Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 132: Lạc gia tính toán

Phanh phanh phanh...
Một tiếng trầm đục qua đi, ba người nằm trên mặt đất, miệng mũi trào máu, ngực bị lún vào, toàn bộ trọng thương.
Ba người hoảng sợ nhìn Mộc Phàm, quả thực không thể tin được, tựa như gặp quỷ.
“Ngươi... Sao ngươi sao có thể?” Tên nam tử trung niên kia hoảng sợ nhìn Mộc Phàm.
Đây là phế vật Mộc gia sao, sao có thể có thực lực cường đại như vậy, không phải nói là phế vật tu luyện không nhập môn sao?
Vì sao vừa đối mặt liền khiến ba người bọn họ trọng thương, hơn nữa bọn họ còn là cao thủ Tiên thiên, có thể nghĩ Mộc Phàm đáng sợ cỡ nào.
Lời đồn là giả, bị lừa rồi.
Ba người sợ hãi nghĩ tới, lại thấy Mộc Phàm ngồi trước mặt bọn họ, không rên một tiếng nhìn ba người.
“Nói đi, các ngươi làm như thế nào mà chiếm được căn cứ này của Mộc gia?”
Mộc Phàm rất buồn bực, không nói tới tòa căn cứ này có phòng ngự cường đại còn có nhân viên thủ vệ.
Nhưng hiện tại lại bị Lạc gia nắm lấy, trừ vấn đề nội bộ, chắc chắn còn có điều gì đó không ai biết.
Ba người kia liếc nhau, thấp thỏm lo âu, giao lưu ánh mắt.
“Chúng ta sẽ không nói, ngươi bỏ ý định này đi.”
Trung niên cầm đầu kiên quyết nói.
Hô!
Hắn mới vừa nói xong, Mộc Phàm búng tay, một ngọn lửa màu tím dừng ở trên người hắn, nháy mắt bùng cháy.
Ngọn lửa bao vây lấy hắn, thiêu đốt.
“A...” Chỉ nghe một tiếng hét thảm thiết, thê lương, hai người bên cạnh sợ hãi không yên.
Bọn họ trơ mắt nhìn trung niên nhân cầm đầu bị thiêu sống hóa thành tro tàn, toàn bộ quá trình chỉ trong một giây đồng hồ.
Mộc Phàm thu hồi ngọn lửa, lạnh nhạt nhìn hai người còn lại.
“Nói, hay vẫn là không nói?” Hắn không vội chút nào.
Hai người hoàn toàn bị dọa hỏng rồi, một tên hoảng sợ kêu to lên.
“Ta nói, ta nói, đừng giết ta.” Hai người rốt cuộc mở miệng.
Chỉ thấy một người lập tức nói: “Là đại thiếu gia của chúng ta, sau khi hắn từ dị vực trở về, mang về một con yêu thú cường đại.”
“Nhị gia Mộc gia các ngươi tìm thiếu gia chúng ta, hai người đạt thành hiệp nghị gì đó chúng ta không rõ ràng lắm, chỉ biết thiếu gia phái chúng ta tới tiếp nhận căn cứ này.”
Hai người bị Mộc Phàm dạo, sợ tới mức không ngừng nói ra những gì biết được.
Mộc Phàm lẳng lặng nghe, đã sớm kêu Tiểu Linh mở chức năng ghi hình, thu lại toàn bộ quá trình hai người nói.
“Toàn bộ sự tình chính là như vậy, chúng ta đã nói xong.”
“Ngươi, ngươi có thể thả chúng ta sao?”
Hai người nói xong cẩn thận nhìn Mộc Phàm, tràn đầy chờ mong.
Mộc Phàm cười, nói: “Ta chưa từng nói muốn buông tha các ngươi a, nếu là địch nhân, vậy phải diệt cỏ tận gốc.”
“Không...”
Hai người vừa nghe hoảng sợ kêu to, tiếp theo liền thấy thân thể tự dưng bốc cháy, trong nháy mắt ngọn lửa liền nuốt sống hai người, trong tiếng kêu thảm thiết hóa thành tro tàn.
Xử lý hai người kia xong, Mộc Phàm đứng lên, theo lời hai người vừa mới nói, trong căn cứ có ba mươi mấy tên hộ vệ Lạc gia.
Hộ vệ Mộc gia trước đó có một bộ phận nhỏ đầu phục Lạc gia, trừ bỏ hai người cầm đầu đều bị bí mật giết chết.
Mà người chủ yếu gia nhập Lạc gia là người của Nhị gia Mộc gia, Mộc Thượng.
Gia hỏa này, ăn cây táo, rào cây sung, thế mà liên hợp với Lạc gia hại gia tộc mình, mục đích chính là vì hạ bệ Mộc Hùng để dễ thượng vị.
“Lạc gia đại thiếu, Lạc Thiếu Minh?”
Mộc Phàm lầm bầm lầu bầu, từ trong miệng hai người biết được vị đại thiếu gia Lạc gia kia, Lạc Thiếu Minh, là thiên tài khó lường của Lạc gia.
Mười một tuổi liền tu luyện tới Tiên thiên, được tu chân Nam trung phá lệ tuyển vào, không nghĩ tới lần này trở về làm ra những việc này.
Hơn nữa nghe nói còn mang về một đầu yêu thú cường đại từ dị vực, chính là yêu thú mà người sống sót trở về Mộc gia nói tới.
Mộc Phàm cười lạnh một tiếng: “Lạc Thiếu Minh, yêu thú, tính toán thật đẹp, đáng tiếc ngươi gặp phải ta.”
“Tiểu Linh, gửi đoạn phim vừa mới thu tới di động cho ta.”
Hắn phân phó một tiếng, liền thấy Tiểu Linh gửi tới di động.
Nhìn đoạn phim kia xong, Mộc Phàm trực tiếp gửi cho lão tổ Mộc gia, lại gửi một phần cho lão già Mộc Hùng.
Làm xong chuyện này, Mộc Phàm mới ra khỏi nơi này, đi giải quyết những thủ vệ Lạc gia.
Căn cứ theo tin tức tới tìm hiểu, trận pháp phòng ngự nơi này đã bị Lạc gia tu sửa, người ngoài muốn tiến vào rất khó.
Chiếm căn cứ gieo trồng của Mộc gia, việc này hắn sẽ không để yên, Mộc Phàm nghĩ ra một kế hoạch, nhân dịp này dùng lực lượng Mộc gia thâu tóm toàn bộ Lạc gia.
Có lẽ có thể đạt được một số tiền lớn, còn có phải quá độc ác hay không Mộc Phàm cũng không quan tâm chút nào, đối với địch nhân thì phải phủ định toàn bộ.
Ba phút sau, toàn bộ căn cứ không còn một người sống, chỉ còn lại mình Mộc Phàm đang xử lý thi thể, tất cả đều bị đốt thành tro tàn.
Xử lý mọi người ở đây xong, Mộc Phàm mới chuẩn bị xuống tay bố trí, sửa chữa trận pháp phòng ngự nơi này, chờ Mộc gia bên kia phái người tới đây tiếp quản.
“Trước bố trí trận pháp, có thể thử Hàn băng, Liệt hỏa, hai trận pháp cỡ lớn dung hợp lẫn nhau.”
Mộc Phàm đứng ở trung tâm căn cứ, quan sát chung quanh bốn phía, trong lòng có đã có phương án.
Đầu tiên hắn bắt đầu khắc hoạ trận văn ở trung tâm, lấy máu Hàn băng thứ xà vẽ ra tất nhiên là rất cường đại.
Chín chín tám mươi mốt đường trận văn, cấu thành một cái Hàn băng trận, mỗi một điểm nối tiếp trận văn đều có một khối băng tinh làm nguồn năng lượng.
Dùng hết tám mươi mốt khối băng tinh, một khi khởi động chính là một cái Hàn băng trận cường đại.
Nhưng Mộc Phàm cũng không có dừng lại, khắc họa mười sáu trận pháp ở tám hướng quanh căn cứ, có tám Hàn băng trận, tám Liệt hỏa trận.
Hàn băng trận dùng băng tinh để cung cấp năng lượng, mà Liệt hỏa trận thì dùng kết tinh hỏa diễm.
Hơn nữa trong quá trình khắc hoạ trận văn, tâm huyết dâng trào nhập thêm một tia lửa vĩnh hằng, khiến uy lực trận pháp tăng nhiều.
Mộc Phàm khắc trận văn xong, Hàn băng, Liệt hỏa, mười sáu trận pháp riêng biệt cùng trận pháp trung tâm kết thành một hệ thống song trận khổng lồ.
“Lên!”
Chỉ thấy Mộc Phàm ấn một tay vào trận pháp trung tâm, khoảnh khắc đó có từng luồng sáng xuất hiện, từng đường trận văn không ngừng phát ra ánh sáng.
Có Hàn băng lạnh thấu xương, có Liệt hỏa thiêu đốt, đan xen nối tiếp lẫn nhau, cấu thành một cái trận pháp phức tạp khổng lồ, thay thế toàn bộ trận pháp vốn có.
Oanh, toàn bộ căn cứ rung động, một băng một hỏa, hai quầng sáng đồng thời dâng lên, hóa thành một vòng bảo hộ cường đại bao phủ toàn bộ căn cứ.
Đến lúc này, Hàn băng Liệt hỏa đại trận mới hoàn thành.
Mộc Phàm lại hiểu thêm nhiều thứ.
Chỉ có không ngừng nếm thử, ứng dụng, mới có thể không ngừng tiến bộ, có càng nhiều trải nghiệm cùng lĩnh ngộ.
Trận pháp đã được bố trí xong, căn cứ trên cơ bản xem như an toàn, tương lai dù cho nội bộ xuất hiện vấn đề cũng không cần lo lắng.
Bởi vì trận pháp do Mộc Phàm bố trí sẽ không để người nắm giữ khống chế trận pháp trung tâm, không có phương pháp của hắn căn bản không làm được.
Cho nên không cần lo lắng có người tan rã trận pháp từ bên trong, như vậy liền tránh xảy ra sự tình trước đó.
“Kế tiếp chính là chờ lão già phái người tới đây tiếp quản, hy vọng hắn có thể ra sức chút.”
Mộc Phàm đứng trong căn cứ, yên lặng suy tư.
“Vẫn nên tăng tu vi Luyện khí một chút, bỏ bê quá rồi.”
Lúc này, Mộc Phàm suy xét chuyện tăng tu vi Luyện khí, bây giờ chỉ mới tới tầng hai mươi, tu vi như thế này là quá yếu.
Luyện thể thuật đã lên tới tầng một trăm bốn mươi.
Nhìn trên người còn có hơn bốn trăm triệu, Mộc Phàm cảm thấy nên tăng Luyện Khí thuật lên một cấp vài cấp bậc nữa mới ổn.
Dù sao thì thực lực mới là đạo lý a.
“Hệ thống, ta muốn nạp tiền thăng cấp.”
Mộc Phàm nói xong, muốn thăng cấp Luyện khí thuật.
* Luyện khí thuật này là nói về tu vi sẽ đi đôi với Luyện thể thuật, Luyện khí thuật ở chương trước là luyện binh khí.
Bạn cần đăng nhập để bình luận