Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 393: Tiên thú thượng cổ

Trong Thiên hà cuồn cuộn, hai chiếc tiên thuyền theo gió vượt sóng, nhanh như mũi tên.
Ở bên kia, một tòa Thánh thành áp sát mặt nước Thiên hà bay nhanh, tạo ra từng cơn sóng, thanh thế to lớn, làm thần linh trên hai chiếc tiên thuyền thần linh đều có chút khó chịu.
“Thiên sứ tộc, quá **.”
Có thần linh bất mãn nói thầm một câu.
“Hừ, mốt hồi chúng ta liên hợp lại tiêu diệt đám Thiên sứ tộc trước rồi tính tiếp.”
“Không tồi.”
“Có thể giết bọn chúng trước!”
Không ít thần linh tỏ vẻ tán đồng, trước diệt đám Thiên sứ tộc rồi lại tầm bảo, dù sao Thiên sứ tộc chỉ phái hai thiên sứ cấp Thần thoại tới.
Bọn còn lại không đáng sợ, lộng chết bọn chúng càng dễ làm hơn nữa.
Nhưng những tên thần linh này không biết là phía sau bọn chúng đang có hai người đạp sóng mà đến, không nhanh không chậm đi theo đằng sau.
Nếu đám thần linh này nhìn thấy mà nói, chắc chắn sẽ được mở rộng tầm mắt, thậm chí ngây ngốc.
Bởi vì hai người đang dùng thân thể máu thịt đạp sóng đi trên Thiên hà, từng bước một dẫm lên Nhược thủy, không bị chìm xuống.
Hai người kia đúng là Mộc Phàm cùng Tiểu Ách, chân dẫm Nhược thủy nhưng không hề có dấu hiệu chìm xuống, ngay cả dấu vết bị ăn mòn cũng không có.
Trước đó, một đám pháo hôi cùng một ít cường giả dị vực bị cuốn vào Thiên hà, chớp mắt liền biến thành xương trắng chìm vào lòng sông.
Hiện tại Mộc Phàm lại không tổn hao gì, quả thực không thể tưởng tượng nổi.
“Hệ thống, ngươi coi lại mình đi, không phải chỉ đi qua Thiên hà sao, thế mà phải tốn trăm tỷ, cảm giác bị ngươi hố thảm.”
Chỉ thấy trên mặt Mộc Phàm có vẻ bất mãn, lải nhải trong lòng.
Vì sao hắn không chìm vào trong Thiên hà, là do hắn kêu hệ thống hỗ trợ, vượt qua Thiên hà với giá là một trăm tỷ.
Bao gồm cả Tiểu Ách, do vậy hai người mới có thể an an ổn ổn đạp sóng mà đi thong thả trên mặt Thiên hà.
Chỉ nghe hệ thống đáp lại: “Ký chủ, tiền nào của nấy, Thiên hà cuồn cuộn, nếu ngươi không hài lòng có thể tự mình vượt qua, rất mau ngươi sẽ biến thành một đống xương trắng dưới đáy sông.”
“Được rồi được rồi, đừng tự khen mình nữa.” Mộc Phàm không kiên nhẫn cắt ngang lời nó.
Sau đó hắn còn nói thêm: “Hệ thống, sao ở chỗ này không thể mở bản đồ hệ thống?”
Trên bản đồ là một vùng đen nhánh, không nhìn thấy gì cả, không hiện ra gì hết, làm lòng Mộc Phàm rất hoang mang cùng khó hiểu.
Chẳng lẽ, bản đồ hệ thống cũng không có biện pháp biểu hiện ra tình huống trong tiên cảnh thượng cổ?
“Ký chủ, Thiên Đình thượng cổ có quy tắc tiên đạo che chắn hết thảy, muốn biểu hiện ra cần phải tiến hành thăng cấp lần nữa, yêu cầu năm mươi ngàn tỷ...”
“Đình đình đình...” Mộc Phàm lập tức cắt ngang lời hệ thống.
Em gái ngươi, lại muốn hố tiền, quả thực chính là cái động không đáy, mở miệng liền đòi năm mươi ngàn tỷ.
Mộc Phàm đen mặt, mắng: “Hệ thống, ngươi thật vô dụng, có thể lăn đi ngủ rồi, ta vẫn phải dựa vào bản thân thôi.”
Nói rồi hắn lại nhìn Tiểu Ách bên cạnh, nhẹ giọng hỏi: “Tiểu Ách, ngươi cảm ứng được nơi này có bảo vật sao?”
“Có.” Tiểu Ách trả lời nhanh gọn, nàng chỉ vào phía trước rồi nói: “Đại nhân, ở ngay bên kia, có vô số bảo vật lấp lánh, long lanh, rất chói mắt.”
Tiểu Ách nói có bản vật lấp lánh long lanh, hẳn là tiên bảo, có một tầng tiên quang lượn lờ nên tất nhiên sẽ chói mắt rồi.
“Tựa hồ ta cũng có thể lờ mờ cảm ứng được một loại hơi thở đặc thù, chẳng lẽ đó chính là Tiên khí?”
Đột nhiên, Mộc Phàm cảm ứng được gì đó, trong lúc nhất thời ngạc nhiên sửng sốt.
Hắn có chút không rõ, vì sao mình có cảm ứng mơ hồ, chẳng lẽ có năng lực cảm ứng phát hiện những tiên khí đó?
“Ký chủ, ngươi tu luyện Thượng cổ luyện khí thuật, đó là pháp môn luyện khí cơ sở của tiên nhân thượng cổ, cho nên mới có thể cảm ứng được sự tồn tại của tiên khí.”
Lời giải thích này làm Mộc Phàm ngây ngẩn.
Thượng cổ luyện khí thuật thế mà là pháp môn luyện khí cơ sở của tiên nhân thượng cổ, nói cách khác thì ngay từ đầu hắn đã tiếp xúc với bí mật về tiên nhân thượng cổ.
Thật ra luyện khí chính là cơ sở tu tiên, chỉ là sau khi truyền thừa của tiên nhân thượng cổ biến mất thì không còn cơ hội thành tiên.
“Thì ra là thế...” Mộc Phàm hiểu rõ gật gật đầu, vui vẻ nói: “Vậy chẳng phải là ta có thể bước lên con đường thành tiên?”
“Ký chủ suy nghĩ nhiều, có cơ sở luyện khí cũng không thể thành tiên, muốn thành tiên, nhất định phải tìm được tiên pháp thượng cổ thật sự trong Côn Luân tiên cảnh.”
Hệ thống dội nước lạnh, muốn thành tiên thì phải đạt được tiên pháp thượng cổ.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao sinh vật dị vực cấp Thần thoại không tiếc mọi giá muốn đi vào Thiên Đình thượng cổ trong Côn Luân tiên cảnh, vì tiên pháp cùng tiên bảo.
Hai mắt Mộc Phàm lập loè ánh sáng, nhìn hai chiếc tiên thuyền cùng một tòa Thánh thành mở đường, trong lòng trào dâng sát khí lạnh lẽo.
"Đám dị tộc này còn muốn nhúng chàm bảo tàng của Thiên Đình thượng cổ, quả thực chính là si tâm vọng tưởng.”
Trong lòng hắn quyết định diệt sát tất cả dị tộc nơi này, mai táng toàn bộ ở Côn Luân tiên cảnh, vĩnh viễn ngủ say cùng tiên nhân thượng cổ.
Lúc này, không có kẻ nào phát hiện từ dưới Thiên hà có một bóng đen thật lớn chậm rãi hiện lên, không biết lớn đến mức nào.
Thánh thành Thiên sứ tộc lướt trên mặt nước so với bóng đen thì như một hạt bụi, gần như không thể thấy.
Thiên hà cuồn cuộn, dưới nước ẩn giấu thứ gì, không có kẻ nào biết.
Hai con thuyền nhỏ, một trái một phải nhanh chóng lướt đi, xa xa là Thánh thành của Thiên sứ tộc, có tốc độ nhanh nhất, thế mạnh nhất, một đường bay tới.
Đám thần linh dị tộc này đều chờ mong bảo tàng của Thiên Đình, không nghĩ tới có nguy hiểm đang từ bên dưới Thiên hà lặng yên tới gần.
Bóng đen lặng yên hiện lên lại không khiến cho bất kỳ kẻ nào chú ý, bao gồm cả Mộc Phàm.
Bởi vì nước Thiên hà đặc thù, không cách nào dò xét, cũng ngăn cách cảm ứng, cho nên cơ bản không có người biết trong Thiên hà có thứ gì.
“Kỳ quái, vì sao ta cảm giác có nguy hiểm đang ở tới gần?”
Mộc Phàm đang đi tới, đột nhiên mày nhíu lại, theo bản năng cảm nhận được nguy hiểm, lập tức cảnh giác.
Có nguy hiểm!
Đây là phản ứng đầu tiên của hắn, bản năng đã nhận ra nguy hiểm.
“Quả nhiên, Côn Luân tiên cảnh không dễ đi như vậy.”
Hắn đề cao cảnh giác, tu vi toàn thân tích tụ, có thể bùng nổ bất kỳ lúc nào.
Tiểu Ách ở bên cạnh cũng đã nhận ra chỗ không ổn, như suy tư gì đó, bỗng nhiên cúi đầu nhìn nước Thiên hà dưới chân.
Vừa nhìn xuống, Tiểu Ách ngây ngẩn cả người.
“Đại nhân, ngươi xem dưới mặt nước.”
Nàng đột nhiên chỉ vào mặt nước nhắc nhở Mộc Phàm.
Nghe nàng nhắc nhở, Mộc Phàm thuận thế cúi đầu nhìn, không biết khi nào mà mặt nước dưới chân đã bị một bóng đen che phủ.
Khi nhìn thấy bóng đen khổng lồ bên dưới Thiên hà, không biết vì sao trong lòng hắn đột nhiên phát lạnh, gần như không hề nghĩ nhiều, bắt lấy Tiểu Ách bay lên trời.
Vèo, Mộc Phàm bay lên trời cao, nhờ hệ thống triệt tiêu lực lượng quỷ dị của nước Thiên hà nên không có bị cuốn vào, ngược lại càng bay càng cao.
Hắn bay lên trời cao, từ trên cao nhìn xuống mới giật mình phát hiện, không biết khi nào, dưới mặt nước Thiên hà lại xuất hiện một bóng đen khổng lồ.
Bóng đen này ẩn giấu trong Thiên hà, hình như là một con cá, nhưng cá thế này là quá lớn, thậm chí đưa mắt nhìn cũng không thấy giới hạn.
“Kỳ quái, đây là thứ quỷ gì?”
Sắc mặt Mộc Phàm nghiêm trọng.
Quả thực không thể tưởng tượng được trong Thiên hà cất giấu thứ gì?
Sự đối lập giữa Thánh thành Thiên sứ tộc cùng với bóng đen dưới nước làm người ta cảm thấy lạnh run, so với bóng đen thì kích thước của Thánh thành không đáng để nhắc tới.
“Hệ thống, đó là thứ gì?” Bất đắc dĩ, Mộc Phàm chỉ có thể nhờ hệ thống giúp đỡ.
Căn bản không thể cảm ứng nước Thiên hà, chỉ có thể nhìn thấy bóng đen khủng bố đó thôi, hoàn toàn không có cách nào dò xét xem nó là thứ gì.
“Bổn hệ thống đang ngủ theo lệnh của ký chủ, xin đừng quấy rầy.”
Ai ngờ hệ thống trong đầu đáp lại trong một câu như vậy, làm Mộc Phàm tức muốn hộc máu.
Hắn hận đến ngứa răng, thấp giọng mắng: "Thứ hố người, mau cút ra đây, nhanh nói ta biết đó là thứ gì, cứ cảm thấy rất nguy hiểm.”
“Đinh, rà quét bóng đen dưới Thiên hà cần một ngàn tỷ, có rà quét hay không, ?”
Hệ thống dứt khoát nhắc nhở, khiến da mặt Mộc Phàm co rút.
Hắn đè nén tức giận nói: “Tốt, rà quét cho ta, nếu không thể làm ta vừa lòng thì ngươi biết tay.”
“Nạp một ngàn tỷ, kết thúc rà quét.”
Rất nhanh, trong thẻ bốc hơi một ngàn tỷ, hệ thống rà quét chưa tới một giây đồng hồ liền kết thúc, Mộc Phàm suýt chửi ầm lên rồi.
Nhưng Mộc Phàm gạt đi sự đau lòng, bị tin tức hệ thống đưa ra sau khi rà quét hấp dẫn, đôi mắt trừng to, miệng dần dần há ra.
Giống như nhìn thấy tin tức gì đó khó có thể tin.
“Hệ thống, ngươi chắc chắn không lầm?”
Mộc Phàm trừng to mắt hỏi lại.
“Đinh, phát hiện tiên thú thượng cổ - Côn.”
Kết quả rà quét làm Mộc Phàm chấn động, thế mà là một đầu tiên thú thượng cổ, Côn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận