Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 338: Thảm hại

Ở một nơi trong hư không, có một tảng thiên thạch lớn đang phiêu đãng.
Lúc này, trên một khối thiên thạch có đường kính một cây số có một đám sinh vật vây quanh một sinh vật hình người.
Bốn phía có mấy thi thể lơ lửng, thịt nát, máu tươi phiêu đãng trong hư không.
Mười một sinh vật, có đủ kiểu dáng, có tên thì đầu mọc đầy xúc tu, có tên thì khuôn mặt dữ tợn, mọc một cái đuôi như thép.
Còn có tên ba cánh tay, móc vuốt sắc bén lập loè hàn mang.
Một sinh vật cầm đầu trên đầu có một cây sừng màu đen, ăn mặc một bộ chiến giáp màu xám, mang theo mặt nạ bảo hộ, hơi thở vô cùng mạnh mẽ.
“Tây Ma, ngươi trốn không thoát.”
Sinh vật một sừng cười dữ tợn nhìn kẻ bị vây quanh, trên cổ tay nổi lên một quầng sáng, bên trên hiện lên một hàng tin tức.
Tây Ma: Ám dực tộc, tội phạm truy nã Thần hà cấp A, thực lực: cấp Thần thoại cấp - Đọa thiên sứ sáu cánh, tiền thưởng: 1000 thần thạch.”
Sinh vật bị vây quanh đúng là Đọa thiên sứ Tây Ma.
Cả người chồng chất vết thương, sau lưng vốn có ba đôi cánh giờ chỉ còn lại một cái cánh, lông vũ đã rơi rụng một mảng lớn.
Những cái cánh khác đã bị gãy, máu từ lưng không ngừng trào ra, chảy xuống, bay lả tả trong hư không.
Ở vị trí trái tim của Tây Ma có một lỗ máu, trên người đầy vết thương lớn lớn bé bé, có vết thương sâu thấy cả xương cốt, cánh tay cũng lòi xương.
Hiện tại trông Tây Ma thật thê thảm, một đường đào vong, bị đuổi giết, hiện tại bị một đám thợ săn tinh hà vây chỗ này.
“1000 Thần thạch a, cũng đủ chúng ta mua sắm một chiến hạm Thần hà.”
Một đám thợ săn tinh hà hưng phấn nhìn chằm chằm Tây Ma, hai mắt bọn chúng đều tỏa ánh sáng, như đang nhìn Thần thạch sáng lấp lánh.
Sắc mặt Tây Ma rất khó coi, nhìn một vòng bốn phía, vừa đại chiến một trận đụng tới vết thương, không thể áp chế được nữa.
Bởi vì một đường đào vong, bị Chấp pháp giả của Thần quốc làm trọng thương, thương thế rất khó lành lại, nếu không chữa trị kịp thời, có khả năng gặp kết cục rất thê thảm.
Hiện tại đã đủ thảm, Tây Ma bi phẫn trong lòng, mình chọc ai mà lại rơi vào đường cùng thế này, bị một đám thợ săn cấp Truyền kỳ đuổi giết.
“Tây Ma, ngoan ngoãn thúc thủ chịu trói đi.”
Lúc này, sinh vật một sừng cười dữ tợn mở miệng khuyên bảo một câu.
Nó có vẻ rất cảnh giác, nhìn nhìn mấy thi thể trôi nổi xung quanh, đều thủ hạ của nó, vừa rồi có mấy tên đã bị giết.
Phải biết rằng, thủ hạ của nó đều là một đám sinh vật cấp Siêu thể.
Đều là cường giả một phương hoành hành trong tinh không, sau khi trở thành thợ săn tinh hà, săn giết các mục tiêu trong khắp Thần hà để đổi lấy phần thưởng.
Mà bản thân nó chính là đội trưởng của đội thợ săn tinh hà này, thực lực mạnh nhất, cấp độ Truyền kỳ.
Nhưng đối mặt một Đọa thiên sứ sáu cánh cấp Thần thoại, dù bị trọng thương nhưng nó cũng không dám lơ là, thậm chí cực kỳ cẩn thận.
Nó đã chứng kiến sự cường đại của Tây Ma, vừa rồi đánh một trận đã mất vài thủ hạ cấp Siêu thể.
Thật ra nó không biết hiện tại Tây Ma chỉ cố gắng chèo chống, căn bản không còn bao nhiêu lực lượng, trong lòng đang sốt ruột suy nghĩ nên thoát thân như thế nào đây.
“Chỉ mấy thứ rác rưởi cấp Siêu thể liền muốn bắt bổn tọa?” Tây Ma hừ lạnh, biểu tình vô cùng bình tĩnh.
Hai mắt hắn sắc bén đảo qua đám thợ săn, đằng đằng sát khí, chấn trụ bọn chúng, trong lúc nhất thời không tên nào dám không động thủ.
Nhìn thấy cảnh này, sinh vật một sừng bỗng nhiên nở nụ cười: “Tây Ma, đừng giả vờ, hiện tại ngươi đã không còn sức phản kháng, muốn hù dọa chúng ta sao?”
“Lên, bắt lấy hắn.”
Nói xong, sinh vật một sừng trực tiếp ra lệnh.
Các đội viên xung quanh nghe xong ngo ngoe rục rịch, một đám ngưng tụ lực lượng, đi từng bước tới gần Tây Ma.
Điều này làm Tây Ma nóng ruột, đám gia hỏa lại không bị hù dọa, không thể làm bọn chúng kinh sợ.
Làm sao bây giờ?
Tây Ma sốt ruột suy nghĩ phương pháp thoát thân, chẳng lẽ phải thiêu đốt thần hồn, tuy rằng làm như thế có thể chạy thoát nhưng hắn chắc chắn sẽ ngã xuống khỏi thần đàn, thậm chí mất mạng.
“Nha... Đây không phải Tây Ma huynh đệ sao, lại lăn lộn thành bộ dạng thê thảm thế này?”
Lúc đám thợ săn muốn động thủ, từ vành đai thiên thạch chung quanh truyền đến một giọng nói tràn đầy cợt nhả, khiến tất cả sinh vật giật mình đồng thời dừng lại.
Bọn chúng đều quay đầu nhìn, liền thấy một khối thiên thạch không lớn không nhỏ đang bay tới nơi này, bên trên có một người đang đứng
Nhìn thấy người tới, tất cả sinh vật ở đây đều có vẻ bất ngờ.
“Nhân loại?”
Sinh vật một sừng kinh ngạc nhìn người tới, thế mà là một thiếu niên nhân loại.
Khi thấy rõ ràng bộ dạng người tới, Tây Ma sửng sốt sau đó là vui mừng.
“Mộc Phàm? Huynh đệ tốt của ta, rốt cuộc ngươi cũng tới.”
Tây Ma kích động hô to một tiếng, thế mà bật khóc.
Đúng vậy, hắn khóc ròng, nói: “Huynh đệ của ta, cuối cùng ngươi cũng tới, mau cứu ta.”
Giờ phút này Tây Ma rất kích động, không nghĩ tới đụng phải Mộc Phàm ở chỗ này, cảm thấy vô cùng bất ngờ cùng vui sướng.
Được cứu rồi.
Nhưng hắn vui mừng quá sớm, Mộc Phàm đứng trên thiên thạch dừng ở đằng xa, vẻ mặt quái dị đánh giá tình cảnh trước mắt.
Bốn phía có mười một tên thợ săn tinh hà đồng thời cảnh giác nhìn hắn.
“Nhân loại, ngươi tới cướp đoạt công lao sao?”
Sinh vật một sừng cảnh giác nhìn hắn hỏi.
“Đúng vậy, tên tội phạm truy nã này là chúng ta phát hiện, hơn nữa đã bắt được, căn cứ theo quy định của Thần hà, những người khác không thể đủ cướp đoạt.”
Một sinh vật cũng mở miệng cảnh cáo.
Mộc Phàm nghe xong cũng bất ngờ, quan sát Tây Ma với bộ dạng thê thảm, ánh mắt quái quái, thầm nghĩ gia hỏa này thế mà trở thành tội phạm bị truy nã.
Hắn suy nghĩ chút lập tức hiểu ra, có lẽ bởi vì hắn tái giá nhân quả, làm Tây Ma đeo tội danh giết hại Thần sử trên lưng nên mới bị Thần quốc truy nã.
“Chậc chậc, mới mấy ngày không thấy mà Tây Ma ngươi đã trở thành tội phạm truy nã rồi sao?”
Mộc Phàm làm bộ kinh ngạc, biết rõ mà còn cố hỏi, vờ như không biết.
Tây Ma khóc, lớn tiếng nói: “Huynh đệ, một lời khó nói hết, ngươi cứu ta trước, chờ thoát ly hiểm cảnh ta sẽ chậm rãi nói với ngươi.”
Hắn rất sốt ruột, hy vọng Mộc Phàm nhanh động thủ giết mấy thợ săn tinh hà này.
Nhưng đáng tiếc là Mộc Phàm không nóng nảy chút nào, thậm chí mang biểu tình xem kịch, vui tươi hớn hở nhìn Tây Ma cùng đám thợ săn mặt đầy cảnh giác kia.
“Không vội, trước tiên hỏi bọn họ chút chuyện.”
Mộc Phàm xua xua tay, chuyển ánh mắt tới sinh vật một sừng cầm đầu.
Hắn nhìn sinh vật một sừng cấp Truyền kỳ, hắn hỏi: “Các ngươi nói Tây Ma là tội phạm truy nã, bắt lấy thì có tiền thưởng hay không?”
Một đám sinh vật nhìn nhau, vẻ mặt Tây Ma cứng đờ, trong lòng cảm giác không ổn.
Chỉ thấy sinh vật một sừng suy nghĩ gì đó rồi nói: “Đương nhiên là có tiền thưởng, ngươi không biết sao?”
“Ta không biết nha.” Mộc Phàm buông tay hỏi.
Sinh vật một sừng kia chần chờ một lúc rồi mới nói: “Tây Ma, tội phạm truy nã cấp A, chỉ cần bắt lấy, có thể lĩnh khen thưởng 1000 Thần thạch từ Thần quốc.”
“1000 Thần thạch sao?”
Hai mắt Mộc Phàm sáng lên, bỗng nhiên quay đầu nhìn Tây Ma, trong mắt lóe lên từng tia sáng nóng bỏng.
Ánh mắt này làm Tây Ma cảm thấy kinh hoàng, thầm than không ổn.
Hiển nhiên là Mộc Phàm động tâm, 1000 Thần thạch, một bút tài phú lớn nha.
Trước đó từ trên người năm tên Bán thần cùng Thần sử lục soát ra 130 viên Thần thạch, trị giá một ngàn ba trăm tỷ, một viên trị giá mười tỷ.
1000 viên Thần thạch chính là mười ngàn tỷ, thật kếch xù.
Mười ngàn tỷ, Tây Ma trong mắt Mộc Phàm biến thành vô số tiền trinh, gia hỏa này lại đáng giá như vậy sao?
“Hắc hắc...” Mộc Phàm cười, nụ tươi này làm Tây Ma nổi da gà.
“Huynh đệ, ngươi đừng nghe chúng nó nói bậy.”
Tây Ma đứng ngồi không yên, lập tức hô lớn: “Khen thưởng của Thần quốc không phải dễ lấy như vậy, thậm chí có khả năng ngươi không lấy được, còn bị bí mật xử lý.”
“Có ý gì?” Mộc Phàm nhíu mày lại hỏi.
Chỉ nghe Tây Ma thở hắt ra, lập tức giải thích: “Mộc Phàm, bằng hữu tốt của ta, ngươi không biết nội tình nên dù có chộp ta đưa tới, số Thần thạch cuối cùng đến tay cũng sẽ không vượt qua 100 viên, thậm chí không chiếm được một viên còn vứt bỏ tánh mạng.”
Lời Tây Ma nói làm Mộc Phàm kinh ngạc, âm thầm suy nghĩ thật giả bên trong.
Nhưng nghĩ đến 1000 viên Thần thạch, mười ngàn tỷ, trong lòng liền lập tức nóng bỏng, gia hỏa này quá đáng giá, đáng giá bị hắn hố, chộp tới bán rồi tính sau.
Thấy ánh mắt của Mộc Phàm, lòng Tây Ma lộp bộp, thầm than xong đời rồi, hiển nhiên Mộc Phàm không nghe lọt tai, muốn chộp lấy hắn.
“Nhân loại, thức thời thì cút đi, nếu không bọn ta sẽ để ngươi trở thành bụi bặm tinh không.”
Lúc này, đám thợ săn tinh hà bị Mộc Phàm bỏ qua nổi giận, có sinh vật hét to cảnh cáo.
“Đội trưởng, giết hắn đi.”
“Một nhân loại mà thôi.”
Các thợ săn sôi nổi đề nghị giết Mộc Phàm, tránh nhiều chuyện.
Sinh vật một sừng nheo mắt, lạnh lùng nói: “Vậy giết đi, mấy tên các ngươi lên, băm nhân loại này cho tọa kỵ ăn.”
“Tuân lệnh!”
Lập tức có năm sinh vật cấp Siêu thể đồng thời giết về phía Mộc Phàm.
Tốc độ rất nhanh, quả quyết, tàn nhẫn, trực tiếp thi triển tuyệt chiêu cường đại.
Chỉ thấy năm cổ năng lượng mãnh liệt bùng nổ, giống như năm viên đạn hạt nhân đồng thời nổ mạnh, sáng lạn bắt mắt trong hư không u ám.
“A...”
Nhìn năm sinh vật cấp Siêu thể giết tới, khóe miệng Mộc Phàm cong lên, khẽ cười.
Ong!
Trong khoảnh khắc, bốn phía đột nhiên yên lặng, năm sinh vật cấp Siêu thể đứng hình ở nơi đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận