Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 276: Áo Lan quyết tâm

Từ phủ Thành chủ, đại biểu các thế lực mang sắc mặt u ám đi ra, bộ dáng giận mà không dám nói gì.
Vốn bọn họ không đồng ý, cố gắng lý luận, cuối cùng có lẽ là Mộc Phàm cảm thấy không thể làm quá mức, chỉ bắt cho bọn họ nộp lên một ngàn vạn tinh thể năng lượng thì có thể rời đi.
Sau một hồi cân nhắc, có một bộ phận thế lực thỏa hiệp, lựa chọn nộp tinh thể năng lượng.
Còn có một bộ phận nhỏ thế lực lựa chọn lưu lại, không rời đi, bọn họ có ý nghĩ rất đơn giản, cũng có thể nói là rất ngây thơ.
Bọn họ hy vọng đội quân Huyết nghĩ tộc chỉ là một chi nhỏ, hoặc đám Huyết nghĩ tộc không tới, Hắc uyên tộc cũng không có tới, chỉ là lời đồn.
Đối với những người này, Mộc Phàm chỉ có thể lắc đầu tiếc hận, nói thật thì trong lòng hắn hơi tiếc, nếu đã ở lại thì không thể động bọn họ.
Dù sao là người cầm quyền khu trung lập, không thể tùy tùy tiện tiện không có lý do liền giết sạch, tuyệt đối là một quyết định ngu xuẩn.
Kể từ đó, còn ai dám tới nơi này buôn bán?
“Nhân loại đáng chết.”
“Tên khốn nạn này, chúc hắn sớm ngày bị Huyết nghĩ tộc xé nát.”
“Đừng nói nữa, nhanh trở về thu thập tất cả, rời khỏi địa phương quỷ quái này.”
“Đời này, ta không bao giờ tới đây nữa.”
Một đám sinh vật hùng hùng hổ hổ, tức giận bất bình tan đi.
Bọn chúng vội vàng chạy về, nhanh cuốn đồ vật bỏ chạy, lưu lại nơi này chờ đại quân Huyết nghĩ tộc tới giết sao?
Trong đám người, công chúa Áo Lan yên lặng về phủ Thành chủ đẳng sau, mang theo hai thị nữ trở về.
Về tới nhà ăn Tinh linh, Áo Lan đi vào một gian mật thất, đóng cửa lại, thậm chí khởi động trận pháp cấm chế nào đó.
“Công chúa, quyết định này quá qua loa.”
Trong mật thất, đột nhiên có một giọng nói già nua truyền đến.
Chỉ thấy một bóng dáng mơ hồ, lúc ẩn lúc hiện, vẻ mặt bất đắc dĩ nhìn Tinh linh công chúa Áo Lan này.
Còn Áo Lan thì tự tin, nhẹ nhàng cười nói: “Ta không cảm thấy qua loa, đối với Mộc Phàm, ta luôn cảm thấy hắn mang cho người ta cảm giác khó nắm bắt.”
Bóng dáng già nua thở dài nói: “Ngươi thân là công chúa, không thể mạo hiểm ở lại nơi này, vẫn nên nhanh chóng rời đi, Huyết nghĩ tộc không phải là chuyện đùa.”
“Ta biết chừng mực.” Áo Lan kiên định, không dao động chút nào.
Nhìn thấy sự kiên trì của nàng, bóng dáng già nua cười khổ nói: “Công chúa, cầu ngài, trở về đi, nữ hoàng bệ hạ rất lo lắng cho ngươi.”
“Ta nói, ta biết chừng mực.” Áo Lan hơi chau mày, không vui nói.
Bóng dáng già nua bất đắc dĩ thở dài một tiếng, nói: “Công chúa, Tinh linh tộc chúng ta từ trước đến nay tôn trọng hoà bình, cũng không tham dự tranh đấu, quyết định lần này đã trái với tộc quy của Tinh linh tộc.”
Áo Lan nhíu mày, không vui nói: “Hoà bình sao? Ngươi cho rằng hoà bình là như thế nào, cầu xin mà có sao, hay là người khác bố thí?”
Nàng kiên định nói: “Tinh linh tộc hiện tại đã sớm quên mất máu cùng lửa khi xưa, ở trong vũ trụ, không có cái gọi là hoà bình.”
“Muốn hoà bình, nhất định phải có thực lực khiến người khác kính sợ, không thì chỉ có thể trở thành nô lệ, đồ chơi, chẳng lẽ các ngươi đã quên mất trận tai nạn tám vạn năm trước?"
Áo Lan nghiêm túc nhìn lão ẩu, khiến đối phương á khẩu không trả lời được.
Lúc này mới nhớ tới tám vạn năm trước, Tinh linh tộc đã từng bị đánh bại, bị nô dịch.
“Tinh linh tộc đã từng bị nô dịch suốt một vạn năm, các ngươi đã quên mất năm tháng đầy máu đó, ta thân là công chúa, đời sau của Tinh Linh vương, tuyệt đối sẽ không bao giờ quên.” Giọng nói của nàng kiên định.
Giờ khắc này, Áo Lan như khoác thêm khí chất hoàng giả, tôn quý, khí phách, cường thế, không còn vẻ nhu nhược trước đó.
Áo Lan lẩm bẩm: “Tinh linh tộc chúng ta đã trải qua quá trình đấu tranh dài đằng đẵng mới thoát ly khỏi bể khổ, lấy lại tự do, từ đó mới hướng tới hoà bình, tôn trọng hoà bình.”
“Nhưng hoà bình cần thực lực cường đại để duy trì, tôn nghiêm cần thực lực để giữ gìn, không có thực lực, nói dễ hơn làm?”
Nếu Mộc Phàm nghe được mấy lời này, chắc chắn cho nàng một lời khen, nói quá đúng.
Hai chữ hoà bình sao, chỉ xem ngươi có thực lực hay không thôi, nếu ngươi không có thực lực, kết cục sẽ như Già lam tộc, bị diệt tộc.
“Ta ra ngoài, mục đích là kết giao một ít bằng hữu, mang đến cho Tinh linh tộc một ít đồng minh đáng tin cậy.”
“Có một ít đồng minh đáng tin cậy mới là sự trợ giúp đối với tương lai của tộc ta, nếu không thì nguy cơ sẽ lại bao phủ Tinh linh tộc lần nữa.”
Áo Lan nói một hồi làm lão ẩu im lặng, hoàn toàn tin phục.
“Nguyện ý nghe công chúa điều khiển.”
Tinh linh già nua này quỳ xuống, cho thấy sự trung thành.
Áo Lan gật gật đầu, nâng lão dậy, nhẹ giọng nói: “Kế tiếp, an nguy của ta liền giao cho ngươi, ta muốn trợ giúp Mộc Phàm, hy vọng lấy được cơ hội tiếp xúc, kết minh với nhân loại thông qua hắn.”
“Công chúa, vũ trụ luôn lưu truyền, nhân loại gian xảo, dối trá, hung tàn, không thể tin tưởng.”
Vẻ mặt lão Tinh linh rối rắm.
Trong vũ trụ có lời đồn về nhân loại, lưu truyền rộng rãi, đều nói nhân loại dối trá, hung tàn, nói chung là không tốt đẹp gì cả.
Áo Lan lại lắc đầu: “Mỗi chủng tộc đều có đủ loại người, chẳng lẽ trong Tinh linh tộc không có sao?”
“Nghĩ tới Ám tinh linh, Hôi tinh linh, Huyết tinh linh, Tinh linh tộc đã từng cường thịnh phân liệt thành mấy nhánh, chẳng lẽ còn chưa đủ để thuyết minh điều gì sao?”
Nàng nói tới đây, vẻ mặt châm biếm: “Những chủng tộc tà ác hóa nhân loại chỉ là muốn mượn điều này để đả kích nhân loại, thậm chí tiêu diệt nhân loại mà thôi.”
“Ta cho rằng nhân loại cũng không có kém như trong lời đồn.”
“Hơn nữa, ta có dự cảm, có lẽ lần này Huyết nghĩ tộc sẽ ăn thiệt thòi lớn.”
Áo Lan lầm bầm lầu bầu, trong ánh mắt có sự tự tin.
Nàng rất tin tưởng Mộc Phàm, như bị bỏ bùa mê, không biết vì sao trong lòng nàng như có ai đó nói với nàng làm như vậy là đúng.
Nhiều lần Áo Lan hoài nghi, có phải thần của Tinh linh tộc, Nguyệt thần, đang nhắc nhở nàng, ám chỉ nàng?
Tóm lại, kết giao Mộc Phàm là ý muốn duy nhất lúc này, hơn nữa đã làm được.
Trước đó, đây chỉ là ý tưởng tức thời, không nghĩ tới chỉ trong chớp mắt mà Mộc Phàm đã chấp chưởng toàn bộ khu trung lập, khiến nàng rất chấn động.
Điều này làm cho nàng càng kiên định hơn, phải kết giao với Mộc Phàm, thậm chí thông qua hắn tiếp xúc đến cao tầng nhân loại, từ đó có thể kết minh.
“Hả?”
Đột nhiên, lão Tinh linh biến sắc, phát hiện điều gì đó, sắc mặt trở nên vô cùng khó coi.
Nàng kinh hãi nhìn ra bên ngoài, trong hư không có một quầng sáng nhàn nhạt lướt qua, nếu không phải vừa rồi nhạy bén bắt giữ được, có khả năng không phát hiện ra.
“Đó là cái gì?” Áo Lan sửng sốt.
Sắc mặt lão Tinh linh nghiêm trọng nói: “Công chúa, đó là quầng sáng trận pháp, không sai, toàn bộ khu trung lập đều bị bao phủ trong một trận pháp.”
“Phiền toái.”
Trên gương mặt già nua có chút tức giận, nói: “Ngươi xem vị cầm quyền mới lại bày ra một trận pháp siêu lớn, hoàn toàn bao phủ toàn bộ khu trung lập.”
“Hắn muốn làm gì?”
Giờ phút trong lòng lão Tinh linh có cảm giác bất an.
Bởi vì nàng vừa mới vừa dùng ý niệm thẩm thấu nhưng phát hiện căn bản không thể lọt ra ngoài, nói cách khác, nơi này bị phong tỏa rồi.
“Khu trung lập bị trận pháp phong tỏa sao?”
Áo Lan rất bất ngờ, kinh ngạc nhìn ra bên ngoài, lúc này mới phát hiện có một ít thế lực trong khu trung lập đã cuốn đồ, lén lút muốn trốn đi.
Nhưng đáng tiếc những thế lực, sinh linh, thậm chí một ít cường giả căn bản không nghĩ tới khu trung lập đã sớm bị trận pháp bao phủ, không thể ra vào.
“Hắn muốn đuổi tận giết tuyệt sao?”
Áo Lan lầm bầm lầu bầu, suy đoán hành động này của Mộc Phàm, chính là muốn một lưới bắt hết a.
Trên mặt nàng có vẻ kinh dị, đã suy đoán được Mộc Phàm muốn làm gì rồi, hiển nhiên là muốn quét sạch sẽ những thế lực muốn rút lui.
“... Thật tàn nhẫn.”
Nghĩ vậy, Áo Lan nhịn không được hít hà một hơi, có nhận thức hoàn toàn mới đối với sự tàn nhẫn của Mộc Phàm.
Trước đó không phải đã thu tiền mua mạng của người ta sao, một tên một ngàn vạn tinh thể năng lượng, hiện tại lại không cho bọn chúng rời đi, lựa chọn trực tiếp giết hết.
“Ta làm như vậy thật sự sai rồi sao?” Áo Lan không đành lòng, có một chút dao động.
Nàng đã sai khi kết giao với Mộc Phàm sao, người tàn nhẫn như vậy đáng giá kết giao sao, có thể dẫn sói vào nhà hay không.
“Không, ta không có làm sai.”
Ngay sau đó, nội tâm nàng lại khẳng định lựa chọn này không hề sai.
Sắc mặt thay đổi liên tục, cuối cùng bình tĩnh lại, trong ánh mắt có thêm cảm xúc khó nói rõ, trên người xuất hiện khí chất vừa rồi.
Đó là khí chất hoàng giả.
Hoàng giả, nên sát phạt quyết đoán, không thể do dự không quyết đoán.
“Truyền lệnh xuống, chuẩn bị tốt cho trận chiến, ta cảm giác được hơi thở giết chóc khủng bố của Huyết nghĩ tộc đang tới gần.”
“Đại chiến, không còn xa.”
Sắc mặt công chúa Áo Lan bình tĩnh, như đã hoàn thành lột xác trong khoảnh khắc này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận