Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 303: Hung thú truyền kỳ: Bất tử điểu

“Một con chim lửa?”
Mộc Phàm kinh ngạc nhìn vào Phượng sào, không biết từ khi nào có thêm một con chim lửa, đang nằm ngủ, cả người được bao phủ bởi ngọn lửa.
Nhưng điều làm hắn kinh ngạc xen lẫn nghi ngờ chính là con chim lửa này xuất hiện từ bao giờ, hơn nữa còn chui vào.
Trước đó hắn đã nhìn sơ một vòng, không có nhận thấy nguy hiểm, thậm chí không chú ý tới nơi này có sinh mệnh khác, còn tưởng rằng không có vật sống.
Không nghĩ tới thế mà có một con chim lửa.
“Hệ thống, đây là Phượng hoàng sao?” Mộc Phàm kích động dò hỏi hệ thống.
Chỉ nghe hệ thống nói: “Ký chủ, đây không phải Phượng hoàng.”
“Không phải?” Mộc Phàm ngạc nhiên, có chút khó hiểu.
Hắn nhìn con chim lửa, toàn thân nó màu đỏ, lông chim tươi sáng, bộ dáng cực kỳ giống Phượng hoàng trong truyền thuyết, vì sao không phải là Phượng hoàng.
“Nếu không phải Phượng hoàng, vậy nó là con gì, là chim lửa có huyết mạch Phượng hoàng sao?” Mộc Phàm lại dò hỏi hệ thống lần nữa.
Hệ thống đáp lại, giải thích: “Ký chủ, đây là một con Bất tử điểu, là một loại hung thú truyền kỳ, nó không có tôn quý, điềm lành như Phượng hoàng, ngược lại là hung lệ, hủy diệt, táo bạo.”
Nghe giải thích xong, Mộc Phàm bừng tỉnh hiểu ra.
“Hung thú truyền kỳ, Bất tử điểu?”
Mộc Phàm lẩm bẩm tự nói, trong mắt lóe sáng.
Dù không phải là Phượng hoàng, nhưng cũng có chút giống Phượng hoàng, là một loại hung thú cường đại, cực kỳ hung tàn, tràn ngập sự thô bạo cùng giết chóc.
Nó chính là Bất tử điểu, một con hung thú sống sờ sờ, hơn nữa là một con hung thú cấp Truyền kỳ.
Hung thú truyền kỳ a.
Hai mắt Mộc Phàm tỏa ánh sáng, hưng phấn nhìn Bất tử điểu bên trong Phượng sào, trong lòng suy nghĩ nên thu phục nó như thế nào.
“Hệ thống, ngươi có biện pháp gì để thu phục nó không?” Mộc Phàm trực tiếp hỏi hệ thống.
Hệ thống nhanh đáp lại: “Ký chủ, chỉ cần luyện hóa Phượng sào là có thể khống chế con Bất tử điểu này, để nó nghe mệnh lệnh của ngươi.”
Lời này làm lòng Mộc Phàm cảm thấy thoải mái, rất thích nghe.
Hắn bất ngờ vì lần này hệ thống không cần tiền, chẳng lẽ có lương tâm đột xuất.
Mặc kệ như thế nào, Mộc Phàm không chút chần chờ, trực tiếp ngồi xuống, hai tay nâng Phượng sào, nguyên thần chi lực cường đại trào ra, bắt đầu luyện hóa Phượng sào.
Phượng sào viễn cổ này vốn dĩ không dễ dàng bị luyện hóa, nhưng do là vật phẩm đến từ hệ thống nên dễ dàng bị Mộc Phàm luyện hóa.
Giống như không có một chút mâu thuẫn nào, trong nháy mắt Mộc Phàm liền luyện hóa xong, hoàn toàn khống chế Phượng sào này.
“Đề!”
Mới vừa luyện hóa, trong Phượng sào liền truyền đến một tiếng hót kinh thiên, mang theo một loại hung lệ chi khí.
Bất tử điểu bừng tỉnh, phát ra từng tiếng rên rỉ đầy bi thương, như cảm giác được mình đã bị khống chế, không ngừng than khóc.
Cuối cùng, hung thú truyền kỳ Bất tử điểu cứ như vậy mà bị Mộc Phàm khống chế, không cách nào thoát khỏi, hoàn toàn thần phục.
Luyện hóa Phượng sào, Bất tử điểu tiến vào trong Phượng sào đã bị Mộc Phàm thu phục, không thể phản kháng chút nào.
Nếu nó không tiến vào Phượng sào, có lẽ sẽ có chút khó khăn khi muốn thu phục nó, dù sao cũng là một đầu hung thú cấp Truyền kỳ.
Nhưng khi nó tiến vào Phượng sào thì không còn chút khó khăn nào, bị Mộc Phàm thu phục một cách nhẹ nhàng, trở thành một con sủng vật cường đại cấp Truyền kỳ.
“Ha ha ha, hung thú truyền kỳ Bất tử điểu, chuyến đi này quá đúng đắn.”
Mộc Phàm nhịn không được, hưng phấn cười ha ha.
Đi một chuyến, trong lúc vô tình thu phục một con Bất tử điểu cấp Truyền kỳ, có thể nói là vận khí bùng nổ, thật sự quá thoải mái.
Hắn thả Bất tử điểu ra, nó giương cánh bay lượn trên không trung, lửa rơi đầy trời, toàn thân bốc lửa, nhìn rất xinh đẹp.
Trong ánh mắt tràn đầy sự thô bạo, hung ác, không có một chút tôn quý, nhẹ nhàng như Phượng hoàng, chỉ có hủy diệt, phá hoại, giết chóc.
Đây là hung thú, bản chất khác với thần thú, thụy thú.
Nhưng Mộc Phàm rất hài lòng, có thể thu phục một con hung thú như Bất tử điểu là gặp may, tự nhiên không chê rồi, dù thêm có mấy con nữa cũng không chê.
“Trở về.”
Sau khi nhìn Bất tử điểu bay lượn vài vòng, Mộc Phàm vẫy tay, liền thấy Bất tử điểu lao xuống, hóa thành một ánh lửa bay vào trong Phượng sào.
Hắn hài lòng gật gật đầu, thu Phượng sào vào tiểu thế giới trong cơ thể, lơ lửng trên một hồ dung nham.
Hiện tại, Mộc Phàm đã có không ít sủng vật, tọa kỵ cường đại.
Không tính tiểu hỏa mãng cùng cầu bông nhỏ thì có Hỏa ma cấp Bán thần cường đại, thêm hung thú cấp Truyền kỳ Bất tử điểu vừa rồi, còn có Băng long.
Trong tay Mộc Phàm đã có ba con sủng vật cường đại.
Băng long, Bất tử điểu, có thể làm tọa kỵ, rất phong cách, dễ trang bức.
“Nếu có thể bắt một con Phượng hoàng thật sự thì tốt rồi.”
Mộc Phàm lầm bầm lầu bầu, thầm nghĩ: “Thêm một con Kỳ lân, một con Bạch hổ, một con Thanh long, một con Huyền vũ, đúng đúng, như vậy sẽ hoàn mỹ.”
Ý tưởng kinh người này thật sự làm người ta xấu hổ a.
“Ký chủ, mau tỉnh lại, trời còn chưa tối, không thích hợp nằm mơ.”
Hệ thống nhắc nhở một câu, trực tiếp tạt nước lạnh.
Mộc Phàm đen mặt, có chút buồn bực, không để ý đến cái hệ thống hố người này, đắc ý ngồi trên dung nham, làm bộ dáng suy tư.
“Mập mạp muốn đi Long Thành, phải luyện chế cho hắn một bộ trang bị mới được.”
Không có nhiều bằng hữu lắm nên Mộc Phàm rất quan tâm mập mạp.
“Nhưng trước đó phải sử dụng một tấm thẻ Truyền kỳ loại sinh hoạt, tăng Luyện khí thuật lên tới cấp Truyền kỳ.”
Mộc Phàm nghĩ xong, lập tức sử dụng thẻ Truyền kỳ, tăng Luyện khí thuật tới cấp Truyền kỳ, chỉ trong nháy mắt đã hoàn thành thăng cấp.
Giờ khắc này, Mộc Phàm cảm giác được lĩnh ngộ của mình đối với Luyện khí thuật đã tới đỉnh điểm, cấp Truyền kỳ cấp, hư không luyện khí đã không phải là chuyện ảo tưởng.
Hoàn thành thăng cấp, hắn thở ra một hơi, lập tức ném ra một cái lò luyện khí, bắt đầu ném một đống tài liệu luyện khí vào.
Ong!
Hắn đánh ra một chưởng, ngọn lửa bùng lên thiêu đốt, lò luyện bắt đầu đỏ bừng.
“Luyện chế vũ khí gì cho mập mạp đây?”
Mộc Phàm âm thầm suy nghĩ, mập mạp đã đi xa trên con đường lá chắn thịt, muốn đấu tranh anh dũng cần phải có vũ khí, trang bị cường đại mới được.
Đầu tiên là một binh khí thích hợp với hắn rồi tới một bộ chiến giáp.
“Nếu không thì luyện chế một cây đại chuỳ cho hắn, đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi.”
Ánh mắt Mộc Phàm sáng lên, nghĩ tới gì đó, lập tức bắt đầu hành động.
Hắn quyết định luyện chế cho mập mạp một cây chiến chùy cường đại, dùng để chiến đấu, phối hợp một tấm thuẫn phòng ngự kiên cố.
Keng keng keng...
Lò luyện nóng cháy, nung chảy các loại tài liệu bên trong, đều bị Mộc Phàm tinh luyện, lấy ra bộ phận tinh túy nhất.
“Ngưng hình!”
Mộc Phàm đánh ra từng vệt hoa văn, nháy mắt ngưng tụ dung dịch kim loại trong lò thành hình, hóa thành một thanh chiến chùy, một tấm thuẫn.
Keng keng!
Tiếng leng keng truyền đến, chiến chùy cùng tấm chắn đồng thời bay ra, dừng trong tay hắn.
Mộc Phàm ước lượng một chút, hài lòng nói: “Tấm chắn nặng khoảng một ngàn tấn, chiến chùy nặng khoảng một ngàn hai trăm tấn, không to không nhỏ, chắc hẳn là mập mạp có thể dùng được.”
Hoàn thành luyện chế, Mộc Phàm đang định thu hồi đồ vật rời đi, nhưng nghĩ tới cô gái nhỏ Tiêu Văn vừa thấy mập mạp có gì đó chắc chắn sẽ duỗi tay đòi.
Cuối cùng hắn quyết định luyện chế thêm đồ vật nữa, miễn cho khi gặp mặt bị hỏi khó trả lời, vậy sẽ rất mất mặt.
“Luyện chế cho nàng một thanh phi kiếm, nàng là Luyện khí sĩ, chuẩn bị phi kiếm phù hợp nhất.”
Mộc Phàm lầm bầm lầu bầu, bắt đầu luyện khí lần thứ hai.
Lần này hắn luyện chế một thanh phi kiếm, tốc độ rất mau, gia nhập rất nhiều tài liệu quý hiếm, cùng cấp bậc với chiến chùy và tấm thuẫn của mập mạp.
Miễn miễn cưỡng cưỡng xem như một nửa Thánh binh, binh khí Thánh cấp.
“Xong, cần phải trở về.”
Mộc Phàm hài lòng thu hồi phi kiếm cùng lò luyện, đứng dậy xé rách không gian, bước vào rồi biến mất khỏi nơi này.
Oanh!
Mới vừa rời khỏi, thế giới dung nham bị hấp thu quá nhiều năng lượng nên đột nhiên sụp đổ, không gian loạn lưu vô tận dũng mãnh tràn vào, chớp mắt đã bao phủ hết, dần dần hủy diệt vùng không gian độc lập này.
........
Không bao lâu, Mộc Phàm liền về tới Khu thứ tám.
Lúc này, hắn thả Tiểu Linh, Tiểu Ách ra.
“Chủ nhân, ngươi đi đâu đó, sao giờ mới thả chúng ta ra?”
Mới vừa được thả ra, Tiểu Linh liền mang theo một chút ủy khuất hỏi.
Tiểu Ách bên cạnh trùm áo đen, không thấy biểu tình, nhưng có thể thấy được nàng cũng không thích ở trong tiểu thế giới của Mộc Phàm.
Dù bên trong cũng có mấy sinh linh, nhưng thật sự là quá quạnh quẽ.
“Có một số việc cần xử lý, hiện tại đã xong rồi.”
Mộc Phàm cười cười không giải thích, chỉ an ủi nói: “Tiểu Linh, lại ủy khuất ngươi rồi, tiếp theo chủ nhân có chuyện cần ngươi hỗ trợ.”
“Mời chủ nhân phân phó!” Gặp được chính sự, Tiểu Linh lập tức nghiêm túc.
Suy nghĩ rồi Mộc Phàm nói: “Ta cần ngươi giúp ta luyện chế một lượng lớn Tôi thể đan cùng Luyện khí đan, số lượng là mười vạn viên.”
“Tài liệu đều ở chỗ này, ngươi cầm đi.”
Nói xong Mộc Phàm giao một đống nhẫn trữ vật đựng dược liệu cho Tiểu Linh, để tiểu trợ thủ vạn năng này giúp mình luyện đan.
Tiểu Linh có thể luyện chế đan dược cấp thấp một cách hoàn mỹ, không thua kém Mộc Phàm chút nào, nhưng đan dược cấp cao thì nàng không có biện pháp.
Còn may là Tôi thể đan, Luyện khí đan đều là đan dược cấp thấp, có Tiểu Linh rồi nên không cần mình bận rộn.
“Vâng chủ nhân.” Tiểu Linh ngoan ngoãn lĩnh mệnh.
Tiếp nhận đồ vật, Mộc Phàm lại đưa nàng vào tiểu thế giới trong cơ thể, hỗ trợ luyện đan.
Còn tiểu nữ hài dị tộc quỷ dị Tiểu Ách này, Mộc Phàm tính mang theo bên cạnh, nói không chừng lại gặp được đồ tốt.
Dù sao không thể dùng nhận thức bình thường mà đánh giá nàng, nàng hoàn toàn đảo lộn hết thảy.
“Này, mập mạp, các ngươi ở đâu?”
Mộc Phàm gọi điện thoại, dò hỏi mập mạp đang ở chỗ nào.
“Mộc ca, ta ở chỗ trưng binh của Khu thứ tám.”
Điện thoại truyền đến tiếng mập mạp, Mộc Phàm kinh ngạc, thì ra là chạy tới chỗ trưng binh.
“Đi thôi, cùng ta đi tìm mập mạp.”
Mộc Phàm cất điện thoại, mang theo Tiểu Ách bay thẳng đến chỗ trưng binh.
Hắn tính sau khi giao đồ cho mập mạp liền rời đi, trở về học viện Thanh Bắc, chuẩn bị cho chuyến đi Long Thành.
Không bao lâu, Mộc Phàm liền tới điểm trưng binh Khu thứ tám, từ xa đã nhìn thấy mập mạp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận