Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 385: Tiểu Ách gặp nạn

Trong hư không, sương mù màu xám đang quay cuồng sôi trào.
Ở chỗ sâu trong không gian loạn lưu, có tiểu thế giới đang di động.
Tiểu thế giới này rất nhỏ, tựa như một quả trứng, không ngừng phiêu đãng trong không gian loạn lưu xám xịt.
Bề mặt có vô số ký hiệu quỷ dị phủ kín giống như tự nhiên hình thành, hợp thành một thể với tiểu thế giới, hình thành cấm chế cường đại.
Dĩ nhiên đây là một thế giới lồng giam.
Lúc này, trong lồng giam đang có năm sinh linh quỷ dị vây quanh một thiếu nữ khoác áo đen.
Nàng đúng là Tiểu Ách.
Trước đó đuổi giết vài tên cường giả dị tộc cấp Sử thi, không nghĩ tới khi tiến vào chỗ sâu trong hư không lại gặp phải mai phục, rơi vào thế giới lồng giam này.
Mà sắp đặt vây khốn nàng chính là năm sinh vật hình người quỷ dị không rõ lai lịch, mỗi tên khoác một tầng sương mù màu xám, không nhìn thấy thân thể.
Mỗi một tên đều cầm một đồ vật quái dị, phát ra một loại ánh sáng thần bí bao phủ Tiểu Ách, giam cầm, ngăn cách lực lượng quỷ dị trong cơ thể nàng.
Tai ách chi lực bị giam cầm, hoàn toàn mất đi tác dụng.
Cho nên Tiểu Ách mới rơi vào nơi này mà không cách nào thoát khỏi, tuy rằng nàng bị giam cầm ở chỗ này nhưng đối phương cũng không thoát được, hai bên giằng co qua lại.
“Nàng còn cường đại hơn so với trong tưởng tượng.”
Tên cầm đầu trong năm sinh vật quỷ dị đột nhiên mở miệng nói.
Giọng nó khàn khàn nói: “Nàng là tai ách chi nguyên, liên quan đến đại kế trộm thiên của chủ thượng, không thể để xảy ra một chút sơ xuất nào.”
“Hai các ngươi thiêu đốt bản thân, cống hiến hết mình cho sự nghiệp vĩ đại của chủ thượng.”
Đột nhiên, sinh vật cầm đầu mở miệng đưa ra mệnh lệnh.
Liền thấy hai trong năm sinh vật lập tức thiêu đốt cơ thể, toàn thân có ngọn lửa màu xám bùng lên.
Rất nhanh, hai sinh vật đã hóa thành một cổ lực lượng cường đại quỷ dị dũng mãnh hướng về phía Tiểu Ách.
Ong!
Quanh thân thể Tiểu Ách có từng sợi xiềng xích quấn quanh, cộng thêm lực lượng từ hai sinh vật quỷ dị thiêu đốt, nàng không thể ngăn được.
Trong áo đen, Tiểu Ách chậm rãi ngẩng đầu, đôi mắt trông rất khủng bố khiến người ta ám ảnh.
Hai mắt lạnh nhạt, vô tình, cho người ta cảm giác chí cao vô thượng, giống như trong cơ thể của nàng ẩn tàng một ý chí đáng sợ, chuẩn bị thức tỉnh.
“Tiếp tục thiêu đốt!”
Ngay sau đó, sinh vật quỷ dị cầm đầu lại hạ lệnh lần nữa, hai tên đồng bọn còn lại liền thiêu đốt bản thân, không chút do dự.
Bọn chúng thiêu đốt bản thân hóa thành một cổ năng lượng bàng bạc, tầng tầng lớp lớp vây khốn Tiểu Ách, muốn phong ấn nàng.
Trong lúc nguy cấp, đột nhiên có một cổ ý chí khủng bố trào ra từ cơ thể Tiểu Ách, như muốn thức tỉnh.
Nhưng ngay lúc này Tiểu Ách lại cảm giác được gì đó, đột nhiên khôi phục bộ dáng vốn có, cổ ý chí đáng sợ kia lặng yên biến mất.
“Ha ha ha...”
Nhìn Tiểu Ách bị trói buộc, sinh vật duy nhất còn lại đột nhiên cười ha hả, có vẻ rất hưng phấn, vô cùng kích động.
Nó phấn khởi hét lớn: “Rốt cuộc cũng thành công bắt giữ ngọn nguồn của tai ách, điềm xấu, nguyền rủa, vận mệnh,...”
“Ngươi sắp chết rồi.”
Tiểu Ách dùng ánh mắt thương hại nhìn nó nói một câu.
Sinh vật quỷ dị nghe xong lại hồn nhiên không thèm để ý, cười nói: “Ngươi không cần uổng phí sức lực, bị thế giới lồng giam giam cầm, căn bản không có khả năng thoát khỏi.”
“Ngoan ngoãn để ta mang về hiến cho chủ thượng đi.” Nó nói xong liền muốn giơ bắt lấy Tiểu Ách mang về, hiến cho tên chủ thượng sau lưng nó.
Nhưng trong khoảnh khắc tay nó sắp đụng tới Tiểu Ách, chung quanh đột nhiên trở nên tĩnh lặng.
Thời gian ngừng lại, vạn vật ngưng đọng.
Thân thể sinh vật quỷ dị cứng đờ, biểu tình đọng lại, cả sương mù màu xám cũng bất động, chỉ có đôi mắt quỷ dị của nó ánh lên vẻ ngạc nhiên.
“Sao lại thế này?”
Nó hoảng sợ, suy nghĩ càng lúc càng chậm lại, ý thức đều trở nên hỗn loạn, giống như bị lực lượng nào đó trực tiếp đóng băng.
“Ai?” Nó đột nhiên tỉnh ngộ, có cường giả tới đây, hơn nữa đã giam cầm không gian chung quanh, thậm chí làm thời gian ngừng lại.
Có thể làm thời gian ngừng lại tất nhiên là một cường giả khủng bố.
“Nàng nói không sai, ngươi sẽ chết, có phải rất vui mừng hay không?"
Chỉ nghe sau lưng có một giọng nói lạnh nhạt truyền đến, ngay sau đó nó cảm giác lồng ngực mình đau nhức, một bàn tay từ sau lưng xỏ xuyên qua, lòng bàn tay bắt lấy một trái tim màu xám.
Trái tim này đúng là của nó, vẫn còn đang đập, chính mắt thấy trái tim của mình bị moi ra, có thể tưởng tượng được nó sợ hãi đến thế nào.
“Không... Chủ thượng, cứu ta...” Nó hoảng sợ hét to.
Đây là đang cầu cứu, hướng về vị chủ sử sau màn cầu cứu, đáng tiếc nơi này đã bị phong tỏa, ngay cả ý niệm cũng không thể truyền đi.
Phanh!
Ngay sau đó, sinh vật hình người này nổ tung, bị một lực lượng cường đại đánh tan, hóa thành bụi bặm nhanh chóng hội tụ ở vị trí không xa.
Thân thể của nó nhanh chóng khôi phục lại như cũ.
Hơn nữa đã thoát khỏi thời gian giam cầm, vẻ mặt tràn ngập sự giận dữ nhìn về phía thiếu niên nhân loại không biết đã xuất hiện từ khi nào.
Người tới đúng là Mộc Phàm.
Hắn một đường truy tìm hơi thở của Tiểu Ách, rốt cuộc tìm tới tiểu thế giới quỷ dị này trong không gian loạn lưu mênh mông.
Vừa tiến đến liền thấy năm sinh vật quỷ dị vây quanh Tiểu Ách.
Sau đó bốn sinh vật thiêu đốt hy sinh bản thân để hoàn toàn giam cầm Tiểu Ách, thời điểm tên cuối cùng muốn mang Tiểu Ách đi, Mộc Phàm trực tiếp giết ra.
“Nhân loại?” Vừa thấy Mộc Phàm, sinh vật quỷ dị giận tím mặt.
Nó giận quá hoá cười, nói: “Nhân loại ti tiện, dám phá hư đại kế của chủ thượng, ngươi tìm chết.”
Oanh!
Đáng tiếc, đáp lại nó chính là một quyền hung mãnh của Mộc Phàm, không gian chung quanh nứt vỡ, quyền ý cường đại quét tới, lại đánh nát sinh vật này.
Một quyền cường đại ẩn chứa lực lượng siêu khủng bố.
Mộc Phàm cũng không biết tu vi cụ thể của đối phương, chỉ cảm thấy quỷ dị khó lường, không cách nào nhìn thấu.
Nhưng dưới một quyền này, dù có quỷ dị thì cũng bị nổ nát, hoá thành vô số mảnh nhỏ.
Nhưng có một lực lượng vô hình thu hút những mảnh vỡ đang khuếch tán, muốn khôi phục lần nữa.
“Ở trước mặt ta mà còn muốn sống lại?” Mộc Phàm hừ lạnh một tiếng, giơ tay ép xuống.
Ầm ầm ầm, ngọn lửa màu đen bùng lên, quét tới, cắn nuốt vô số mảnh vỡ cơ thể sinh vật quỷ dị.
Vĩnh diễm vừa ra, lập tức đốt một đám thịt nát hóa thành làn khói nhẹ, sinh vật quỷ dị bị trọng thương, không cách nào khôi phục lại.
“A... Chủ thượng, chủ thượng... Ta tìm được ngọn nguồn rồi, cứu ta...”
Từ trong lửa đen truyền đến từng tiếng kêu thê lương thảm thiết, sinh vật quỷ dị bị Mộc Phàm đốt chết.
Nó cầu cứu cũng không có kẻ nào nghe được vì không gian đã bị Mộc Phàm ngăn cách, hắn còn dùng thời gian chi lực trực tiếp lau sạch dấu vết.
Cuối cùng, sinh vật hình người quỷ dị không rõ lai lịch đã bị Mộc Phàm xử lý như vậy.
“Tiểu Ách, ngươi không sao chứ?”
Giải quyết sinh vật quỷ dị xong, Mộc Phàm mới bước tới gần Tiểu Ách đang bị giam cầm, trong mắt ẩn chứa sự quan tâm.
“Đại nhân, ta không có việc gì.” Tiểu Ách nhẹ nhàng lắc đầu.
Nàng ngẩng đầu nhìn Mộc Phàm, trong áo đen là một đôi mắt sáng lấp lánh, thuần khiết.
“Không có việc gì thì tốt.” Mộc Phàm cũng nhẹ nhàng thở ra.
Thật lo sợ cái kho tiền di động này xảy ra vấn đề, nếu vậy sẽ tổn thất lớn, còn may là Tiểu Ách không có chút tổn thương, chỉ là bị giam cầm.
Mộc Phàm nhìn qua nhìn lại, thấy rõ đồ vật đang giam cầm Tiểu Ách, đây là một loại đồ vật quỷ dị.
Nói thứ này quỷ dị là bởi vì nó có thể giam cầm Tiểu Ách, ngăn cách tai ách chi lực, thậm chí là cả nguyền rủa, điềm xấu.
Mộc Phàm kinh ngạc cảm thán, nói: “Tiểu Ách, ngươi chờ chút, ta đây liền giải trừ giam cầm cho ngươi.”
Ong!
Nói xong, Mộc Phàm đè tay trên quầng sáng, vô số ký hiệu quỷ dị lập tức bị kích hoạt, bắt đầu lấp loé kịch kiệt.
Rất đáng tiếc, lực lượng giam cầm này không có chút tác dụng đối với Mộc Phàm, có thể nói là nó chỉ chuyên khắc chế Tiểu Ách.
Sau một lúc, lực lượng giam cầm Tiểu Ách đã bị phá tan.
Mộc Phàm cũng phát hiện năm đồ vật kỳ quái chung quanh tản ra ánh sáng cùng năng lượng thần bí bao quanh Tiểu Ách.
Răng rắc!
Theo âm thanh đứt gãy truyền đến, mấy xiềng xích quỷ dị cuốn lấy Tiểu Ách không ngừng đứt đoạn, cuối cùng rơi rụng hết.
“Xong.” Mộc Phàm nhẹ nhàng thở ra, Tiểu Ách cũng khôi phục tự do.
Nàng cung kính hành lễ với Mộc Phàm: “Làm phiền đại nhân tự mình đến cứu ta, khiến đại nhân thất vọng rồi, Tiểu Ách rất băn khoăn.”
“Đại nhân, đây là bảo vật sáng lấp lánh mà ta thu được khi xâm nhập nơi này, tất cả đều hiến cho đại nhân.”
Mới vừa nói xong, Tiểu Ách liền đưa một đám tinh thạch lấp lánh cho Mộc Phàm.
Hắn thấy mà ngây người.
Những viên tinh thạch trước mắt đúng là Ngũ sắc tinh thạch, một loại đá cực kỳ quý hiếm, một viên trị giá trăm tỷ.
Mộc Phàm cẩn thận đếm, thế mà có một trăm tám mươi viên tinh thạch, tổng trị giá lên tới mười tám ngàn tỷ.
Thì ra vì thu thập những viên Ngũ sắc tinh thạch này nàng mới rơi vào lồng giam, bị giam cầm, thiếu chút nữa bị bắt đi.
Điều này làm cho Mộc Phàm rất cảm động, thật là một tiểu cô nương hiểu chuyện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận