Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 300: Cấp Siêu duy

-
Hai quyển công pháp đập vào mắt.
Mộc Phàm vừa thấy đã bị hấp dẫn, nội dung bên trong làm hắn cảm thấy kinh ngạc.
“Công pháp này... Rất quen thuộc a.”
Hắn ngây ngốc nhìn hai quyển công pháp, một quyển Luyện khí thuật, một quyển Luyện thể thuật, nội dung là viết tay, hơn nữa vẫn còn mới.
Nét chữ thanh tú, hiển nhiên là chữ một nữ hài, có lẽ là Tiêu Văn viết.
Nhưng nội dung lại khiến Mộc Phàm cảm thấy rất quen thuộc, giống như đã từng đọc rồi, trong lúc nhất thời sững sờ.
“Hệ thống, sao ta cảm giác hai quyển công pháp này có vài chỗ tương tự với Thanh đồng luyện thể thuật cùng Thượng cổ luyện khí thuật?”
Trong lòng Mộc Phàm vừa động não, nhớ tới điều gì đó, sắc mặt trở nên cổ quái.
Chỉ nghe hệ thống đáp lại: “Ký chủ, đây là một phiên bản khác của Thanh đồng luyện thể thuật cùng Thượng cổ luyện khí thuật ở thời không tương lai.”
“Cái gì?” Mộc Phàm kinh ngạc, vẻ mặt ngơ ngác.
Đây là phiên bản tương lai của Thanh Thanh đồng luyện thể thuật cùng Thượng cổ luyện khí thuật sao?
Đùa cái gì vậy, chẳng lẽ hai quyển công pháp này ở thời không tương lai khác hai quyển hắn đã tu luyện, còn phân ra hai phiên bản?
“Hệ thống, sao lại thế này?” Mộc Phàm có chút khó hiểu.
Rất nhanh, hệ thống liền giải thích: “Thời không tương lai không giống thời không hiện tại, tương đồng nhưng không giống nhau.”
“Giống như là hai quả táo, nhìn giống nhau nhưng bản chất khác nhau.”
“Hai quyển công pháp này, về lý luận đều là Thanh đồng luyện thể thuật, Thượng cổ luyện khí thuật, nhưng thuộc về hai phiên bản diễn hoá khác nhau.”
Nghe hệ thống giải thích, Mộc Phàm liền hiểu.
Giống như là song bào thai, bản chất không giống nhau.
Hai quyển này là Thanh đồng luyện thể thuật cùng Thượng cổ luyện khí thuật ở thời không tương lai, Tiêu Văn đã mang tới đây.
Nhưng có một vấn đề, sao nàng có được hai công pháp này?
Mộc Phàm dùng ánh mắt quái dị nhìn Tiêu Văn, trong lòng dò hỏi: “Hệ thống, ngươi nói coi có phải ở thời không tương lai kia có một ta khác hay không, còn có một hệ thống giống hệt ngươi?”
“Không có khả năng!”
Hệ thống trực tiếp phủ định, giải thích nói: “Bổn hệ thống là duy nhất, không tồn tại một cái khác, ký chủ có thể yên tâm.”
Quỷ mới yên tâm được.
Mộc Phàm thầm mắng, xuất hiện hai phiên bản Luyện thể thuật, Luyện khí thuật rồi, ngươi thấy ta có thể yên tâm sao?
“Ký chủ, hai bổn công pháp này thể hiện diễn hoá của một loại quy tắc, là hai phương hướng bất đồng, nhưng trăm sông đổ về một biển.”
“Trong thời không tương lai không có bất kỳ thứ gì cùng loại với hệ thống, cho nên xin ký chủ không cần tự tìm phiền não.”
Nghe giải thích xong nhưng Mộc Phàm vẫn không yên tâm.
Bất đắc dĩ, hệ thống lại nói: “Ký chủ, bổn hệ thống có thể chắc chắn với ngươi, dù ngươi xuyên đến thời không tương lai kia, ngươi cũng không nhìn thấy ngươi, bởi vì nơi đó không có sự tồn tại của ngươi.”
“Ký chủ với bổn hệ thống giống nhau, từ thời điểm trói buộc với nhau liền trở thành duy nhất, không tồn tại phiên bản thứ hai.”
Mộc Phàm nghe xong, trong lòng bình thường trở lại, cả người nhẹ nhàng.
Hắn lo lắng nhất chính là có vô số chính mình, vô số hệ thống, vậy còn chơi cái gì nữa, dứt khoát trực tiếp xuyên qua thời không đánh nhau với mình khác là được.
Còn tốt, lời giải thích của hệ thống đã xoá bỏ sự nghi ngờ và lo lắng của hắn.
“Hệ thống, hai loại công pháp này có lợi ích gì?”
Mộc Phàm có chút tò mò hỏi, hai phiên bản Luyện thể thuật cùng Luyện khí thuật khác nhau, cảm giác cứ quái quái.
“Ký chủ có thể dung hợp vào công pháp hiện tại, kết hợp hai loại phiên bản có thể đề cao cấp bậc cùng uy lực công pháp hiện tại.”
Hệ thống nhắc nhở Mộc Phàm có thể dung hợp hai phiên bản, đạt được công pháp càng cao cấp, càng hoàn mỹ hơn.
Mộc Phàm nghe xong hai mắt sáng rực, lập tức nói: “Còn chờ cái gì, nhanh dung hợp a.”
“Ký chủ, dung hợp hai phiên bản bất đồng của hai loại công pháp, một quyển cần một trăm triệu, tổng cộng hai trăm triệu, có dung hợp hay không?”
“Nói nhảm, nhanh dung hợp.”
Mộc Phàm mắng to, còn chờ cái gì, hai trăm triệu mà thôi, mình vừa mới được Tiêu Văn chuyển cho bốn trăm triệu, có tiền, sợ gì.
“Đinh, nạp hai trăm triệu, bắt đầu dung hợp công pháp.”
Hệ thống vừa nhắc nhở, Mộc Phàm liền thấy một quầng sáng bao phủ hai quyển công pháp, nháy mắt chép lại toàn bộ nội dung bên trong, dung nhập vào trong đầu.
Lúc này, Mộc Phàm cảm giác đại não nổ vang, nguyên thần hơi chấn động, phát ra ánh sáng mông lung, từng vòng thần hoàn bao phủ, trông thần bí khó lường.
Tâm thần hắn đắm chìm trong sự huyền diệu vô tận mà việc dung hợp công pháp dung hợp mang đến, trong lúc nhất thời hiểu ra vô số điều.
Hai phiên bản công pháp, dung hợp với nhau, Luyện thể thuật, Luyện khí thuật thuộc về tương lai không ngừng dung nhập vào Đại vũ trụ bí điển của Mộc Phàm.
Dần dần, Mộc Phàm cảm giác chính mình như đang trôi vào vũ trụ, không ngừng bay lượn, không ngừng bay cao thật cao.
Cuối cùng hắn cảm giác trước mắt không còn gì cả, giống như thoát ly khỏi sự trói buộc, hạn chế của vũ trụ, bước vào một cấp độ khác.
Đinh!
“Chúc mừng ký chủ, công pháp thăng cấp thành công - cấp Siêu duy, khen thưởng một phần Đại lễ bao thời gian.”
Theo tiếng hệ thống nhắc nhở, Mộc Phàm từ trong trạng thái huyền diệu này tỉnh lại, trong lòng có cảm giác mất mát.
Như bị cắt ngang quá trình siêu thoát vũ trụ, trong lòng rất khó chịu.
“Xin ký chủ giữ bình tĩnh, vừa rồi chỉ là một loại mô phỏng, không phải thật sự siêu thoát vũ trụ, xin ký chủ đừng trầm mê.”
Lời hệ thống nhắc nhở làm Mộc Phàm bừng tỉnh, mới cảm thấy dễ chịu hơn nhiều.
Nhưng hắn cảm thấy có gì đó không đúng, có phải hệ thống đang lừa dối hắn hay không, cứ cảm thấy giống như mình đã bỏ lỡ mấy chục ngàn tỷ, cảm giác mất mát nhàn nhạt chưa phai.
Mộc Phàm lắc đầu gạt bỏ cảm giác mất mát này, về lại trong thân thể.
Vừa rồi có vẻ rất lâu nhưng thời gian bên ngoài chỉ là nháy mắt, những người khác chỉ nhìn thấy Mộc Phàm đang nghiêm túc đọc hai quyển công pháp.
“Cấp Siêu duy là cấp bậc siêu thoát vũ trụ sao?”
Mộc Phàm như ngộ ra gì đó, cẩn thận cảm nhận công pháp vừa mới thăng cấp.
Vừa xem liền sửng sốt, công pháp cấp Vũ trụ vốn có chín ngàn chín trăm chín mươi chín tầng, thế mà hiện tại có thêm một tầng, không sai, đúng một tầng.
Vừa đủ mười ngàn tầng.
“Hệ thống, sao chỉ thêm có một tầng?” Mộc Phàm hơi khó hiểu hỏi.
Chỉ nghe hệ thống giải thích: “Ký chủ, công pháp thuộc về cấp Vũ trụ chỉ có thể tu luyện đến cực hạn vũ trụ, không thể siêu thoát vũ trụ.”
“Hiện tại có thêm một tầng đại biểu rằng ký chủ chỉ cần tu luyện một đường, có thể đột phá cực hạn của vũ trụ, siêu thoát.”
Cấp Vũ trụ chỉ có thể tới cực hạn vũ trụ, không thể tiếp tục đột phá lên cao hơn.
Nhưng hiện tại khác rồi, Mộc Phàm đã có cơ hội siêu thoát cực hạn vũ trụ, bước vào một độ cao mới.
Đương nhiên, hiện tại nghĩ tới chuyện này còn quá xa, Mộc Phàm mới tu luyện đến tầng sáu trăm, muốn đạt tới tầng mười ngàn sao, còn không biết tới lúc nào.
Nhưng tóm lại đã có mục tiêu.
Mộc Phàm an ủi chính mình, bình tĩnh lại, nhớ tới lễ bao thời gian mà hệ thống khen thưởng khi thăng cấp công pháp.
Chỉ thấy giao diện hệ thống xuất hiện một lễ bao.
Bên trên có ghi thời gian hạn chế, nếu không mở ra trong thời gian đó liền sẽ biến mất.
Thời gian chỉ có một phút, Mộc Phàm vừa thấy thiếu chút nữa mắng chửi rồi, còn may là mình nhanh chóng xem xét, không thì bỏ lỡ rồi.
“Hệ thống, mau mở lễ bao.”
Hắn không nói hai lời, trực tiếp mở ra, không có biện pháp a, không mở ra chờ hết thời gian sẽ hoàn toàn biến mất.
Đinh!
“Chúc mừng ký chủ, đạt được một quả trứng trứng Bạo long tiền sử
...”
Hệ thống truyền đến tiếng nhắc nhở, làm não Mộc Phàm ong ong, sửng sốt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận