Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 173: Đan lô luyện khí?

Một nữ sinh dáng cao gầy, xinh đẹp chậm rãi đi tới.
“Là Mặc Huỳnh, lớp trưởng ban tinh anh số năm.”
“Nữ thần thứ ba của Thanh Bắc tới.”
“Oa, lại thấy được nữ thần của ta.”
Nàng xuất hiện, lập tức khiến cho nhiều nam sinh chung quanh hò hét, mắt ai cũng tỏa ánh sáng, nhìn nàng không chớp mắt.
Nặc Á nhìn người tới, nhíu mày, hiển nhiên hai người có chút không hợp, nhưng chỉ là một loại cạnh tranh mà thôi.
“Mặc Huỳnh, ngươi đã làm xong nhiệm vụ?” Nặc Á chào hỏi.
Mặc Huỳnh đi tới, tất cả đồng học sôi nổi tránh đường, các nam sinh kích động đỏ cả mặt, Mộc Phàm xem mà có chút dở khóc dở cười.
Làm lố như vậy sao, chỉ là một nữ sinh xinh đẹp chút mà thôi, có cần cuồng nhiệt như thấy minh tinh thần tượng thế này không?
“Vừa mới trở về.” Mặc Huỳnh tới gần, nhẹ nhàng gật đầu.
Nàng chuyển ánh mắt đánh giá Mộc Phàm, giọng trong trẻo nói: “Ngươi vừa mới nói hắn là Luyện khí sư thiên tài?”
Nàng vừa nói, hiện trường lại yên tĩnh.
Tất cả mọi người mang vẻ mặt xem trò hay, ánh mắt nhìn Mộc Phàm có chút vui vẻ.
Ở học viện Thanh Bắc, ai cũng biết rõ Mặc Huỳnh rất có địa vị, nàng chính là cháu gái ruột của phó hiệu trưởng.
Thanh Bắc có ba vị phó hiệu trưởng, một vị luyện đan tông sư, một vị luyện khí tông sư, một vị trận pháp tông sư.
Mà gia gia của Mặc Huỳnh là một trong ba vị phó hiệu trưởng, một tên luyện khí tông sư duy nhất ở Thanh Bắc, nghe nói đã sắp đột phá cấp tông sư, thành tựu luyện khí đại tông sư.
Đây là đỉnh cao luyện khí, trong chín khu không có người nào đột phá khỏi tầng thứ này, trước mắt còn chưa có bất kỳ tên luyện khí đại tông sư nào.
“Có trò hay để xem rồi.” Có nam sinh cười lạnh.
Bên cạnh có người khinh thường nói: “Mặc Huỳnh chính là thiên tài nổi tiếng ở Thanh Bắc, không chỉ có tu vi cường đại, hơn nữa còn có thiên phú luyện khí, tuổi còn trẻ nhưng đã đạt được chứng nhận Luyện khí sư cao cấp.”
“Ở trước mặt nàng, tiểu tử này muốn trang bức sao, chắc chắn ngã hố.”
Bốn phía có không ít người sôi nổi nghị luận, khinh bỉ Mộc Phàm.
Bởi vì nhìn thế nào thì Mộc Phàm cũng là một tân sinh, dù tiến vào ban tinh anh cũng không có khả năng vượt qua Mặc Huỳnh.
Cho nên hiện trường gần như không có người nào tin tưởng hắn, chỉ có bốn người Nặc Á, Thanh Trĩ, Lý Diệu Diệu, Tiết Tiểu Lỵ tin tưởng Mộc Phàm.
Nhưng trong lòng bọn họ cũng khó tránh khỏi lo lắng, dù sao Mặc Huỳnh chính là một thiên tài luyện khí, là Luyện khí sư cao cấp, Mộc Phàm thật sự có đủ năng lực sao?
“Không sai, hắn đúng là Luyện khí sư thiên tài.”
Nặc Á thoải mái hào phóng thừa nhận, còn khẳng định chắc nịch: “Ta cũng không có nói láo, ngươi có thể không tin nhưng không nên bác bỏ.”
“Đây là trí thông minh nhân tạo của ta, ngươi nhìn thử xem có gì khác biệt?”
Nặc Á tự tin ném trí thông minh nhân tạo của mình cho nàng.
Mặc Huỳnh tiếp nhận, nhìn kỹ, ánh mắt tức khắc phát sáng, kinh ngạc, cuối cùng trở nên chú trọng.
Biểu tình của nàng trở nên nghiêm túc, làm đồng học bốn phía im lặng.
Ước chừng hai phút sau, Mặc Huỳnh mới chậm rãi ngẩng đầu, khiếp sợ nhìn Mộc Phàm, giống như nhìn thấy thứ gì đó không thể tưởng tượng.
“Đây là do ngươi cải tạo?” Mặc Huỳnh hỏi lại.
Mộc Phàm bình tĩnh gật đầu nói: “Không sai, là ta cải tạo, nhiệm vụ lúc trước chúng nó không chịu nổi hoàn cảnh ác liệt rồi chết máy, cho nên Nặc Á nhờ ta hỗ trợ cải tạo một chút.”
“Hiện tại, nó có thể phòng cháy, không thấm nước, chịu được lực phá hoại cấp Siêu phàm.”
Mộc Phàm tràn đầy tự tin nói ra.
Mặc Huỳnh nghe xong hơi hơi nhíu mày, tay dùng một chút lực, trong cơ thể trào ra một luồng luyện khí, thế mà kích phát một quầng sáng trên bề mặt của nó.
Mặc kệ dùng sức như thế nào, nàng cũng không thể phá hư, trong lòng Nặc Á vốn hơi thấp thỏm cũng yên tâm hơn.
Nàng nhoẻn miệng cười, nói: “Mặc Huỳnh, ngươi tin rồi sao?”
Mặc Huỳnh không nói chuyện mà ngẩng đầu nhìn Mộc Phàm, ánh mắt tràn đầy tò mò, rất khó tin.
“Ngươi có thể cải tạo trí thông minh nhân tạo một cách hoàn mỹ như thế, thật không thể tưởng tượng.”
Người ngoài nghề xem náo nhiệt, trong nghề xem môn đạo, Mặc Huỳnh là một Luyện khí sư cao cấp, tất nhiên liếc mắt một liền nhìn ra sự bất phàm trong đó.
Nàng biết mình không làm được cho nên mới cảm thấy giật mình.
Đừng nói là nàng không làm được, ngya cả gia gia nàng, vị luyện khí tông sư kia cũng không làm được.
Bởi vì những trí thông minh nhân tạo này do gia gia nàng thiết kế chế tạo, đã là tác phẩm đỉnh cao rồi, căn bản không có biện pháp tiếp tục thay đổi.
Nhưng hiện tại Mộc Phàm lại làm được, nàng có thể không kinh ngạc sao, chẳng lẽ trình độ luyện khí của người này đã vượt qua gia gia nàng?
Tuyệt đối không có khả năng!
Mặc Huỳnh không tin, mở miệng nói: “Cải tạo thứ này cần bao nhiêu tiền?”
Nàng nói một câu, làm mọi người giật mình.
Mộc Phàm cũng bất ngờ, vốn tưởng rằng nàng không tin, còn sẽ gây phiền toái.
Nhưng không nghĩ tới nàng lại mở miệng hỏi giá cả, đây là chuyện tốt a, có tiền tới cửa.
“Phí cải tạo hai ngàn vạn, chắc giá.” Mộc Phàm lập tức mở miệng báo giá.
Cũng không tăng giá, giá giống như cải tạo cho đám Nặc Á.
“Cái gì?”
“Hai ngàn vạn?”
Bốn phía ồ lên, rất nhiều đồng học đều bị mức giá này làm kinh ngạc.
Bọn họ mang vẻ mặt khó tin nhìn Mộc Phàm, khinh thường, thậm chí có chút buồn cười.
Ngươi thèm tiền tới điên rồi a, cải tạo một tí liền muốn hai ngàn vạn, sao không ăn cướp đi?
Mộc Phàm không để ý đến mấy người chung quanh, ánh mắt bình tĩnh nhìn Mặc Huỳnh, nàng mới là Thánh A La, một nhà giàu.
Mặc Huỳnh bình tĩnh, nhìn Mộc Phàm một hồi mới gật gật đầu: “Tốt, ta chuyển cho ngươi hai ngàn vạn, giúp ta cải tạo trí thông minh nhân tạo.”
“Nhưng ta có một yêu cầu.” Nàng có thêm yêu cầu.
Mộc Phàm sửng sốt, vui vẻ gật đầu: “Yêu cầu gì ngươi cứ nói, chỉ cần có thể làm được ta nhất định không chối từ.”
“Yêu cầu của ta rất đơn giản, ngươi cải tạo tại chỗ, ta muốn xem xem ngươi có thể thật sự cải tạo hay không, có phải là một Luyện khí sư hay không.” Nàng kiên định nói ra yêu cầu của mình.
Muốn chính mắt nhìn thấy Mộc Phàm cải tạo, yêu cầu này làm Mộc Phàm ngoài ý muốn, nhưng cũng không để ý.
Xem lại như thế nào, ta chính là Luyện khí đại sư, một Luyện khí sư cao cấp như ngươi có thể xem hiểu mới là lạ, hơn nữa chuyện này căn bản là do hệ thống làm, không liên quan nhiều tới hắn.
“Được, ta đồng ý.”
Mộc Phàm vui vẻ đáp ứng, nhân cơ hội này tạo danh tiếng a, không có gì thuyết phục hơn chính mắt chứng kiến.
“Cho ngươi.” Mặc Huỳnh nói xong, ném trí thông minh nhân tạo tới, sau đó hỏi tài khoản của Mộc Phàm để chuyển khoản.
“Thẻ vàng ngân hàng tu chân nhận hai ngàn vạn.”
Rất nhanh, đã có tin nhắn nhắc nhở.
Lòng Mộc Phàm nở hoa, là thời điểm phô bày kỹ thuật cao siêu của ta.
“Ký chủ quên sao, đó là kỹ thuật của bổn hệ thống.”
Ai ngờ trong đầu truyền đến một tiếng kháng nghị.
Mộc Phàm cười hắc hắc: “Gì đó, ngươi còn không phải là ta sao, đều giống nhau cả.”
“...”
Hệ thống nghe mà hết chỗ nói, chưa bao giờ gặp qua ký chủ mặt dày vô sỉ như thế này.
“Mộc Phàm, có thể được chứ?” Nặc Á có chút lo lắng.
Mộc Phàm tự tin cười, nhẹ giọng an ủi: “Yên tâm, có ta ra ngựa, không có chuyện không xong, ngươi xem là được.”
Nặc Á đỏ mặt, vừa rồi Mộc Phàm nói nhỏ bên tai nàng, có vô số đôi mắt nhìn thấy, một đám nam sinh như sắp phun lửa.
Phanh!
Đang nghĩ ngợi, đột nhiên phía trước truyền đến một tiếng vang, mọi người đồng loạt nhìn tới, bao gồm đám Nặc Á, Thanh Trĩ, Mặc Huỳnh, bọn họ đều ngây ngẩn.
Mộc Phàm ném ra một cái lò.
“Hắn đang làm gì đây?”
“Hình như là đan lô?”
“Không phải luyện khí sao, vì sao lấy đan lô ra?”
“Chẳng lẽ muốn luyện đan?”
Trong lúc nhất thời, các đồng học chung quanh tụm lại, một đám ngạc nhiên nhìn Mộc Phàm.
Mọi người tập trung tinh thần, yên tĩnh quan sát, muốn nhìn xem kế tiếp Mộc Phàm sẽ làm như thế nào.
“Đan lô sao?”
Mặc Huỳnh nhíu mày, nhìn ra đan lô này không phải vật tầm thường.
Nhưng trong lòng rất kinh ngạc, thậm chí không biết phải nói gì, dùng lò luyện đan để luyện khí thì quá mức khác người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận