Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 501: Uy hiếp không biết rõ

“Không phải!”
Hệ thống trả lời dứt khoát làm Mộc Phàm sửng sốt.
“Không phải một vũ trụ khác xâm lấn sao, không có đạo lý nha.”
Hắn có chút kinh ngạc xen lẫn nghi ngờ, không phải tiểu thuyết đều viết như vậy sao, một vũ trụ gặp phải một vũ trụ khác xâm lấn?
Căn cứ theo thông tin mà hệ thống từng cho hắn biết thì vũ trụ này không phải là duy nhất, có nhiều vũ trụ khác nhau, nhưng tai nạn hiện tại không phải là bị xâm lấn.
“Hệ thống, ngươi nói không phải là xâm lấn vậy là chuyện gì đây?” Mộc Phàm dò hỏi hệ thống.
Chỉ nghe hệ thống nói: “Căn cứ theo kết quả bổn hệ thống suy tính, vũ trụ này không có vũ trụ láng giềng, đường hầm vào đa nguyên vũ trụ không được đả thông cho nên bài trừ khả năng bị xâm lấn.”
“Ngươi lợi hại như vậy?” Mộc Phàm có chút không tin.
Hắn nói thầm nói: “Không phải ngươi không làm được gì ở thời không này sao, hiện tại lại chắc chắn như vậy, chẳng lẽ ngươi biết chân tướng chuyện này?”
Hệ thống nghe hắn hỏi liền im lặng, như chuyển sang trạng thái chờ.
Dù Mộc Phàm gọi như thế nào cũng không đáp lại, hình như bị nói trúng rồi.
Ánh mắt Mộc Phàm lập loè, không để ý tới hệ thống nữa, nó không nói chắc chắn là lại nghĩ biện pháp hố hắn.
“Hệ thống, đừng đào hố cho nhảy nha, hiện tại ta làm Thiên Đế, mỗi ngày phải kiếm căn nguyên, muốn thành thành thật thật tích góp tiền để nạp, ngươi đừng hố ta.”
Mộc Phàm không yên tâm cảnh cáo một tiếng.
Vẫn nên cẩn thận một chút, hệ thống này hố người không nhả xương, không biết mình bị hố mà còn phải cảm kích nó nữa.
“Thiên Đế... Ngài suy xét như thế nào?”
Không thấy Mộc Phàm nói gì, Thiên phượng đứng không yên, mở miệng dò hỏi một câu.
Mộc Phàm tỉnh táo lại, mặt không đổi sắc, liếc mắt nhìn nàng.
“Trẫm đã biết, rõ ràng chuyện này là do các ngươi gây ra.”
Lời này khiến bọn họ vô cùng xấu hổ.
Đây đúng là chuyện do bọn họ gây ra, hiện tại rất nguy cấp, không thể không chạy tới mời vị Thiên Đế này ra tay.
Dù sao hắn đại biểu cho Thiên Đạo, chỉ có hắn mới có thể vận dụng lực lượng Thiên Đạo để tiêu trừ tai hoạ lan ra toàn bộ vũ trụ.
“Muốn trẫm giúp các ngươi, cũng không phải không được, nhưng các ngươi có thể bồi thường thế nào?”
Câu tiếp theo của Mộc Phàm làm Thiên phượng, Tổ long, Tổ kỳ lân ngây ngẩn.
Bồi thường? ??
Cả ba nhìn nhau, vị Thiên Đế này thật sự khiến người ta không hiểu nổi, dĩ nhiên lại muốn bồi thường.
Mộc Phàm nhíu mày, không vui nói: “Như thế nào đây, các ngươi gây chuyện, hiện tại để ta tới dọn dẹp, chẳng lẽ không muốn trả giá một chút?”
“Có thức ăn miễn phí sao?”
Cả ba á khẩu không trả lời được.
Thiên phượng suy nghĩ chút rồi nói: “Chỉ cần Thiên Đế nguyện ý ra tay thì ta đưa một nửa Phượng tộc gia nhập Thiên Đình, phụ tá Thiên Đế giáo hóa chúng sinh.”
Nàng vừa nói xong, sắc mặt Tổ long cùng Tổ kỳ lân tức khắc thay đổi.
Cả hai không nghĩ tới Thiên phượng lại quyết định thế này, một nửa Phượng tộc gia nhập Thiên Đình đã tương đương với cả tộc nguyện ý trung thành với Thiên Đình.
“Chỉ hy vọng Thiên Đế không xem bọn chúng là đồ ăn, Phượng tộc sẽ chuyên chăn nuôi Phượng hoàng không có linh trí cung cấp cho Thiên Đế.”
Thiên phượng bổ sung thêm một câu, không muốn tộc đàn của mình trở thành đồ ăn.
Sẽ chăn nuôi một ít Phượng hoàng vô dụng làm thức ăn cho Thiên Đình.
Đây là một loại nhượng bộ cũng như tỏ thái độ, dù sao bọn họ phạm sai lầm, Thiên Đạo đã cảnh cáo, tình huống rất cấp bách.
Hiện tại phải mời Thiên Đế ra tay để hóa giải một kiếp này, nếu không thì Thiên Đạo sẽ mạt sát bọn họ.
“Long tộc thuận theo Thiên Đình, tám bộ Long tộc gia nhập Thiên Đình, cung cấp long thi nuôi dưỡng Thiên Đình.”
Tổ long cũng đưa ra quyết định, tất nhiên sẽ có tổn thất, muốn tránh khỏi Thiên Đạo xử phạt thì cái giá phải trả lớn một chút.
Bọn họ tuyệt đối không thoát trốn, Thiên Đạo sẽ không tha cho bọn họ, chỉ có thể mời vị này hỗ trợ.
Một vị Thiên Đế có thể đại biểu Thiên Đạo, chấp chưởng quyền hành, không mời hắn thì còn có thể mời ai?
Chỉ có dùng lực lượng của Thiên Đạo mới có thể hóa giải kiếp nạn, giúp cả ba không bị Thiên Đạo thanh trừ.
“Kỳ lân tộc, nguyện gia nhập Thiên Đình, trấn thủ một phương.”
Tổ kỳ lân cũng nhanh chóng đưa ra quyết định, đã không có đường lui, nếu không thì chỉ có thể tự mình gánh vác.
Nếu tự gánh vác thì ba tộc sẽ bị Thiên Đạo vứt bỏ, cả ba sẽ bị Thiên Đạo xử phạt, có khả năng trực tiếp mạt sát.
Đừng tưởng rằng Thiên Đạo dễ bị lừa gạt, Thiên Đạo không xuất hiện liền thôi, xuất hiện thì không kẻ nào dễ chịu.
Nhìn cả ba quyết định dứt khoát, Mộc Phàm tấm tắc bảo lạ, đây là muốn cung cấp nguyên liệu nấu ăn cho Thiên Đình nha, trở thành cửa hàng cung ứng nguyên liệu nấu ăn.
Ngẫm lại cũng không tệ, chỉ tiếc là không phải rồng, kỳ lân, phượng hoàng thật sự, tóm lại là kém hơn nhiều.
Nhưng cũng không thể cứ luôn bắt giết ba tộc được, nuôi dưỡng một ít phượng hoàng, chân long, kỳ lân cũng được.
Như nuôi dưỡng một ít ác long nha, có thể tùy tiện giết, không có việc gì, Thiên Đạo không trách tội, ngược lại còn có công đức.
Mộc Phàm càng nghĩ càng thấy được, thiên hạ cần Thiên Đình tới chấp chưởng, giáo hóa chúng sinh, chúng sinh không có khả năng đều hiền hòa, yên bình.
Điều này làm nổi bật địa vị chính thống của Thiên Đình, đại biểu cho Thiên Đạo, chấp chưởng thưởng phạt chúng sinh, sao lại không làm.
“Được, trẫm, chuẩn.”
Mộc Phàm suy nghĩ một lúc rồi gật đầu đồng ý.
Nhìn thấy Thiên Đế đồng ý, cả ba đồng thời nhẹ nhàng thở ra.
Bọn họ cũng rất cường đại nhưng vì sao đột nhiên chạy tới thỉnh cầu Thiên Đế hỗ trợ, đơn giản chính là vì Thiên Đạo đã cảnh cáo, nếu không nhanh chóng giải quyết vấn đề thì bọn họ thật sự thảm.
Cho nên phải tới cầu Thiên Đế, dù trả giá lớn một chút.
So với trừng phạt từ Thiên Đạo thì như thế này đã quá nhẹ nhàng rồi.
Oanh!
Mộc Phàm vừa đáp ứng xong, Thiên Đạo có cảm ứng, đột nhiên có một luồng căn nguyên rủ xuống, tràn vào cơ thể Mộc Phàm, giống như tán thành cách làm của hắn.
Mộc Phàm sửng sốt, ánh mắt lập loè, một tin tức dung nhập vào tâm thần, tin tức do Thiên Đạo truyền đến.
“A?” Mộc Phàm kinh ngạc, Thiên Đạo lại truyền tin tức cho hắn.
Đây là chuyện chưa từng có, hiển nhiên vấn đề lần này không phải nhỏ, Thiên Đạo đều cảm thấy bị uy hiếp, có chuyện gì đây?
“Hệ thống, sao lại thế này?” Mộc Phàm khó hiểu.
Chỉ nghe hệ thống đáp lại: “Ký chủ xem chẳng phải sẽ biết, cụ thể như thế nào thì cần ký chủ tự thăm dò, bổn hệ thống bất lực.”
“....” Mộc Phàm đen mặt, ngươi bất lực.
Là do ta không nạp cho nên ngươi bất lực, ta mà nạp thì ngươi ra sức nhiều nhất.
“Được rồi, tình huống có biến.”
Mộc Phàm đứng dậy, giọng điệu nghiêm túc nói: “Vừa rồi Thiên Đạo thông báo, trẫm đã cảm giác được, tình huống không ổn.”
“Các ngươi lập tức dẫn đường.”
Giọng điệu nghiêm túc làm Thiên phượng, Tổ long, Tổ kỳ lân đều bị biến sắc.
“Đi!”
Cả ba liếc nhau, đồng thời gật đầu, lập tức dẫn đường, hợp lực xé rách hư không hỗn độn, bước vào trong đó.
Mộc Phàm bước vào theo, chớp mắt biến mất khỏi Lăng Tiêu điện, không ai biết hắn đã rời đi.
Lăng Tiêu điện vẫn bị phong tỏa, tránh để lộ tin tức, nếu Đông Thiên Yêu Đình cùng các thế lực khác biết Thiên Đế không ở Thiên giới thì sẽ có rắc rối.
Vèo vèo!
Bốn bóng dáng nhanh chóng xuyên qua hư không hỗn độn.
Lúc này, Tổ long, Tổ kỳ lân, Thiên phượng đi trước dẫn đường, một đường hướng thẳng tới chỗ sâu trong Hỗn độn thiên hải, tốc độ nhanh tới cực hạn.
Bọn họ rất sốt ruột, nếu không nhanh chóng thì hậu quả khó lường.
Không rõ đã xuyên qua bao nhiêu hỗn độn tinh vân, thiên hải mênh mang không điểm cuối.
Bay ước chừng mười ngày mười đêm, tốc độ cực hạn khiến cả ba có chút khó tiêu, chỉ Mộc Phàm là vẫn nhẹ nhàng thoải mái.
“Tới rồi!”
Giờ phút này, cả ba ngừng lại, trước mắt là một vách ngăn u ám vô tận, vô số luồng khí hỗn độn sôi trào, khuếch trương ra bên ngoài.
Giống như là hàng rào vũ trụ, tận cùng của hỗn độn.
Khí hỗn độn không ngừng lan ra bên ngoài, ám năng lượng mãnh liệt cùng vật chất hỗn độn cuồn cuộn đáng sợ.
Vũ trụ đang trưởng thành, khuếch trương, rìa vũ trụ là nơi vô cùng đáng sợ, bất kỳ thứ gì rơi vào đều sẽ bị cắn nuốt.
Mộc Phàm nghiêm túc nhìn cảnh tượng trước mắt, giống như thấy được cảnh vũ trụ nổ mạnh, trong lòng cực kỳ chấn động.
Vũ trụ vô ngần nhưng cũng có hạn, hàng rào liên tục mở rộng là sự thật, cho nơi đây tràn ngập nguy hiểm.
Không cẩn thận sẽ bị năng lượng tàn dư từ vũ trụ nổ mạnh cắn nuốt, đồng hóa.
“Chỗ các ngươi phong ấn ở phía trước sao?”
Mộc Phàm mở miệng hỏi.
Tổ long gật gật đầu, sắc mặt nghiêm trọng nói: “Ngay phía trước, nhưng phong ấn đã biến mất.”
“Xem ra các ngươi tốn mấy vạn năm ở đây để phá hàng rào vũ trụ nha.”
Ánh mắt Mộc Phàm có vẻ kỳ quái, nhìn chằm chằm khiến cả ba cảm thấy không được tự nhiên.
Không sai, trước đó bọn họ ở chỗ này không làm gì khác ngoài chuyện mở hàng rào vũ trụ, suốt mấy vạn năm.
Ba gia hỏa này thật sự can đảm, dám mở hàng rào vũ trụ, tốn mấy vạn năm mở ra một lỗ hổng lớn.
Đúng là bởi vì lỗ hổng lớn này mới dẫn tới tai họa khủng bố.
Thiên phượng xấu hổ nói: “Thiên Đế, trước bỏ qua những chuyện này, phải nhanh nghĩ cách tu bổ cái lỗ thủng này.”
Mộc Phàm không nói chuyện, đi từng bước hướng tới khu vực năng lượng hỗn loạn cuồng bạo phía trước, nhìn thấy một vách ngăn mờ ảo bị thủng một lỗ.
Không rõ bên ngoài lỗ thủng có thứ gì, có lẽ khoảng không bên ngoài vũ trụ, có lẽ là một vũ trụ khác.
Nhưng mặc kệ có thứ gì cũng phải chữa trị lỗ thủng này bởi vì hắn cảm ứng được uy hiếp khủng bố truyền ra từ lỗ thủng.
“Rốt cuộc hơi thở là thứ gì?”
Vẻ mặt Mộc Phàm dần dần trở nên nghiêm túc.
Hơi thở từ lỗ thủng truyền ra cực kỳ quỷ dị, khủng bố, cả hắn cũng cảm thấy hãi hùng khiếp vía.
Nguy hiểm, cực kỳ nguy hiểm!
Đây là bản năng cảnh báo.
“Hệ thống, có biết bên ngoài lỗ thủng có gì hay không, hơi thở quỷ dị khủng bố kia là thế nào, vì sao ta cứ cảm thấy hãi hùng khiếp vía, như gặp được thiên địch?”
Mộc Phàm kinh ngạc xen lẫn nghi ngờ dò hỏi hệ thống.
Chỉ nghe hệ thống đáp lại: “Ký chủ, vận khí của ngươi rất tốt, bên ngoài lỗ thủng có một loại lực lượng chuyên thanh tẩy Thiên Đạo cùng biến số như ngươi.”
“Ngươi chính là đối tượng bị thanh tẩy.”
Lời hệ thống nói làm Mộc Phàm trợn mắt há hốc mồm, lòng lạnh ngắt, mình phải bị thanh tẩy?
Bạn cần đăng nhập để bình luận