Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 537: Thiên Đế chi uy

Ngâm... !
Trong Lăng Tiêu điện vang từng tiếng binh khí rên rỉ.
Binh khí Tam tiêm lưỡng nhận đao của Chiến thần Thiên Đình Dương Tiễn phát ra từng tiếng than khóc mang theo sự sợ hãi.
Bản thân hắn cũng kinh hoảng khi đối mặt với vị Thiên Đế sáng lập Cổ Thiên Đình này.
Con mắt giữa hai chân mày của hắn không mở ra được, giống như đang sợ hãi vị Thiên Đế trước mắt, không dám mở.
Dương Tiễn động cũng không dám động, trong lòng có dự cảm mãnh liệt, một khi động sẽ phải nghênh đón một kích long trời lở đất, phải chết, không cách nào chạy thoát, không cách nào ngăn cản.
Đây là tôn nghiêm của Thiên Đế, kẻ nào dám vọng động, chắc chắn phải chết!
Bởi vì Thiên Đế đang tuyên cáo sự tồn tại của hắn, Thiên Đạo đều trốn tránh, tiểu lâu la như bọn họ nhảy ra là muốn chết.
Dương Tiễn nhận thức rõ cho nên vẫn bình yên, cứ lẳng lặng đứng nhìn.
Thật ra trong lòng hắn cũng không muốn giúp Ngọc Đế.
“Thiên Đế!”
Giờ phút này, hơi thở của Ngọc Đế và Vương mẫu bùng nổ nhưng khó có thể ngăn cản được uy áp khủng bố từ Thiên Đế.
Giống như uy áp đến từ Thiên Đạo.
Một câu: “Trẫm tức là thiên!” Thật sâu chấn trụ tất cả thần tiên trong điện, bao gồm Ngọc Đế, Vương mẫu.
Cả hai chúa tể Thiên Đình do Đạo tổ chỉ định nhưng hiện tại đối mặt với Thiên Đế sáng lập Cổ Thiên Đình, một tồn tại vô địch từng đánh nổ Thiên Đạo, trong lòng cũng không tránh khỏi sợ hãi.
“Sao có thể.” Ngọc Đế trừng to hai mắt với vẻ khó tin.
Không phải Đạo tổ đã trấn áp hắn sao, sao giờ lại xuất hiện, chẳng lẽ cả Đạo tổ cũng không thể trấn áp vị Thiên Đình chi chủ này?
Xong đời!
Vù!
Đột nhiên, một bóng dáng xuất hiện trước mặt Ngọc Đế, ngăn cản uy áp cường đại từ Mộc Phàm, Thái cực đồ trên đỉnh đầu chậm rãi chuyển động.
“Thái Thượng, mau bắt lấy hắn.”
Thấy kẻ tới, Ngọc Đế mừng rỡ hô to một tiếng.
Đáng tiếc, kẻ tới cũng không để ý đến hắn mà tỏ vẻ nghiêm trọng khi nhìn Mộc Phàm trước mắt.
“Thái Thượng, ngươi muốn ngăn trở trẫm?”
Mộc Phàm không chút cảm xúc nhìn Thái Thượng Lão Quân, sát khí lạnh lẽo quét qua Lăng Tiêu điện.
Oanh!
Thiên Đình chấn động, trên dưới sợ hãi, thiên uy huy hoàng khiến cả Thiên Đạo cũng không dám tới gần nơi này.
Uy nghiêm của Thiên Đế không phải chuyện đùa.
Thiên Đế, hơn mười tỷ năm trước khai sáng Cổ Thiên Đình, một chiêu đánh nổ Thiên Đạo, vô số thần ma đều biết sự khủng bố của Thiên Đế.
Suy nghĩ một chút xem vì sao Cổ Phật tự nguyện chạy tới chủ động chấm dứt nhân quả cùng Thiên Đế, còn không phải bị sự cường thế của Thiên Đế doạ sao.
Cổ Phật có thể sánh với Thiên Đạo? Đương nhiên không thể, cho nên hắn sợ mình bị Thiên Đế đánh nổ, Thiên Đạo không ngăn được Thiên Đế thì hắn ngăn được mới là chuyện lạ.
Còn may mà Mộc Phàm không có làm khó Cổ Phật, cầm chỗ tốt rồi thì xem như đã giải quyết xong.
Hiện tại đến lượt Ngọc Đế, tên này thì khác, hắn chiếm lấy vị trí Thiên Đế, khai sáng Tân Thiên Đình thay thế Cổ Thiên Đình của Thiên Đế.
Món nợ này phải tính cho rõ.
“Gặp qua Thiên Đế.”
Thái Thượng trịnh trọng thi lễ, không chút chậm trễ.
Hắn nói: “Thiên Đế không cần hiểu lầm, lão đạo không đến để ngăn cản Thiên Đế mà là thay lão sư mang tới một câu.”
“Chuyển lời sao, ngươi lấy Hồng Quân tới đè ta?” Mộc Phàm nheo mắt, một hơi thở cường đại ép tới.
Thân thể Thái Thượng run lên, trán đổ mồ hôi lạnh.
Hắn vội vàng giải thích: “Thiên Đế hiểu lầm, lão sư để ta mang đến cho Thiên Đế một tin tức, Dao Trì đã đi ra bên ngoài vũ trụ.”
Oanh!
Vừa dứt lời, hơi thở của Mộc Phàm tức khắc sôi trào, Thái Thượng bị ép đến thở không nổi.
Sau một hồi hắn mới thu liễm lại, Thái Thượng nhẹ nhàng thở ra, trong mắt có chút kinh hoảng.
Trách không được lão sư không chịu tới, thì ra đối mặt với Thiên Đế đã từng đánh nổ Thiên Đạo này khủng bố như vậy.
“Lời đã được truyền, lão đạo cáo từ.”
Thái Thượng vừa nói xong trực tiếp lắc mình biến mất, không muốn ở lại thêm một chút nào, suýt nữa đã không rời đi được rồi.
Thiên Đế quá khủng bố, còn may là Thiên Đế không làm khó, trong lòng lão có chút hối hận vì đã tới truyền lời.
“Thái Thượng.” Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt Ngọc Đế biến đổi, kinh hoảng hô to.
Đáng tiếc Thái Thượng Lão Quân đã sớm chạy mất, thậm chí rời khỏi Thiên Đình.
Thật sự là bị Thiên Đế doạ không nhẹ.
“Ngọc Đế, nói xem, ngươi muốn chết như thế nào?”
Mộc Phàm lạnh lùng nhìn Ngọc Đế, giết gia hỏa này cũng sẽ không có bất kỳ vấn đề gì.
Còn Đạo tổ chỉ là chuyện cười, hiện tại hắn không dám xuất hiện đối mặt với Thiên Đế, một trận chiến trước đó đã đủ chứng minh.
Cho nên hiện tại Mộc Phàm mà giết Ngọc Đế cùng Vương mẫu, đoạt lấy Thiên Đình cũng không có vấn đề gì.
Nhưng hắn không muốn làm như vậy, bởi vì có một cơ chế thanh tẩy đang rình rập, không thể không cảnh giác.
“Thiên Đế, chuyện không liên quan đến ta, là Đạo tổ, ta lập tức đưa Thiên Đình cho ngươi...” Ngọc Đế lập tức kể khổ.
Hắn tỏ vẻ sợ hãi nói: “Trẫm cũng không muốn ngồi vị trí...”
“Câm miệng!”
Mộc Phàm quát một tiếng, Ngọc Đế lập tức yên lặng.
Chỉ thấy Mộc Phàm lạnh lùng, nói: “Ngươi ngồi vị trí này hơn chục tỷ năm, chiếm cứ Thiên Đình lâu như vậy, chẳng lẽ không nên trả giá gì đó sao?”
“Ngươi muốn chết hay là....”
“Đúng vậy, đền bù, trẫm sẽ đền bù cho ngươi.”
Ngọc Đế nghe xong, hai mắt sáng lên, nói: “Ngươi nói ta nên đền bù như thế nào, chỉ cần ngươi nói ta nhất định sẽ làm.”
Hiện tại hắn chẳng dám nhìn Thường Nga bên cạnh Mộc Phàm, thật sợ vị Thiên Đế này tức giận dữ chụp chết hắn.
Nhìn một đám thần tiên trong đại điện cúi đầu quỳ gối, không rên một tiếng, không dám cử động.
Đây là chuyện giữa Thiên Đế cùng Ngọc Đế, một vị là Thiên Đế Cổ Thiên Đình, một vị là Ngọc Đế Tân Thiên Đình, không vị nào dễ chọc.
Cho nên cả đám lựa chọn yên lặng, không nhìn gì cả.
“Nghe nói ngươi có không ít tinh hệ chi tâm, còn có một ít bảo vật?”
Mộc Phàm nói xong, ánh mắt bình tĩnh nhìn Ngọc Đế, thật ra liếc mắt liền nhận thấy gia hoả này đang sợ hãi, một nửa là giả bộ yếu thế, một nửa là thật sự sợ hắn.
Dù sao không kẻ nào biết Thiên Đế Cổ Thiên Đình khủng bố đến mức nào, có thể không đối nghịch tự nhiên không muốn đối nghịch, nhưng hắn đã đối nghịch rồi.
Làm sao bây giờ đây, tạm thời Mộc Phàm không muốn giết hắn, giết rồi thì ai làm Thiên Đế, hắn mà làm thì sẽ đưa tới Thanh tẩy giả.
Vẫn nên để lại, giúp hắn che giấu một chút cũng tốt, lấy đủ chỗ tốt rồi tính tiếp, chờ thực lực cường đại tới mức không e ngại Thanh tẩy giả thì không sợ gì nữa.
“Tinh hệ chi tâm?” Ngọc Đế sửng sốt, lập tức tỉnh ngộ nói: “Có, lúc trước trẫm góp nhặt không ít, được hơn một ngàn viên.”
“Trẫm đưa ngươi hết, còn nữa, bảo khố Thiên Đình ngươi có thể tùy tiện dọn đi, chỉ cần ngươi hài lòng liền tốt.”
Ngọc Đế lấy lòng nói.
Thật ra trong lòng hắn đang nhỏ máu, nhưng không có biện pháp, căn bản không có biện pháp chống lại Thiên Đế, Đạo tổ còn không được huống chi hắn?
Hình như Thiên Đế không muốn giết hắn, tâm tư Ngọc Đế lung lay, không muốn giết hắn vậy dễ làm rồi.
Cứ như vậy, Mộc Phàm cầm đi hơn một ngàn một trăm viên tinh hệ chi tâm từ trong tay Ngọc Đế, gia hỏa này lại có nhiều tinh hệ chi tâm như vậy.
Chuyện này làm Mộc Phàm hoài nghi Cổ Phật giấu bớt, chắc chắn tên kia còn nhiều, không được, nhất định phải đi Tây Thiên một chuyến.
Ong!
Lúc này, Phật Tổ ở Tây Thiên đột nhiên rùng mình.
Sắc mặt hắn khẽ đổi nhìn về phía Thiên Đình, trong lòng có dự cảm không tốt, đột nhiên thấy Mộc Phàm liếc nhìn về nơi này.
“Không ổn.” Sắc mặt Phật Tổ tối sầm, hư chuyện rồi.
Ngọc Đế có hơn một ngàn viên tinh hệ chi tâm, vì bảo mệnh đã lấy ra toàn bộ tài sản, chuyện này làm cho Phật Tổ cảm thấy không ổn.
Trước đó hắn chỉ đưa Thiên Đế hơn trăm viên, lúc này Thiên Đế tỉnh ngộ, có khả năng sẽ đến Tây Thiên tìm hắn tâm sự.
Vậy phải làm sao bây giờ?
Phật Tổ có chút hối hận vì đưa ít, Ngọc Đế đưa nhiều nên hắn liền gặp phiền toái.
Quả nhiên, Mộc Phàm hài lòng nhìn Ngọc Đế: “Nhà ngươi có không ít nha, bảo khố của ngươi ta bỏ qua, bên trong cũng không có thứ lọt mắt ta.”
“Chuyện chiếm lấy Thiên Đình chục tỷ năm ta không tính toán nữa, nhưng có một chuyện khác, ngươi cảm thấy mình còn có thể sống sót hay không?”
Mộc Phàm vừa nói ra, toàn bộ Thiên Đình đều rung động, mặt Ngọc Đế trắng bệch, cảm thấy một cổ sát ý nồng đậm.
Thiên Đế động sát tâm, vì sao chứ?
Ngọc Đế kinh hoảng, thấp thỏm lo âu, Vương mẫu bên cạnh đã sớm sợ tới mức lời không nói nên lời.
Giờ phút này, Ngọc Đế hiểu ý Mộc Phàm, chính là hắn phải tìm lý do tốt nhất để Mộc Phàm không giết hắn, nếu không, hẳn phải chết.
“Ngươi nói ngươi làm Ngọc Đế thì cứ làm đi, vì sao cố tình muốn giết chiến tướng đắc lực nhất của trẫm?”
Mộc Phàm từ từ mở miệng, mỗi một chữ đều ẩn chứa sát ý cường đại khiến Ngọc Đế run rẩy.
Răng rắc!
Lăng Tiêu điện nứt ra, không chịu nổi uy áp khủng bố của Thiên Đế, xuất hiện khe hở thật lớn.
Chúng thần tiên run bần bật, không dám nhúc nhích, dù có dám cũng không thể nhúc nhích.
Mộc Phàm thật sự nổi giận, Hình Thiên bị Ngọc Đế chém giết rồi, sao có thể bỏ qua?
“Đây đây... Đây là hiểu lầm...” Ngọc Đế ngửi được hơi thở tử vong.
Nếu không giải thích rõ ràng thì sẽ phải ngã xuống trong Lăng Tiêu điện.
Ngọc Đế nơm nớp lo sợ nói: “Thật ra Hình Thiên không chết, trẫm không giết hắn, chỉ chia lìa hắn ra trấn áp ở tám phương vũ trụ, tránh để hắn tiếp tục giết vào Lăng Tiêu điện.”
Hắn cẩn thận giải thích một câu, vừa nghe lời này, tất cả thần tiên trong điện đều sửng sốt.
Cả Dương Tiễn cũng sửng sốt, có chút kinh ngạc xen lẫn nghi ngờ nhìn Ngọc Đế.
Năm đó chính tay Ngọc Đế tiêu diệt hồn phách Hình Thiên, vì sao nói Hình Thiên không chết, chẳng lẽ là nói dối.
Đúng vậy, Ngọc Đế đã nói dối, lừa gạt chúng thần.
Hắn không ngu ngốc, Hình Thiên chính là chiến tướng đắc lực nhất của Cổ Thiên Đình, chính là Chiến thần của Cổ Thiên Đình, sao hắn dám giết?
Quả nhiên, Ngọc Đế có chuẩn bị ở sau, không dám giết Hình Thiên, chỉ trấn áp, năm đó Hình Thiên giết vào Lăng Tiêu bảo điện, một thuẫn một rìu giết từ Nam thiên môn, giết đến toàn bộ Tân Thiên Đình vang tiếng kêu rên.
Cuối cùng, ba đại đệ tử của Đạo Tổ liên thủ mới trấn áp được vị Chiến thần Cổ thiên đình khủng bố này, sau đó trảm hắn thành tám phần rồi trấn áp ở tám phương vũ trụ.
“Còn nữa, có một chuyện ngươi không biết, đầu Hình Thiên không phải do ta chặt bỏ, ta có thể thề với Thiên Đạo.”
Ngọc Đế lập tức làm sáng tỏ, hắn nói: “Năm đó, Hình Thiên đánh vào Đông thiên yêu đình, bị Đế Tuấn chém đầu, sau đó mới giết tới Lăng Tiêu điện.”
Nói đến đây, Ngọc Đế cẩn thận nhìn sắc mặt Mộc Phàm.
Mộc Phàm lẳng lặng nghe, mặt không biểu tình, không rõ trong lòng đang suy nghĩ gì, Ngọc Đế thấp thỏm, có thể thẹn quá hoá giận giết hắn luôn không?
“Đây là tám nơi phong ấn Hình Thiên, Thiên Đế ngươi mới mở ra là có thể làm hắn sống lại, không một chút tổn thương.”
Ngọc Đế cẩn thận đưa ra một khối ngọc phù.
Năm đó sợ Thiên Đế quay lại trả thù nên hắn không dám giết Hình Thiên.
“Thiên Đế còn có yêu cầu gì khác cứ việc nói, trẫm có thể cho ngươi hết thảy, cho ngươi tất cả nữ tiên trong Thiên Đình cũng được.”
Ngọc Đế thấp thỏm hỏi một câu.
Mộc Phàm nhìn hắn, cầm ngọc phù kiểm tra, lập tức cảm ứng được vị trí, quả nhiên có trấn áp thân xác Hình Thiên.
“Được rồi, chút tài sản của ngươi trẫm cũng chướng mắt, tạm thời tha ngươi.”
Bắt được đồ vật, Mộc Phàm nói rồi thu liễm hơi thở, nắm tay Thường Nga xoay người nhoáng lên, cả hai biến mất khỏi Lăng Tiêu bảo điện.
Hắn vừa đi, Ngọc Đế tức khắc nằm thả lỏng trên bảo tọa, cả người đầm đìa mồ hôi.
Vừa rồi suýt chết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận