Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 529: Ngân hà chi tâm

Thần hà chi tâm là một trái tim kỳ dị, trông như một tinh hệ nhỏ xíu hình trái tim.
Nó chịu tải toàn bộ căn nguyên của hệ Ngân hà, cực kỳ quý giá, có thể nói là có được nó tương đương với có được toàn bộ hệ Ngân hà.
Trách không được Thần hà chi chủ thế hệ này trăm phương nghìn kế muốn tìm ra Thần Tịch cùng Mộc Phàm.
Đơn giản là vì muốn mở ra bảo tàng này, đạt được Thần hà chi tâm, từ đó khống chế toàn bộ hệ Ngân hà.
“Thần hà chi tâm, sao lại có thứ này?” Mộc Phàm có chút tò mò khó hiểu.
Chỉ nghe Thần Tịch nói: “Ta cũng không biết, chỉ biết là năm đó Phụ thần có được Thần hà chi tâm, nắm giữ toàn bộ hệ Ngân hà, khai sáng thời đại Cựu thần.”
“Sau đó Cựu thần bị lật đổ, Tân thần quật khởi, Phụ thần đã cất giấu Thần hà chi tâm ở chỗ này chờ ngươi tới lấy.”
Nói đến đây, Thần Tịch nhìn Mộc Phàm, trịnh trọng nói: “Ta vốn không chắc là ngươi có thể trở về lấy lại Thần hà chi tâm hay không, nhưng hiện tại ngươi đã tới, nó liền thuộc về ngươi.”
Mộc Phàm không nói chuyện, chỉ cẩn thận quan sát Thần hà chi tâm trước mắt, thứ này là trái tim của Ngân hà, cực kỳ quý giá.
Hắn cảm ứng được năng lượng cường đại bên trong Ngân hà chi tâm, năng lượng của cả một tinh hệ.
“Hệ thống, thứ này có thể khống chế toàn bộ hệ Ngân hà hả, vì sao ở vũ trụ sơ khai không có?” Mộc Phàm có chút ngạc nhiên.
Hắn nhớ rõ lúc mình ở vũ trụ sơ khai không thấy thấy Ngân hà chi tâm nào cả.
“Ký chủ, ở thời kỳ vũ trụ sơ khai thì hệ Ngân hà vẫn là một hỗn độn tinh vân nguyên thuỷ, chưa ra đời, đâu ra Ngân hà chi tâm?”
Hệ thống giải thích một câu.
Ngay sau đó nó nói: “Viên Ngân hà chi tâm này thật sự có thể khống chế toàn bộ hệ Ngân hà, hơn nữa nó là vật phẩm nạp phí đặc thù.”
“Ngân hà chi tâm, giá trị tương đương với một phần trăm giá trị toàn bộ hệ Ngân hà, có thể khiến thực lực của ngươi gia tăng gấp mười lần.”
“Quan trọng nhất chính là nó có thể làm thế giới của ngươi tiến hóa.”
Nghe hệ thống xong, Mộc Phàm đã hiểu, hai mắt sáng quắc.
Ngân hà chi tâm này đáng giá như vậy, tương đương với một phần trăm giá trị của toàn bộ hệ Ngân hà.
Đừng xem thường con số một phần trăm này, phải biết rằng trong hệ Ngân hà vô số tinh cầu, cả triệu tỷ lận nha.
Một phần trăm giá trị, không cần nói nhiều, Mộc Phàm nghĩ thôi đã kích động, giá trị rất khủng bố.
Thì ra đây mới là đồ vật trân quý nhất, đáng giá nhất.
“Hệ thống, không có đạo lý nha, tuy rằng ta không biết một phần trăm giá trị của hệ Ngân hà nhiều đến mức nào nhưng ngươi đừng hố ta, vì sao chỉ có thể tăng thực lực của ta lên gấp mười lần mà không phải trực tiếp đột phá cấp Vũ trụ?”
Mộc Phàm có chút cảnh giác, chất vấn hệ thống.
Chỉ nghe hệ thống đáp lại: “Ký chủ, ngươi thật ngu ngốc, như thế nào là cấp Vũ trụ, chính là cấp bậc mà ngươi tiêu hao một vũ trụ hoặc là sáng tạo một vũ trụ mới có thể bước vào.”
“Ngươi cho rằng với một phần trăm giá trị hệ Ngân hà mà đột phá cấp Vũ trụ, ngươi suy nghĩ nhiều rồi, đừng có mơ mộng.”
Hệ thống đả kích làm Mộc Phàm có chút xấu hổ, nhưng da mặt hắn dày nên không để trong lòng.
Hệ thống nói rất đúng, chỉ là một phần trăm giá trị hệ Ngân hà thôi, dù ngươi nạp toàn bộ hệ Ngân hà cũng không thể trở thành cấp Vũ trụ.
Cấp bậc này tương đương với ngươi chính là vũ trụ, vũ trụ chính là ngươi, hủy diệt một vũ trụ thành tựu bản thân hoặc là khai sáng một vũ trụ.
Sáng thế và diệt thế, chỉ có hai con đường.
Cho nên cấp Vũ trụ cũng được gọi là cấp Sáng thế hoặc cấp Diệt thế.
“Hệ thống, các tinh hệ khác có thứ giống như Ngân hà chi tâm này không?” Mộc Phàm suy tư gì đó rồi hỏi.
Hệ thống trả lời chắc nịch: “Không sai, mỗi một tinh hệ đều có tinh hệ chi tâm, Ngân hà chi tâm là ví dụ, như tinh hệ Tiên nữ cũng có một viên tinh hệ chi tâm.”
“Nếu ký chủ có thể gom hàng tỉ tinh hệ chi tâm trong vũ trụ, có lẽ có thể tìm được Vũ trụ chi tâm, sau đó sẽ có cơ hội nạp để thành tựu cấp Vũ trụ, cuối cùng thành công diễn hoá ra vũ trụ trong cơ thể.”
Hệ thống nói xong thì im lặng.
Mộc Phàm nhìn Ngân hà chi tâm mà rơi vào trầm tư, mỗi một tinh hệ đều có hạch tâm, giống như tinh cầu có tinh hạch.
Tinh hệ có tinh hệ chi tâm, vũ trụ cũng có hạch tâm, như Thiên Đạo chính là một trong những hạch tâm của vũ trụ.
Nhưng Vũ trụ chi tâm không phải là hạch tâm Thiên Đạo.
“Nói như vậy, chỉ cần ta góp nhặt toàn bộ tinh hệ chi tâm trong vũ trụ, tìm được Vũ trụ chi tâm là có thể thành tựu cấp Vũ trụ, sau đó lật đổ Thiên Đạo, đột phá cấp bậc Thiên Đạo, cuối cùng siêu thoát vũ trụ bước vào cấp độ cao hơn, có thể thấy được nhiều vũ trụ khác?”
Mộc Phàm suy tư gì đó, đã biết con đường tiếp theo nên đi như thế nào.
Hủy diệt toàn bộ vũ trụ hoặc là nạp hết tinh hệ trong vũ trụ, cũng có thể nạp cả vũ trụ để bước vào cấp Vũ trụ.
Nhưng làm như vậy chẳng khác nào huỷ diệt toàn bộ vũ trụ, mình không muốn làm như vậy, biện pháp duy nhất chính là tìm được vật như Ngân hà chi tâm.
“Hệ thống, ta dùng Ngân hà chi tâm để nạp có gây ảnh hưởng tới hệ Ngân hà hay không?” Mộc Phàm có chút lo lắng, nếu bởi vì nạp Ngân hà chi tâm mà dẫn tới hệ Ngân hà bị hủy diệt thì nạp cọng lông chứ nạp cái gì.
“Ký chủ yên tâm, Ngân hà chi tâm chính là ám vật chất và năng lượng dư thừa trong quá trình dựng dục tinh hệ tập trung lại mà thôi.”
“Ngươi lấy mất thứ này cũng không gây ảnh hưởng gì, hệ Ngân hà như thế nào thì vẫn như thế ấy.”
Lời giải thích này khiến Mộc Phàm cảm thấy ổn thoả.
“Vậy còn chờ gì nữa, nhanh nạp thôi, ta muốn thăng cấp.”
Mộc Phàm không chút chần chờ, thực lực càng mạnh càng tốt, dù sao còn cơ chế thanh tẩy tồn tại, ai biết khi nào bọn chúng sẽ xuất hiện nữa.
Muốn an toàn thì phải đề cao thực lực của bản thân.
Đinh!
“Đã nạp xong, bắt đầu thăng cấp.”
Tiếng hệ thống nhắc nhở vừa vang lên, liền thấy Ngân hà chi tâm đột nhiên biến mất.
Thần Tịch và Lâm Cảnh Phong đều sửng sốt, ngây ngốc nhìn Ngân hà chi tâm biến mất.
Sau đó nhìn về phía Mộc Phàm, lại thấy hắn cả người hắn tản ra ánh sáng thần bí, hơi thở, tu vi, thân thể, linh hồn đang tăng cường với một tốc độ kinh hồn.
“Hắn, hắn ăn Ngân hà chi tâm sao?”
Lâm Cảnh Phong há hốc mồm, hắn nghĩ là Mộc Phàm ăn mất Ngân hà chi tâm.
Cả Thần Tịch cũng suy nghĩ như hắn, sắc mặt thay đổi.
“Xong rồi, đệ đệ cắn nuốt Ngân hà chi tâm rồi, có khi nào không chịu nổi mà nổ tung hay không?”
Thần Tịch tràn đầy lo lắng nhìn Mộc Phàm, lại không dám tới gần, cũng không cách nào tới gần.
Bao quanh thân thể Mộc Phàm là một quầng sáng mông lung, tiên quang lượn lờ, quy tắc rậm rạp đan xen.
Cảnh tượng thật sự làm người xem chấn động, không biết đến còn tưởng rằng đang đối mặt với Thiên Đạo.
“Ực ực!”
Lâm Cảnh Phong và Thần Tịch càng xem càng kinh hoảng, nhịn không được nuốt nước miếng.
Chỉ thấy Mộc Phàm lơ lửng ở nơi đó, hơi thở cường đại tựa như Thiên Đạo, vô cùng khủng bố.
Tu vi Mộc Phàm vẫn ở cấp Thiên chủ nhưng thực lực đã tăng lên rất nhiều, đâu chỉ cường đại hơn gấp mười lần so với phía trước.
Dù tu vi không đột phá nhưng thân thể, linh hồn đều được đề cao, chiến lực tăng bạo.
Hô...
Sau một hồi, Mộc Phàm từ từ tỉnh lại, thu liễm hơi thở toàn thân.
Nhưng Thần Tịch và Lâm Cảnh Phong vẫn cảm thấy nặng nề, có áp lực trên phương diện tâm linh.
“Đệ đệ, ngươi...” Thần Tịch e dè hỏi một câu.
Sau khi Mộc Phàm tỉnh lại, tươi cười nói: “Không có gì, vừa cắn nuốt Ngân hà chi tâm, thực lực được đề cao chút ít.”
“....”
Hai người tức khắc câm nín, thật đúng là ăn mất.
Gia hỏa này dám ăn Ngân hà chi tâm, trực tiếp cắn nuốt, không sợ cơ thể nổ tung sao?
Còn may là Mộc Phàm thành công, thực lực đề cao là chuyện tốt.
“Được rồi, đồ vật đáng giá ở đây ta đã cầm hết rồi, còn lại thuộc về tỷ tỷ cùng tỷ phu đó.”
Mộc Phàm nói xong xoay người ra khỏi bảo tàng.
Chỉ để lại Thần Tịch cùng Lâm Cảnh Phong đứng nhìn nhau, từ bỏ rồi sao?
Nơi này còn rất nhiều bảo vật, thần vật, thậm chí có các loại Cổ thần khí, còn có đủ loại điển tịch.
Nói không cần liền không cần, chẳng lẽ những thứ này không đáng giá chút nào?
“Đệ đệ, ngươi thật sự bỏ qua sao?”
Thần Tịch ngạc nhiên nhìn bóng lưng Mộc Phàm.
Mộc Phàm cũng không quay đầu đáp lại: “Tỷ tỷ đem đi đi, những thứ này không có tác dụng đối với ta, ta chỉ thích thần thạch cùng một ít đồ vật có giá trị.”
Nói xong thì hắn ra khỏi bảo tàng, để lại Thần Tịch cùng Lâm Cảnh Phong đứng ngây ngốc nhìn vô số Thần khí, thần vật.
Những thứ này đều không có tác dụng sao?
“Cả Giới khí cũng không luôn sao?”
Thần Tịch cầm lấy một đồ vật, đúng là một kiện binh khí của Giới chủ, Giới khí.
Nhưng Mộc Phàm cũng chẳng nhìn một chút.
Thậm chí nơi này còn có một kiện Tiên thiên linh bảo, đúng là binh khí mà Cựu thần chi chủ sử dụng.
Nhưng vẫn không lọt mắt Mộc Phàm, bởi vì trên người hắn có nhiều bảo vật, chướng mắt Tiên thiên linh bảo.
Đó là một viên Thần châu, có công năng cường đại nhưng lại bị Mộc Phàm ngó lơ.
Thần Tịch nhìn Thần châu, trong lúc nhất thời yên lặng không nói gì.
“Ngươi chọn lựa đi, còn lại ta sẽ thu hết, tránh để kẻ khác chiếm tiện nghi.”
Thần Tịch nghĩ thông suốt, nếu Mộc Phàm không cần cũng sẽ không để lại đây, phải mang đi hết.
“Được.” Lâm Cảnh Phong gật đầu, tìm kiếm một ít điển tịch và Thần khí.
Cuối cùng, toàn bộ bảo vật bị Thần Tịch thu lại.
Cả hai một trước một sau bước ra ngoài, thấy Mộc Phàm đang đứng chờ.
“Đệ đệ, tiếp theo ngươi có tính toán gì không, nếu không thì ngươi làm Thần hà chi chủ?”
Vừa ra tới thì Thần Tịch đã mở miệng dò hỏi.
Mộc Phàm nhìn vũ trụ mênh mông, nhẹ nhàng nói: “Ta muốn đi một chuyến đến trung tâm siêu tinh hệ.”
“Vị trí Thần hà chi chủ này nếu tỷ tỷ có hứng thú thì có thể ngồi, ta không có hứng thú.”
Hắn trực tiếp từ chối, Thần hà chi chỉ bao quát một hệ Ngân hà mà thôi.
Đã từng sáng lập Thiên giới, sáng lập Thiên Đình, thứ hắn muốn là Thiên Đình.
Thiên Đình thuộc về mình đã bị kẻ khác chiếm cứ, trong lòng hắn rất không thoải mái.
“Tỷ tỷ, tỷ phu, đây là lễ vật mà ta chuẩn bị cho các ngươi, ta đi trước, có thời gian thì ta sẽ trở về thăm các ngươi.”
Mộc Phàm đưa mỗi người một nhẫn trữ vật, nói xong trực tiếp xoay người nhoáng lên, biến mất trước mắt Thần Tịch cùng Lâm Cảnh Phong.
“Đệ đệ...”
Thần Tịch lưu luyến nhìn Mộc Phàm rời đi, hai mắt ngấn lệ, dù hắn đã biến mất nhưng vẫn không muốn thu hồi tầm mắt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận