Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 525: Ngân hà Thần quốc

-
Ngân hà Thần quốc có dạng như quả cầu dẹp, đường kính hai vạn năm ánh sáng, độ dày một vạn năm ánh sáng.
Nhìn kỹ thì khu vực này giống một mảnh đại lục kéo dài hai vạn năm ánh sáng, khổng lồ đến mức khó tin, chung quanh có từng hành tinh cổ xưa.
Nơi này là trung tâm hệ Ngân hà, cũng là Thần quốc trung tâm.
Tập trung vô số thần linh, địa vực khổng lồ thuộc sự quản lý của Thần quốc.
Có thể thấy được mỗi một tinh cầu ở nơi đây đều bị cải tạo thành các Thần quốc nhỏ, bề mặt có thể để cho bất luận kỳ chủng tộc nào sinh tồn.
Mỗi một Thần quốc nhỏ đều có một thần linh trú, sinh linh, văn minh trên tinh cầu chính là tín đồ của Thần quốc.
Mộc Phàm thấy được một rất nhiều Thần quốc nhỏ và tinh cầu bị cải tạo thành Thần tinh.
Chúng nó tụ tập ở khu vực trung ương hệ Ngân hà tạo thành một hệ thống Thần quốc khổng lồ, có Thần quốc chiếm cứ chiếm nhiều tinh cầu.
Có Thần quốc loại nhỏ chỉ có một, hai hay mười mấy tinh cầu, một ít Thần tộc khổng lồ chiếm lấy nhiều tinh hệ, năng lượng,... trong hệ Ngân hà.
Trách không được bên ngoài gọi là khu vực hoang dã, khu bảo hộ văn minh, thì ra các văn minh chủng tộc ở Thần quốc đều cường đại như thế.
Có tinh cầu có một lượng lớn Bán thần, thần linh cư trú, đang nâng cao Thần toạ hấp thu tín ngưỡng cùng tài nguyên từ văn minh chủng tộc bên dưới.
“Nơi này chính là Ngân hà Thần quốc sao?”
Mộc Phàm đứng trong tinh không, nhìn vô số tinh cầu sán lạn.
Đây là Thần quốc, đại lục ngày xưa đã không còn, Hỗn độn đại lục vỡ nát, chỉ còn lại vô số hành tinh cổ xưa.
Ở trung tâm còn sót lại một ít mảnh đại lục, bên trên có Thần tộc cường đại sinh tồn, chiếm đóng.
Càng tới gần trung tâm Ngân hà càng dễ dàng thu hoạch ám năng lượng, ám vật chất để tăng cấp văn minh, tu luyện đột phá cấp bậc.
“Sao ta cảm giác chúng sinh trong vũ trụ đều đang đoạt lấy vật chất và năng lượng của vũ trụ để phát triển, nhìn có vẻ phồn hoa nhưng thật ra là đang tiêu hao năng lượng vũ trụ.”
Mộc Phàm lầm bầm lầu bầu.
Chỉ nghe trong đầu vang tiếng hệ thống: “Ký chủ nói không sai, vũ trụ dựng dục chúng sinh, nhưng chúng sinh đều đang hấp thu năng lượng cùng vật chất của vũ trụ, tiêu hao tuổi thọ của vũ trụ.”
“Nói trắng ra là chúng sinh đang cướp đoạt tạo hoá của vũ trụ, vụ trụ có vẻ vô cùng vô tận nhưng sớm muộn gì cũng có một ngày bị chúng sinh cướp đoạt sạch sẽ, cuối cùng khô kiệt, hủy diệt, một lần nữa diễn hóa kỷ nguyên vũ trụ tiếp theo.”
Nghe hệ thống giải thích, Mộc Phàm đã hiểu được chút gì đó.
Vũ trụ cuồn cuộn vô ngần không sai, nhưng nó vẫn có một điểm cực hạn, dù vật chất hay năng lượng đều có một hạn mức, một khi tiêu hao hết thì vũ trụ không cách nào tiếp tục mở rộng, sẽ nhanh chóng khô cạn.
Tựa như nhân loại tiêu hao tài nguyên của địa cầu, địa cầu đang chậm rãi khô cạn.
Có một ngày địa cầu sẽ bị hủy diệt, vũ trụ cũng tương tự, bị vạn tộc chúng sinh cướp đoạt vật chất, năng lượng, đang không ngừng tiêu hao.
Có thể nói chúng sinh đều là sâu mọt vũ trụ, không có bất kỳ cống hiến gì cho vũ trụ, chỉ có vĩnh viễn phá hoại, tiêu hao.
“Chúng sinh không ngừng cướp đoạt làm vũ trụ nhanh chóng đi tới bờ vực hủy diệt hơn.”
Mộc Phàm lẩm bẩm, mình và tất cả sinh linh đều đang hấp thu vật chất cùng năng lượng vũ trụ để trưởng thành.
Cảm giác giống như mình là ký sinh trùng, trong lúc nhất thời có chút cảm xúc khác lạ, lĩnh ngộ được ý nghĩa thâm sâu của vũ trụ.
Hình như Mộc Phàm chạm đến được huyền bí chung cực của vũ trụ, nhìn thấy hàng rào cấp Vũ trụ.
Một khi đột phá sẽ trở thành đại lão cấp Vũ trụ thật sự.
“Thì ra đây là cấp Vũ trụ.” Toàn thân Mộc Phàm bừng sáng, hắn ngộ ra: “Chỉ biết nhận từ vũ trụ thì không thể trở thành cường giả cấp Vũ trụ, bởi vì cắn nuốt hết một cái vũ trụ cũng không nhất định có thể trở thành cường giả cấp Vũ trụ.”
Một khi vũ trụ bị hủy diệt, không ai không trốn thoát, trừ khi ngươi trở thành cường giả cấp Vũ trụ, sau khi vũ trụ phá diệt vẫn có thể tồn tại, tiếp tục chờ kỷ nguyên vũ trụ tiếp theo.
Thẳng đến một ngày ngươi có thể đánh vỡ sự trói buộc của vũ trụ, siêu thoát vũ trụ, trở thành cường giả siêu thoát cấp Vũ trụ.
Lúc này mới có thể áp đảo cả vũ trụ, tìm tới vô số vũ trụ khác.
“Hệ thống, làm thế nào để thành tựu cấp Vũ trụ?”
Mộc Phàm nhíu mày, tuy rằng chạm đến ngưỡng cửa nhưng lại không có đầu mối vượt qua.
Chỉ nghe hệ thống nói: “Ký chủ, muốn đột phá cấp Vũ trụ rất đơn giản, chỉ cần sáng lập một vũ trụ là có thể trở thành cường giả cấp Vũ trụ.”
“Đoạt lấy vũ trụ bên ngoài chính là đường chết, chỉ có sáng lập nội vũ trụ thì ngươi mới có thể trở thành cường giả cấp Vũ trụ thật sự.”
“Đương nhiên, biện pháp trực tiếp nhất chính là ký chủ nạp hết một vũ trụ khác, sau đó dẫm lên tàn dư của vũ trụ thì chính là cấp Vũ trụ.”
“Hoặc có thể huỷ diệt toàn bộ vũ trụ, đoạt lấy năng lượng của vũ trụ và vạn vật trong vũ trụ để thành tựu cấp Vũ trụ.”
Hai biện pháp hệ thống đưa ra làm Mộc Phàm yên lặng.
Trách không được không gặp mấy tồn tại có thể bước vào cấp Vũ trụ, hơn trăm triệu năm mà Thượng đế vẫn chỉ ở cấp Thiên Chủ đỉnh cao.
Phải dừng ở cấp độ này, không cách nào tiến thêm, không thể bước vào hàng ngũ cấp Vũ trụ.
Diệt thế hoặc sáng thế, hai con đường đều có thể đột phá cấp Vũ trụ.
“Sáng thế sao?” Mộc Phàm lầm bầm lầu bầu, nhìn thiên địa trong cơ thể, đã dần dần có chút dáng vẻ của một vũ trụ.
Có lẽ trong tương lai, thế giới của hắn có thể trở thành một vũ trụ thật sự, chỉ là vấn đề thời gian.
“Ta có chút hối hận khi trở về sớm, hẳn là nên chờ hai mươi tỷ năm, chắc chắn khi đó thế giới của ta đã phát triển thành một vũ trụ hoàn toàn mới.”
Mộc Phàm có chút cảm khái, mình bỏ lỡ một cơ hội rồi.
“Ký chủ đừng nghĩ nhiều, ngươi nạp toàn bộ vũ trụ là được, tâm động không bằng hành động, nạp toàn bộ bộ hệ Ngân hà đi.”
“Sau đó nạp hết các tinh hệ trong vũ trụ, ký chủ mau mau hành động, nạp tiền có thể giúp ngươi càng thêm vui sướng.”
Nghe trong đầu vang tiếng dụ dỗ ma quỷ của hệ thống, Mộc Phàm trợn trắng mắt.
Hắn khinh thường nói: “Ngươi thôi đi, lừa ta phá hư vũ trụ sao, hiện tại ta cũng không vội, có thực lực tung hoành vũ trụ còn sợ cái gì, vui chơi một khoảng thời gian rồi tính tiếp, ngươi nên ngủ say đi.”
“Ta không gọi, tốt nhất đừng tỉnh lại.”
Mộc Phàm nói xong bước ra một bước, đi vào trung tâm Ngân hà, là một mảnh đại lúc cổ xưa.
Nơi này là một phần của Hỗn độn đại lục hay còn gọi là Bàn Cổ đại lục.
Trải qua năm tháng dài đằng đẳng, Hỗn độn đại lục tan vỡ, hóa thành hệ Ngân hà hiện tại.
Trụ trời, Thiên giới đều biến mất.
Thậm chí Hỗn độn thiên hải khi đó cũng đã biến mất, không nhìn thấy vật chất hỗn độn cùng căn nguyên cuồn cuộn.
“Ai, cảnh còn người mất.”
Mộc Phàm nhìn vô số Thần điện, Thần đảo lơ lửng trong không trung, phía dưới là từng tòa thần thành khổng lồ, ánh sáng bao phủ, thần uy mênh mông.
Ở chỗ này có rất nhiều thần linh tụ tập, hắn chỉ cảm ứng chút một liền cảm nhận được hơn trăm vạn thần linh.
“Không cảm ứng được hơi thở của Thượng đế.”
Mộc Phàm nhíu mày, không tìm được Thiên giới ngày xưa thì thôi, vậy mà cũng không cảm ứng được hơi thở của Thượng đế.
Nói cách khác, Thượng đế không ở hệ Ngân hà.
Có lẽ đã từng phát sinh chuyện gì đó làm Thiên giới biến mất, hoặc là ẩn giấu rồi.
Chẳng lẽ Thiên giới ở bên ngoài vũ trụ sao?
“Hay là ở tinh hệ cao cấp hơn hoặc siêu tinh hệ.”
Ánh mắt Mộc Phàm loé sáng nhìn về vũ trụ mênh mông, thấy cách hệ Ngân hà không xa là tinh hệ Tiên Nữ, bao gồm mấy ngàn tinh hệ như hệ Ngân hà.
Xét theo chỉnh thể thì tinh hệ Tiên Nữ này rất khổng lồ, hội tụ mấy ngàn Thần quốc siêu cấp như Ngân hà Thần quốc.
Ngân hà Thần quốc chỉ có thể xem như thành viên bên ngoài, còn tầng thứ cao hơn do văn minh cùng chủng tộc cao cấp hơn khống chế.
“Thượng đế, thì ra ngươi ở nơi đó.”
Mộc Phàm đã tìm được tung tích Thượng đế, dời ánh mắt phóng về một siêu tinh hệ khổng lồ bên ngoài hệ Ngân hà.
Nới đó có Thiên đường nằm ở trung tâm siêu tinh hệ, chung quanh có ngàn tinh hệ nhỏ tạo thành một Thiên quốc khổng lồ.
Đây là Thiên đường, là nơi Thượng đế ở.
Hắn đã bắt giữ được hơi thở của Thượng đế, tìm được vị trí của đối phương, nhưng không vội vã đi tìm hắn mà là tìm kiếm Thiên Đình.
Tìm tòi một lúc, hắn phát hiện Thiên Đình nằm trong chỗ hạch tâm của một siêu tinh hệ khác.
“Không sai, là Thiên Đình.”
Mộc Phàm lộ vẻ vui mừng, thì ra là ẩn giấu sâu trong vũ trụ, hạch tâm của một siêu tinh hệ.
“Không đúng.” Mộc Phàm nhanh chóng nhận ra điểm không hợp lý, hắn không có cảm ứng được bất kỳ hơi thở quen thuộc nào trong Thiên Đình.
Thậm chí không cảm ứng được Phi tiên trì, không có hơi thở của Dao Trì, Huyền Nữ, phân thân Ma đế hay Tố Nữ...
“Kỳ quái, chẳng lẽ Dao Trì và Thiên Đình của ta bị tiêu diệt rồi?”
Ánh mắt Mộc Phàm lạnh lùng, lóe sát ý.
Tuy rằng mình để lại một cục diện rối rắm nhưng đã chuẩn bị không ít, không có khả năng đám người Dao Trì bị diệt sạch.
“Ta muốn nhìn xem là ai chiếm lấy Thiên Đình mà ta sáng lập?”
Mộc Phàm hừ lạnh, vừa định bước ra một bước rời khỏi hệ Ngân hà đi tới trung tâm siêu tinh hệ kia để xem xem Thiên Đình đã xảy ra chuyện gì.
Hắn đột nhiên cảm ứng được một hơi thở quen thuộc nên ngừng lại.
“Hơi thở này....” Mộc Phàm sửng sốt, xoay người nhìn về phía trung tâm hệ Ngân hà, phía những Thần quốc kia.
Nơi đó có một hơi thở rất quen thuộc.
“Là hơi thở của ai?”
Mộc Phàm không nhớ ra được, tạm thời chưa đi Thiên Đình, phải đi xem rốt cuộc hơi thở của ai mà làm hắn cảm thấy quen thuộc như thế này.
Vù!
Hắn xoay người chợt lóe, tiến vào trung tâm Thần quốc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận