Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 606: Bất hủ, Đại đạo kiếm thai

----
Oanh!
Một tiếng nổ mạnh từ trong thâm cốc truyền đến.
Năng lượng cường đại đánh sâu nhấc lên bụi mù ngàn trượng, từ dưới thâm cốc truyền đến dao động năng lượng kịch liệt.
“Rống!”
Chỉ nghe một tiếng rít gào, có ánh sáng phóng tận trời, một bóng dáng khổng lồ từ trong thâm cốc vọt ra.
Trông như vượn to, trên thân có từng sợi xiềng xích đại đạo quấn lấy, kéo dài vào trong cốc.
“Đại đạo nguyên linh!”
Mộc Phàm đứng trên thanh liên nhìn thứ khủng bố này, đúng là một loại đại đạo nguyên linh, vô cùng hung hãn.
Hơn nữa trên thân có mười mấy sợi xiềng xích đại đạo liên kết với Đại đạo chí bảo trong thâm cốc.
Nguyên linh bảo hộ Đại đạo chí bảo.
Nó có thực lực cường đại, thậm chí vượt qua hai sinh vật cấp Bất hủ mà Mộc Phàm vừa chém giết.
“Thật là lợi hại, đáng tiếc, không cách nào diễn hoá ra ý thức thật sự, nếu có thể thì sẽ rất khủng bố.”
Mộc Phàm kinh ngạc cảm thán đánh giá đại đạo nguyên linh trước mắt, không phải là sinh linh, không có ý thức của chính nó.
Nếu xuất hiện ý thức thì chẳng khác nào là tồn tại cấp Bất hủ, ngươi nói có đáng sợ hay không?
“Hệ thống, ngươi nói đại đạo nguyên linh có thể diễn hóa sinh ra ý thức, từ đó trở thành Đại đạo sinh linh hay không?”
Mộc Phàm có chút tò mò hỏi.
“Trên lý luận thì gần như không có khả năng.”
Hệ thống nhanh chóng đáp lại một câu, sau đó nói tiếp: “Nhưng không phải là tuyệt đối, có khả năng sẽ có một ít đại đạo nguyên linh đạt tới trình độ nhất định, đột phá gông xiềng đại đạo, sinh ra ý thức.”
“Đại đạo nguyên linh như vậy mới là thứ đáng sợ nhất, thực lực tiếp cận đại đạo.”
Nghe lời này của hệ thống Mộc Phàm liền hiểu ra.
Oanh!
Đang nghĩ ngợi thì đại đạo nguyên linh đột nhiên vung nắm tay nện xuống, mặt đất nổ tung, bụi mù cùng vô số đá vụn vương vãi.
Mộc Phàm dẫm lên thanh liên né tránh, sương mù mông lung ngăn chặn sóng xung kích cường đại.
“Rất mạnh, nhưng thứ không có ý thức dù cường đại hơn nữa cũng vô dụng.”
Hắn lắc đầu, cũng không lo lắng gì nhiều.
“Rống...”
Đại đạo nguyên linh rít gào, hung uy cái thế, một quyền nối tiếp một quyền nện xuống, đánh đến mặt đất xung quanh không ngừng vỡ nát.
Ầm ầm ầm...
Nguyên linh cuồng bạo oanh kích, đuổi theo Mộc Phàm, nhưng xiềng xích trên thân nhanh chóng bị kéo căng khiến nó ngừng lại.
Nó chỉ có thể di chuyển trong phạm vi một ngàn mét quanh thâm cốc, không cách nào rời đi, đây là một loại trói buộc.
Có lẽ Đại đạo chí bảo trói buộc đại đạo nguyên linh để bảo hộ nó.
Nhìn thấy cảnh này, Mộc Phàm đã xác định được nhiều thủ đoạn cùng biện pháp để giải quyết nó.
“Hệ thống, nạp vũ trụ, ta muốn đột phá.”
Lúc này, Mộc Phàm quyết định đột phá để giải quyết đại đạo nguyên linh trước mắt.
Dù sao cũng gom đủ cũng đủ số lượng vũ trụ rồi, không đột phá để mốc meo hết sao?
“Nạp đúng chỗ, bắt đầu thăng cấp.”
Tiếng hệ thống truyền đến, Mộc Phàm đột nhiên bộc phát một cổ hơi thở kinh thiên, dẫn động ba ngàn căn nguyên đại đạo trên hư không.
Giờ phút này, Mộc Phàm đột phá hàng rào, thân thể, tu vi, lực lượng đang tăng lên, tốc độ nhanh đến mức tận cùng.
Thực lực của hắn từ cấp Khái niệm tăng mạnh, đánh vỡ hàng rào bước vào cấp độ cao hơn.
Bất hủ!
Chứng đạo bất hủ, ngưng tụ bất hủ chi lực, xây dựng bất hủ chi khu, cô đọng bất hủ chi hồn.
Đây là huyền ảo của cấp Bất hủ, lấy năng lượng vô tận ngưng tụ thân thể bất hủ, dù trải qua vô số kỷ nguyên vẫn sẽ bất diệt.
Nhưng lúc đại đạo băng diệt, cấp Bất hủ cũng không cách nào duy trì sự bất hủ, cho nên vẫn sẽ chết.
Đại đạo không diệt, bất hủ vĩnh hằng.
Ngươi cho rằng đại đạo vĩnh hằng, nhưng sẽ có thời điểm vẫn diệt.
Muốn thật sự vĩnh hằng, nhất định phải siêu thoát đại đạo, ít nhất cần sánh vai đại đạo, trở thành tồn tại như đại đạo.
Nhưng đại đạo vẫn sẽ mục nát, chỉ có vượt qua đại đạo, áp đảo phía trên ba ngàn đại đạo mới có thể coi như là thật sự vĩnh hằng vô thượng.
Đây là nguyên nhân vì sao vô số cường giả phát điên theo đuổi đại đạo, tranh đoạt đại đạo.
Oanh!
Năng lượng cường đại quét tới, cả đại đạo nguyên linh cũng bị đẩy lui.
Cơ thể Mộc Phàm phát ra từng luồng ánh sáng, từng đạo quy tắc hội tụ, ngưng kết, hóa thành pháp tắc chi lực.
Từng sợi bất hủ chi lực diễn sinh trong cơ thể, lực lượng bàng bạc không ngừng tẩy rửa toàn thân, một trăm ngàn tỷ tế bào đồng thời sáng lên.
Dưới tác động của năng lượng cường đại, các vũ trụ trong cơ thể đồng thời lột xác, bắt đầu tan biến, phóng xuất ra lực lượng càng cường đại hơn.
Hủy diệt, tân sinh rồi lại hủy diệt, lại tân sinh, cứ tuần hoàn như vậy.
Dần dần, thân thể Mộc Phàm xảy ra thay đổi, trong cơ thể có một sợi lực lượng bất hủ, in dấu trong thân thể, dung nhập vào linh hồn.
Thân thể trọng tổ, linh hồn trọng tổ, bắt đầu xây dựng bất hủ chi khu, bất hủ chi hồn.
Keng keng keng...
Toàn thân Mộc Phàm được sương mù mông lung bao phủ, có bất hủ hoa văn ẩn hiện trên cơ thể.
Đinh!
“Thăng cấp xong!”
Tiếng hệ thống vang lên, Mộc Phàm bộc phát khí thế kinh khủng, bất hủ chi uy quét ngang tám phương, hư không chấn động.
Từng sợi xiềng xích lần lượt hiện lên, bị kéo căng phát ra tiếng ca ca ca đáng sợ.
Răng rắc!
Đột nhiên, một sợi xích căng đứt.
Ngay sau đó lại là một sợi khác căng đứt, tựa như phản ứng dây chuyền, các xiềng xích bị đứt đoạn.
Thân thể Mộc Phàm rốt cuộc bước vào cảnh giới Bất hủ, ba ngàn xiềng xích đại đạo cũng đứt.
Thành công tiến vào cấp Bất hủ.
Chỉ có liên tục phá vỡ trói buộc của đại đạo mới có thể không ngừng tiến bộ, mạnh lên.
Đây là cấp Bất hủ.
“Bất hủ, thì ra đây là bất hủ.”
Mộc Phàm lẩm bẩm, hiểu rõ chân lý cùng bản chất bất hủ.
Nghiêm khắc mà nói, đại đạo trói buộc không cho phép sinh linh tiếp tục đi tới, nhưng nếu có thể thoát khỏi đại đạo thì có thể tiếp tục đi tới.
Thông thường, trên thân các sinh linh, cường giả chỉ có một một hai sợi xiềng xích đại đạo trói buộc, dễ dàng thoát khỏi.
Nhưng Mộc Phàm đột nhiên phát hiện trên người mình có ba ngàn xiềng xích đại đạo quấn quanh.
Ba ngàn đại đạo cùng nhau trói buộc hắn.
“Mẹ nó, hệ thống, ta đột nhiên phát hiện hình như bị ngươi cho nhảy hố.”
Mộc Phàm ngây ngốc quan sát tình huống trong thân thể, vốn dĩ đã kéo đứt tất cả xiềng xích bên ngoài nhưng trong thân vẫn còn, xiềng xích thâm nhập vào cốt tủy, có mặt khắp thân thể.
Nhìn vô số xiềng xích mà da đầu hắn tê dại.
Kẻ khác một hai sợi là đủ rồi, nhưng hắn lại có ba ngàn sợi, càng khó mà thoát khỏi.
“Ký chủ, ngươi đi con đường vô địch, còn gian lận, đại đạo chắc chắn phải trói chặt ngươi rồi, không trói ngươi thì trói ai?”
Hệ thống lạnh nhạt đáp lại.
Nó nói: “Ba ngàn đại đạo trói buộc rất khó thoát khỏi, nhưng một khi thoát trói buộc thì ngươi có thể vô địch.”
“Tựa như hiện tại, vừa chứng đạo bất hủ rồi mà ngươi còn không cảm giác thực lực của chính mình mạnh đến mức thái quá thôi?”
Lời hệ thống nói làm Mộc Phàm muốn câm nín, cũng có đạo lý.
Nhưng kế tiếp mình nên thoát khỏi trói buộc như thế nào?
“Hệ thống, ngươi nói một chút coi, ta cần tốn bao nhiêu?”
Mộc Phàm hỏi.
Hệ thống đáp lại: “Ký chủ, tránh thoát đại đạo trói buộc vốn là chuyện của ngươi, ngươi không thể tự tránh thoát thì không có biện pháp thăng cấp.”
“Nhưng ngươi có thể nạp, tránh thoát trói buộc của một đại đạo cần nạp một sợi căn nguyên đại đạo hoàn chỉnh.”
Nghe hệ thống nói xong, Mộc Phàm câm nín.
Một sợi căn nguyên đại đạo hoàn chỉnh tương đương với mười vạn tia căn nguyên đại đạo.
Nhìn xem căn nguyên đạo đạo mà mình vừa nhận được, chỉ mấy chục tia nhưng vẫn là do bắt giữ một con đại đạo nguyên linh mới đạt được.
Hắn bỗng nhiên ngẩng đầu, hai mắt sáng rực nhìn đại đạo nguyên linh.
“Không có biện pháp, ta nghèo, phiền ngươi giúp ta gia tăng chút thu hoạch.”
Mộc Phàm lầm bầm lầu bầu, giơ tay nhấn một cái.
Oanh!
Đại đạo nguyên linh hung hãn đáng sợ lại bị một chưởng ấn trên mặt đất, kêu thảm thiết, giãy giụa thế nào cũng không thể tránh thoát.
Giờ khắc này, Mộc Phàm ý thức được thực lực của chính mình cường đại tới mức biến thái.
Sau khi chứng đạo bất hủ, đã có thể quét ngang bất kỳ tồn tại cấp Bất hủ nào, mặc dù bị vây công cũng có ý nghĩa.
“Ta đã cường đại đến mức này sao?”
Mộc Phàm lầm bầm lầu bầu, đạp bộ đi tới trước đại đạo nguyên linh.
Hắn vươn một bàn tay ấn vào đầu nó.
Phanh!
Đại đạo nguyên linh nổ tung, hóa thành vô số căn nguyên phiêu tán.
Một con đại đạo nguyên linh cường đại lại bị Mộc Phàm đánh nổ một cách nhẹ nhàng, không hề có sức phản kháng, quả thực không thể tưởng tượng được.
“Nuốt!”
Ngay sau đó, Mộc Phàm há mồm hút.
Hắn luyện hóa từng chút, đạt được hơn trăm tia căn nguyên đại đạo, xem như thu hoạch không tệ.
Xa xa không đủ.
“Lấy Đại đạo chí bảo trong thâm cốc đã, có lẽ phía dưới có nhiều căn nguyên đại đạo hơn.”
Mộc Phàm nói xong thu hồi Đại đạo thanh liên, nhẹ nhàng nhảy nhảy vào trong thâm cốc.
Tạm thời không cần dùng thanh liên, sau khi đột phá cấp Bất hủ, cơ thế sớm đã bất hủ, sức phòng ngự cường đại làm kẻ khác tuyệt vọng.
Keng!
Mới vừa rơi xuống liền bị một mũi nhọn khủng bố công kích, nháy mắt đánh trúng thân thể Mộc Phàm, phát ra từng tia lửa.
“Kiếm khí?”
Mộc Phàm kinh ngạc nhìn, có kiếm khí vô tận bay múa, cắt vụn hư không, cảnh tượng vô cùng đáng sợ.
Trong kiếm khí vô tận có một thanh kiếm đang thành hình, tản ra đạo vận chí cao vô thượng.
“Còn chưa có thành hình?” Mộc Phàm ngạc nhiên quan sát.
Chí bảo này vẫn đang ở trạng thái kiếm thai.
Dù chỉ là kiếm thai như vẫn vô cùng cường đại, thuộc cấp Đại đạo chí bảo.
“Đồ tốt, mỗi một đạo kiếm khí đều lá một tia căn nguyên đại đạo, lần này phát tài.”
Ánh mắt Mộc Phàm sáng lên, nhìn kiếm khí vô tận xung quanh, dĩ nhiên đều do căn nguyên đại đạo diễn hóa thành, căn nguyên kiếm đạo.
Ngâm... !
Đột nhiên một tiếng kiếm ngân vang truyền đến, ngay sau đó, kiếm khí vô tận đồng thời bạo động, gào thét hướng tới Mộc Phàm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận