Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 165: Hệ thống hố người

Học viện Thanh Bắc, nơi trung tâm truyền tống, ánh sáng lập loè.
Vù!
Bên trong hiện lên vài bóng người, cầm đầu đúng là Mộc Phàm.
“Rốt cuộc đã trở lại.”
Tiết Tiểu Lỵ vừa ra tới liền nhịn không được hoan hô, vẻ mặt hưng phấn, sung sướng.
Rốt cuộc sống sót trở về, còn hoàn thành nhiệm vụ, chuyến đi lần này xem như kết thúc viên mãn.
Những người khác cũng rất hưng phấn.
“Nặc Á tỷ, chúng ta đã sống sót trở về.” Lý Diệu Diệu còn kích động ôm Nặc Á.
Nặc Á không nhịn được bật cười nói: “Đúng vậy, sống sót trở vệ.”
Thanh Trĩ không rên một tiếng, nhìn Mộc Phàm, hơi hơi gật đầu, xem như cảm tạ ân cứu mạng trong chuyến đi này.
Đương nhiên, nàng ít nói sẽ không biểu đạt gì nhiều, nhưng sẽ khắc ghi trong lòng.
“Mộc Phàm, lần này phải đa tạ ngươi.”
Nặc Á nhìn hắn, nhẹ giọng nói lời cảm tạ.
“Đúng vậy, Mộc Phàm, cảm ơn ngươi đã cứu chúng ta.”
Lý Diệu Diệu, Tiết Tiểu Lỵ sôi nổi nói lời cảm tạ.
“Các ngươi đã cảm tạ rất nhiều lần rồi.” Mộc Phàm cười khổ lắc đầu.
Mấy cô nàng này một đường đã cảm tạ rất nhiều, nói nhiều đến bít lỗ tai, không thể cảm tạ bằng chút gì đó có ý nghĩa thực tế sao?
Như đưa chút tiền, ta không ngại nhiều đâu?
“Đúng rồi, đây là hai ngàn vạn, chuyển cho ngươi.”
Nặc Á nhớ tới cái gì đó, lập tức chuyển hai ngàn vạn Mộc Phàm, là phí cải tạo trí thông minh nhân tạo cá nhân.
“Ta!”
“Còn có ta.”
Lý Diệu Diệu, Tiết Tiểu Lỵ cũng sôi nổi chuyển tiền, Mộc Phàm thấy mà hai mắt tỏa ánh sáng.
Thanh Trĩ cũng không rên một tiếng chuyển tới hai ngàn vạn.
“Thật sự là một đám tiểu phú bà a.” Mộc Phàm nói thầm.
“Thẻ vàng ngân ngàng tu chân nhận thêm: Tám ngàn vạn.”
Tiếng nhắc nhở từ di động truyền đến, trong thẻ của Mộc Phàm có thêm một số tiền, xem như đền bù một phần tổn thất của chuyến này.
“Được, các ngươi về nghỉ ngơi trước, mấy ngày gần đây không cần đi làm nhiệm vụ, khôi phục thật tốt, ta cải tạo xong sẽ báo cho các ngươi.”
Mộc Phàm thu tiền, trực tiếp cáo từ.
“Mộc Phàm, có rảnh tới không gian của ta ngồi chơi, ta mời ngươi uống trà.”
Nặc Á cười gật đầu, nói một câu làm đám Lý Diệu Diệu kinh ngạc.
Mời Mộc Phàm không gian tư nhân, đây chính là chuyện hiếm lạ a, nàng chưa bao giờ mời nam sinh, chưa từng có một ai.
Nhìn ánh mắt kỳ quái của Lý Diệu Diệu cùng Tiết Tiểu Lỵ, mặt Nặc Á hơi đỏ lên.
“Ta đi về trước.”
Nặc Á nói xong, mở cửa truyền tống bước vào, biến mất trước mắt mọi người.
Để lại mấy người nhìn nhau, Thanh Trĩ nhìn bóng Mộc Phàm một cái, sau đó cũng xoay người rời đi.
Hai người Lý Diệu Diệu, Tiết Tiểu Lỵ nhìn nhau mờ mịt, nhìn bóng dáng Mộc Phàm đi xa mà phát ngốc, trong lúc nhất thời hồi tưởng một vấn đề.
Có phải Nặc Á thích Mộc Phàm hay không?
“Xong đời, Khải học trưởng không còn đất diễn.” Lý Diệu Diệu lẩm bẩm.
Tiết Tiểu Lỵ đồng cảm như bản thân mình cũng bị, gật đầu: “Đúng vậy, Mộc Phàm quá ưu tú, lúc trước còn không cảm thấy, hiện tại đột nhiên phát hiện hắn sâu không lường được, thậm chí có khả năng không phân cao thấp với Khải học trưởng.”
“Đi thôi, chuyện này không liên quan đến những cái bánh nhỏ như chúng ta.”
Lý Diệu Diệu cười hì hì lôi kéo nàng đi.
........
Bên kia, Mộc Phàm trực tiếp về không gian của mình.
“Về đến nhà.”
Mộc Phàm cảm thấy cả người đều nhẹ nhàng hẳn, tâm thần hoàn toàn buông.
Lúc trước một đường căng thẳng, về tới rồi rốt cuộc yên tâm.
“Đám tiểu gia hỏa còn ngủ sao?”
Nhìn tiểu hỏa mãng quấn trên cánh tay trái, cầu bông nhỏ thì nằm ngủ khò khò trên vai phải, Mộc Phàm câm nín.
Hắn nhìn cầu bông nhỏ, nói thầm nói: “Vẫn nên nhanh tiễn ngươi đi, nuôi không nổi nha.”
Như nghe được lời này, hai lỗ tai của nó run rẩy, mở một đôi mắt như bảo thạch, ngập nước nhìn Mộc Phàm, nhu nhược đáng thương.
“Đừng ra vẻ đáng thương, ngươi không phải của ta.” Mộc Phàm nói xong vứt nó trên mặt đất, mặc kệ nó kháng nghị như thế nào cũng không có hiệu quả.
Còn tiểu hoả mãng, hắn thả nó trở lại hồ dung nham nhỏ, tiếp tục ngủ say, thật là vật nhỏ lười biếng mà.
"Không đủ tài liệu, ta nên luyện chế một đống phòng ở lơ lửng sao ?”
Mộc Phàm chống cằm suy tư, ánh mắt nhìn gốc cây băng lơ lửng trên không, trong lòng suy nghĩ có nên luyện chế một đám kiến trúc lơ lửng?
Như vậy chẳng phải là rất nở mày nở mặt nha?
Nghĩ đến đây, Mộc Phàm đã quyết định, luyện chế phòng ốc lơ lửng.
Nhưng muốn luyện chế nhà lơ lửng cần có tài liệu có thể lơ lửng mới được a.
“Thôi, trước bỏ qua một bên.”
Mộc Phàm lắc đầu, ngồi dưới đất, bắt đầu kiểm kê thu hoạch.
Thu hoạch lớn nhất đương nhiên là Năng lượng nguyên, tuyệt đối là vật báu vô giá.
Căn cứ theo lời hệ thống thì nó ẩn chứa năng lượng tương đối khủng bố.
“Hệ thống, hấp thu sạch năng lượng trong thứ này có thể để ta tăng trưởng đến cấp độ nào?”
Mộc Phàm tò mò dò hỏi một câu.
“Căn cứ theo tính toán, ký chủ hấp thu hết khối Năng lượng nguyên, chuyển hoá trăm phần trăm, có thể tăng lên tới Siêu thể cực hạn.”
“Nói trắng ra là ký chủ có thể tăng Luyện thể thuật, Luyện khí thuật lên tới tầng năm trăm, tương đương với cảnh giới Siêu thể ở thế giới này, đạn hạt nhân hình người, hơn nữa là nháy mắt hạ gục cùng cảnh giới.”
Nghe thế, hai mắt Mộc Phàm toả sáng.
Cường giả cấp Siêu thể, được gọi là đạn hạt nhân hình người.
Khối Năng lượng nguyên nho nhỏ thế mà có thể giúp hắn tăng lên tới tình trạng như vậy, thật là không thể tưởng tượng.
Nhưng câu tiếp theo của hệ thống làm hắn câm lặng: “Căn cứ tình trạng hiện tại của ký chủ, muốn hoàn toàn hấp thu Năng lượng nguyên cần tốn thời gian mười năm.”
Mộc Phàm nghe xong lạnh lòng, mười năm sao? ??
“Quá lâu, có thể nhanh hơn hay không?” Mộc Phàm có chút không hài lòng.
Chỉ nghe hệ thống đáp lại: “Đương nhiên là có cách nhanh hơn, ký chủ chỉ cần nạp mười tỷ là có thể hoàn mỹ hấp thu trăm phần trăm Năng lượng nguyên, đột phá trở thành đạn hạt nhân hình người.”
“...”
Mộc Phàm không còn lời gì để nói, hệ thống nói tương đương như không nói, hiện tại đào đâu ra mười tỷ cho ngươi a, hệ thống quỷ quái, luôn hố tiền.
Hắn có chút bực bội nói: “Hệ thống, có phải chuyên môn hố tiền, đòi tiền, không có tiền ngươi sẽ chết a.”
“Đúng vậy, ký chủ, không có tiền, hệ thống sẽ về linh lần nữa.” Hệ thống trả lời ngoài dự đoán.
Mộc Phàm ngây người, còn có chuyện này, không nạp tiền, ngươi liền sẽ về linh?
Ta ít đọc sách, ngươi đừng gạt ta.
“Đương nhiên, ký chủ có thể phân ra nhiều lần hấp thu, một lần chỉ hấp thu một bộ phận, chẳng hạn như phân một nghìn lần, một lần hao phí một trăm triệu.”
Hệ thống giải thích tiếp làm lòng Mộc Phàm đã lạnh trở nên nóng bỏng.
Có thể phân ra nhiều lần, như vậy liền dễ làm.
“Trên người ta còn có hơn năm trăm triệu, có thể hấp thu năm lần, có thể tăng lên bao nhiêu?”
Mộc Phàm rất chờ mong, hỏi.
“Năm lần hấp thu, có thể hấp thu năm phần ngàn năng lượng, tăng Luyện thể thuật, Luyện khí thuật đến tầng hai trăm năm mươi, về sau càng tiêu hao nhiều hơn.”
Giải thích rõ ràng, Mộc Phàm nghe mà động tâm.
Nhưng nhanh đè nén xúc động, vẫn giữ để dùng khi khẩn cấp, miễn cho xuất hiện chuyện ngoài ý muốn, như gặp phải pho tượng Tà thần trước đó, nếu không có tiền liền thảm rồi.
“Trước để lại, chờ đầy đủ tiền rồi hấp thu.” Mộc Phàm quyết định như vậy.
Làm chuyện gì đều phải chừa một đường.
Nghĩ thông suốt lúc, Mộc Phàm thu hồi Năng lượng nguyên, tự mình hấp thu cần mười năm mới có thể hoàn thành, hơn nữa là phải không ngủ không nghỉ.
“Đúng rồi hệ thống, Năng lượng nguyên này trị giá bao nhiêu?”
Mộc Phàm nghĩ đến vấn đề này, mở miệng liền hỏi.
Chỉ nghe hệ thống đáp lại: “Năng lượng nguyên, trị giá hai tỷ, có nạp phí hay không.”
“Hai tỷ? Ngươi lừa quỷ hả?”
Mộc Phàm la lên, vẻ mặt không tin.
Không nạp, kiên quyết không nạp phí, đánh chết cũng không nạp phí.
“Hệ thống, ta hoài nghi ngươi đang hố ta, muốn hố tiền của ta, không có cửa đâu.”
Mộc Phàm bất mãn hừ một tiếng, cất kỹ Năng lượng nguyên, chờ có tiền hấp thu đột phá, chỉ trị giá hai tỷ nạp phí, chỉ hai tỷ liền muốn lừa ta.
“Giúp đám Nặc Á cải tạo trí thông minh nhân tạo trước.”
Mộc Phàm lấy trí thông minh nhân tạo của bốn người ra, để hệ thống hỗ trợ cải tạo một chút, thuận tiện cải tạo lại trí thông minh nhân tạo của mình luôn.
“Hệ thống, bắt đầu cải tạo thăng cấp cho chúng nó.”
Mộc Phàm ra lệnh, liền thấy một luồng sáng bao phủ mấy cái trí thông minh nhân tạo, hệ thống bắt đầu cải tạo thăng cấp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận