Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 433: Bay tới sao Hoả

“Tinh không cự thú?”
Mộc Phàm nhìn hình ảnh trên màn hình ảo, sắc mặt cũng thay đổi.
Hắn đã thấy con Tinh không cự thú này rồi, không nghĩ là nó tới nhanh như vậy, đã tiến vào hệ Thái Dương.
“Quái vật này gọi là Tinh không cự thú sao?”
Vẻ mặt Diệp Hồng Trần trở nên nghiêm trọng khi xem cảnh Tinh không cự thú nuốt mấy hành tinh lùn trong hệ Thái Dương.
Sao Diêm vương cũng bị nó ăn.
Thấy cự thú khủng bố như thế, ai mà không khiếp sợ?
“Cự thú này vượt xa tất cả những thần linh mà chúng ta từng gặp.”
Diệp Thiên nghiêm túc, sắc mặt cũng thay đổi.
Cự thú đáng sợ thế này, làm sao chống lại, so sánh với đám thần linh bọn họ gặp được, quả thực là một bên trên trời một bên dưới đất.
“Đây là muốn rút lui quy mô lớn sao?”
Mộc Phàm nhìn bốn phía, rất nhiều quân lính đang tập trung, sắp xếp do người dân các khu chuẩn bị rút khỏi địa cầu, đi tới dị vực.
Tiêu Văn nghe xong lập tức bừng tỉnh, hoảng sợ nhìn bốn phía, trong lòng có chút mờ mịt.
“Rối loạn, hết thảy đều rối loạn.”
Nàng hoảng hốt, hoàn toàn khác hẳn kiếp trước, Tinh không cự thú buông xuống, nhân loại bắt buộc phải thoát khỏi địa cầu, tiến vào thế giới dị vực.
Ở kiếp trước, địa cầu thiếu chút nữa bị hủy mất, vào thời khắc cuối cùng, nhân loại hy sinh rất nhiều tinh anh, dùng biện pháp đồng quy vu tận, dùng sinh mạng của khoảng mười vạn người mới đánh lùi được Tinh không cự thú.
Chẳng lẽ sắp đến giờ khắc đó, vốn cho rằng còn thời gian hai năm để nghĩ cách giải quyết.
Không ngờ nó tới nhanh như vậy, Tinh không cự thú buông xuống, tất cả đều thay đổi.
Lòng Tiêu Văn hoảng loạn, mờ mịt, hoàn toàn không biết nên làm cái gì bây giờ.
“Các ngươi về trước đi, ta tới chỗ Tiêu lão dò hỏi tình huống.”
Mộc Phàm nhanh chóng quyết định, một mình đi tới phòng hội nghị cao tầng.
Vừa rồi hắn cảm ứng được Tiêu lão cùng cao tầng chín đang tụ họp, cho nên muốn đi hỏi tình huống cụ thể rồi mới tính toán.
Còn chuyện Tinh không cự thú thì Mộc Phàm cũng không cảm thấy quá khẩn trương, không nói thực lực bản thân, hai đầu tiên thú thượng cổ bên cạnh cũng không sợ nó.
Vù!
Không chờ mấy người phản ứng, bóng dáng Mộc Phàm nhoáng lên.
Khi Tiêu Văn phản ứng kịp thì Mộc Phàm đã biến mất, tiên cốt cũng theo hắn biến mất.
“Xong rồi xong rồi.”
Tiêu Văn gấp đến độ quay vòng, có chút hoảng loạn nói: “Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ, nhân loại thật sự phải liều chết một trận, thật sự phải hy sinh vô số người mới có thể cưỡng chế di dời đầu cự thú này sao?”
“Đừng hoảng hốt.” Diệp Hồng Trần tiến lên nhẹ nhàng ôm nàng.
Chỉ nghe nàng an ủi nói: “Không phải vẫn còn hy vọng sao, đừng quên, Mộc Phàm cũng không phải người bình thường, thực lực vẫn luôn là ẩn số.”
“Huống hồ, ngươi đã quên, bên cạnh hắn còn có hai con tiên thú thượng cổ sao.”
Vừa nghe lời này, hai mắt Tiêu Văn tức khắc sáng lên.
“Đúng nha.” Nàng hưng phấn hoan hô nói: “Sao ta lại quên chứ, Mộc Phàm có hai tiên thú thượng cổ, một con trong đó chính là Côn.”
“Đúng vậy, không biết Côn dài mấy ngàn dặm, dù không bằng Tinh không cự thú thì cũng không kém bao nhiêu, huống chi còn có một con Kỳ lân.”
Diệp Hồng Trần cười, an ủi nàng, thật ra nàng cũng đang an ủi chính mình.
Bởi vì nàng cũng không biết hai tiên thú bên cạnh Mộc Phàm có thể đối kháng Tinh không cự thú hay không, Tinh không cự thú sắp thành niên vô cùng đáng sợ.
Đối mặt với Tinh không cự thú, dù là Thần vương cũng phải quỳ.
“Hai người các ngươi đừng nghĩ nhiều nữa, đi về trước, ẩn giấu tu vi, miễn cho người giám sát của Thần quốc phát hiện.”
Lúc này, Diệp Thiên nghiêm túc nhắc nhở một câu.
Diệp Hồng Trần, Tiêu Văn, mập mạp đều bước vào cấp Truyền kỳ, sau khi đạt được truyền thừa trong bí cảnh, tu vi mấy người một đường tăng cao, bước vào cấp Truyền kỳ.
Nhưng đây là một tín hiệu nguy hiểm, bước vào cấp Truyền kỳ cần phải rời khỏi địa cầu, Thần quốc quy định như thế.
“Thiếu chút nữa quên mất.” Tiêu Văn chợt nhớ tới chuyện này.
Nàng nhíu mày lại, suy tư nói: “Đây là một vấn đề, nhưng không cần lo lắng, không bao lâu nữa, người giám sát của Thần quốc sẽ biến mất.”
Tiêu Văn nhớ rõ, Thần sử chuyên giám sát khu bảo hộ hệ Thái Dương sẽ bị người nào đó xử lý, sau đó người địa cầu không còn quan tâm vấn đề này.
Nhưng khi nào bị xử lý thì nàng không rõ, cũng không nhớ rõ.
Thật ra nàng không biết vị Thần sử giám sát địa cầu đã sớm bị Mộc Phàm xử lý, lại còn phóng thích tất cả ấn ký linh hồn của nhân loại địa cầu bên trong Thần chỉ.
Nhân loại địa cầu đã sớm đạt được tự do, không còn bị hạn chế, đáng tiếc không có ai biết thôi.
“Béo ca, chúng ta đi về trước.”
Tiêu Văn nhìn mập mạp đang ngơ ngác, nói một câu liền đi mất.
Diệp Hồng Trần, Diệp Thiên cũng rời đi, chỉ để lại mình mập mạp đứng ngơ ngác sững sờ, thân hình to mọng cõng một tấm bia trông rất quái dị, như cõng một cái bia mộ, hấp dẫn ánh mắt vô số người.
“Các ngươi xem, thân hình mập mạp này thật lớn.”
Một đại nương nhìn mập mạp, bị thân hình của hắn hấp dẫn.
“Gia hỏa này cõng bia mộ làm gì?”
Có không ít người thắc mắc, khó hiểu đối với hành vi của mập mạp.
Mập mạp xấu hổ, gãi gãi đầu xoay người chạy mất.
........
Bên kia, Mộc Phàm đi tới phòng hội nghị Khu thứ nhất.
Bá!
Hắn mới vừa xuất hiện, mọi người liền khiếp sợ, thiếu chút nữa liền bộc phát lực lượng, may mà không ra tay.
“Mộc Phàm?”
“Cuối cùng ngươi cũng trở lại.”
Thấy hắn xuất hiện, một đám cao tầng trong phòng họp đồng thời nhẹ nhàng thở ra.
Tiêu lão lập tức đi lên trước, kéo Mộc Phàm tới chủ vị: “Không cần ta giới thiệu thì mọi người cũng đều biết vị này rồi chứ?”
“Mộc Phàm, truyền kỳ của nhân loại!”
“Kỳ tích phương đông, ai mà không biết?”
Không ít người lập tức mở miệng, trên mặt lộ vẻ mong chờ, ôm hy vọng đối với Mộc Phàm.
Dù sao vị này đã sáng tạo rất nhiều sự tích, thanh danh vang dội, hiện tại hắn đã trở lại, hy vọng sẽ có biện pháp đối phó nguy cơ trước mắt.
“Không nói nhiều lời vô nghĩa, Tiểu Phàm, hẳn là ngươi đã biết tình huống hiện tại đi?”
Tiêu lão nghiêm túc nhìn Mộc Phàm, hỏi một câu.
Mộc Phàm nhìn màn hình ảo trong phòng rồi nói: “Ta tới vì chuyện này, nói kỹ càng tỉ mỉ tình huống cụ thể cho ta biết, trước mắt thì Tinh không cự thú đang ở nơi nào.”
“Căn cứ theo tin tức giám sát truyền về, Tinh không cự thú đang bay thẳng đến địa cầu, không bao lâu nữa sẽ đến."
Tiêu lão nghiêm túc nhắc nhở một câu, nói ra tin tức nghiêm trọng này.
Tình huống rất nghiêm trọng, Tinh không cự thú bay thẳng đến địa cầu, nguy hiểm đang buông xuống, không thể qua loa cùng bất cẩn.
Hiện tại chín khu đang chuẩn bị di chuyển quy mô lớn, đã không còn biện pháp, tính toán tới tình huống tệ nhất.
“Vấn đề di chuyển thì để sang một bên trước, ta đi ngăn cản Tinh không cự thú, nhưng các ngươi có phát giác không, trên lưng cự thú còn có một lượng lớn sinh vật dị tộc.”
Mộc Phàm chỉ vào Tinh không cự thú trong hình.
Nó quá lớn, rất khó thấy được một lượng lớn sinh vật dị tộc bên trên người nó, nhưng Mộc Phàm lại nhận ra.
“Ý của ngươi là có thế lực dị tộc sử dụng đầu Tinh không cự thú này?”
Mọi người nghe xong thì sắc mặt biến đổi, đều cảm thấy chuyện này càng nghiêm trọng hơn.
“Ta cảm ứng được hơi thở của cường giả ba mươi sáu tộc Hắc vực, có lẽ Tinh không cự thú là bọn chúng điều khiển, mục tiêu chính là địa cầu chúng ta.”
Mộc Phàm đưa ra cách nhìn của mình, đã nhận ra sự xuất hiện của ba mươi sáu tộc Hắc vực.
Những tên dị tộc này không chịu Thần quốc ước thúc, thậm chí thuộc về phần tử phản nghịch Thần quốc, chuyên tiến hành đốt giết đánh cướp, thậm chí hủy diệt các chủng tộc cùng văn minh.
Chủng tộc hung tàn như thế, đột nhiên sử dụng Tinh không cự thú tiến vào hệ Thái Dương, tuyệt đối là một trận tai họa ngập đầu.
Điều duy nhất có thể làm chính là dùng mạng người ngăn cản, Thí thần đạn là vũ khí duy nhất có thể tổn thương đến Tinh không cự thú.
Nhưng nổ từ bên ngoài tuyệt đối là không được, chỉ có nổ bên trong cơ thể Tinh không cự thú mới có cơ hội làm nó trọng thương hoặc tiêu diệt nó.
Nhưng làm như vậy thì phải hy sinh bao nhiêu người mới có thể làm được, cho nên Mộc Phàm quyết định đi nghênh chiến Tinh không cự thú.
“Tinh không cự thú để ta tới ngăn cản, ta lo lắng là chín khu có thể ngăn cản lực lượng ba mươi sáu tộc Hắc vực hay không?”
Mộc Phàm nghiêm túc dò hỏi.
“Nếu đối mặt với ba mươi sáu tộc Hắc vực, mặc kệ tới nhiều hay ít, chúng ta đều có lòng tin ngăn cản một chút.”
Tiêu lão suy nghĩ một hồi mới nghiêm túc trả lời, hắn nói: “Nếu ngươi có thể ngăn cản Tinh không cự thú, chúng ta có lòng tin tưởng ngăn cản đối phương tiến công.”
“Còn chuyện chiến thắng, cần có cơ hội hoặc là phụ thuộc vào chuyện ngươi có thể thắng hay không.”
Lời này rất đúng trọng tâm, nhưng cũng rất chắc chắn.
Chỉ cần Mộc Phàm ngăn trở Tinh không cự thú, bọn họ không sợ gì cả, sợ là sợ Tinh không cự thú, gia hoả to xác này thật sự rất khó đối phó.
Nó một ngụm nuốt mất một hành tinh lùn, đối với địa cầu mà nói, chỉ là cắn thêm vài cái mà thôi, quái vật đáng sợ như thế ai có thể chống nổi.
“Vậy là tốt rồi, cự thú để cho ta, còn lại ta không rảnh bận tâm, chỉ có thể tận lực giết thêm mấy tên cường giả ba mươi sáu tộc Hắc vực.”
Mộc Phàm xác định việc này xong, lập tức đưa quyết định.
“Tích tích tích, cảnh báo, cảnh báo, trạm không gian sao Hoả trạm truyền đến cảnh báo.”
Đột nhiên, tiếng cảnh báo vang lên dồn dập, trí thông minh nhân tạo tự chiếu một đoạn phim, một tin tức khẩn cấp truyền về từ trạm không gian sao Hoả trạm.
“Tinh không cự thú sắp đến sao Hoả.”
Sắc mặt mọi người trầm xuống, tới quá nhanh.
“Ta đi sao Hoả một chuyến, đúng lúc chặn nó bên ngoài sao Hoả, các ngươi tới ngăn cản ba mươi sáu tộc Hắc vực.”
Mộc Phàm nhanh chóng quyết định, nói xong không đợi mọi người phản ứng, thân thể chợt lóe biến mất khỏi phòng hội nghị.
“Nhanh, lập tức mở tất cả thiết bị giám sát trên vũ trụ.”
Tiêu lão lập tức phản ứng lại, hạ đạt mệnh lệnh.
Tích tích...
Lúc này, từng hình ảnh hiện lên, cảnh tượng tất cả các góc trong vũ trụ đều được quay rõ, xây dựng thành một hình chiếu bốn chiều.
Bọn họ thấy một bóng người từ địa cầu phóng lên cao, phá vỡ tầng khí quyển tiến vào trong vũ trụ.
Người nọ đúng là Mộc Phàm, tựa như một tia cực quang xuyên qua vũ trụ mênh mông, bay hướng tới sao Hoả.
Bạn cần đăng nhập để bình luận