Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 439: Cuộc chiến cực hạn

--
Ầm ầm ầm...
Một bàn tay to cùng một phương thiên ấn nện xuống, hai thức cấm thuật chạm vào người tiên tri.
Không, nó không có thân thể, chỉ là một đôi mắt quỷ dị.
“Nhân loại vô tri, ngươi sẽ phải quỳ xuống sám hối.”
Giọng nói bén nhọn của tiên tri truyền đến, liền thấy đôi mắt phát ra một luồng sáng đáng sợ, trong nháy mắt, vô số vật chất vọt tới, không ngừng hội tụ quanh đôi mắt.
Cuối cùng, những vật chất này đan xen tạo thành một bộ thân thể, có hai tay, hai chân, thân hình, kết nối với đôi mắt quỷ dị kia.
Phanh!
Nó vỗ một chưởng, bàn tay to bị đánh nát.
Nhưng hoàng thiên ấn vẫn nện vào người nó, cấm thuật cường đại lập tức đánh nổ nửa thân thể mà nó mới ngưng tụ ra.
Mảnh vỡ bay đầy, thân hình mất đi nửa bên lại ngưng tụ.
“Không tệ, có chút thú vị.” Sau khi tiên tri khôi phục, bên dưới hai mắt xuất hiện lỗ hổng, biến thành một cái miệng không ngừng cười to.
Bộ dáng quỷ quái của nó làm người ta nổi da gà.
“Đừng nói nhảm nữa, hôm nay ta phải giết ngươi.”
Mộc Phàm hét lớn, thi triển võ học Truyền kỳ, một chiêu Diêm vương tam điệp thủ, nháy mắt oanh ba lần lên người tiên tri.
Răng rắc, thân thể tiên tri lại nứt toạc.
Đôi mắt kia sáng lên, vô số vật chất lại ngưng tụ lần nữa, thân thể sau khi ngưng tụ trở nên càng cường đại, càng kiên cố hơn.
“Vô dụng, ta bất tử bất diệt...” Tiên tri mới vừa mở miệng muốn khoe khoang vài câu.
Kết quả bị một chiêu Bát cực thông thiên pháo Mộc Phàm oanh trúng thân thể, thân thể tiên tri nổ mạnh, đôi mắt thiếu chút nữa bị đánh nứt ra.
“A... Đau quá...” Tiên tri kêu thảm bay ngược ra xa, vô số mảnh nhỏ lại hội tụ.
Mộc Phàm cười lạnh: “Đau là được rồi, khóc đi, khóc sẽ giúp ngươi chết dễ chịu một chút.”
Phanh!
Keng keng keng...
Hai bóng dáng đan xen, quyền chưởng chạm nhau, giao chiến kịch liệt.
Tiên tri, Mộc Phàm đều có thực lực cường đại, không hề giữ lại, phóng xuất toàn bộ, từng chiêu từng thức đều ẩn chứa năng lực huỷ diệt khủng bố.
Hưu!
Bóng dáng Mộc Phàm xẹt ngang vũ trụ, tung ra một quyền, tinh không như muốn lún vào, nứt toạc.
Quyền ý huy hoàng, thế không thể đỡ.
Tiên tri bùng lựa giận, tung một quyền đón lấy, hai nắm tay va chạm bộc phát ra từng luồng sáng, tựa như phản ứng nhiệt hạch trên mặt trời, phát ra năng lượng vô tận.
Ầm, cả hai nhanh chóng lui về phía sau.
Thân thể tiên tri đầy vết rách, cánh tay hoàn toàn vỡ vụn, nửa thân hình đều muốn nát nhừ, lực lượng cùng tu vi cường đại của Mộc Phàm làm nó khiếp sợ.
“Thông thiên triền nguyệt!”
Đột nhiên có một tiếng quát lớn vang lên, lòng tiên tri lạnh ngắt, chỉ thấy hai chân bị một đôi tay bắt lấy, tiếp theo thì trực tiếp bị ném ngược ra xa.
Lực lượng cường đại đánh tiên tri bay về phía sao Mộc, chỉ trong nháy mắt, Mộc Phàm liền lắc mình đuổi theo đối phương, tích tụ lực lượng tới cực điểm.
“Thiên lôi bí pháp.”
Mộc Phàm tích tụ thiên phạt chi lực, hóa thành lôi cầu bắn vào thân thể tiên tri thân thể, thiên phạt chi lực đáng sợ phá tan thân thể.
Nhưng đôi mắt tà dị không ngừng lấp loé, lại ngưng tụ thân thể lần nữa, cường đại hơn vài phần so với trước đó.
Ầm ầm ầm...
Thiên phạt mênh mông cuồn cuộn, lôi đình tàn sát bừa bãi, không ngừng nổ mạnh trong vũ trụ, Mộc Phàm ngưng tụ một quyền nối tiếp một quyền nện vào trên người đối phương.
“Ngũ hành tiên pháp, phần sơn luyện hải!”
Chỉ thấy trong cơ thể Mộc Phàm bộc phát biển lửa ngập trời, ngọn lửa đốt cháy tinh không, cuồn cuộn tràn tới tiên tri.
“A...”
Thiên lôi cùng Ngọn lửa vĩnh hằng, song trọng đả kích, rốt cuộc tiên tri cũng bị đả thương, đôi mắt chảy huyết lệ, giống như khóc.
“Khóc đi, kêu đi, sám hối với vô số nhân loại chết thảm đi.”
Hai mắt Mộc Phàm phun lửa, toàn thân có hai cổ lực lượng đáng sợ vờn quanh.
Đông!
Thân thể tiên tri nổ nứt, đôi mắt bị đánh đến không ngừng trào máu, vang lên từng tiếng kêu thống khổ.
“Nhân loại vô tri, ngươi làm ta tức giận.”
Nó phẫn nộ rít gào, càng nhiều vật chất quỷ dị vọt tới, nhanh chóng tụ thành một thân thể khác, lại cường đại hơn rồi.
Lần này, song trọng công kích cường đại của Mộc Phàm lại không thể đánh nổ thân thể đối phương, chỉ là đánh nó lún sâu vào sao Mộc.
“Nhân loại, ngươi không giết được ta.” Tiên tri cười lớn rít gào.
Mặt Mộc Phàm không biểu tình, không ngừng tích tụ lực lượng, ngón tay loé tiên quang.
“Tiệt thiên chỉ!”
Trong khoảnh khắc, tiên lực vô tận dâng trào, Mộc Phàm thi triển cấm thuật Tiệt thiên chỉ.
Răng rắc!
Người tiên tri bị xỏ xuyên qua, một ngón tay của Mộc Phàm lại đánh nó lún vào sao Mộc, cả hai cùng nhau xuyên qua mặt kia của sao Mộc.
Oanh, từ mặt bên kia của sao Mộc có hai bóng dáng bay ra.
Mộc Phàm đâm nát thân thể tiên tri, uy lực của Tiệt thiên chỉ đã khiến nó trọng thương, con mắt bị đâm thủng một lỗ.
“A...” Tiên tri phát ra từng tiếng kêu thảm thiết.
Con mắt bị ngón tay Mộc Phàm chọc thủng, máu bắn tung toé, trông cực kỳ khủng bố, thê thảm.
“Ha ha ha ha....”
Nhưng đột nhiên tiên tri cười ha hả, tiếng cười bén nhọn, chói tai, mang theo từng đợt linh hồn trùng kích khủng bố.
Mộc Phàm nhíu mày, gia hỏa này đã bị trọng thương mà còn cười được?
Chỉ nghe tiên tri cười to nói: “Nhân loại ngu muội, cảm ơn ngươi đã giúp ta đánh vỡ phong ấn, kế tiếp liền thừa nhận sự huỷ diệt của ta đii.”
Ầm vang!
Vừa dứt lời, Mộc Phàm liền cảm giác được một cổ năng lượng cường đại bùng nổ, đôi mắt tiên tri nở rộ ánh sáng tà ác vô tận.
Răng rắc, từng tia sáng thần thánh trong ánh mắt tan vỡ, phóng xuất ra năng lượng càng khủng bố hơn.
“Không tốt!”
Mộc Phàm thầm than một tiếng không ổn, đang muốn tránh đi, kết quả bị một bàn tay vỗ vào ngực.
Tiên tri nhếch miệng cười dữ tợn, trong ánh mắt lộ vẻ tà ác, lực lượng cường đại đánh Mộc Phàm bay ra xa, nện thật mạnh vào sao Mộc.
Sao Mộc là hành tinh trạng thái khí, Mộc Phàm vừa va chạm liền nhanh chóng ngã vào trung tâm sao Mộc, gió lốc chung quanh lạnh băng xen lẫn nóng cháy, như ngã vào chốn địa ngục.
“Nhân loại, ngươi rất mạnh, nhưng ngươi chỉ tới đây thôi.”
Tiên tri cười lớn, đôi tay múa máy, cái cổ vặn vẹo, đôi mắt loé ánh sáng tà ác, ý chí cường đại khoá chặt Mộc Phàm.
Vù!
Ngay sau đó, tiên tri đuổi theo, một quyền đánh tới trước mặt Mộc Phàm, hắn bắt chéo hai tay chắn lại.
Chỉ nghe một tiếng phanh, Mộc Phàm chỉ cảm thấy lực lượng cường đại trong cơ thể bùng nổ tiếp nhận lấy một quyền của tiên tri.
“Nhân loại, kế tiếp tới lượt ta.”
Tiên tri vừa nói xong, đột nhiên tăng tốc, bốn phía xuất hiện tàn ảnh, tàn ảnh xuất hiện trong tầm mắt Mộc Phàm hiện tại là một chuyện cực kỳ khủng bố.
Bởi vì tốc độ của nó đã vượt qua thị lực của Mộc Phàm hiện tại, hoàn toàn hóa thành từng tàn ảnh.
Phanh!
Sau lưng chịu công kích nặng nề, Mộc Phàm đau đến mức thiếu chút nữa kêu to, cốt cách như muốn rớt ra, cổ họng nén một ngụm máu.
“Nhân loại, ngoan ngoãn trở thành đồ ăn của ta đi.”
Tiên tri điên cuồng cười to, hai tay liên tục tung quyền đánh vào người Mộc Phàm, hắn không chút sức lực chống cự, giống như không cách nào tránh né.
Bị từng quyền nặng nề nện vào trên người, sự cường đại của vô thượng tiên thể rốt cuộc hiện ra.
Tiên tri mạnh đến thái quá, mỗi một quyền đều có thể đánh nổ một mặt trăng, nhưng Mộc Phàm lại chịu được hơn ngàn đòn đánh thế này.
Thân thể Mộc Phàm vẫn không bị đánh nát, có thể thấy được tiên thể cường đại đến mức nào.
“Thế mà không có việc gì?” Tiên tri kinh ngạc, nhìn thân thể Mộc Phàm không bị tan vỡ, có chút giật mình.
Thân thể nhân loại này cũng quá mạnh đi, thế mà mấy ngàn quyền vẫn không thể đánh nát, dù một ngàn sao Hoả bị công kích thế này cũng trực tiếp nổ tung rồi.
“Chỉ thế này?” Mộc Phàm khinh thường cười nói: “Ta cho rằng ngươi rất mạnh, không nghĩ tới chỉ có chút năng lực này, gãi ngứa cho ta sao?”
“Khốn nạn!”
Tiên tri bị kích thích liền bùng nổ mười phần mười lực lượng, nện một quyền vào ngực Mộc Phàm, dưới lực lượng bùng nổ cường đại, rốt cuộc thân thể hắn cũng không chịu nổi.
Chỉ nghe “Răng rắc", ngực Mộc Phàm lún xuống, đứt gãy mấy cây xương cốt.
“Chết đi!”
Tiên tri bùng nổ tương đối khủng bố, dù Mộc Phàm có vô thượng tiên thể vẫn bị đánh đến chồng chất vết thương.
Xương cốt, máu thịt, không ngừng bị đánh nứt, có xương vỡ văng ra, máu tươi tung toé, trông vô cùng thê thảm.
“Không chơi với ngươi nữa, nhân loại, chịu chết đi.”
Đánh một lúc, hai mắt tiên tri sáng lên, một luồng ánh sáng khó có thể miêu tả bắn vào Mộc Phàm.
“A...” Chỉ nghe một tiếng hét thảm, thân thể Mộc Phàm nhanh chóng biến mất, không ngừng tan rã.
Ánh sáng này quá khủng bố, thế mà làm tiên thể của Mộc Phàm tan vỡ.
“Hô hô, nhân loại, nên trở thành bữa ăn của ta.”
Tiên tri cười dữ tợn đi tới, tự tin rằng Mộc Phàm chết chắc rồi, thân thể bị giết thì linh hồn sót lại chính là món ngon của nó.
Gia hỏa này chuyên ăn linh hồn.
Không rõ là mấy trăm năm nay đã ăn bao nhiêu linh hồn nhân loại, tóm lại, bao nhiêu người chết thì có bấy nhiêu linh hồn bị ăn.
“Linh hồn thật thuần túy, không thể tưởng tượng được, giống như ẩn chứa tiên lực đã biến mất từ thượng cổ, thật tốt quá.”
Tiên tri nhanh chóng tới gần, cảm nhận được linh hồn của Mộc Phàm, hương vị tiên khí làm nó vô cùng hưng phấn, chỉ cần ăn vào nhất định sẽ đạt được lợi ích cực lớn.
Đây chính là linh hồn thuần túy nhất, ăn xong nhất định sẽ đạt tới viên mãn.
Lao xao!
Chỉ thấy tiên tri thò một bàn tay, xuyên qua ánh sáng hủy diệt, muốn bắt lấy linh hồn của Mộc Phàm.
“Ách...” Nhưng ngay sau đó vẻ mặt tiên tri cứng đờ, đôi mắt mở to, cảm thấy khiếp sợ, khó tin.
“Sao có thể?”
Nó kêu to, giống như thấy được thứ gì đó không thể tưởng tượng nổi.
Chỉ thấy, trong ánh sáng hủy diệt, Mộc Phàm vốn đã tan rã lại đang khôi phục dần, tốc độ nhanh tới rồi cực hạn, thậm chí vượt qua tốc độ tiên tri khôi phục trước đó.
“Không có gì không thể.”
Mộc Phàm cười lạnh, bất tử chi thân đã khôi phục, nhân cơ hội này, hắn chộp lấy tay tiên tri, kéo qua vai quăng ngã đối phương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận