Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 297: Luyện khí tầng thứ ba trăm?

-
Rời Mộc gia, một mình Mộc Phàm đi bộ trên đường.
Mộc Phàm cảm giác được tâm lý khẩn trương của đám người qua lại, sự gấp gáp bao trùm, đầy áp lực, nặng nề.
“Long Thành...” Hắn lẩm bẩm.
Long Thành là một lá chắn của phương đông, một phòng tuyến chống đỡ dị tộc xâm lấn.
Hiện tại nơi đó tràn đầy hương vị chiến tranh, nguy cơ bốn phía, có khả năng bị liên quân dị tộc công phá tiến vào bất kỳ lúc nào, tự nhiên sẽ gây khủng hoảng.
“Đại nhân...”
Vừa qua lối rẽ, liền thấy Tiểu Ách bọc áo đen đi ra, bên cạnh còn có Tiểu Linh, hai người ở chỗ này chờ Mộc Phàm, cũng không có theo hắn tiến vào Mộc gia.
“Ừ, cùng ta đi tìm một người.”
Mộc Phàm gật gật đầu, xoay người đi hướng bên kia.
Vừa đi, hắn vừa lấy di động ra, chuẩn bị gọi, đúng lúc di động vang lên.
“Chúng ta đều là tiểu quái thú, tiểu quái thú thích tu luyện...”
Tiếng chuông quen thuộc vang lên, nhìn dãy số, đúng là mập mạp gọi tới.
“Này, mập chết bầm, ngươi đã chạy đi đâu, sao lại tắt di động?”
Mộc Phàm nhận điện thoại, vừa mở miệng liền mắng.
“Nhanh ra ngoài, gặp ở Tụ tiên lâu.”
Nói xong, Mộc Phàm tắt điện thoại.
Hắn trực tiếp đi hướng tới Tụ tiên lâu, trên người có tiền, tất nhiên không thể bạc đãi chính mình, càng không thể bạc đãi dạ dày.
“Ngài tốt, hoan nghênh đến Tụ tiên lâu.”
“Tiên sinh, mời ngài vào bên trong.”
Mới vừa vào cửa liền thấy hai tiểu tỷ tỷ xinh đẹp tiếp khách nở nụ cười ngọt ngào cúi người chào.
“Cho ta một phòng.”
Mộc Phàm phân phó câu liền đi theo một người người phục vụ lên lầu ba, tuyển một gian phòng xa hoa, bên trong còn có rạp chiếu phim, máy hát, sân khấu nhỏ để khiêu vũ.
Ngồi trên ghế, Mộc Phàm gọi chút linh quả, mấy phần điểm tâm nhỏ.
“Tiểu Linh, ngươi có thể ăn sao?”
Nhìn mâm linh quả bên cạnh Tiểu Linh, Mộc Phàm ngạc nhiên hỏi.
Chỉ thấy Tiểu Linh gật gật đầu: “Có thể nha chủ nhân, đây là lần đầu tiên ta ăn thử, cảm giác thật kỳ quái, loại hương vị này làm ta mê muội.”
Tiểu Linh vừa nói vừa ăn linh quả, vẻ mặt hưởng thụ.
Đây là lần đầu tiên nàng ăn, có thân thể tự nhiên có thể ăn rồi, cảm giác thật kỳ diệu..
Mộc Phàm lắc đầu, Tiểu Ách bên cạnh thì trong có vẻ rất yên tĩnh, thậm chí không nói một tiếng, chỉ ngồi đó, cũng không ăn chút nào.
“Ngươi không đói bụng sao?” Hắn thấy lạ nên hỏi.
Lại nghe Tiểu Ách nhẹ giọng trả lời: “Đại nhân, ta vừa mới lén ăn một chút tai ách chi khí, đã no rồi.”
“...” Mộc Phàm không biết nói gì luôn.
Tốt thôi, nàng lén ăn một chút tai ách chi khí, đang tiêu hóa.
Điều này làm cho Mộc Phàm câm nín thật sự, từng nghe người ta nói ăn không khí, ăn đất, chưa từng nghe ăn tai ách chi khí.
Mộc Phàm có chút dở khóc dở cười, bên cạnh mình toàn là mấy gia hỏa cố quái hiếm lạ, Tiểu Linh, một sinh mệnh nhân tạo cao cấp.
Tiểu Ách, thuộc một chủng tộc quỷ dị chuyên ăn tai ách chi khí, thân phận bí ẩn.
“Mộc ca, chúng ta tới rồi.”
Đợi hơn mười phút, rốt cuộc mập mạp cũng tới.
Nhưng làm Mộc Phàm ngạc nhiên chính là không chỉ có mình mập mạp, còn có một thiếu nữ theo tới, đang đứng ở cửa, duyên dáng yêu kiều, tươi tắn nhìn Mộc Phàm.
Thấy nàng tới, Mộc Phàm sửng sốt.
“Tiêu Văn?” Mộc Phàm kinh ngạc nhìn nàng.
Người theo mập mạp tới đúng là Tiêu Văn, rất bất ngờ, không nghĩ tới nàng.
Mộc Phàm nhìn mập mạp với ánh mắt dò hỏi, chuyện gì đây, sao nàng lại theo ngươi tới?
Mập mạp bất đắc dĩ, nhún nhún vai nói: “Mộc ca, nàng một hai đòi tới, nói là tới gặp thần tượng mà mình sùng bái, ta không có biện pháp nào.”
“Mộc Phàm ca ca, lại gặp mặt.”
Tiêu Văn cười hì hì đi tới, ngồi xuống, trực tiếp cầm lấy linh quả trên bàn bỏ vào miệng gặm, không xấu hổ chút nào.
Nhìn thấy nàng tùy tiện như vậy, Mộc Phàm cũng hết chỗ nói rồi.
Nữ sinh này, chẳng lẽ không ngại ngùng chút nào sao?
“Đúng rồi, ngươi còn thiếu tiền ta đó, mau trả tiền.”
Mộc Phàm bỗng nhiên nhớ tới Tiêu Văn còn nợ mình.
Động tác của Tiêu Văn ngừng lại, vẻ mặt cứng đờ, xấu hổ cười nói: “Mộc Phàm ca ca, ngươi xem trí nhớ của ta này, lập tức chuyển cho ngươi.”
Nói xong nàng nhanh nhẹn lấy di động ra, bắt đầu chuyển khoản.
“Thẻ vàng ngân hàng tu chân, nhận: Bốn ngàn tám trăm vạn.”
Nghe được tiếng vang từ di động, Mộc Phàm tràn đầy vui mừng, trả tiền thì tốt, hai ta vẫn là bằng hữu.
Nếu không trả tiền, thì không làm bằng hữu nữa.
“Không tồi a, có tiền.” Mộc Phàm cười tủm tỉm giơ chén rượu lên.
Tiêu Văn cười hì hì nói: “Mộc Phàm ca ca, ngươi còn Luyện khí đan hay không, hiện tại ta cần lượng lớn Luyện khí đan để tu luyện.”
“Muốn bao nhiêu?” Mộc Phàm thuận miệng hỏi.
“Mười vạn viên!”
Tiêu Văn nghiêm trang nói.
“Phốc!”
Mộc Phàm phun một ngụm rượu, thiếu chút nữa bị sặc.
“Khụ khụ, ngươi vừa mới nói bao nhiêu?” Hắn kinh ngạc nhìn đối phương.
Cô gái nhỏ này vừa mới mở miệng muốn mười vạn viên đan dược, ngươi là heo hả, có thể ăn hết mười vạn viên Luyện khí đan sao, không sợ căng nổ?
“Mười vạn viên nha.” Tiêu Văn nghiêm túc nói.
Hai mắt nàng chớp chớp, rất nghiêm túc, giống như đang nói một chuyện bình thường thôi.
Nhưng Mộc Phàm kinh ngạc, nàng muốn mười vạn viên Luyện khí đan, làm cái gì, nàng ăn hết nhiều như vậy hay là muốn làm trung gian, buôn bán kiếm lời?
“Ngươi cần nhiều Luyện khí đan nhứ vậy để làm gì?” Mộc Phàm có chút hoài nghi hỏi.
Tiêu Văn thản nhiên nói: “Đương nhiên là ăn nha, ta chuẩn bị đột phá Luyện khí tầng thứ một ngàn, cần lượng lớn Luyện khí đan trợ giúp.”
“Đùa gì thế?”
Mộc Phàm sửng sốt, tay cầm chén rượu tay đều ngừng lại, vẻ mặt ngạc nhiên, cho rằng mình nghe lầm.
Hắn lại xác nhận lần nữa: “Ngươi vừa mới nói cái gì, đột phá Luyện khí tầng bao nhiêu?”
“Tầng thứ một ngàn nha.” Tiêu Văn nhẹ nhàng đáp lại.
“...”
Mộc Phàm đen mặt, nghe mà ngây ngốc, tầng thứ một ngàn tầng, Luyện khí một ngàn tầng, ngươi dám nghĩ tới chuyện này sao, đây là chuyện một người bình thường có thể làm được hả?
Nói giỡn hả, cô gái nhỏ này mở miệng liền nói muốn đột phá Luyện Khí tầng thứ một ngàn, sao không lên trời đi.
“Không đúng.” Mộc Phàm rùng mình, bỗng nhiên tỉnh ngộ lại.
Chắc chắn trên người Tiêu Văn có bí mật gì đó, cô gái nhỏ này rất kỳ lạ.
Lúc này Mộc Phàm mới nghiêm túc đánh giá nàng, không xem không biết, vừa xem liền bị dọa muốn nhảy dựng.
“Hít hà... Luyện khí tầng thứ ba trăm, yêu quái a.”
Mộc Phàm chấn động, Tiêu Văn đạt tới Luyện khí tầng ba trăm rồi, luyện khí trong cơ thể bàng bạc như biển.
Quả thực không thể tưởng tượng được.
“Cô gái nhỏ này cổ quái!”
Mộc Phàm nhanh chóng hỏi hệ thống: “Hệ thống, mau kiểm tra đo lường, có phải trên người nàng cất giấu một lão quỷ hay không, hay là trong cơ thể có hệ thống giống như ngươi?”
“Đinh, đã kiểm tra xong, không phát hiện dấu vết của bất kỳ hệ thống nào, càng không có phát hiện tàn hồn hay thứ linh tinh gì cả.”
Hệ thống kiểm tra rồi đưa ra đáp án này.
Mộc Phàm lại sợ ngây người, không có lão quỷ, không có hệ thống, Tiêu Văn làm sao tăng tới Luyện khí tầng thứ ba trăm.
Trong chín khu không có ai đạt tới mức này đi?
Đương nhiên, ngoại trừ người bật hack như Mộc Phàm, thông thường ai có thể đột phá đến Luyện khí tầng mười chính là người xuất sắc, mười lăm tầng trở lên chính là thiên tài.
Luyện khí, Luyện thể tầng hai mươi trở lên tuyệt đối là thiên tài hiếm có, càng không nói tới cấp độ cao hơn.
Tiêu Văn thế mà đột phá tới Luyện khí tầng ba trăm, quả thực không thể tưởng tượng, Mộc Phàm tin tưởng chính mình không có cảm ứng sai.
Trong cơ thể nàng có một cổ luyện khí bàng bạc, mênh mông, tựa như sông lớn chảy xiết, tản ra dao động khủng bố.
Đây là Mộc Phàm cảm ứng được trong cơ thể Tiêu Văn thật sự ẩn giấu một lượng luyện khí rất khủng bố.
Sao nàng làm được tới mức này?
“Cái kia... Mộc ca, ta cũng muốn Tôi thể đan.”
Mập mạp bên cạnh bị phớt lờ bỗng nhiên cẩn thận mở miệng nói.
“Tôi thể đan có... Hả...” Mộc Phàm vốn dĩ không để ý, vừa quay đầu nhìn, hai mắt tức khắc trừng lớn, nhìn mập mạp như gặp quỷ.
Mấy ngày không gặp thế mà mập mạp đã luyện thể đạt tới một trình độ quá đáng, đã hoàn thành ít nhất năm mươi lần tôi thể.
“Phốc!”
Mộc Phàm mới vừa uống một ngụm rượu, lại phun lần nữa.
Hắn có chút khiếp sợ nhìn mập mạp, lại nhìn Tiêu Văn, cô gái nhỏ này cổ quái thì dễ chấp nhận.
Còn mập mạp thì hắn đã biết rõ từ lâu, vì sao chỉ chớp mắt liền đã tôi thể năm mươi lần rồi, thân thể, lực lượng, hoàn toàn lột xác.
Không thể tin được, không thể tưởng tượng!
“Ta rất tò mò, các ngươi làm như thế nào nha?”
Mộc Phàm hít sâu một hơi, nghiêm túc nhìn hai người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận