Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 285: Đánh trật?

“Khụ khụ...”
Trong không gian loạn lưu, Mộc Phàm nằm trên bàn tay Hoả ma, suy yếu ho khan, khóe miệng tràn ra chút máu.
Hắn bị rút cạn lực lượng.
Vừa mới thi triển thức thứ ba của cấm thuật, Tiệt thiên chỉ, lực lượng toàn thân cạn kiệt, thiếu chút nữa xong đời rồi.
"Thức thứ ba tiêu hao lớn như vậy?”
Mộc Phàm có chút kinh hãi, thi triển Tiệt thiên chỉ tiêu hao quá lớn.
Thật ra nếu chỉ thi triển một lần Tiệt thiên chỉ thì không đến mức như vậy, mấu chốt là trước đó Mộc Phàm đã thi triển hai lần Già thiên thủ, lại thi triển một lần Hoàng thiên ấn.
Cuối cùng thi triển Tiệt thiên chỉ mới thiếu chút nữa hỏng mất, còn may, hiện tại chỉ thoát lực, không tổn thương quá lớn, bằng không liền muốn khóc rồi.
“Hoả ma, mau tiếp lấy cái tổ kiến kia.”
Mộc Phàm bất chấp vấn đề của mình, lập tức phân phó Hoả ma bắt lấy tổ kiến đã bị chọc thủng.
“Rống...” Hoả ma hét to, thò một bàn tay bắt lấy tổ kiến.
Chỉ thấy tổ kiến bị xuyên thủng qua hai mặt, bên trong có vô số Huyết nghĩ tộc thương vong, có thể nói là vô cùng thảm thiết.
Huyết nghĩ tộc trong tổ gần như chết sạch.
“Không đúng a.”
Bỗng nhiên Mộc Phàm cảm thấy không thích hợp.
Hắn đánh giá tổ kiến bị Hoả ma nắm trong lòng bàn tay, nó đã thu nhỏ, Huyết nghĩ tộc đã chết hết.
Vấn đề ở chỗ có một bộ phận Huyết nghĩ tộc trong tổ là do hắn tiêu diệt nhưng một bộ phận khác lại không phải.
Chúng nó chết vì bị rút cạn sinh mệnh, khiến Mộc Phàm có chút kinh ngạc, nghi ngờ.
“Nghĩ vương không chết?”
Hắn bỗng nhiên tỉnh ngộ, tên Nghĩ vương kia không chết hẳn.
Quả nhiên, Nghĩ vương không có chết, Tiệt thiên chỉ phá nát thân thể hắn, nhưng thần hồn vẫn tránh được một kiếp, cắn nuốt căn nguyên sinh mệnh một đám Huyết nghĩ tộc để đào tẩu.
“Thật tàn nhẫn a, cắn nuốt tộc đàn của mình chỉ vì muốn chạy trốn.”
Mộc Phàm có nhận thức mới đối với sự tàn nhẫn của Nghĩ vương, đủ tàn nhẫn, tộc đàn bị nó cắn nuốt sạch sẽ.
“Phí công phí sức cả buổi, vẫn để hắn chạy thoát.”
Giờ phút này Mộc Phàm rất bực bội, đánh cả buổi vậy mà người ta vẫn chạy thoát, uổng công bận rộn.
Thật ra cũng không có uổng công, ít nhất lấy được tổ kiến, tuy rằng bị chọc thủng nhưng chắc chắn bên trong có không ít bảo vật.
Chỉ tiếc thần hồn của Nghĩ vương đã đào tẩu, là một Bán thần nên có thủ đoạn bảo mệnh, có thể thoát khỏi tay Mộc Phàm là chuyện rất bình thường.
Cũng do thực lực hiện tại của Mộc Phàm không đủ, nếu không thì một ngón tay kia có thể phá nát cả thân thể lẫn thần hồn của Nghĩ vương.
“Ký chủ, một ngón tay vừa rồi ngươi đánh trật nên thần hồn Nghĩ vương mới có cơ hội đào tẩu.”
Nghe hệ thống nói, Mộc Phàm sửng sốt.
Hệ thống nói gì, thế mà nói mình đánh trật?
Đùa cái gì vậy, tổ kiến bị chọc thủng, sao lại đánh trật đây?
Mộc Phàm thắc mắc, hỏi: “Hệ thống, giải thích rõ ràng, lời ngươi nói có ý gì, sao ta lại đánh trật, Nghĩ vương bị ta giết, dù thần hồn đào tẩu nhưng tuyệt đối không đánh trật a.”
“Ký chủ, Tiệt thiên chỉ của ngươi trọng thương một sinh vật Bán thần khác, uy lực giảm đi nên chỉ có thể tiêu diệt thân thể Nghĩ vương, không có thể mạt sát thần hồn.”
Trong đầu lại vang tiếng hệ thống.
Nghe lời giải thích này, Mộc Phàm ngây ngốc.
“Đùa gì vậy?”
Mộc Phàm kinh ngạc, nói: “Ta đánh một Bán thần khác trọng thương, ngươi nói giỡn, nơi này trừ Nghĩ vương còn có một Bán thần khác sao?”
“Có, vừa mới đào tẩu.” Hệ thống trả lời đúng sự thật.
Nghe thế, sắc mặt Mộc Phàm thay đổi, mắng to: “Ngươi không nói sớm, hệ thống khốn nạn, ngươi muốn hại chết ta sao?”
Nói xong hắn cảnh giác nhìn bốn phía, trong không gian loạn lưu mênh mông, không có một bóng ma.
Hệ thống nói vừa rồi mình chọc một ngón tay, đầu tiên là trọng thương một sinh vật cấp Bán thần sau đó mới huỷ diệt thân thể Nghĩ vương, uy lực giảm nên không thể tiêu diệt thần hồn.
Thì ra là bởi vì có một Bán thần khác cản trở phần lớn lực lượng, mới đưa đến kết quả cuối cùng không trọn vẹn.
“Là ai?” Trong lòng Mộc Phàm vô cùng thắc mắc.
Vừa rồi có Bán thần khác ẩn nấp ở nơi này sao?
........
Lúc này, sâu trong không loạn lưu có một bóng dáng chật vật lao ra.
Phốc!
Mới vừa xuất hiện thì hắn liền trực tiếp phun ra một ngụm máu, máu màu đen, mang theo khí tức tà ác.
“Đáng chết, sao nhân loại kia mạnh như vậy?”
Bóng dáng thần bí này gầm nhẹ một tiếng, cúi đầu nhìn một lỗ to trên ngực, trái tim thiếu chút nữa bị xuyên thủng.
Hắn chưa hết kinh hoảng, vừa rồi ẩn giấu rất tốt, đang xem Mộc Phàm cùng Nghĩ vương đại chiến đặc sắc, kết quả đột nhiên bị một ngón tay của Mộc Phàm chọc tới.
Cảnh tượng kia thật là hết chỗ nói, đánh bậy đánh bạ trọng thương tên cường giả cấp Bán thần ẩn nấp gần đó.
“Nghĩ vương đã chết, không thể động tới khu trung lập kia nữa.”
Tên này lầm bầm lầu bầu, trong mắt còn lưu lại chút sợ hãi, một chiêu mà Mộc Phàm vừa thi triển ra quá kinh khủng.
Trong lòng hắn đã có bóng ma, không dám tới nơi đó nữa.
“Lui!”
Chỉ thấy bóng dáng này hét to, trong hư không đột nhiên xuất hiện một toà thành lũy thật lớn, chắn ngang gió lốc.
Bên trên có vô số chiến sĩ Hắc uyên tộc đang chờ xuất phát.
Nhưng hiện tại lại nghe mệnh lệnh rút lui.
Đây là Hắc uyên tộc, cường giả cấp Bán thần bị trọng thương là cao thủ của Hắc uyên tộc.
Oanh!
Hư không nứt ra, thành luỹ khổng lồ của Hắc uyên tộc trực tiếp phá vỡ không gian loạn lưu, nhanh chóng bay đi.
Vốn bọn chúng muốn tấn công khu trung lập chỗ Mộc Phàm, trực tiếp tiêu diệt nơi đó, không ngờ Huyết nghĩ tộc nhanh chân đến trước.
Còn may là Huyết nghĩ tộc xuất hiện trước, trong lòng Bán thần Hắc uyên tộc cảm thấy may mắn, bằng không, gặp xui xẻo chính là bọn chúng.
“Hắc uyên tộc?”
Mộc Phàm tìm được một vài vết máu sót lại, chưa bị gió lốc không gian quét sạch.
Đây là do sinh vật Bán thần vừa rồi lưu lại, thế mà là Hắc uyên tộc.
Sắc mặt Mộc Phàm thay đổi, Hắc uyên tộc có Bán thần tới, vừa rồi ẩn nấp ở đây, hắn không hề phát hiện, có lẽ là do tập trung chiến đấu cùng Nghĩ vương nên không chú ý.
Còn may là tên kia bị mình đánh bậy đánh bạ trọng thương, sợ hãi chạy mất.
“Thật là không ai có vận khí thế này.”
Mộc Phàm có chút dở khóc dở cười, mình muốn giết Nghĩ vương thế nhưng lại trọng thương Bán thần Hắc uyên tộc đã ẩn nấp rất kỹ, doạ hắn chạy mất, truyền ra ai tin chứ?
Bận rộn cả buổi không vớt được bao nhiêu chỗ tốt.
Mộc Phàm có chút buồn bực, mang theo Hoả ma quay trở lại.
“Vương đâu?”
Lúc này, trên không khu trung lập, quân đoàn Huyết nghĩ tộc trợn tròn mắt.
Bọn chúng khó có thể tin được, vương của mình chạy trốn, cuốn theo tổ kiến trực tiếp chạy, bỏ lại quân đoàn ở đây.
Thật xấu hổ, bọn chúng bị Nghĩ vương vứt bỏ.
Cả quân đoàn Huyết nghĩ tộc nhìn nhau, trong lòng mỗi tên đều có chút sợ hãi, Nghĩ vương bị đánh đến mức bỏ chạy, bọn chúng còn lưu lại tiếp tục chinh chiến sao.
Đang lúc bọn chúng dao động.
Răng rắc!
Không gian vỡ ra, một bóng dáng khổng lồ chậm rãi đi ra từ không gian loạn lưu.
Đó là Hoả ma, cả người nó bốc lửa hừng hực, hơi thở cường đại của sinh vật cấp Bán thần tản ra, khiến vô số sinh vật khó thở.
“Hoả ma?”
“Con rối Bán thần của Hắc uyên tộc sao?”
Hoả ma xuất hiện, quân đoàn Huyết nghĩ tộc bị bỏ rơi trở nên hoảng hốt.
Hai mắt tên đại tướng Huyết nghĩ tộc trừng to, ngây ngốc nhìn lòng bàn tay Hoả ma, nó đang nâng một đồ vật.
Đó là tổ kiến!
Không sai, chính là tổ kiến của Huyết nghĩ tộc.
“Xong rồi!”
Đại tướng Huyết nghĩ tộc sợ hãi, thấy tổ kiến bị chọc thủng, trong lòng trào ra cảm giác không ổn.
Lại thấy bóng ngường đứng trên vai Hoả ma, còn không phải là nhân loại đánh tới mức Nghĩ vương bỏ chạy sao.
Tổ kiến bị xuyên thủng, Huyết nghĩ tộc bên trong chết sạch, chẳng phải là Nghĩ vương cũng đã bị giết?
“Không...”
Có cường giả Huyết nghĩ tộc giận dữ gầm lên.
“Giết nhân loại này, báo thù cho vương.”
“Giết!”
Hai mắt đại tướng Huyết nghĩ tộc đỏ bừng, bỗng nhiên trở nên điên cuồng, hạ lệnh tấn công, dẫn đầu cưỡi kiến bay khổng lồ đánh tới Hoả ma.
Hai mắt hắn đỏ bừng, nhìn chằm chằm Mộc Phàm, giết tới, hoàn toàn điên cuồng rồi.
Toàn bộ Huyết nghĩ tộc đều bị diệt, bao gồm cả Nghĩ vương, tổ kiến cũng bị đánh vỡ, đại biểu cho chi tộc đàn này đã hoàn toàn tan tành.
“Một đám kiến hôi, tự tìm đường chết!"
Nhìn quân đoàn kiến bay xung phong liều chết, Mộc Phàm hừ lạnh, nhẹ nhàng phất tay.
“Hoả ma, nghiền nát chúng nó!”
Mộc Phàm vừa ra lệnh liền thấy Hoả ma hét to, nâng bàn tay bọc lửa vỗ tới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận