Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 332: Tái giá nhân quả

“Ký chủ, chỉ cần tốn mười tỷ, có thể tái giá nhân quả.”
Câu trả lời của hệ thống làm Mộc Phàm sửng sốt.
“Tái giá nhân quả?”
Mộc Phàm ngạc nhiên hỏi, ánh mắt quái quái nhìn Thần sử trước mắt, nếu giết hắn thì Thần quốc sẽ biết là ai giết.
Bởi vì Thần sử có ấn ký thần hồn ở Thần quốc, một khi đã chết liền sẽ hiện ra tất cả sự tình phát sinh ở nơi này, Mộc Phàm trốn không thoát.
Biện pháp duy nhất chính là tái giá nhân quả mà hệ thống nói.
Nói trắng ra chính là vu oan giá họa.
“Không sai, ký chủ có thể gán phần nhân quả này cho người khác, như thế sẽ giúp bản thân tránh khỏi sự dò xét của Thần quốc.”
Hệ thống trả lời rất dứt khoát, nhưng yêu cầu mười tỷ.
Mộc Phàm cũng cảm thấy mười tỷ không nhiều, ngược lại rất hưng phấn, chuyện buông tha tên Thần sử này là không thể.
Thả ra chắc chắn càng phiền toái hơn, cho nên Mộc Phàm quyết định phải giết chết, còn chuyện Thần quốc đuổi giết thì nhờ hệ thống hỗ trợ thôi.
“Hệ thống, tái giá cho ai?” Mộc Phàm bỗng nhiên nghĩ đến một vấn đề.
Chỉ nghe hệ thống đáp lại: “Ký chủ có thể tái giá phần nhân quả này cho người mà ngươi biết, hoặc là bất kỳ một sinh linh nào ngươi từng tiếp xúc.”
Mộc Phàm nghe mà trợn tròn mắt, nhận thức, từng tiếp xúc, đại đa số đều là bằng hữu, thân nhân, làm vậy không phải hại người quen sao?
Mộc Phàm có chút bực bội nói: “Hệ thống, không có biện pháp khác sao?”
“Có, ký chủ có thể nạp hai trăm tỷ trực tiếp xoá sạch tuyến nhân quả, Thần quốc sẽ không tra tới trên người ký chủ.”
Nghe thế, Mộc Phàm đen mặt, ngươi muốn hố tiền liền nói thẳng đi.
“...”
Mộc Phàm không nói gì, đột nhiên linh quang chợt lóe, nghĩ tới một người, một sinh vật cường đại.
“Tây Ma, trước đó gia hỏa này hố ta, ta hố lại chắc không có việc gì đi?”
Nghĩ vậy, đôi mắt Mộc Phàm sáng lên, không nhịn được mà nở nụ cười.
Nụ cười quỷ dị này làm Thần sử hoảng loạn, lo sợ nhìn Mộc Phàm.
“Ngươi, ngươi muốn làm gì?”
Thần sử thật sự luống cuống, cảnh cáo nói: "Ta là Thần sử, có ấn ký trong Thần quốc, ngươi động ta chắc chắn sẽ vạn kiếp bất phục, thậm chí toàn bộ nhân loại đều sẽ nghênh đón tai họa ngập đầu.”
“Giết Thần sử, tội ác tày trời, vong tộc diệt chủng là nhẹ.”
Thần sử liên tục cảnh cáo nhưng lại không biết là càng nói như vậy, Mộc Phàm càng muốn giết chết hắn.
Một tên Thần sử thế này, đè trên đầu nhân loại, vô số nhân loại bị một tấm Thần chỉ khống chế, vĩnh viễn không có biện pháp thoát ly.
“Ngươi không chết, nhân loại còn có đường sống sao?” Mộc Phàm không biểu cảm, đi tới trước mặt tên Thần sử này.
Cảm nhận được sát khí mãnh liệt của Mộc Phàm, Thần sử hoảng loạn nói: “Không, ngươi không thể giết ta, Thần quốc sẽ không bỏ qua ngươi...”
“An tâm lên đường đi.”
Mộc Phàm nói xong, đôi mắt loé lên sự hung ác, bàn tay hội tụ một đám Hạt không gian, hóa thành một lưỡi dao sắc bén xẹt qua cổ Thần sử.
Phụt, máu phun tung toé, đầu Thần sử trực tiếp bay lên lên, lộn vài vòng rồi bị Mộc Phàm nắm lấy.
“Không...” Hai mắt Thần sử mở to, hoảng sợ kêu la thảm thiết.
Ấn ký giữa hai chân mày đột nhiên sáng lên tới, có một loại ý chí đáng sợ đang thức tỉnh, giống như bị kích hoạt.
“Hệ thống, bắt đầu tái giá, mục tiêu là Tây Ma.”
Mộc Phàm cảm thấy kinh hoàng, cảm giác được nguy hiểm nhưng vẫn bất chấp, kêu hệ thống nhanh tái giá nhân quả.
Đinh!
“Nạp mười tỷ, bắt đầu tái giá nhân quả...”
“Thành công!”
Chỉ trong một phần ngàn giây, hệ thống đã hoàn thành tái giá nhân quả, chuyển toàn bộ nhân quả, nguyền rủa khi Mộc Phàm chém giết Thần sử cho kẻ khác.
Tốn mười tỷ, hoàn thành vu oan giá họa, ấn ký kia sáng lên, ánh sáng thần bí đáng sợ đột nhiên xé rách hư không biến mất.
Mộc Phàm thi triển nguyên thần chi lực cường đại, xỏ xuyên qua giữa hai chân mày Thần sử, thế nhưng không thể đâm thủng thần hồn của đối phương, thần hồn đang được lực lượng nào đó bảo hộ.
“Hệ thống, trong thần hồn của hắn lực lượng gì bảo hộ?” Mộc Phàm kinh ngạc hỏi.
Chỉ nghe hệ thống nói: “Ký chủ, thần hồn này có lực lượng Thần quốc bảo hộ, trừ phi có ý chí thần hồn của thần linh cường đại mới có thể phá vỡ.”
“Ha ha ha, thì ra ngươi không hủy được thần hồn của ta, ngươi xong rồi.”
Thấy Mộc Phàm không có cách huỷ thần hồn của mình, Thần sử đột nhiên cười ha hả, cười ra nước mắt, đó là nước mắt vui sướng.
Hắn tưởng rằng mình sẽ chết, không nghĩ tới còn có thể sống sót.
Tất nhiên phải vui rồi, nhìn Thần sử mừng rỡ châm chọc, Mộc Phàm nổi lửa.
“Hệ thống, luyện hóa thần hồn này.” Mộc Phàm tức giận nói.
Ngươi cười, ta xem ngươi còn cười được không?
“Luyện hóa thần hồn, cần mười tỷ, có luyện hóa hay không?” Hệ thống truyền đến một tiếng nhắc nhở.
“Luyện hóa!”
Mộc Phàm hung ác, chỉ chục tỷ mà thôi, không tốn bao nhiêu.
“Ách... Đây là cái gì?”
Đang đắc ý dào dạt, vẻ mặt Thần sử đột nhiên cứng đờ, hoảng sợ, cảm giác thần hồn bị một lực lượng thần bí khoá chặt, sau đó răng rắc tách thành hai nửa.
Có một loại lực lượng không thể ngăn cản, luyện hoá thần hồn của hắn.
“Không...” Cùng với một tiếng kêu thảm thiết, Thần sử bị lực lượng của hệ thống luyện hóa thành một đoàn Thần hồn dịch.
Thần sử đáng thương, vui quá hóa buồn, đã bị hệ thống luyện hóa.
Lực lượng Thần quốc bảo hộ không ngăn được lực lượng của hệ thống, trực tiếp bị luyện thành Thần hồn dịch.
“Hô, cuối cùng cũng chết.” Mộc Phàm nhẹ nhàng thở ra.
Tên Thần sử này thật sự khó thu phục, trên người có lực lượng Thần quốc, thậm chí giết chết cũng sẽ bị Thần quốc biết rõ.
Còn may mà Mộc Phàm có hệ thống, trực tiếp tái giá nhân quả, Thần quốc không có khả năng tra ra hắn.
Ong!
Đột nhiên, một tiếng vù vù truyền đến, làm Mộc Phàm vừa xả hơi lại thấy căng thẳng, phát hiện sau khi Thần sử chế đi, tấm Thần chỉ kia lại sáng lên, sống lại.
“Giam cầm!”
Mộc Phàm không nói hai lời trực tiếp giơ tay muốn giam cầm Thần chỉ, nhưng lại hắn giật mình vì Thần chỉ bộc phát ra lực lượng cường đại thoát khỏi giam cầm.
“Hệ thống, sao lại thế này?” Mộc Phàm kinh ngạc hỏi.
Không thể giam cầm tấm Thần chỉ này, bên trong có thần lực thao túng, nó sắp phá không rời đi.
Nếu để nó đào tẩu, tương lai của nhân loại trên địa cầu vẫn sẽ bị Thần quốc khống chế, toàn bộ nhân loại vẫn ở trong lồng giam, không thể thoát ly.
Ấn ký linh hồn ấn bị giam cầm, vĩnh viễn không thể xoá sạch, dù ngươi mạnh hơn nữa, đều sẽ bị quản chế, không có tự do, không thể phản kháng.
“Ký chủ, có tồn tại cường đại muốn thu hồi Thần chỉ.”
Hệ thống trực tiếp đưa ra đáp án, có tồn tại cường đại ở Thần quốc muốn thu hồi Thần chỉ.
Đây là công năng tự chủ của mỗi một tấm Thần chỉ, khi chủ nhân chết sẽ tự động sống lại, bị triệu hồi trở về Thần quốc.
Về sau sẽ có Thần sử mới khống chế Thần chỉ này, cứ như vậy, nhân loại trên địa cầu vĩnh viễn không thể thoát khỏi, không đạt được tự do thật sự.
“Hệ thống, mau nói coi có biện pháp nào giải quyết không?” Mộc Phàm có chút nóng nảy.
Mà hệ thống không nhanh không chậm trả lời: “Tạm thời ký chủ đừng nóng nảy, chỉ cần nạp hai trăm tỷ là có thể luyện hoá Thần chỉ này một cách hoàn mỹ, đạt được năng lực đặc thù trên Thần chỉ, tương lai sẽ không còn Thần chỉ nào có thể khống chế nhân loại địa cầu.”
“Vậy còn chờ cái gì, luyện hóa nó cho ta.”
Mộc Phàm đỏ mắt, sốt ruột phân phó hệ thống.
Đinh!
“Nạp hai trăm tỷ, bắt đầu luyện hóa...”
Tiếng hệ thống vừa vang lên, Mộc Phàm liền thấy Thần chỉ yên tĩnh, bị một lực lượng vô hình giam cầm.
Oanh!
Đột nhiên có một tiếng nổ vang, Thần chỉ nở rộ thần quang, bộc phát thần lực cường đại tiến hành chống cự.
“Là ai?”
Trong Thần chỉ truyền đến một âm thanh khủng bố, Mộc Phàm thiếu chút nữa nổ tung, cảm giác cơ thể muốn tan nát.
Còn may là thanh âm kia mới vừa vang lên, đã bị lực lượng thần bí của hệ thống xoá sạch, Thần chỉ bị luyện hóa, dần dần hóa thành một vật chất đặc thù dung nhập vào giữa hai chân mày Mộc Phàm.
Thần chỉ đã bị luyện hóa.
Bên trong có một loại quy tắc, bao hàm ấn ký linh hồn của vô số nhân loại địa cầu, bị Mộc Phàm hấp thu khống chế.
Giờ khắc này, Mộc Phàm có cảm giác rất kỳ diệu, mình có thể khống chế sinh tử của tất cả nhân loại, khiến bọn họ không thể phản kháng.
“Đây là quy tắc khống chế?”
Mộc Phàm ngây người, chẳng phải có nghĩa là toàn bộ nhân loại trên địa cầu đều bị hắn khống chế?
Nhân loại thế này có khác gì con rối đâu?
Trong lòng hắn nổi sóng to, thì ra nhân loại vẫn luôn bị cao đẳng văn minh, thần linh khống chế, căn bản không có tự do.
Nhân loại thế này, nói gì tới tự do?
“Nhân loại bị nuôi dưỡng, giam cầm linh hồn, vĩnh viễn không có tự do thật sự, chắc chắn sẽ sớm diệt vong.”
Mộc Phàm lẩm bẩm, biểu tình có chút phức tạp.
Hắn chần chờ thật lâu, cuối cùng lặng lẽ xoá đi ấn ký linh hồn của vô số nhân loại trong quy tắc, không trói buộc với nguyên thần của mình.
Tuy rằng mình có thể khống chế toàn bộ nhân loại trên địa cầu, cả đời sau của nhân loại cũng không chạy thoát được.
Nhưng hắn hiểu, nhân loại như thế này vĩnh viễn không thể trở thành chủng tộc cường đại trong vũ trụ.
Một đám con rối, sao có thể trở thành chủng tộc cường đại?
Cho nên Mộc Phàm từ bỏ loại năng lực mê người này, phóng thích tự do cho linh hồn vô số nhân loại.
Hắn không biết rằng hành động này làm cho nhân loại cả địa cầu đột nhiên cảm giác cả người nhẹ nhõm, tâm linh thông thấu, linh hồn như được cởi bỏ một tầng gông xiềng.
Nhân loại có được một linh hồn tự do, tương lai sẽ biến thành như thế nào, không ai đoán trước được.
Mộc Phàm cũng không biết rằng hành động này của mình đã mang tới cho toàn bộ hệ Ngân hà muôn vàn biến số.
“Quy tắc, thì ra đây là quy tắc.”
Lúc này, Mộc Phàm yên lặng mở hai mắt, hai tia sáng kỳ dị chợt lóe rồi biến mất.
Hắn luyện hóa Thần chỉ, nắm giữ quy tắc, lực lượng thuộc về thần linh.
Thần linh chấp chưởng quy tắc chi lực.
“Khống chế linh hồn, nô dịch vạn linh.”
Mộc Phàm có chút kiêng kị đối với Thần quốc, thủ đoạn của thần linh.
“Gia hỏa này có thực lực rất mạnh, không thể lãng phí căn nguyên.”
Nhìn Thần sử đã chết, Mộc Phàm nói thầm một câu, nói xong trực tiếp thu vào tiểu thế giới, để phân thân Thần thai trực tiếp luyện hóa cắn nuốt.
“Hy vọng tài sản của những Bán thần này phong phú một chút, bằng không thì lần này lỗ lớn.”
Mộc Phàm lẩm bẩm, thu hồi trang bị trữ vật của mấy tên Bán thần, trở về sẽ kiểm kê thu hoạch.
Vù!
Làm xong, Mộc Phàm xoay người xé rách không gian bước vào, biến mất khỏi chỗ này.
Thần sử vừa chết, ở một nơi khác có kẻ gặp tai ương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận