Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 358: Bí cảnh thượng cổ

Trong biệt thự, Mộc Phàm vừa mới biến mất nhưng giây tiếp theo đã xuất hiện.
Hắn bình tĩnh ngồi xếp bằng giữa không trung, hai mắt nhắm nghiền, cả người tràn ngập một hơi thở thần bí, cảm giác như có như không.
Vù!
Đột nhiên, Mộc Phàm mở hai mắt, hai đạo thần quang chợt lóe rồi biến mất.
“Thần ảnh thuật tầng thứ năm, đáng giá.”
Hắn lẩm bẩm, nở nụ tươi cười.
Tốn một ngàn tỷ mua một ngày ngộ đạo, kết quả là Mộc Phàm có thu hoạch rất lớn.
Trong một ngày ngộ đạo, suốt một ngày ở trong trạng thái ngộ đạo gấp mười lần, hắn đã lĩnh ngộ lại tất cả những gì đã tu luyện một lần.
Dù công pháp hay võ học, pháp thuật, bí pháp, cấm thuật, tất cả đều đến cực hạn.
Không đột phá về phương diện cấp bậc công pháp nhưng cơ sở vững chắc hơn trước mấy chục lần, thực lực tổng thể không chỉ gia tăng gấp đôi.
Lĩnh ngộ đối với võ học, pháp thuật hay vận dụng đều được đẩy đến một cực hạn, võ học cấp Truyền kỳ trước mắt nắm giữ đã tới điểm tới hạn, thiếu một chút nữa là có thể bước vào cấp Sử thi.
Kỹ thuật bắn cung cấp Sử thi cũng tới đỉnh phong, như sắp muốn dựng dục ra một kỹ thuật bắn cung cường đại cấp Thần thoại.
Còn các pháp thuật đã học như Ngũ hành pháp thuật, Thiên lôi bí pháp, Cửu thiên cấm thuật đều có lĩnh ngộ cùng tiến bộ kinh người.
Tóm lại, lần ngộ đạo này, Mộc Phàm thu hoạch to lớn vượt quá tưởng tượng, Thần ảnh thuật vừa mới tu luyện đã lĩnh ngộ tới tầng thứ năm.
Nói cách khác, Mộc Phàm có thể tạo ra hình chiếu phân thân có năm phần thực lực của mình.
“Xem ra, quý giá cũng có đạo lý a.”
Mộc Phàm lầm bầm lầu bầu, nhìn các cấp bậc ngộ đạo rồi suy tư gì đó.
Cấp bậc cao nhất là một trăm năm, không biết ngộ đạo hết một trăm năm, có phải sau khi ra tới sẽ có thể nâng toàn bộ vũ trụ hay không?
Đáng tiếc, dù động tâm cũng không có tiền.
“Đúng rồi, còn chưa có đưa đan dược cho Tiêu Văn cùng mập mạp.”
Mộc Phàm bỗng nhiên nhớ tới mình còn chưa đưa dan dược cho Tiêu Văn cùng mập mạp, hai gia hỏa này hẳn là đang đuổi giết lâu la dị tộc ở Long Thành.
Nghĩ như vậy, hắn trực tiếp sử dụng công năng truyền tống miễn phí của hệ thống, trực tiếp cầm lấy mười vạn viên Luyện khí đan mà Tiểu Linh luyện đã chế xong, còn có mười vạn viên Tôi thể đan, phong ấn kỹ sau đó truyền tống ra ngoài.
Vù!
Chỉ thấy ánh sáng chợt lóe, hai loại đan dược cùng nhau biến mất.
Đưa hàng cho Tiêu Văn cùng mập mạp xong, Mộc Phàm liền bắt đầu suy nghĩ, kế tiếp nên làm như thế nào đây.
“Đáng tiếc, một ngày ngộ đạo không thể giúp luyện khí, luyện đan, trận pháp đạt tới cấp Sử thi.”
Mộc Phàm mang vẻ mặt tiếc hận.
Đồng tu ba hệ quá khó để lĩnh ngộ cùng tăng lên.
Có lẽ người khác cùng cực cả đời cũng không có biện pháp đến được độ cao này, nhưng Mộc Phàm lại làm được, Truyền kỳ ba hệ.
Nhưng hắn cũng không thỏa mãn ở đây, hiện tại muốn tiến thêm một bước, bước vào cấp Sử thi, thậm chí cấp Thần thoại mới xem như cường đại thật sự.
“Nếu không thì dùng tiền tăng lên?”
Mộc Phàm nghĩ tới chuyện có nên nạp tiền tăng ba hệ tới cấp Sử thi hay không?
Muốn đột phá cấp Sử thi, một môn cần năm trăm tỷ, còn tới cấp Thần thoại thì một môn cần năm ngàn tỷ, tạm thời không được.
Cho nên Mộc Phàm muốn ba môn cùng đột phá tới cấp Sử thi, có lẽ trận pháp, luyện khí, luyện đan cùng thăng cấp đến cấp Sử thi sẽ tốt hơn.
Thừa dịp hiện tại có tiền, không thăng cấp cũng không biết sẽ chờ bao lâu, vì có khả năng chỉ trong chớp mắt sẽ thiêu hết tiền.
“Hệ thống, nạp một ngàn năm trăm tỷ, tăng luyện khí, luyện đan, trận pháp đến cấp Sử thi.”
Suy nghĩ xong, Mộc Phàm đưa ra quyết định, lập tức kêu hệ thống bắt đầu thăng cấp.
Đinh!
“Nạp một ngàn năm trăm tỷ, bắt đầu thăng cấp.”
Có tiền nên hệ thống rất nhanh lẹ, vừa nhắc nhở thì Mộc Phàm đã cảm giác đại não nổ vang, hỗn độn tựa như khai thiên tích địa.
Tiếp theo có tri thức cuồn cuộn dũng mãnh tiến vào thức hải, huyền diệu của luyện khí, luyện đan, trận pháp đều ùa tới.
Nguyên thần của Mộc Phàm không ngừng lập loè thần quang, còn may là ý chí đủ cường đại, nếu không chắc chắn sẽ biến thành kẻ ngốc.
Không biết qua bao lâu, Mộc Phàm hoàn toàn hấp thu tri thức cấp Sử thi, ba hệ thành công bước vào cấp Sử thi.
Lĩnh vực này là kéo dài của cấp Truyền kỳ, là một nấc thang tới Thần thoại, chỉ kém một bước là có thể đặt chân vào lĩnh vực Thần thoại.
Một khi đặt chân vào lĩnh vực Thần thoại, sẽ tương đương ba hệ thẳng tới trình độ thần linh.
“Cấp Sử thi, không tệ.”
Mộc Phàm như hiểu ra gì đó, có lĩnh ngộ cùng lý giải hoàn toàn mới đối với ba hệ.
Thật ra, dù là cấp Truyền kỳ hay cấp Sử thi, đều là dưới Thần thoại, cấp độ mạnh nhất thế gian, không bước vào lĩnh vực Thần thoại thì vĩnh viễn không có biện pháp trở thành thần thoại.
“Đi tới chỗ đội chấp pháp một chuyến.”
Hoàn thành tu luyện thăng cấp, tạm thời không có chuyện gì làm, trong lòng Mộc Phàm bỗng nhiên nhớ tới một người, là Võ Cương.
Vù!
Ngay sau đó, Mộc Phàm biến mất khỏi biệt thự.
..........
Lúc này, trong một bí cảnh thượng cổ có ba người với cơ thể đầy vết thương đang nằm trên mặt đất.
Ba người này đúng là Tiêu Văn, mập mạp, bên cạnh còn có một nữ tử xinh đẹp, Diệp Hồng Trần.
“Biểu tỷ, ta đã nói ngươi đừng đi theo rồi, một hai phải tới, lần này xong rồi.”
Cả người Tiêu Văn loang lổ vết máu, trên gương mặt tái nhợt không có một chút hoảng loạn, ngược lại còn trêu chọc Diệp Hồng Trần bên cạnh.
Diệp Hồng Trần chính là đại biểu tỷ của nàng.
Nghe nàng trêu chọc, Diệp Hồng Trần bất đắc dĩ, cố gắng ngồi dậy, cười khổ nhìn Tiêu Văn, còn cười được sao.
“Ta nói này cô nãi nãi, không có việc gì chạy tới nơi này làm cái gì chứ?” Diệp Hồng Trần có chút tức giận, cô nãi nãi này thật sự không làm người ta bớt lo.
Tiêu Văn vẫn bình tĩnh cười nói: “Đương nhiên là tới tầm bảo, nơi này chính là bí cảnh thượng cổ, nghe đồn là do "Cổ tiên" thời đại thượng cổ lưu lại.”
“Tiên?” Diệp Hồng Trần chau mày, hỏi: “Thật sự có tiên sao, không phải nói trên đời chỉ có thần, không có tiên?”
“Nói như thế cũng không sai.” Tiêu Văn gật gật đầu đồng ý, rồi lại lắc đầu nói: “Tiên, đã bị diệt sạch ở thời thượng cổ, tiên đã từng là chúa tể vô số kỷ nguyên, lúc đó không biết thần đang ở thâm sơn cùng cốc nào đâu.”
“Chỉ là không biết vì sao tiên lại biến mất ở thời đại thượng cổ, bị diệt sạch, mới có thần ở hiện tại.”
Nàng vừa nói ra, Diệp Hồng Trần đều kinh ngạc, ánh mắt nhìn nàng trở nên quái quái, sao cô nãi nãi này lại biết nhiều như vậy?
“Mập mạp, chết rồi hả?” Tiêu Văn đột nhiên đá đá một tên béo nằm trên đất.
Chỉ thấy mập mạp hừ hừ hai tiếng, lẩm bẩm nói: “Cô nãi nãi, đừng đá nữa, ta sắp tan thành từng mảnh rồi, sinh vật đáng sợ vừa rồi là tiên thú sao?”
“Là dị thú thượng cổ, Đào Ngột.”
Vẻ mặt Tiêu Văn nghiêm trọng.
Nàng kiểm tra nhẫn trữ vật của mình, đột nhiên đau khổ nói: “Phiền toái, chúng ta đã dùng hết đan dược rồi, trong bí cảnh thượng cổ này không có cách nào khôi phục.”
“Làm sao bây giờ?”
Ba người mặt ủ mày ê, đang suy nghĩ làm sao bây giờ.
Ong!
Đột nhiên không gian trước mắt ba người gợn sóng, cả ba đều giật mình lập tức bày ra tư thế phòng ngự.
“Sao lại thế này?” Tiêu Văn kinh ngạc nhìn không gian đang dao động.
Diệp Hồng Trần cũng cảnh giác nhìn, đột nhiên sửng sốt, cảm giác loại dao động không gian này rất quen thuộc, hình như từng gặp ở đâu rồi.
Vù!
Ngay sau đó, không gian vỡ ra, từ bên trong có hai hộp trữ vật rơi xuống, là loại hộp trữ vật dùng một lần.
Bề mặt hộp có đầy phong ấn.
“Truyền tống không gian?” Diệp Hồng Trần trừng to hai mắt, đột nhiên nghĩ tới.
Đây không phải là cảnh tượng giống như đúc cảnh sau khi mình đặt mua hàng trong một tiệm tạp hóa trên Tiên võng sao?
Nàng ngây ngốc nhìn nhìn mập mạp, lại nhìn nhìn Tiêu Văn, hai cái hộp rơi trước mặt hai người, lơ lửng nơi đó.
“Các ngươi mua đồ ở cửa hàng tạp hóa Tiên phàm sao?” Diệp Hồng Trần ngạc nhiên hỏi.
Bởi vì trên hộp có biểu tượng của cửa hàng tạp hóa Tiên phàm, vừa nhìn liền thấy.
“Tiệm tạp hóa Tiên phàm gì?” Mập mạp ngơ ngác, hoàn toàn không hiểu gì.
Còn Tiêu Văn thì hai mắt sáng lấp lánh, vui vẻ nói: “Tốt quá, Mộc Phàm ca ca đưa đan dược tới rồi.”
Nói xong nàng lập tức cầm lấy hộp, vỗ nhẹ, phong ấn rậm rạp tách ra, hộp mở ra.
Rầm!
Trong phút chốc, mười vạn viên Luyện khí đan trực tiếp phun trào, chôn ba người bên trong.
“Khụ khụ... Đây là... Luyện khí đan?”
Diệp Hồng Trần bò ra khỏi núi đan dược, hoảng sợ nhìn vô số đan dược trước mắt.
Mười vạn viên Luyện Khí đan.
“Thật tốt quá, mười vạn viên Luyện khí đan, tới quá đúng lúc.”
Tiêu Văn hưng phấn vung tay lên, thu tất cả đan dược lại.
Mập mạp cũng bò dậy, cũng mở hộp, nhưng hắn có chuẩn bị, trong nháy mắt trực tiếp thu hết đồ trong hộp vào nhẫn trữ vật.
Quả nhiên, cũng là mười vạn viên đan dược, là Tôi thể đan.
“Là đan dược Mộc ca gửi tới.”
Mập mạp nhếch miệng cười, đầy hưng phấn.
Diệp Hồng Trần nheo mắt, đánh giá hai người này, hình như nhận biết chủ nhân cửa hàng tạp hóa Tiên phàm a.
“Tiêu Văn, nói cho ta biết, là ai đưa đan dược cho các ngươi?”
Nàng nghiêm túc nhìn Tiêu Văn, giống như đang nói, ngươi dám nói dối thử xem.
“Người kia hả, thật ra biểu tỷ ngươi cũng biết nha.”
Tiêu Văn cười hì hì nói ra một câu, Diệp Hồng Trần liền hiểu là ai rồi.
“Ngao!”
Đột nhiên, một tiếng rống to truyền đến, hung thần chi khí cuồn cuộn thổi tới, làm sắc mặt ba người thay đổi trong nháy mắt.
“Không tốt, đầu hung thú kia đuổi tới.”
“Chạy mau!”
Tiêu Văn nói xong trực tiếp đổ vào miệng khoảng trăm viên Luyện khí đan, xoay người độn quang chạy trốn.
Diệp Hồng Trần cùng mập mạp hoảng sợ, cũng sôi nổi dùng tốc độ nhanh nhất chạy trốn, ba người lại điên cuồng chạy.
Đằng sau có một con hung thú hình thể khổng lồ, sát khí cuồn cuộn đuổi giết bọn họ.
Đó là hung thú thượng cổ, Đào Ngột.
Bạn cần đăng nhập để bình luận