Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 288: Bộ xương khô đáng thương

-
Trong không gian loạn lưu mênh mông, gió lốc cuồng bạo ù ù quét qua.
Bá!
Một bóng người lặng yên hiện lên, đứng trong gió lốc.
Người tới đúng là Mộc Phàm, hơi thở lạnh băng, đánh tan gió lốc không gian chung quanh, vô số hạt màu đen ùa tới hắn.
Mộc Phàm đi tới nơi này, hắn muốn thử xem hiệu quả của thiên phú lực lượng vừa mới đạt được.
Hắn không biết hệ thống nói tăng phúc gấp trăm lần có phải thật hay không, hay chỉ là hệ thống thuận miệng hố tiền hắn mà thôi.
“Thiên phú lực lượng, tăng phúc trăm lần.”
Mộc Phàm quát khẽ, trong cơ thể đột nhiên có lực lượng nào đó bùng nổ, khí thế liên tục tăng lên, ầm ầm ầm, không gian chung quanh vỡ nát.
Giờ khắc này, hắn cảm thấy lực lượng của mình đang bành trướng, tốc độ cực nhanh, chớp mắt liền tăng gấp trăm lần.
Một trăm lần, khủng bố tới mức nào nha.
Mộc Phàm khiếp sợ, cảm thụ được lực lượng vô tận trong cơ thể, cảm giác như chỉ cần dùng một quyền là có thể đánh nổ một viên tinh cầu, làm người ta mê muội.
“Ký chủ, tỉnh táo chút, hiện tại ngươi không có năng lực một quyền đánh nổ một viên tinh cầu.”
Trong đầu truyền đến tiếng hệ thống, dội một chậu nước lạnh.
Điều này làm cho Mộc Phàm rất bực bội, hệ thống hố người này, động chút là dội nước lạnh, mình sắp bị nó đả kích đến hoài nghi nhân sinh.
“Ngươi câm miệng, không nói thì không ai nói ngươi câm.”
Mộc Phàm hung tợn chửi mắng.
Hắn hít sâu một hơi, lực lượng bàng bạc trong cơ thể hội tụ, máu sôi trào, lực lượng cường đại không thể tưởng tượng được bắt đầu ngưng kết.
“Dùng Tiệt thiên chỉ thử.”
Suy nghĩ chút, Mộc Phàm quyết định thi triển Tiệt thiên chỉ, nhìn xem có phải lại bị rút cạn lần nữa hay không, tăng phúc gấp trăm lần, không chỉ tăng phúc thân thể, lực lượng, còn tăng phúc cả luyện khí.
Vì như vậy nên Mộc Phàm mới muốn thi triển chiêu cấm thuật cường đại nhất mà hắn lĩnh ngộ được.
“Tiệt thiên chỉ!”
Ngón tay Mộc Phàm ngưng tụ ánh sáng, không gian chung quanh lại vỡ ra, tựa như mặt kính nứt nứt.
Lực lượng toàn thân, tu vi, toàn bộ hội tụ, nháy mắt chọc một ngón tay về phía trướci.
Ong!
Không gian xa xa phía trước sụp đổ, gió lốc bị tan rã, xuất hiện một cái lỗ thủng khủng bố, sâu vô tận.
Chỉ thấy một tia sáng cắt qua không gian, một đường phá nát tất cả, chớp mắt biến mất.
........
Cùng lúc đó, ở một nơi khác.
Trong khu vực không gian loạn lưu, có một con thuyền không gian khổng lồ xuyên qua không gian loạn lưu mênh mông.
Con thuyền kia rất to, dài khoảng mười cây số, bề mặt phủ đầy phù văn, có một tầng quầng sáng ngăn cản gió lốc không gian ăn mòn.
Đầu thuyền có một bộ xương khô lớn, hai hốc mắt hừng hực ngọn lửa màu lam, lộ ra khí tức lành lạnh, khủng bố dọa người.
“Hắc uyên tộc thật là, thế mà bị một khu trung lập nho nhỏ dọa vỡ mật.”
“Tên Sax kia càng sống càng đi lùi.”
Trên đầu thuyền có hai sinh linh hình dáng bộ xương khô, đứng ở nơi đó, nói chuyện với nhau.
Trong đó có một bộ xương màu vàng kim, đỉnh đầu đội vương miện, sau lưng có một áo choàng rách nát không gió mà vẫn bay phất phới.
Nó khinh thường nói: “Thân là cường giả Bán thần lại bị dọa tới mức như vậy, thật là vô dụng, tương lai chắc chắn không thành Thần thoại được.”
“Không sai, hắn càng ngày càng phế.”
Bên cạnh là một bộ xương khô khác, toàn thân bộ xương phát ra quầng sáng u ám, cả người bốc lên từng luồng khí đen.
Hai bộ xương khô có hơi thở mạnh mẽ, không kém gì Nghĩ vương trước đó.
Chỉ thấy bộ xương khô màu đen mở miệng nói: “Nhưng Sax nói Huyết Nghĩ vương bị giết, có phải là thật hay không?”
“Giả, ta vừa mới âm thầm câu thông với Nghĩ vương, hắn còn sống, sao có thể bị giết, hơn nữa hắn cũng chứng thực điểm này, hắn đang bế quan, chuẩn đi ra kiếm ăn.”
Bộ xương khô vàng kim bình tĩnh nói.
Vừa rồi nó đã liên hệ với Nghĩ vương, nhưng nó không biết Nghĩ vương thật sự đã bị giết, chỉ có thần hồn chạy thoát, thiếu chút nữa hồn phi phách tán.
Còn vì sao Nghĩ vương muốn lừa gạt nó, theo tính cách của Nghĩ vương thì không thể chỉ mình hắn chịu tội, hố thêm mấy tên cùng chịu khổ a.
Hai sinh vật hình bộ xương đáng thương, không biết mình đã bị hố.
Hai chúng nó là quân chủ của một quân đoàn Tử linh trong Hắc vực, mang theo rất nhiều chiến sĩ xương khô giết qua, muốn thôn tính tiêu diệt khu trung lập chỗ Mộc Phàm.
Thật ra trước kia chúng nó đã từng tranh đoạt khu trung lập này nhưng cuối cùng Hắc uyên tộc và Nghĩ vương đều giành trước.
Hiện tại hai bên đều từ bỏ, tất nhiên hai tên Tử linh quân chủ này không thể bỏ qua rồi, lập tức suất lĩnh đại quân xương khô tiến tới.
“Đẩy nhanh tốc độ, chuẩn bị ăn ngon.”
Bộ xương khô vàng kim đột nhiên hét to, con thuyền nhanh chóng tăng tốc, phá vỡ gió lốc không gian bay đi.
“Cạc cạc cạc, ta đã gấp không chờ nổi.”
Bộ xương khô màu đen phát ra tiếng cười cạc cạc khó nghe, làm người ta hoảng hốt.
Oanh!
Đúng lúc này, một cổ lực lượng cường đại đến mức không thể tưởng tượng bùng nổ phía trước, xỏ xuyên qua không gian loạn lưu, trùng hợp hướng tới con thuyền của hai bộ xương khô.
“Ca... Ách...” Hai bộ xương khô đột nhiên im bặt, biến cố bất ngờ khiến bọn chúng run rẩy.
“Đó là cái gì?”
Lửa trong hốc mắt bộ xương khô màu vàng kim lập loè mãnh liệt, cảm thấy nguy cơ tử vong ập tới.
Nguy hiểm!
Hai bộ xương khô cấp Bán thần đồng thời run lên, nhận ra nguy cơ, lập tức ý thức được không tốt.
“Vạn linh cốt thuẫn!”
“Tử vong chi mâu!”
Trong lúc nguy cấp, hai bộ xương khô đồng thời bùng nổ, đánh ra một kích mạnh nhất, liên thủ đánh về luồng năng lượng đáng sợ đột nhiên xuất hiện phía trước.
Đó là một luồng sáng, nói chính xác là một ngón tay xán lạn, một đường đục nát hư không, phá tan tất cả.
Oanh!
Cùng với tiếng nổ mạnh kịch liệt truyền đến, hai cổ lực lượng cấp Bán thần đồng loạt nổ tung, Tử vong chi mâu vỡ vụn, Vạn linh cốt thuẫn hỏng mất, bị phá nát.
Lực lượng kia cường đại không thể địch nổi, uy thế không giảm, nháy mắt xỏ xuyên qua con thuyền.
Răng rắc, con thuyền thật to giải thể tại chỗ, hóa thành vô số mảnh nhỏ, rơi rụng trong không gian loạn lưu, chớp mắt bị nuốt sống.
“A...”
Tiếng kêu thảm thiết truyền đến, một luồng sáng vàng kim bùng nổ, bộ xương khô cấp Bán thần màu vàng kim bị đứt gãy, chỉ còn lại một đầu lâu vàng rực hoảng sợ kêu to.
“Trốn!”
Còn bộ xương khô màu đen thì tốt hơn một chút, chỉ là bị đánh nát nửa thân thể, còn nửa bộ xương trực tiếp chui vào không gian loạn lưu, chạy mất tăm.
Bộ xương khô vàng kim hoảng sợ kêu rên, bị thương rất nghiêm trọng, cả thần hồn đều bị trọng thương, thiếu chút nữa là tiêu tan rồi.
Nó ngây ngốc nhìn con thuyền bị một ngón tay đánh nát, mấy trăm vạn chiến sĩ xương khô hóa thành tro tàn, hoàn toàn chết đi.
Giờ khắc này, trong lòng nó đột nhiên nhớ tới cảnh báo của Hắc uyên tộc Sax, không nên tới gần nơi này.
Vốn tưởng rằng đối phương bị hù dọa sợ hãi, còn cười nhạo người ta, hiện tại mới tỉnh ngộ, mới hiểu vì sao Bán thần Hắc uyên tộc Sax bị dọa tới mức như vậy, nguyên nhân chính là đây.
Bộ xương khô đã hiểu nhưng lại khóc không ra nước mắt, mình đã bị hố.
“Nghĩ vương, ngươi dám hại bổn tọa?”
“Ta không để yên cho ngươi...”
Đầu lâu vàng kim phát ra từng tiếng rít gào, cuốn một luồng sáng vàng chui vào trong hư không, chớp mắt biến mất.
Nó chỉ còn lại đầu thôi, không chạy thì chờ chết sao?
Bị tấn công bất ngờ, hai bộ xương khô Bán thần bị dọa hỏng, thậm chí để lại bóng ma không thể xóa nhòa, còn chưa nhìn thấy khu trung lập liền ăn một kích khủng bố rồi.
Hiện trường chỉ còn lại toàn mảnh vụn, có một ít xương vụn trong suốt, phiêu đãng theo gió lốc không gian, dần dần bị ăn mòn rồi biến mất.
........
“Tăng phúc gấp trăm lần, cũng không ra làm sao.”
Thi triển Tiệt thiên chỉ xong, Mộc Phàm có chút bất mãn nói thầm một câu, có chút thất vọng đối với tăng phúc trăm lần.
Tuy vừa rồi thi triển Tiệt thiên chỉ không bị rút cạn, nhưng lại tiêu hao hơn một nửa, tổng thể thì tiêu hao một phần ba.
Nói cách khác, Mộc Phàm kích phát thiên phú chi lực tăng phúc trăm lần chỉ có thể thi triển ba lần Tiệt thiên chỉ, cảm giác rất không hài lòng.
“Ký chủ, uy lực Tiệt thiên chỉ ngươi vừa mới thi triển mạnh gấp mười lần so với trước đó, tiêu hao phải lớn hơn rồi.”
Nghe tiếng hệ thống giải thích, lòng Mộc Phàm cũng dễ chịu hơn chút.
Ngẫm lại cũng đúng, uy ực thật sự của Tiệt thiên chỉ không chỉ như thế này, sẽ tăng cường khi tu vi của hắn không ngừng tăng, tiêu hao cũng tăng theo.
Tăng phúc gấp trăm lần, nghiêm túc mà nói đã rất rất khủng bố.
Mộc Phàm có thể tự tin nói, mình hiện tại có thể đánh một trăm mình trước đó, còn có thể thắng hay không thì không biết.
“Thôi, miễn miễn cưỡng cưỡng, tốn một trăm tỷ hơi lỗ.”
Hắn lắc đầu, hùng hùng hổ hổ xoay người trở về.
Mộc Phàm không hay biết, một chiêu cấm thuật vừa rồi thiếu chút nữa tiêu diệt hai Bán thần, trực tiếp làm hai bộ xương khô Bán thần sợ tới mức hồn lạc phách bay.
Hai bộ xương khô Bán thần đáng thương, mới vừa tới gần đã bị Mộc Phàm vô tình đánh trọng thương, thiếu chút nữa bỏ mạng ở nơi này, còn mất trắng mấy trăm vạn chiến sĩ xương khô.
Trong đó có không ít xương khô cấp Nhập thánh, cấp Siêu thể, nhưng đều bị một ngón tay mạt sát.
“Chủ nhân, Tinh linh công chúa Áo Lan cầu kiến.”
Mới vừa trở về liền nghe Tiểu Linh báo cáo.
“Áo Lan?”
Mộc Phàm hơi kinh ngạc, gật gật đầu đi hướng tới đại điện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận