Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 564: Diệt thế giả

-
Phanh!
Vũ trụ đại phá diệt, áp súc thành một điểm sáng nóng cháy.
Cường giả trong vũ các trụ song song tận mắt nhìn thấy vũ trụ phá diệt, thấy Mộc Phàm một tay hủy diệt một vũ trụ.
Vũ trụ đã trở về dạng Kỳ điểm.
Kỳ điểm nóng cháy đang nằm trong lòng bàn tay Mộc Phàm.
Cả đám nhìn thấy cảnh này rồi đều không nén được sự sợ hãi.
Nói diệt liền diệt.
“Lại thu hoạch thêm một phôi thai vũ trụ, không tồi.”
Mộc Phàm hài lòng gật gật đầu, thu vào trong túi.
Rất nhiều cường giả nơm nớp lo sợ, sợ Mộc Phàm nhắm tới vũ trụ của mình, sau đó lại diệt thêm một cái, vậy là xong luôn.
Đúng thật là Mộc Phàm đã nhắm tới vũ trụ khác.
“Mấy vũ trụ kia đã cận kề hủy diệt, giữ lại cũng lãng phí, vẫn nên để ta thúc đẩy quá trình hủy diệt đi.”
Mộc Phàm lầm bầm lầu bầu, không quan tâm tới cảm nhận của cường giả các vũ trụ, giơ một ngón tay điểm tới.
Răng rắc!
Một tiếng nứt giòn vang lên, Hồng Quân run rẩy, thấy Mộc Phàm dùng một ngón tay xỏ xuyên qua một vũ trụ, đó là một vũ trụ sắp tan biến.
Bên trong còn có một tên thần hủy diệt cường đại.
“Rống... Ngươi tìm chết.”
Chỉ nghe một tiếng hét giận dữ truyền đến, tên thần hủy diệt này từ trong vũ trụ đánh ra một cổ lực lượng hủy diệt cường đại.
Lực lượng hủy diệt mênh mông cuồn cuộn lại tiêu tán trước mắt Mộc Phàm.
“Vũ trụ của ngươi đã bị ngươi giết sạch rồi, ngươi còn sống làm chi, lãng phí năng lượng của vũ trụ, nên trở về vũ trụ đi.”
Mộc Phàm hừ lạnh, giơ một ngón tay chọc tới, ánh sáng hội tụ xỏ xuyên qua hư vô.
Phụt!
Thần hủy diệt cấp Vũ trụ bị ngón tay xỏ xuyên qua, linh hồn bị mạt sát.
Thân hình nó vỡ tan thành vô số năng lượng, trở về vũ trụ của mình, cuối cùng hóa thành căn nguyên, diễn hóa thành một phôi thai vũ trụ.
Lại một vũ trụ bị hủy diệt.
Cường giả ở các vũ trụ khác khủng hoảng nhìn Mộc Phàm, lại tiêu diệt một vũ trụ, hoàn toàn chính là một kẻ hủy diệt.
Ong!
Mộc Phàm giơ năm ngón tay nắm lấy Kỳ điểm, lại thu hoạch một phôi thai vũ trụ.
“Ngươi hủy diệt vũ trụ như vậy không sợ báo ứng sao?”
Có một ít sinh vật cường đại ngồi không yên, nhảy ra chắn trước lỗ hổng vũ trụ của mình, tức giận nhìn Mộc Phàm.
Mộc Phàm liếc mắt nhìn đám này, đều là cấp Vũ trụ, yếu nhất cũng cấp Thiên chủ nhưng hắn không để vào mắt.
Ánh mắt hắn hướng về hai vũ trụ đã sắp hủy diệt, bên trong chỉ còn một, hai sinh vật cường đại cấp Vũ trụ.
Những sinh vật này đều là cường giả cao cấp nhất, kẻ duy nhất còn sống sót trong vũ trụ.
Một vũ trụ tràn ngập vô số hố đen, vũ trụ đã đi tới giai đoạn cuối, thời đại hắc ám.
Thời đại hắc ám chính là toàn bộ tinh cầu đều hóa thành hố đen, toàn bộ tinh hệ sẽ bị hố đen cắn nuốt.
Có một sinh vật khủng bố, một đám hố đen vây quanh thân nó, tản ra hơi thở diệt thế đáng sợ.
“Thấy ngươi diệt thế thật vất vả, để ta giúp ngươi đi.”
Mộc Phàm cong khóe miệng, nếu vũ trụ của đối phương sắp diệt, không còn sinh linh nào, vậy thêm một mồi lửa, tăng tốc độ gia tan biến của vũ trụ.
“Dừng tay!”
Lúc này, vài tên cường giả vũ trụ khác không thể nhìn Mộc Phàm tiếp tục động thủ hủy diệt vũ trụ thứ ba nữa.
Không được, nếu cứ tiếp tục thế này chẳng phải là hắn sẽ hủy diệt tất cả vũ trụ sao?
“Mọi người ngăn cản hắn.”
“Tên diệt thế giả này quá điên cuồng.”
“Để hắn tiếp tục thì sẽ không vũ trụ nào còn tồn tại.”
Từng sinh vật cường đại bước ra khỏi vũ trụ của mình, đi tới vùng hư vô này.
Bọn chúng nhìn Mộc Phàm, trong mắt lộ vẻ phẫn nộ, khẩn trương, sợ hãi, một tên mà động tay liền có thể hủy diệt vũ trụ, không thể không đề phòng.
“Như thế nào, các ngươi muốn ngăn cản ta?” Mộc Phàm lạnh nhạt đảo mắt qua đám này.
Tám cường giả đến từ tám vũ trụ khác nhau, đều là sinh vật cấp Vũ trụ, trong đó còn có hai sinh vật trong hai vũ trụ sắp hủy diệt kia.
Một sinh vật ba đầu, đôi mắt tựa như tinh không, tản ra ánh sáng nóng cháy.
Một tên thì hai mắt tựa như hố đen, quanh thân cũng có vô số hố đen, tản ra hơi thở hủy diệt đáng sợ.
“Hai vũ trụ của bọn chúng đã bị bọn chúng phá gần xong, ta chẳng qua chỉ là tăng tốc độ tan biến của vũ trụ mà thôi.”
Mộc Phàm lạnh nhạt nói, ánh mắt trở nên sắc lạnh: "Tốt nhất là các ngươi đừng xen vào, nếu không ta liền diệt luôn vũ trụ của các ngươi.”
“Làm càn!”
“Giết hắn!”
Tám sinh vật cấp Vũ trụ đến từ tám vũ trụ khác nhau, vũ trụ của chúng đang phát triển, tuổi thọ còn rất dài.
Mộc Phàm vốn dĩ không muốn để ý tới bọn chúng nhưng hiện tại bọn chúng lại nhảy ra ngoài, vậy đừng trách hắn tàn nhẫn.
Oanh!
Tám sinh vật cường đại cấp Vũ trụ liên hợp với hai sinh vật trong hai vũ trụ sắp tan biến cùng nhau vây công Mộc Phàm, cảnh tượng cực kỳ chấn động.
Cường giả cùng sinh vật các vũ trụ khác cùng nhau quan chiến, đều hưng phấn không thôi.
“Đám gia hỏa này chết chắc rồi.”
Nhìn mười sinh vật cấp Vũ trụ vây công Mộc Phàm, nhóm Hồng Quân bên này đều lộ ra ánh mắt châm chọc, thương hại.
Bọn họ là kẻ biết rõ về sự cường đại cùng vô địch của Thiên Đế.
Trong mắt bọn họ thì đám sinh vật này đang tự tìm đường chết.
“A Di Đà phật, dám ra tay với Thiên Đế, chết chắc rồi.”
Cổ Phật chắp tay trước ngực, lộ vẻ thương hại.
Cường giả thông thường chắc chắn sẽ bị mười tên này đánh lui, nhưng Mộc Phàm đứng ở nơi đó, không chút sứt mẻ, thậm chí thừa nhận mười tên cường giả điên cuồng oanh tạc nhưng không bị gì cả.
“Các ngươi, quá yếu.”
Mộc Phàm lắc đầu, thở dài nói: “Vốn dĩ không muốn so đo với các ngươi, nhưng nếu các ngươi đã động thủ, vậy thì thu luôn các ngươi cùng vũ trụ.”
“Phong thiên xích!”
Mộc Phàm thi triển cấm thuật, từng sợi xiềng xích bay múa, quấn quanh từng tên cường giả kia.
Cả đám đều bị xiềng xích giam cầm.
Thiên Đạo còn bị trói chặt huống chi là bọn chúng, có thể thấy được hiện tại Mộc Phàm cường đại đến mức nào.
“Diệt!”
Mộc Phàm mở bàn tay ra, ngay sau đó nhẹ nhàng bóp chặt.
Phanh phanh phanh!
Tiếng trầm đục không ngừng vang lên, mười cường giả cấp Vũ trụ nổ tung, hóa thịt nát phiêu tán.
“Thu!”
Không chờ bọn chúng khôi phục, Mộc Phàm tế Thiên Đế đỉnh thu cả đám vào bên trong trấn áp.
Mười sinh vật cường đại cấp Vũ trụ đều là cường giả siêu cấp trong vũ của mình, nhưng khi đối mặt Mộc Phàm liền bị bắt.
Một màn này kích thích những sinh vật cường đại ở các vũ trụ khác, khiến bọn chúng vô cùng sợ hãi.
“Ta đã nói rồi, các ngươi đừng xen vào.”
Mộc Phàm lầm bầm lầu bầu, cầm Thiên Đế đỉnh trong tay rồi nhóm một ngọn lửa.
“A...”
“Thả chúng ta ra!”
“Có bản lĩnh thì thả chúng ta ra tiếp túc chiến đấu.”
Có từng tiếng kêu thảm thiết truyền ra từ Thiên Đế đỉnh, đáng tiếc, Mộc Phàm không dao động, trực tiếp nấu đám cường giả cấp Vũ trụ bên trong.
Một tên nối tiếp một tên bị hầm chín như vậy, hóa thành từng luồng căn nguyên vũ trụ thuần túy.
“Già thiên thủ!”
Ngay sau đó, Mộc Phàm giơ tay đánh ra một chưởng, một vũ trụ bị vỗ nát, nháy mắt tiến vào thời kỳ đại phá diệt.
Vũ trụ sụp xuống, vạn vật tịch diệt, tất cả vật chất, năng lượng hội tụ lại, áp súc thành một điểm.
Một chưởng diệt thế, Mộc Phàm lại tiêu diệt một vũ trụ nữa.
Ầm ầm ầm...
Sinh linh, cường giả đang quan sát cảm thấy kinh hoàng, nhìn Mộc Phàm tiêu diệt những vũ trụ có cường giả vừa động thủ.
Mặc kệ bên trong có sinh linh hay không, giờ khắc này không còn ý nghĩa, toàn bộ trở về dạng căn nguyên, vũ trụ hóa thành Kỳ điểm.
Đó là điểm mà toàn bộ năng lượng, vật chất hội tụ lại, là phôi thai vũ trụ, có thể dựng dục ta một vũ trụ hoàn toàn mới.
Đáng tiếc bị Mộc Phàm thu lấy, tương đương với vũ trụ này đã hoàn toàn biến mất.
Mười vũ trụ đã bị hủy diệt, các vũ trụ còn lại đều yên tĩnh, không có một tên nào dám nhảy ra ngăn cản nữa.
Tám vũ trụ vừa rồi chính là kết cục, đang yên đang lành, Mộc Phàm cũng không muốn đụng tới bọn chúng, dù sao tiêu diệt một vũ trụ tương đương với tàn sát vô số sinh linh.
Nhưng bọn chúng lại nhảy ra, vậy thì dứt khoát nhổ cỏ tận gốc, diệt luôn cả vũ trụ.
“Không còn kẻ nào nhảy ra nữa chứ?”
Diệt hết mười vũ trụ, Mộc Phàm bình thản đảo mắt nhìn qua các vũ trụ, những cường giả trong các vũ trụ đều sợ muốn vỡ mật.
Tên này quá hung tàn, diệt mười vũ trụ mà cũng chẳng nháy mắt.
Oanh!
Đúng lúc này, một luồng sáng phủ xuống, nháy mắt bao phủ lấy thân thể Mộc Phàm, khiến hắn đứng im ở nơi đó.
“Huỷ diệt mười hai vũ trụ, trở thành Diệt thế giả.”
“Diệt thế giả?”
Mộc Phàm ngạc nhiên, luồng sáng truyền đến một tin tức, nói hắn là Diệt thế giả, muốn đưa hắn tới chiến trường vũ trụ, không được lưu lại nơi này.
Phanh!
Lực lượng cường đại trong cơ thể Mộc Phàm bùng nổ, muốn đánh tan luồng sáng, nhưng lại phát hiện không cách nào thoát khỏi.
Hắn kinh ngạc nói: “Hệ thống, đây là thứ gì, có thể thoát khỏi sao?”
“Có thể, chỉ cần ký chủ nạp hết mười vũ trụ là có thể thoát khỏi.”
Hệ thống trả lời rất thành thật.
Nhưng đáp án này làm Mộc Phàm bực bội, ta vừa mới kiếm được mười cái vũ trụ, ngươi liền muốn ta nạp hết rồi.
“Vậy thôi, ta sẽ đi chiến trường vũ trụ, đáng tiếc còn chưa đi qua vũ trụ số một.”
Mộc Phàm lập tức từ chối đề nghị của hệ thống, mình đang muốn gia tăng thực lực mà, sao lại lãng phí vũ trụ để tránh ánh sáng tiếp dẫn này chứ.
Mộc Phàm nhìn thoáng qua vũ trụ số một và các vũ trụ khác.
Vèo!
Ngay sau đó, Mộc Phàm bị luồng sáng mang đi mất.
“Hô, cuối cùng tên này cũng rời đi.”
Không ít sinh vật cấp Vũ trụ thở ra một hơi, vừa rồi bị dọa chết khiếp.
Mộc Phàm cường thế, hung ác, liên tiếp tiêu diệt mười vũ trụ, cảnh tượng thật sự khiến cường giả các vũ trụ phải run rẩy.
“Quả nhiên, kẻ trêu chọc Thiên Đế đều không có kết cục tốt.”
Cổ Phật lầm bầm lầu bầu, trong lòng kính sợ.
Đám người Hồng Quân nhìn nhau, cuối cùng nhẹ nhàng thở ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận