan biến, mũi nhọn hủy diệt đã tới trước mặt.
Mộc Phàm nhẹ nhàng giơ một ngón tay điểm ra.
Keng!
Ngón tay đặt trên mũi thương, mũi nhọn kêu leng keng, không cách nào tiến thêm.
“Sao có thể?” Thần hủy diệt hoảng sợ nhìn Mộc Phàm, chỉ dùng một ngón tay liền chặn được.
Mộc Phàm lắc đầu, đầu ngón tay hơi sáng lên, răng rắc, mũi thương vỡ tan, ánh sáng cường đại xỏ xuyên qua thân thể đối phương.
Phốc!
Cơ thể thần hủy diệt cứng đờ rồi run rẩy, lộ vẻ thống khổ, có từng tia máu phun ra.
“Diệt!”
Mộc Phàm một ấn ngón tay, tiếng nổ mạnh vang lên, thần hủy diệt trực tiếp hóa thành thịt nát phiêu tán, mất mạng tại chỗ.
Nhẹ nhàng giết chết kẻ khiêu chiến, vẻ mặt Mộc Phàm không chút gợn sóng, thậm chí cũng chưa dùng bao nhiêu sức lực liền tiêu diệt một tên thần hủy diệt cường đại cấp Khái niệm.
Ong!
Chỉ thấy Mộc Phàm lấy tay thu căn nguyên của thần hủy diệt.
“Chậc chậc, dĩ nhiên lại có tám trăm ngàn tỷ vũ trụ, thật sự là một đồng tử đưa tiền nha.”
Thu lấy của cải của đối phương xong, Mộc Phàm vui vẻ, lại thu hoạch một mớ, giết thêm mấy tên nữa là có thể gom đủ mười triệu tỷ vũ trụ để chứng đạo bất hủ.
“Còn kẻ nào muốn khiêu chiến bổn tọa nữa, có thể xuống đây.”
Giọng nói lạnh nhạt của Mộc Phàm truyền khắp toàn trường, gây xôn xao.
Cường giả các hệ sôi nổi nhìn hắn, trong ánh mắt mang theo sự kinh ngạc xen lẫn nghi ngờ, hiển nhiên không cách nào xác định gia hỏa này mạnh đến mức nào.
“Quả nhiên, kẻ có thể ngồi ở Bất hủ bảo tọa, không hề đơn giản.”
Hủy diệt giả cấp Bất hủ nhìn chằm chằm Mộc Phàm, vốn định thử xem thực lực của đối phương một chút nhưng vô dụng.
Thuộc hạ kia căn bản không thể khiến tên này vận dụng bao nhiêu thủ đoạn, bị giết chết một cách nhẹ nhàng.
“Không kẻ nào khiêu chiến sao?” Mộc Phàm nhìn quanh một vòng.
Hắn thất vọng lắc đầu: “Chẳng lẽ đều là một đám sợ chết, rác rưởi sao?”
“Khốn nạn!”
“Quá cuồng vọng!”
Lời này vừa ra, tức khắc chọc giận toàn trường.
Vô số cường giả, thậm chí cả sinh vật cấp Bất hủ đều phẫn nộ.
Quả thực chính là một câu đắc tội toàn trường.
“Tiểu tử, càn rỡ cần phải trả giá lớn.”
Có sinh vật cấp Bất hủ lạnh lùng nhìn Mộc Phàm.
Mộc Phàm quan sát đối phương, khinh thường nói: “Có gan liền xuống dưới đánh một trận, không thì ngoan ngoãn câm miệng.”
“Ngươi...” Sinh vật cấp Bất hủ này bỗng nhiên đứng dậy, tức giận đến bốc khói.
Chưa bao giờ gặp kẻ nào cuồng vọng như thế, dĩ nhiên đắc tội tất cả cấp Bất hủ.
“Ngươi xuống đây, bổn tọa muốn giết ngươi tế cờ.”
Đột nhiên, Mộc Phàm giơ tay chỉ về một nơi.
Đúng là vị trí Hủy diệt hệ, một Hủy diệt giả cấp Bất hủ bị Mộc Phàm chỉ mặt.
Đối phương nheo mắt, lộ vẻ hung ác, dĩ nhiên khiêu chiến nó trước toàn trường.
Hiển nhiên Mộc Phàm nhìn ra tên thần hủy diệt vừa rồi là thuộc hạ của đối phương, nếu ngươi muốn thử ta, vậy thì nên xuống đánh một trận.
“Bổn tọa không tiếp.”
Dưới vô số ánh mắt chờ đợi, Hủy diệt giả cấp Bất hủ đã từ chối.
“A!”
Hàng loạt âm thanh khinh bỉ cùng ánh mắt châm chọc lướt qua tên Hủy diệt giả này.
Mộc Phàm châm chọc: “Còn xưng là Hủy diệt giả gì nữa, ta thấy ngươi bị dọa vỡ mật rồi, dứt khoát đừng xưng là Hủy diệt giả, xưng là nhát gan giả đi.”
Oanh!
Lời này rất nghiêm trọng, trong mắt Bất hủ giả, danh dự cực kỳ quan trọng, bị Mộc Phàm khiêu khích, châm chọc, tự nhiên không cách nào chịu được.
“Tìm chết!”
Hủy diệt giả này giận dữ, nhảy dựng lên, xuất hiện trong sân.
Nó bị chọc giận rồi, Mộc Phàm cười thầm trong lòng, rốt cuộc bị kích thích, rất tốt, bắt ngươi tế cờ.
Cho rằng hắn dễ nhào nặn sao, vậy giết mấy tên Bất hủ giả cho các ngươi coi, coi còn kẻ nào dám nhảy ra khiêu chiến?
“Tiểu tử, bổn tọa thề nhất định phải xé nát ngươi thành từng mảnh rồi cắn nuốt.”
Hủy diệt giả rít gào.
Hai tay nó lóe ánh sáng hủy diệt, trên đỉnh đầu có vô số vòng sáng.
Không biết đã hủy diệt bao nhiêu vũ trụ mới có thể ngưng tụ ra nhiều vòng sáng thế này?
“Giết ngươi chỉ cần ba chiêu thôi, ngươi có tin hay không?”
Mộc Phàm giơ ba ngón tay, khinh thường nói.
Nghe lời này, Hủy diệt giả không nhịn được nữa.
Oanh!
Một chiêu đánh tới, lực lượng hủy diệt cường đại lan tràn.
Đối mặt với chiêu này, Mộc Phàm bình tĩnh thong dong giơ tay vỗ một chưởng.
Phanh!
Lực lượng hai bên va chạm, cả hai đều lui về phía sau.
“Không tệ.” Mộc Phàm cười hắc hắc, phóng thích tất cả lực lượng trong cơ thể.
Vô số tế bào tỏa ánh sáng, năng lượng cường đại bùng nổ.
Ầm ầm ầm...
Hai bên chiến đấu kịch liệt, tốc độ nhanh rồi cực hạn, ngươi qua ta lại, đánh đến khó phân thắng bại.
Hủy diệt giả chính là tồn tại cấp Bất hủ, bất hủ bất diệt, trên lý luận rất khó bị giết chết.
Nhưng Mộc Phàm thì khác, hắn không có chứng đạo bất hủ, chỉ là cắn nuốt Quy linh giả đạt được bảo tọa của đối phương mà thôi.
Nhưng chiến lực cực mạnh, lại có thể đối kháng cùng Bất hủ giả mà không rơi vào thế hạ phong.
“Cửu cấm quy nhất, Đại tịch diệt!”
Mộc Phàm thi triển cấm thuật mạnh nhất.
Oanh!
Chỉ nghe một tiếng nổ to, Hủy diệt giả bị đánh tan nát.
Nhưng nó nhanh nhóng khôi phục, hơi thở càng cường đại hơn.
“Vòng xoáy diệt thế.”
Hủy diệt giả gào to, ngưng tụ ra một vòng xoáy ù ù ép xuống, hủy diệt tất cả.
“Bánh răng vận mệnh!”
Mộc Phàm bình tĩnh, giơ tay đè xuống, bánh răng sau lưng ầm ầm bay tới, bắt đầu quay tròn, ma diệt vạn vật.
Vòng xoáy và bánh răng va chạm, hủy diệt lẫn nhau.
Cuối cùng, sắc mặt Hủy diệt giả thay đổi, vòng xoáy đột nhiên hỏng mất, bị bánh răng vận mệnh mài mòn, tiêu tán.
“Vận mệnh hư vô, chém giết!”
Mộc Phàm quát lạnh, có một lưỡi đao vô hình nhẹ nhàng xẹt qua.
Phốc!
Hủy diệt giả không cách nào tránh né, bởi vì không trốn khỏi vận mệnh.
Chỉ thấy thân thể Hủy diệt giả không ngừng đổ máu, bắt đầu hóa thành tro bụi, trong ánh mắt mang theo vẻ khó tin.
Nó bị mạt sát.
Bị lưỡi đao vận mệnh mạt sát.
Lưỡi đao vận mệnh khủng bố thế nào, nhìn kết cục của Hủy diêt giả sẽ biết, Hủy diệt giả bất hủ bất diệt hủy cũng không chịu nổi một đao.
“Không chịu nổi một kích mà còn dám làm càn?”
Mộc Phàm hừ lạnh, nhanh chóng luyện hóa đối phương, cắn nuốt Hủy diệt gỉa cấp Bất hủ này trước mắt vô số cường giả quan chiến.
Cứ như vậy, hắn lại giết một cường giả cấp Bất hủ, chấn động toàn trường.
“Đây là... Bất hủ chi lực?”
Mộc Phàm kinh ngạc, tinh luyện được một tia bất hủ chi lực, đúng là bất hủ chi lực do Hủy diệt giả ngưng tụ được.
Chỉ cần cắn nuốt là có thể khiến bất hủ chi lực trong cơ thể lớn mạnh.
Đương nhiên, hiện tại Mộc Phàm chưa đột phá nên không có khả năng ngưng tụ ra bất hủ chi lực.
Hắn cẩn thận quan sát, phát hiện tia bất hủ chi lực ẩn chứa lực lượng hủy diệt bất hủ.
“Không tồi, gia hỏa này rất béo nha.”
Kế tiếp, Mộc Phàm tìm được tài sản của đối phương, vô số phôi thai vũ trụ, số lượng khổng lồ khiến cho hắn hài lòng.
Khoảng một triệu năm trăm ngàn tỷ vũ trụ, thật là một con dê béo.
“Còn kẻ nào muốn khiêu chiến bổn tọa sao?”
Mộc Phàm đứng ngạo nghễ trong sân.
Trong lúc nhất thời, tất cả đều yên lặng, không một tên nào mở miệng đáp lại.
“Hủy diệt giả, các ngươi không dám xuống sao?”
Mộc Phàm lại xoay người nhìn sang vị trí của Hủy diệt hệ.
Hắn giơ ngón tay chỉ thẳng, khinh miệt nói: “Ta cho phép hai Bất hủ giả của các ngươi đồng thời ra sân, bổn tọa một đánh hai, kẻ nào xuống đây?”
Giờ khắc này, các sinh vật cấp Bất hủ đều ngây ngẩn.
Một đánh hai?
Đám cường giả Hủy diệt hệ phát điên lên, lửa giận bừng bừng, chưa bao giờ cảm thấy nhục nhã thế này.
“Thứ khốn nạn đáng chết!”
“Bản tôn không nhịn nổi.”
Rốt cuộc có hai tên Hủy diệt giả ngồi không yên, đã bị sỉ nhục đến nước này, không ra tay thật sự sẽ mất hết mặt mũi.
“Giết!”
Ánh sáng hủy diệt bùng nổ, hai tên Hủy diệt giả đồng thời xuất hiện trong sân.
Mộc Phàm đã nói một đánh hai, tự nhiên không trái với quy tắc, cho nên Hủy diệt giả đồng thời lên sân, một trái một phải giết tới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận