Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 383: Đại ma đáng thương

Oanh!
Ma khí cuồn cuộn, phá tan phong tỏa.
Trong phút chốc, tất cả xiềng xích đã đứt đoạn, ma khí vô tận quét ngang qua, mấy người bị xốc bay ra ngoài, nện thật mạnh xuống nền.
“Phốc...”
Mấy người rơi xuống đất, hộc máu, hoảng sợ nhìn về phía tế đàn, ma khí cuồn cuộn phủ kín, hoàn toàn không nhìn thấy cảnh tượng bên trên.
Mộc Phàm bị ma khí che mất, chỉ có ma khí mênh mông quay cuồng cùng một cổ uy áp đáng sợ tràn ra.
“Mộc ca...” Mập mạp hoảng sợ kêu to, miệng phun máu tươi, giãy giụa muốn bò dậy, đáng tiếc bị ma uy ép chặt vào mặt đất, xương cốt kêu răng rắc.
“Không nên giãy giụa.”
Diệp Thiên cách không xa thấy thế này nên quát to một tiếng, vội vàng nói: “Càng phản kháng, áp bách càng mạnh, đại ma thượng cổ quá mạnh.”
“Phốc!”
Diệp Hồng Trần, Tiêu Văn lại hộc máu, sắc mặt trắng bệch.
“Thảm rồi, đại ma xuất thế.”
Tiêu Văn ngơ ngác, lẩm bẩm nói: “Kịch bản không đúng a, kiếp trước không phải như thế này, không phải cần ba tên thần linh huyết tế mới có thể xuất thế sao?”
“Mộc Phàm, tại sao lại như vậy.”
Diệp Hồng Trần không cam lòng, bi phẫn nhìn nơi Mộc Phàm bị ma khí bao phủ trên tế đàn, không thấy bóng dáng, chỉ có ma khí sôi trào.
Oanh!
Chỉ nghe một tiếng nổ vang, toàn bộ bí cảnh đều run rẩy, tế đàn nứt toạc, bề mặt hiện đầy ký tự thượng cổ.
Từng sợi xiềng xích căng chặt rồi vỡ vụn.
Ngay sau đó, ma khí đã hoàn toàn phá tan phong ấn, chấn động tám phương, cả tòa tế đàn chia năm xẻ bảy, dẫn động vô số trận văn thượng cổ.
“Ngao!”
“Rống...”
Lúc này, bốn hư ảnh khổng lồ chậm rãi hiện lên, ngửa mặt rít gào, tản ra hung thần chi khí đáng sợ.
Đó là tứ đại hung thú thượng cổ, chúng nó đang giãy giụa, trong mắt mang tràn ngập sự sợ hãi, ra sức tránh thoát trói buộc của trận pháp phong ấn.
Tứ đại hung thú thượng cổ sợ hãi đại ma, trong khoảnh khắc phong ấn bị phá đã thoát khỏi trói buộc.
Vèo vèo vèo, tàn hồn tứ đại hung thú thượng cổ hóa thành từng tia sáng phá không bay đi, chớp mắt biến mất.
Tàn hồn thôi không chống chọi với đại ma, ngược lại thừa dịp đại ma phá tan phong ấn bỏ chạy mất dạng.
Mấy người ở đây đều thấy được cảnh này.
Tiêu Văn khiếp sợ nhất, cả kinh kêu lên: “Này này, các ngươi đừng chạy nha, không phải nên đồng quy vu tận cùng đại ma sao?”
Nàng kinh hãi nhìn tứ đại hung thú thượng cổ thượng cổ đào tẩu, hoàn toàn ngoài dự kiến, không giống trong ký ức kiếp trước của mình.
Đời trước thì không lâu sau khi bí cảnh này mới xuất thế, đưa tới rất nhiều sinh cường đại, cấp Truyền kỳ, sử thi, Bán thần, thậm chí thần linh đều tranh đoạt bí cảnh này.
Cuối cùng vung tay đánh nhau, rất nhiều cường giả mất mạng, cuối cùng mới kích hoạt tế đàn, hoàn thành huyết tế khiến phong ấn tan vỡ, đại ma xuất thế.
Nhưng hiện tại hoàn toàn không giống như thế, Tiêu Văn có cảm giác mờ mịt, khủng hoảng, tay chân luống cuống, hoàn toàn mất phương hướng rồi.
“Ha ha ha...”
“Rốt cuộc bổn tọa cũng lấy lại tự do.”
Đột nhiên, trong ma khí cuồn cuộn ma khí truyền đến một loạt tiếng cười khủng bố, cùng với một tiếng nổ vang, liền thấy một cái tiên đỉnh bay lên.
Ma khí không ngừng trào ra từ tiên đỉnh, nắp đỉnh kêu loảng xoảng, đại ma không ngừng công kích tiên đỉnh.
Bản thân tiên đỉnh chính là một kiện bảo vật thượng cổ cường đại, có năng lực phong ấn đại ma, hiện tại lại bị nó dần phá hỏng.
Ong ong ong...
Tiên đỉnh chấn động, nắp đỉnh đột nhiên bị đánh bay lên, ma khí trào ra càng nhiều hơn, ầm ầm ầm khuếch tán toàn bộ bí cảnh.
Giờ phút này, tất cả mọi người đều bị ma khí bao phủ, trong lòng trào dâng cảm xúc tuyệt vọng, không cách nào phản kháng, không thể chống lại.
Đối mặt với đại ma thượng cổ đáng sợ thế này, những người ở đây thật sự như con kiến yếu ớt, chỉ có thể chậm rãi chờ chết.
“Nha, mới ra mà đã có mấy nhân tộc làm điểm tâm rồi, không tệ.”
Từ trong ma khí có một giọng nói khủng bố truyền đến, mọi người ngẩng đầu nhìn thì chỉ thấy trong ma khí có bóng đen ẩn hiện.
Nó được ma khí vô tận bao vây, hai cái sừng rung động khiến không gian nứt ra, bí cảnh đều chấn động, sắp hỏng mất rồi.
“Đến đây đi, trở thành điểm tâm của bổn toạ.”
Đại ma điên cuồng cười to, mở miệng rộng hút một hơi, hấp lực đáng sợ xuất hiện.
Lúc này, thân thể bốn người Diệp Hồng Trần, Tiêu Văn, mập mạp, Diệp Thiên không chịu khống chế bay lên, vô số thứ trong bí cảnh đều bị hút tới đây.
Đại ma nuốt trời, muốn nuốt hết toàn bộ, hung uy cực thịnh, trông rợn cả người.
“Hệ thống, ngươi đang làm cái quỷ gì?”
Lúc này, Mộc Phàm đứng trên không trung, hắn ở gần đại ma nhất, cảm nhận uy thế của đại ma thượng cổ rõ ràng nhất, lòng lạnh ngắt.
Sao hệ thống còn chưa ra tay, rốt cuộc là chuyện gì?
“Tạm thời ký chủ đừng nóng nảy, thực lực đại ma thượng cổ này ngập trời, căn nguyên cường đại, cần chút thời gian để luyện hóa.”
Câu trả lời của hệ thống làm Mộc Phàm suýt bùng nổ.
“Hỗn đản a, ngươi muốn hố chết ta sao?”
Mộc Phàm giận dữ rít gào: “Không phải ngươi nên giam nó lại rồi mới luyện hóa sao?”
“Đinh, hoàn thành luyện hoá!”
Đúng lúc này, trong đầu truyền đến tiếng hệ thống.
Trong khoảnh khắc, ma khí cuồn cuộn dừng lại, đột nhiên cuốn trôi, bị một lực lượng vô hình luyện hóa, hoàn toàn tan mất.
Không còn ma khí, mọi người lần lượt rơi xuống, ngã chổng vó.
Nhưng mấy người cũng không để ý, ngược lại giãy giụa bò dậy, kinh ngạc xen lẫn nghi ngờ nhìn về tế đàn, có hai bóng dáng đang lơ lửng giữa không trung.
Một bên đúng là Mộc Phàm, cũng không bị thương gì cả.
Bóng đen đối diện đúng là đại ma thượng cổ, ma uy vô địch đột nhiên biến mất.
Thậm chí tu vi cường đại cũng không thấy đâu.
Giờ phút này, đại ma có vẻ kinh ngạc, tu vi mất hết, căn nguyên đang nhanh chóng trôi đi, bị một lực lượng vô hình cướp lấy.
“Sao lại thế này?”
Đại ma ngơ ngác, trong lòng có chút khủng hoảng.
Tu vi cường đại vô địch tự dưng không còn, chẳng lẽ là do bị phong ấn vô số năm tháng nên tu vi đã sớm mất đi.
Nhưng nó lập tức phủ nhận chuyện này, thân là một đại ma khủng bố từ thượng cổ, bất tử bất diệt, tiên cũng không diệt được nó, sao có thể chứ?
“Tu vi của bổn tọa đâu rồi?” Đại ma kinh ngạc xen lẫn tức giận rít gào.
Nó hoảng sợ hét to: “Căn nguyên, căn nguyên của bổn toạ đang trôi đi, vì sao lại trôi đi, là ai?”
“Là ai đang đánh cắp căn nguyên của bổn toạ?”
Đại ma luống cuống, phát ra từng tiếng gầm gừ, mang theo chút hoảng hốt, bởi vì nó nhận ra mình không thể nhúc nhích.
Ma khu cường đại thế mà cứng đơ trong không trung, bị một quy tắc vô hình khóa chặt, hoàn toàn không có biện pháp tránh thoát, thậm chí còn không hiểu chuyện gì đang diễn ra.
Nó hoảng sợ, cảm nhận được uy hiếp nồng đậm, bị phong ấn vô số năm tháng, đây là lần đầu tiên nó ngửi được hơi thở tử vong.
Đại ma được xưng là bất tử bất diệt nhưng ở trước mặt hệ thống lại không chịu nổi một kích, hoàn toàn bị giam cầm, luyện hóa một thân tu vi.
Hơn nữa căn nguyên bàng bạc của đại ma đang nhanh chóng trôi đi, hơi thở càng ngày càng yếu, khiến đám Tiêu Văn xem mà hoa mắt choáng váng.
“Đã xảy ra chuyện gì?”
Mấy người Diệp Hồng Trần, Tiêu Văn liếc nhau.
Bọn họ đồng thời nhìn về phía Mộc Phàm, đại ma đột nhiên gặp phải biến cố, có phải liên quan tới hắn hay không?
Quả nhiên, đại ma cũng đã nhận ra sự dị thường của Mộc Phàm, hai con mắt màu đỏ tươi nhìn chằm chằm Mộc Phàm.
“Là ngươi?” Đại ma kinh hoảng hét to một tiếng.
Rốt cuộc nó cũng xác định được đầu nguồn chính là thiếu niên nhân loại trước mắt, bởi vì nó cảm nhận được lực lượng thần bí kia tới từ người này.
“Hô, rốt cuộc cũng thu phục được.” Mộc Phàm nhẹ nhàng thở ra, âm thầm đổ mồ hôi.
Còn may là hệ thống không lật xe, nếu không thì mình cũng xong luôn rồi.
Tuy rằng hệ thống hay đào hố nhưng chung quy vẫn ra sức, đại ma thượng cổ khủng bố như thế lại không hề có sức phản kháng.
Đại ma đáng sợ, vô địch bị hệ thống giam cầm, luyện hóa hết tất cả tu vi.
Còn tinh luyện luôn căn nguyên của đại ma, hoàn toàn không có một chút năng lực phản kháng.
“A...” Đại ma kêu thảm thiết, giãy giụa muốn thoát khỏi.
Nhưng nó lại phát hiện căn nguyên của mìmh đã trôi mất chín phần, một phần còn lại cũng sắp bị rút cạn.
“Không, ngươi là ai?” Đại ma sợ hãi tột cùng, điên cuồng gào thét.
Nó tức giận mở to mắt, hung tợn nhìn chằm chằm Mộc Phàm, rít gào: “Ngươi rốt cuộc là ai, vì sao có thể cướp mất tu vi của bản tôn?
“Không có khả năng, tuyệt đối không khả năng.”
Đại ma điên rồi, nó điên cuồng rít gào: “Dù là Thiên đế trên Thiên Đình thượng cổ cũng không có biện pháp làm gì bổn tọa, ngươi rốt cuộc là ai?”
Đại ma thượng cổ đáng thương, đã từng tung hoành thượng cổ, vô địch thiên hạ, ngay cả Thiên Đình chi chủ là Thiên đế cũng không cách tiêu diệt nó.
Nhưng hiện tại mới vừa thoát khốn liền gặp phải thiếu niên nhân loại này, hoàn toàn không nói đạo lý, không có bất kỳ dấu hiệu nào liền luyện hoá tu vi của nó.
Đại ma nghẹn khuất, liên tục gào rống, không cam lòng cùng oán hận, thân thể không ngừng tiêu tán từng chút.
“A... Bổn tọa tung hoành vô địch hàng tỉ năm, thật không cam lòng a...”
Cùng với một tiếng rít gào bi phẫn, thân thể đại ma tan rã, bị hệ thống luyện hoá sạch.
Đây là luyện hóa thật sự, luyện hoá tất cả tu vi, căn nguyên, linh hồn, không chừa lại thứ gì.
Giờ phút này, Mộc Phàm mới hiểu được, hai mươi ngàn tỷ đối với đại ma vô địch, tung hoành thượng cổ mà nói thật sự không đáng nhắc tới.
Tiêu tiền mà có thể luyện hoá đối phương, quả thực chính là một kỳ tích.
Đinh!
“Luyện hóa thành công, mời ký chủ chuẩn bị hấp thu tu vi cùng căn nguyên của đại ma thượng cổ.”
Trong đầu truyền đến tiếng hệ thống nhắc nhở, làm Mộc Phàm cảm thấy hoảng hốt, đây là tiết tấu một bước lên trời sao?
“Hệ thống, căn nguyên cùng tu vi của đại ma khổng lồ như thế, ta có thể hấp thu hoàn toàn sao?”
Mộc Phàm đè nén sự hưng phấn, có chút nghi ngờ hỏi một câu.
Chỉ nghe hệ thống đáp lại: “Có thể, trong quá trình luyện hóa, bởi vì tu vi đại ma quá mức bề bộn nên đã bị bổn hệ thống tinh luyện đến mức vô cùng tinh thuần.”
“Chỉ còn lại một thành tu vi cùng căn nguyên thuần khiết nhất của đại ma, hoàn toàn vô hại, ký chủ có thể yên tâm hấp thu.”
Nghe hệ thống trả lời xong, Mộc Phàm lại ngây ngẩn, phản ứng đầu đầu tiên không phải vui mừng mà là hoài nghi hệ thống đã tham ô.
Bạn cần đăng nhập để bình luận