Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 250: Gặp lại Già Lam

Khu mậu dịch tự do, Mộc Phàm một mình đi trên đường phố.
Ở bên cạnh hắn đã không còn Hỏa ma, đã đưa vào không gian tư nhân.
Từ khi luyện hóa không gian tư nhân, hắn có thể mở ra bất kỳ lúc nào, cho nên Hỏa ma bị ném vào bên trong rồi.
Dù sao Hỏa ma đặc thù, dễ dàng khiến người khác chú ý, vừa mới chặn giết một đám cường giả dị vực, Mộc Phàm không muốn khiến cho bất kỳ kẻ nào chú ý.
“Không biết Già Lam ra sao?”
Trên đường đi, Mộc Phàm lầm bầm lầu bầu.
Chung quanh có nhiều sinh vật lui tới, đủ loại kiểu dáng, có dáng vẻ dữ tợn xấu xí, có hình thù kỳ quái, thậm chí Mộc Phàm suýt đụng vào một sinh vật giống như sứa.
“Nhân loại, ngươi không có mắt sao?”
Một sinh vật đầu sứa mắng to.
Hai mắt Mộc Phàm nhíu lại, ánh mắt lạnh lẽo.
Sinh vật như sứa này đột nhiên run run lên, hai con mắt nho nhỏ lộ vẻ hoảng sợ.
“Lăn!” Mộc Phàm hừ nhẹ một tiếng, đối phương tức khắc sợ tới mức đỏ hồng, chạy vèo mất tiêu.
Nhìn hắn dọa sinh vật hình sứa chạy mất, những sinh vật chung quanh vốn dĩ muốn xem vui trò đều tránh xa Mộc Phàm, có chút sợ hãi.
“Là hắn?”
“Mau đi bẩm báo đại nhân.”
“Nhân loại kia xuất hiện.”
Bốn phía có nhiều bóng dáng quỷ dị lặng yên ẩn nấp, bọn chúng thấy Mộc Phàm xuất hiện, lập tức liền truyền tin tức ra ngoài.
Mộc Phàm suy tư gì đó, nhìn những bóng dáng lén lút kia, trong lòng có một ít suy đoán.
“Là Ha tộc, hay là tên buôn nô lệ kia?”
Trong lòng hắn có nhiều suy đoán, nhưng mặc kệ là ai, chỉ cần uy hiếp đến hắn, là địch nhân, vậy thì giết sạch sẽ.
Cho nên Mộc Phàm hồn nhiên không thèm để ý mấy kẻ theo dõi này, nghênh ngang đi trên đường, hoàn toàn không quan tâm ánh mắt khác thường của những sinh vật kia.
Mộc Phàm đi thẳng một đường, yên lặng cảm ứng hơi thở của Già Lam, theo liên hệ của ấn ký linh hồn đi hướng tới một khu vực phồn hoa.
Rất mau, Mộc Phàm đi tới trước một tòa nhà lớn.
“Cửa hàng Già Lam sao?"
Hắn nhìn cửa hàng thật lớn trước mắt, trong lòng có chút kinh ngạc.
Căn cứ theo hơi thở, Già Lam đang ở trong cửa hàng trước mắt này.
Hơn nữa nhìn đến tên này, Mộc Phàm liền mơ hồ suy đoán được điều gì, cửa hàng này chẳng lẽ do Già Lam mở sao?
Nhưng mới mấy ngày không thấy, Già Lam liền sáng lập một cửa hàng khổng lồ như vậy, thật sự khiến Mộc Phàm có chút kinh ngạc.
Hắn không suy nghĩ nhiều, trực tiếp đi vào cửa hàng trước mắt.
“Hoan nghênh quý khách đến cửa hàng Già Lam.”
Mới vừa tiến vào liền thấy hai thị nữ nhỏ xinh khả ái khom người nghênh đón.
Mộc Phàm nhìn hai người, ánh mắt chú ý tới trên đầu mỗi nàng đều có một đôi tai thỏ.
“Thỏ nữ?” Mộc Phàm nói thầm trong lòng một câu.
Hắn bình tĩnh hỏi: “Cửa hàng các ngươi có nghiệp vụ gì?”
“Thưa quý khách, cửa hàng Già Lam chúng ta làm bất kỳ nghiệp vụ nào liên quan đến buôn bán, ngài cần xử lý nghiệp vụ gì?”
Một nàng thỏ nữ lễ phép dò hỏi một câu.
Mộc Phàm không có vội trả lời mà là nhìn lướt qua đại sảnh, có không ít sinh linh dị vực đang dò hỏi, trao đổi các loại nghiệp vụ.
Hắn không nghĩ tới trong mấy ngày ngắn ngủi mà Già Lam đã thành lập một cửa hàng to thế này, nhìn sơ cũng không tệ lắm.
Nhưng sáng lập một cửa hàng mới, các cửa hàng khác nhất định sẽ ra tay chèn ép, thậm chí trực tiếp hủy diệt, dù sao không ai muốn có thêm một đối thủ cạnh tranh.
“Nơi này là ai phụ trách?”
Mộc Phàm không chút để ý hỏi một câu.
Thỏ nữ kia ngẩn người, nói: “Xin lỗi khách nhân, không có chủ nhân cho phép, chúng ta không thể tiết lộ bất kỳ thông tin gì về chủ nhân, xin ngài tha thứ.”
“Vậy các ngươi biết hội trưởng cửa hàng là ai sao?” Mộc Phàm nhíu mày, cả người phụ trách cửa hàng cũng không thể tiết lộ sao? Có lẽ Già Lam muốn tránh bại lộ thân phận của mình, hay là như thế nào thì hắn cũng không biết.
“Vị khách nhân này, xin ngài đừng làm khó dễ nàng.”
Thời điểm thỏ nữ không biết nên trả lởi như thế nào thì từ xa có một bóng người thướt tha đi tới.
Mộc Phàm giương mắt nhìn, thế mà một miêu nữ mặc đồ da đen, dáng người nóng bỏng, thực sự làm hắn hơi bất ngờ.
Miêu nữ này có một cái đuôi mèo, hai tai mèo run lên, đôi mắt sáng ngời, mang theo tia sáng kỳ dị, làm người ta vừa thấy liền nhịn không được mà đắm chìm trong đó.
Nàng tới gần liền tự giới thiệu: “Ta là chủ sự cửa hàng, ngài cần gì thì có thể hỏi ta.”
Mộc Phàm âm thầm gật đầu, miêu nữ này không đơn giản, cặp mắt kia có năng lực đặc thù, hơn nữa trong cơ thể nàng có một lực lượng cường đại.
Căn cứ theo phỏng đoán của Mộc Phàm, ít nhất là một cường giả Siêu phàm, không thể không kinh ngạc vì thủ đoạn của Già Lam, nhanh như vậy liền có thủ hạ cấp Siêu phàm.
“Ta tìm Già Lam.”
Mộc Phàm nhìn miêu nữ đang cảnh giác trước mắt, nói thẳng muốn tìm Già Lam.
Vừa nói lời này, sắc mặt miêu nữ, thỏ nữ đều thay đổi, càng cảnh giác hơn, có chút đề phòng Mộc Phàm.
Đang lúc các nàng nghĩ nên ứng phó Mộc Phàm như thế nào thì đột nhiên có một giọng nói truyền vào trong tai các nàng.
“Dẫn hắn đi lên.”
Giọng nói này đúng là Già Lam.
Nghe tiếng nhắc nhở, miêu nữ sửng sốt, có chút ngạc nhiên cùng khó hiểu.
Vì sao chủ gia muốn dẫn thiếu niên nhân loại này đi lên, chẳng lẽ nhận biết nhau?
Mặc kệ như thế nào, miêu nữ vẫn phục tùng, nở nụ cười động lòng người.
“Khách quý, mời đi theo ta.”
Nói xong, miêu nữ liền đi phía trước dẫn đường.
Mộc Phàm gật gật đầu đi theo,, dọc theo đường đi cũng không nói chuyện, yên lặng suy tư gì đó.
Động tĩnh bên này tự nhiên khiến cho một ít sinh linh đang xử lý nghiệp vụ trong đại sảnh chú ý, kinh ngạc nhìn Mộc Phàm.
“Thiếu niên nhân loại này là ai?”
Có một sinh vật miệng hà mã tùy tiện hỏi.
Bên cạnh có sinh vật miệng đầy râu sau khi thấy Mộc Phàm thì lộ vẻ hoảng sợ.
“Là hắn?”
Toàn bộ sinh vật kinh hãi nói: “Thiếu niên nhân loại hung tàn kia lại tới nữa.”
“Hắn là ai?”
Không ít sinh vật chung quanh lập tức tò mò lại gần, sôi nổi dò hỏi.
Chỉ thấy sinh vật râu dài nuốt nuốt nước miếng nói: “Các ngươi không biết sao, mấy ngày trước có thiếu niên nhân loại giết chết vương tử Ha tộc, ở ngay trong khu này.”
“Lại còn giằng co với Hắc bào quản sự của khu mậu dịch, cuối cùng ngay cả vị đại nhân kia cũng không có truy cứu.”
Nghe xong lời này, một đám sinh vật chung quanh khiếp sợ không thôi, lúc này mới biết thì ra người tạo nên sự kiện ồn ào huyên náo lúc trước chính là Mộc Phàm.
“Ta nghe nói, vị ở nhà ăn Tinh linh có quan hệ thân thiết với thiếu niên nhân loại này.”
“Đúng vậy, nghe đồn chủ nhân nhà ăn Tinh linh kết giao bằng hữu với thiếu niên nhân loại này, còn tặng lễ vật.”
“Nghe nói chủ nhân cửa hàng Cửu vực đã lên tiếng, muốn bắt nhân loại này.”
Có người lặng lẽ nói.
“Ta cũng nghe nói, lại còn treo tiền thưởng.”
“Không tồi, ai bắt được nhân loại này có thể đạt được một trăm vạn tinh thể năng lượng.
Vừa nghe lời này, các sinh vật trong đại sảnh lập tức sôi trào, ồ lên.
Chúng nó nhìn bóng dáng Mộc Phàm đi lên lầu, ánh mắt nóng rực, tham lam, trăm vạn tinh thể năng lượng không phải là một con số nhỏ.
Nhưng không có một tên nào dám vọng động, bởi vì sự hung hãn trước đó của Mộc Phàm còn rõ ràng trước mắt, chúng nó tự nhiên không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Nhưng mình không dám hành động thì có thể báo tin cho những kẻ muốn tìm nhân loại này.
“Đi, đưa tin tức tới cửa hàng Cửu vực.”
Báo tin cũng có khen thưởng, cho nên không ít sinh vật nhanh chóng quyết định xoay người liền rời khỏi nơi này, đi cửa hàng Cửu vực.
Một màn này tự nhiên cũng rơi vào trong mắt Mộc Phàm, nhưng hắn không thèm để ý.
“Cửa hàng Cửu vực muốn bắt ta?” Mộc Phàm hơi thắc mắc.
Cửa hàng Cửu vực chính là cửa hàng trước đó mà hắn muốn đổi một ít tinh thể năng lượng nhưng lại không cho phép nhân loại tiến vào.
Không nghĩ tới mình không tìm kiếm người ta gây phiền toái, cửa hàng Cửu vực này liền chủ động tới tìm hắn, trong lòng nhịn không được cười lạnh.
“Đến đây đi, đang nghĩ xem nên giải quyết các ngươi như thế nào thì các ngươi lại tự đưa tới cửa tới.”
Mộc Phàm cười lạnh, đã quyết định san bằng cửa hàng Cửu vực, đúng lúc tiêu diệt, cướp đoạt tài phú luôn.
“Khách quý, tới rồi.”
Đang nghĩ ngợi thì miêu nữ cúi người hành lễ, dừng trước một cánh cửa trên lầu năm.
“Miêu miêu, ngươi lui xuống đi.”
Trong phòng truyền đến một giọng nói trong trẻo mang theo chút lười biếng.
“Tuân mệnh, bà chủ.”
Miêu nữ hơi cúi người hành lễ, nói xong liền xoay người rời đi.
Chỉ để lại mình Mộc Phàm đẩy cửa đi vào.
“Chủ nhân, cuối cùng ngài cũng tới rồi, tới trễ nữa là không thấy được ta rồi.”
Mới vừa tiến đến, liền thấy Già Lam mặc một bộ váy dài màu lam hưng phấn chào đón.
Bạn cần đăng nhập để bình luận