Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 622: Đột phá lần nữa

---
Hình Thiên đang cầm ngang Kiền Thích, đứng trước quả cầu thịt.
“Hắn làm gì đó?”
Mắt Địch Mỹ Toa lập lòa, e dè nhìn qua quả cầu thịt.
Vừa nãy Mộc Phàm chui vào trong quả cầu thịt là muốn mượn dùng căn nguyên của ngụy đại đạo để thuế biến bản thân, sánh vai với đại đạo sao?
Nếu hắn thật sự thành công thì còn ai có thể đối đầu?
Chỉ là ngụy đại đạo thôi đã cực kỳ khủng bố rồi, nếu có một tồn tại mạnh như Mộc Phàm được căn nguyên ngụy đại đạo tẩy lễ thì còn ra sao?
Không ai đoán trước được.
Địch Mỹ Toa sợ đến không dám mưu đồ gì thêm.
Cái cảnh Mộc Phàm bạo lực cướp lấy căn nguyên của ba ngàn đại đạo vừa nãy còn đang khắc sâu trong đầu nàng đây.
Căn nguyên của ba ngàn đại đạo Mộc Phàm còn dám cướp thì còn thứ gì hắn không dám làm, mà lỡ không những dám làm, hắn còn thành công ngoài mong đợi thì ai nói gì được?
Nên là lòng tốt nhất đừng nghĩ suy ý đồ gì, nếu không thì chết như thế nào cũng không biết đấy.
Địch Mỹ Toa phát sầu trong lòng, phụ thân nàng là Chiến chủ nhưng có thể nắm được mấy phần thắng?
Trước đó nàng từng tự tin, Chiến chủ tới khẳng định có thể trấn áp Mộc Phàm.
Hiện tại, Chiến chủ có năng lực cướp đoạt căn nguyên ba ngàn đại đạo à, lừa ai?
Cứ gọi cha đến chẳng phải là để Chiến chủ đi tìm cái chết?
“Không được, phải báo để phụ thân đừng đến.”
Địch Mỹ Toa thấp thỏm trong lòng, nếu để phụ thân nàng và Mộc Phàm đại chiến một trận thì phần thắng của bên nàng khẳng định là không có.
Nên nàng không chút do dự chuyển đi một tin tức huyết mạch báo phụ thân đừng tới nữa.
Lúc này, trên một cổ lộ nằm trong hư vô tăm tối, có một thân ảnh cao to đang ngồi xếp bằng, toàn thân người này bao phủ bởi vô số vết thương, chiến khí ngút trời.
“Ừm?”
Thân thể khổng lồ ấy ngạc nhiên mở mắt, tỏa ra hai luồng chiến ý sáng rực.
Hắn kinh ngạc mà tự hỏi: “Tin tức huyết mạch của con gái ta, trước đó thì bảo đi cứu viện, hiện tại lại nói là đừng đi, chẳng lẽ đã gặp nguy cơ gì hết phương cứu chữa?”
“Thôi, thân ta hãm sâu cổ lộ, dù có muốn đi cứu cũng là hữu tâm vô lực.”
Chiến chủ lẩm bẩm một hồi, cuối cùng thở dài bất lực.
Hoàn cảnh Chiến chủ cũng không khác gì ba ngàn đại đạo kia, hãm sâu Chung Cực cổ lộ không cách nào rời đi.
Cũng may là hắn ta không thoát ra được, nếu không đoán chừng vị Chiến chủ này đã bị Mộc Phàm đánh thảm rồi.
Dù gì Mộc Phàm cũng có được lực lượng của hệ thống, đánh đâu chết đó.
Huống chi hiện tại hắn đang tiếng hành thuế biến toàn phương diện, tập hợp ba ngàn đại đạo vào một thân, hoàn toàn bước vào con đường vô địch.
Một đại đạo đã muốn khiến người tuyệt vọng, thử hỏi một tồn tại quái thai tập hợp tất cả ba ngàn đại đạo, kinh khủng đến dọa người cỡ nào ai biết không?
Sương mù bốc hơi, quả cầu thịt không ngừng phồng to, mơ hồ thấy được một cây sen xanh thần bí nằm ở bên trong đang tản ra khí vận thần thánh của đại đạo.
Phía ngoài bông sen có ba ngàn đạo văn đại biểu cho ba ngàn đại đạo.
Đinh!
“Ký chủ, Đại Đạo Thanh Liên của ngươi còn thiếu một bước cuối, cần vật có điểm tương đồng để dung hợp bổ khuyết.”
Đang tiến hành thuế biến, Mộc Phàm đột nhiên nghe được âm thanh nhắc nhở của hệ thống.
Hắn ngồi xếp bằng trong bông sen, ba ngàn đạo văn bao phủ toàn thân, vô số căn nguyên đại đạo đang không ngừng chui vào bên trong cơ thể hắn để biến đổi hắn.
Chỉ là hệ thống báo khiến hắn bừng tỉnh dậy.
“Cần thêm một cây Đại Đạo Thanh Liên khác nữa sao?”
Mộc Phàm có hơi hiểu ý của hệ thống.
Hắn không nói nhiều, đưa tay quơ nhẹ một cái, từng cái thời không xuất hiện trước mắt.
Sau một hồi chăm chú quan sát, vũ trụ số 1 nhảy ra ngoài.
“Vừa may vũ trụ số 1 có một bông sen ngang cấp Đại Đạo Thanh Liên, dùng để bổ khuyết là hợp.”
Mộc Phàm vừa nói dứt câu thì đưa tay chỉ một cái, vũ trụ số 1 bị mở ra một lỗ hổng.
Oanh!
Trong hỗn độn, ngay tại tầng thức tối cao của vũ trụ, có một cặp mắt mạnh mẽ lấp lóe.
Một tồn tại kinh khủng vô cùng với mái tóc trắng mở mắt, cặp mắt ánh bạc lạnh lùng nhìn đăm đăm vào lỗ thủng khổng lồ giữa vũ trụ.
“Tôn chủ, chuyện gì xảy ra?”
“Ngoại vũ trụ tấn công sao?”
Lúc này, trong hỗn độn ào ào tuôn ra vô số hơi thở cường đại, có bóng người nhanh chóng bay tới.
Tám mươi mốt vị cường giả đỉnh cấp hội tụ, tụ tập chung quanh người đàn ông tóc bạc mắt bạc kia, ai nấy cũng cảnh giác mà nhìn lỗ thủng.
Thông qua lỗ thủng, bọn họ hoảng hốt khi thấy một gương mặt hình người mơ hồ đang chăm chú quan sát vũ trụ của bọn họ.
“Mượn Hỗn Độn Thanh Liên của ngươi dùng một lát, trả lại ngươi một trăm sợi căn nguyên đại đạo.”
Gương mặt người trên lỗ thủng kia nhàn nhạt mở miệng.
Tất cả cường giả dù là thần hay ma ở vũ trụ số 1 đều phải sửng sốt.
Vị tóc bạc mắt bạc kia có hơi sửng sốt một chút, nhưng sau đó lại lập tức lấy tay ấn nhẹ mi tâm, chỉ thấy một cây Hỗn Độn Thanh Liên u ám bay ra.
Hắn nhìn Hỗn Độn Thanh Liên, lại nhìn mặt người phía trên vết nứt giữa hư không kia, trầm ngâm một lát rồi tiện tay ném Hỗn Độn Thanh Liên ra ngoài lỗ hổng.
Vị sáng thế chủ của vũ trụ số 1 này rất thẳng thắn, thậm chí còn không do dự dù chỉ một giây, cứ thế mà đưa.
Cũng đúng thôi, vì hắn đã cảm ứng được thứ thần vận chí cao vô thượng khủng bố tương tự của đại đạo từ Mộc Phàm, khiến cho tâm thần hắn vô cùng rung động.
Ở trước mặt Mộc Phàm, hắn chẳng là cái gì, hắn ngờ ngợ nhận ra nếu hắn còn lưu lại vũ trụ này thì sẽ vĩnh viễn bị trói buộc, không cách nào thấy được thế giới siêu việt hơn.
“Cảm ơn.”
Mộc Phàm cũng rất kinh ngạc, dứt khoát thật.
Hắn vốn dĩ cho là đối phương sẽ phản đối, sau đó hắn sẽ dùng một bàn tay đập chết tên này rồi cướp, nhất cử lưỡng tiện, ai ngờ tên này cho thật.
Thành ra kế hoạch của Mộc Phàm đi tong, hỏi xin người ta cho luôn, tội tình gì còn phải đánh chết người ta.
Mặc dù chỉ là tiện tay bóp cái chết luôn, nhưng Mộc Phàm cũng còn liêm sỉ, nói được phải làm được.
“Một trăm sợi căn nguyên đại đạo, ban cho ngươi, hi vọng ngươi không định lưu lại vũ trụ số 1, không có bất kỳ tiền đồ gì đâu, đi lên mới có thể chứng kiến thế giới rộng lớn hơn.”
Mộc Phàm nói xong thì đẩy một trăm sợi căn nguyên đại đạo vào vũ trụ số 1, rơi vào tay gã tóc bạc mắt bạc.
“Căn nguyên đại đạo?”
Hai mắt người tóc bạc sáng bừng lên, quan sát đám căn nguyên đại đạo, một trăm sợi căn nguyên tỏa ra sức hấp dẫn trí mạng đối với hắn.
Chỉ cần hấp thu luyện hóa là hắn có thể đột phá tầng thứ cao hơn.
“Có lẽ, đến lúc đi rồi.”
Sinh vật tóc bạc lặng lẽ nói một câu, lạnh lùng, nhẹ nhàng, ánh mắt hắn lóe lên phong vị tháng năm thăng trầm, rồi lại dứt khoát.
Hắn muốn rời khỏi vũ trụ số 1.
“Các ngươi theo bản tôn rời đi.”
Sinh vật tóc bạc nói xong thì vung tay mang đi tám mươi một vị cường giả đứng đầu vũ trụ số 1, xé mở vách ngăn vũ trụ, nhảy ra ngoài.
Cuối cùng hắn cũng chọn rời đi, không tiếp tục nhàn rỗi trong vũ trụ tầng thấp, hướng tới vũ trụ tầng cao hơn.
Thấy đối phương tự tay phá vỡ vách ngăn vũ trụ để đi, không dùng lối đi siêu nhỏ mà Mộc Phàm để lại thì hắn cũng không nói gì thêm.
Đi thì đi, vũ trụ số 1 vừa vặn dung nhập vũ trụ số 7.
“Đại Đạo Thanh Liên tới tay, hệ thống, dung hợp đi.”
Mộc Phàm không nhìn nữa, đóng lỗ hổng lại, bắt đầu dung hợp bổ khuyết Đại Đạo Thanh Liên để tiếp tục tiến hành thuế biến.
Ông!
Một bông sen bay ra rồi dần nhập vào Đại Đạo Thanh Liên của Mộc Phàm.
Nháy mắt, một bước thiếu hụt sau cùng được hoàn thiện.
Đại Đạo Thanh Liên trở nên hoàn mỹ, ba ngàn đại đạo dựng dục trên nó cùng lúc sôi trào lên, đạo văn đồng loạt lấp lóe.
Bên trong bỗng có một căn nguyên mạnh mẽ thuộc về thời không dâng tràn, khiến thâm tâm Mộc Phàm giác ngộ.
“Ra là tồn tại mạnh nhất vũ trụ số 1 dùng căn nguyên Thời Không đại đạo để dựng dục Thanh Liên.”
Biết vậy thôi chứ chuyện này không liên quan gì đến Mộc Phàm nên hắn chẳng buồn để tâm.
Hiện tại hắn cần lĩnh ngộ hoàn chỉnh pháp tắc của ba ngàn đại đạo, dùng căn nguyên ba ngàn đạo đại để tấn thăng bản thân.
Quá trình này dài đằng đẵng, nhưng Mộc Phàm có hệ thống trợ giúp, không tính đến còn có căn nguyên ba ngàn đại đạo Đại Đạo Thanh Liên dựng dục.
Còn có một tia căn nguyên phía trên ba ngàn Tạo Hóa thần thụ, rút ra một tia thêm vào thể nội Mộc Phàm là càng thêm hoàn mỹ.
Cứ như vậy, nhờ hệ thống trợ giúp, Mộc Phàm dần chìm vào chốn tiên cảnh, cả người bắt đầu tiến vào trạng thái thuế biến.
Bang bang.
Lúc này, ba ngàn xiềng xích đại đạo trong thể nội hắn hiện ra, muốn hạn chế không cho phép hắn tấn thăng.
Chỉ tiếc dưới quá trình đột phá mạnh mẽ của Mộc Phàm mà ba ngàn xiềng xích liên tục bị kéo căng, vỡ nát.
Răng rắc, răng rắc!
Trong thân thể không ngừng truyền đến tiếng xích sắt đứt đoạn.
Mỗi một lần trói buộc của đại đạo bị đứt, Mộc Phàm cảm giác thực lực được đề cao một đoạn, lĩnh ngộ thêm được một loại pháp tắc Đại Đạo khác.
Lực lượng, thời gian, không gian, vận mệnh, sinh mệnh, tử vong, luân hồi,... các loại căn nguyên pháp tắc của Đại Đạo hội tụ, dung nhập.
Thân thể của hắn dần dần phát sinh cải biến, lấy căn nguyên ba ngàn đại đạo xây nên một thân thể khủng bố, chính là Đại Đạo chi thể chân chính.
Mà lại, hắn đã tu luyện Thiên Đế tới một tầng sau cùng, công pháp cấp Đại Đạo, tầng thứ viên mãn.
Đến một bước này, Mộc Phàm coi là chạy tới cực hạn, thuộc về cấp bậc Đại Đạo.
Nhưng hắn chưa chứng được đại đạo chi vị, cho nên chỉ có thể coi là một ngụy đại đạo, có thể sánh vai đại đạo, thực lực cường đại ngang cấp bậc Đại Đạo.
Nhưng ngụy đại đạo của Mộc Phàm rất khác biệt, người ta tu luyện một loại đại đạo tới cực hạn, thành tựu ngụy đại đạo, đến gần vô hạn đại đạo hoặc là sánh vai đại đạo.
Nhưng trong cơ thể hắn có chừng ba ngàn đại đạo tồn tại, ba ngàn đại đạo hội tụ một thân, chú tạo một thân thể vô thượng.
Keng!
Một tiếng leng keng, quả cầu thịt nổ thành vô số bột phấn.
Bên trong hiển hiện một cây Đại Đạo Thanh Liên u ám, phía trên có ba ngàn đạo văn quấn quanh, tản ra thần vận đại đạo.
Lúc này, hai người Hình Thiên, Địch Mỹ Toa đều bị Đại Đạo Thanh Liên trước mắt hấp dẫn lấy, hai người đồng thời cảm ngộ được căn nguyên và thần vận thuộc về Chiến chi đại đạo.
Hai người thế mà đốn ngộ, tiến vào trạng thái ngộ đạo.
Ông.
Chỉ nghe một tiếng ong ong, Đại Đạo Thanh Liên hơi hơi rung động, cánh hoa khẽ hé, lộ ra một bóng người chí cao vô thượng ở bên trong, ba ngàn đại đạo vờn quanh thân hắn.
Trong đó, có ba trăm sợi là ngụy đại đạo hoàn chỉnh, còn lại đều là không hoàn chỉnh.
Lột xác thành công, nhưng chỉ là vừa mới bắt đầu.
“Rốt cục đột phá, thành công ngưng tụ ba trăm sợi ngụy đại đạo.”
Mộc Phàm mơ màng tỉnh lại, giương mắt nhìn qua ba ngàn đại đạo trong hư không, ánh mắt lập lòe ý đồ cướp đoạt.
Hắn thậm chí còn có ý nghĩ muốt nuốt sạch ba ngàn đại đạo.
Nhưng cũng chỉ là một suy nghĩ thoáng mà qua, hắn không có đần độn tới mức dám chơi cứng với ba ngàn đại đạo, cho dù hiện tại hắn có thực lực cường đại.
Nhất định phải cẩn thận, bởi vì bên trên còn có những tầng thứ cao hơn.
Đừng quên, còn có chung cực cổ lộ và vũ trụ chung cực tồn tại.
“Ừm, lại nghèo rồi, nên đi thu hoạch thêm.”
Mộc Phàm chậm rãi đứng dậy, thu hồi Đại Đạo Thanh Liên, cả người không có chút rung động nào, thậm chí không có tí hơi thở nào thoát ra, trông y như một người bình thường.
Đây là đại đạo đơn giản nhất, phản phác quy chân, giơ tay nhấc chân luôn có một cảm giác đại đạo tự nhiên, vô cùng kỳ diệu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận