Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 437: Vạn yêu tham chiến

Rầm rầm...
Trên bầu trời, tiếng nổ mạnh không ngừng vang lên, từng chiếc chiến hạm nổ tung, vô số mảnh vỡ cùng thi thể dị tộc rơi xuống.
Nhưng chiến hạm dị tộc lọt vào càng lúc càng nhiều, rất nhiều dị tộc đổ bộ địa cầu.
Lúc này địa cầu đã loạn thành một đống, dị tộc phương tây suất lĩnh đại quân tiến công, trong ngoài trường thành đều là chiến hỏa liên miên.
Đại chiến thăng cấp, chín khu phương đông tràn ngập nguy cơ, từng con cự thú viễn cổ rít gào.
“Ngao!”
Một đầu vượn to gào thét giận dữ, khiêng lên một tòa núi nhỏ nện rơi một chiến hạm.
Nó nhanh chóng bị một đám cường giả dị tộc vây công, trong lúc nhất thời rơi vào vũng lầy, sa vào nguy hiểm.
Chín khu đều rơi vào vòng đại chiến, vô số người tham chiến, không ai ngoại lệ.
Từ ngoài vũ trụ có càng nhiều chiến hạm dị tộc mang theo quân đoàn dị tộc vượt qua phòng tuyến, tình huống nhân loại địa cầu càng ngày càng không ổn.
Lúc này, ở một ngọn núi cạnh sông lớn trong khu không người, có một đám yêu thú cường đại đang tụ tập.
“Chư vị, bản thổ bị sinh vật ngoại lai xâm lấn, chúng ta cũng không thể đứng ngoài cuộc.”
Có yêu thú đầu trâu mở miệng, nó đã hóa thành thân người nhưng giữ lại cái đầu trâu, tóc đen bay bay, hai cái sừng trâu sắc nhọn.
Đầu ngưu yêu này có thực lực cường đại, tay cầm một cây cương xoa, đôi mắt trừng to, lộ vẻ hung hãn.
Chung quanh còn có rất yêu thú, các loại hình thể khổng lồ, hơi thở hung hãn, phần lớn đều đã hóa thành hình người.
Nhưng chúng nó vẫn giữ lại một ít đặc điểm của yêu thú, đại biểu cho thân phận của mình, đều là những yêu thú xuất sắc trong tộc đàn.
“Hắc hắc, còn nói gì nữa, đã đánh tới cửa rồi, chẳng lẽ còn chờ bọn chúng bắt chúng ta nướng ăn hay sao?”
Một nam tử có bộ mặt âm tà cười dữ tợn, miệng phun lưỡi nhỏ, đôi mắt lạnh băng đến cực điểm, hiển nhiên là một con rắn yêu hóa hình.
"Mọi người đều sinh trưởng ở địa phương này, nhìn đám sinh vật ngoại lai diễu võ dương oai như vậy, các ngươi có thể nhịn sao?”
Đột nhiên, một con giao long chắn ngang trên không, toả ra yêu khí khủng bố.
Đó là một con giao long toàn thân đỏ đậm, lơ lửng ở giữa không trung, mọc ra bốn móng vuốt, là một con giao long bốn trảo, hơi thở khủng bố.
“Không sai, sợ cái trứng.”
Chỉ nghe một tiếng rít gào, con sông lớn nổi sóng, từ bên trong có tám con giao long khổng lồ bay ra.
Tám con giao long này mới là giao long bản thổ tiến hóa, còn xích long chính xích xà mà Mộc Phàm mang về tiến hoá thành.
“Rống... Sợ cái cầu nha.”
Chỉ nghe một tiếng gầm giận dữ, một con gấu trúc đứng trên đỉnh núi, tiếng hô như sấm, hơi thở toàn thân bưu hãn.
Con gấu trúc này đúng là con mà được Mộc Phàm cứu, trước khi đại chiến hắn đã thả ra ngoài, ăn một lượng lớn huyết nhục thần thú nên tiến hóa, mục đích tự nhiên là muốn gây xích mích để yêu thú bản thổ địa cầu tham chiến.
“Đề...”
Ở trên không trung có một con hỏa điểu, há mồm phát ra từng tiếng kêu to, cả người bao phủ bởi ngọn lửa mãnh liệt, hơi thở cường đại chấn trụ rất nhiều yêu thú.
Hỏa điểu này là Bất tử điểu mà Mộc Phàm thu phục, cũng giống như gấu trúc đều được Mộc Phàm thả ra.
“Chư vị, còn suy xét gì nữa, bọn chúng đã đánh tới cửa rồi, chẳng lẽ còn không phản kháng?”
Một thiếu nữ có dung mạo xinh đẹp đứng trên đỉnh núi, sáu cái đuôi trắng sau lưng hơi hơi lay động, đứng chung một chỗ với gấu trúc, nàng mở miệng liền hấp dẫn ánh mắt không ít yêu thú.
Ánh mắt bọn chúng đều nóng cháy, không có biện pháp nào nha, nàng quá đẹp, tản ra sự hấp dẫn làm kẻ khác không thể chống cự.
Đúng là tuyết hồ.
“Không sai, đã đánh tới cửa rồi.”
“Các ngươi có thể nhịn còn lão ngưu ta không thể.”
Lúc này, con ngưu yêu kia rít gào một tiếng, vung vẩy cương xoa giận dữ hét to, hội tụ yêu khí tung một kích về phía bầu trời.
Đông!
Một chiếc chiến hạm vừa mới xuyên qua tầng khí quyển liền bị đánh nổ trên không trung, vô số mảnh vỡ cùng thi thể dị tộc rơi xuống.
Hưu!
Ngay sau đó, trên bầu trời có cột sáng cường đại bắn xuống, đúng lúc bắn ngay chỗ bầy yêu tụ tập, tiếng nổ mạnh vang lên, xuất hiện một cái hố to.
Vô số yêu thú chật vật lao ra, mặt xám mày tro, mỗi tên đều giận dữ.
“Con mẹ nó, giết đi.”
“Xé nát đám kẻ xâm lấn này.”
“Giết sạch toàn bộ sinh vật ngoại lai.”
Trong lúc nhất thời, vô số yêu thú phẫn nộ rít gào, bị thắp lên lửa giận.
Đã đánh sát tới thế này rồi, chẳng lẽ còn chờ chết sao, trơ mắt nhìn đám Hắc vực này chinh phục toàn bộ địa cầu?
Yêu thú, thú biến dị bản thổ cùng với nhân loại, miễn là sinh vật địa cầu đều sẽ bị bọn chúng thanh trừ một lần.
“Ngao!”
“Khai chiến!”
Bầy yêu rống giận, từng con yêu thú cường đại rít gào như sấm, cuốn yêu khí đầy trời giết lên, tham gia đại chiến.
Giờ phút này, gấu trúc, tuyết hồ, xích giao liếc nhau, âm thầm cười, rốt cuộc hoàn thành chuyện chủ nhân phân phó, khiến yêu thú bản thổ nổi giận.
Thật ra không cần khơi mào thì chúng nó cũng sẽ tham chiến, chỉ là chờ đến khi bị đánh giết mới tham chiến, nhưng tham chiến sớm một chút sẽ chia sẻ bớt một phần áp lực cho nhân loại.
Là sinh vật bản thổ nên đã vốn có địch ý đối với giống loài ngoại lai.
Đặc biệt là những yêu thú chạy ra từ vùng cấm Côn Luân, bọn chúng không nương tay với sinh vật ngoại lai chút nào.
“Giết!”
Ầm ầm ầm...
Thiên địa chấn động, dãy núi lung lay, vô số yêu thú từ các khu không người, núi rừng, đầm lầy lao ra, bắt đầu hung hăng tấn công sinh vật ngoại lai.
Theo vạn yêu gia nhập, vô số yêu thú được Yêu vương cường đại suất lĩnh tham chiến, tạo ra tổn thương to lớn cho sinh vật dị vực.
Nhân loại bên này cũng đã nhận ra động tĩnh, kinh ngạc vì yêu thú lại tham chiến.
Nhưng suy nghĩ chút liền hiểu, sinh vật ngoại lai xâm lấn, đối với sinh vật bản thổ mà nói thì không kẻ nào nhận được chỗ tốt cả.
Yêu thú, Yêu vương, yêu tộc thượng cổ đều lao ra, còn có thú biến dị bản thổ.
Trên không trung, lục địa, hải dương, không biết bao nhiêu yêu thú, thú biến dị tham dự đại chiến, toàn bộ địa cầu rơi vào tình trạng loạn chiến.
Nhân loại, sinh vật bản thổ địa cầu triển khai chém giết kịch liệt.
Trận chiến này liên quan đến sự sống còn của tất cả sinh mệnh trên địa cầu.
Đánh thắng đó còn tốt, nếu đánh thua thì toàn bộ sinh vật trên địa cầu sẽ bị giết sạch, nô dịch, trở thành nô lệ của kẻ xâm lấn.
Ai nguyện ý làm nô lệ, yêu thú cũng không muốn, cho nên chúng nó tham chiến.
Nhân loại cùng yêu thú lần đầu tiên liên hợp đối kháng ngoại địch.
Còn nhân loại phương tây đã sớm trở thành công cụ, con rối của thần linh, hoàn toàn đánh mất bản thân, đánh mất tôn nghiêm cùng tự do.
“Vì địa cầu, vì nhân loại.”
“Chiến!”
Trong chín khu, vô số người rống giận, chiến đấu kịch liệt, mọi người đều cầm binh khí trong tay.
Có người ngự kiếm ngang trời, chém giết từng sinh linh dị tộc.
Có võ giả toả ánh sáng mãnh liệt, tựa như một viên đạn hạt nhân, từng chiêu từng thức kèm theo tiếng nổ mạnh, tựa như bom nổ.
Toàn bộ sinh vật bản thổ địa cầu đều tham chiến.
Vô số yêu thú bản thổ gia nhập vòng chiến, trong lúc nhất thời đánh sinh vật ngoại lai rơi rớt tan tác.
Lúc này, trận chiến trong vũ trụ tiến vào giai đoạn vào gay cấn.
Tiên cốt cùng Kỳ Lân hợp lực mới chặn được ba mươi mấy tòa Tinh không thành lũy.
Trừ hai toà thành lũy bị đánh nát trước đó, những thành luỹ còn lại đều khó bị đánh hạ, ngược lại cả hai bị bọn chúng dây dưa trong vũ trụ.
Hai bên đại chiến kịch liệt, thành lũy có nguồn năng lượng cực kỳ khủng bố, nhưng tiên cốt, Kỳ Lân cũng rất cường hãn, chính là chặn đại bộ phận dị tộc hạm đội.
“Mẹ nó, nếu không phải lão đại nói muốn thu một ít thành lũy, lão tử đã sớm xử lý tất cả các ngươi.”
Kỳ Lân nổi trận lôi đình, tức giận muốn bốc khói.
Thì ra không phải bọn họ không thể giải quyết đám Tinh không thành lũy này, càng không phải không cách nào giải quyết những hạm đội dị tộc.
Mà là Mộc Phàm kêu cả hai nghĩ cách thu được Tinh không thành luỹ cùng chiến hạm nguyên vẹn, đây đều là thứ tốt.
Trước mắt, nhân loại địa cầu không có biện pháp tạo ra những thứ thế này, nếu đoạt được thì không chỉ là đối với nhân loại, mà đối với Mộc Phàm cũng có tác dụng rất lớn.
Đừng quên Mộc Phàm còn có một viên tinh cầu, nơi đó đang cần loại thành luỹ chiến tranh cùng chiến hạm cỡ lớn thế này.
Tin rằng trí thông minh nhân tạo Thần cấp như Tiểu Linh có thể phân tích được, từ đó chế tạo một quân đoàn sắt thép vô địch thật sự.
Vì sao ba mươi sáu tộc Hắc vực có số lượng chiến hạm, thành lũy khổng lồ như vậy, hiển nhiên là dựa vào Tinh không cự thú cắn nuốt tinh cầu, sau đó tinh luyện ra vô số kim loại.
Điểm này Mộc Phàm biết rõ.
Bên phía sao Hoả, hai đầu cự thú vẫn đang đánh nhau túi bụi.
“Rống!”
Tinh không cự thú rít gào, miệng rộng cắn xé, cái đuôi vung vào người Côn tạo thành tổn thương.
Côn là tiên thú thượng cổ, dù chưa thành niên nhưng thực lực rất kinh người, phòng ngự mạnh thái quá, đánh Tinh không cự thú sắp thành niên liên tục kêu to.
Oanh!
Côn cắm đầu đụng tới, Tinh không cự thú kêu rên một tiếng, vô số kiến trúc trên lưng bị chấn nát nhừ.
Mộc Phàm đứng trên đầu Côn, sắc mặt nghiêm trọng, đôi mắt vẫn luôn tập trung vào lưng Tinh không cự thú, nơi đó có một cổ hơi thở khiến hắn cảm thấy nguy hiểm.
“Già thiên thủ.”
Nhìn thấy Tinh không cự thú bị đâm bay ra xa, Mộc Phàm nhân cơ hội vỗ một chưởng, bàn tay to che trời bàn tay hiện lên, ầm ầm ầm vỗ tới.
Đông!
Chỉ nghe một tiếng vang lớn, thân thể Tinh không cự thú thân run rẩy, ngao ngao kêu to, nó rất thống khổ.
Nhưng đúng lúc này có một luồng sáng thần bí bùng nổ, chấn vỡ bàn tay to mà Mộc Phàm ngưng tụ, năng lượng cường đại khiến hệ Thái Dương cũng hơi dao động.
Trong quầng sáng có một bóng dáng thần bí chậm rãi đi ra, lần đầu tiên xuất hiện trước mắt Mộc Phàm.
“Tiên tri?”
Nhìn kẻ tới, hai mắt Mộc Phàm nhíu lại, loé tia sáng nguy hiểm, lập tức biết đối phương là ai.
Đây không phải vị tiên tri thần bí khó lường mà nhân loại đồn đãi sao?
Quả nhiên, vị “Tiên tri” này có vấn đề, hiện tại không thèm ẩn giấu nữa rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận