Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 396: Tiên tinh

“Ở nơi đó sao?”
Mộc Phàm theo hướng Tiểu Ách chỉ dẫn, đi tới một chỗ.
Nơi này tối tăm, nhưng lấy thị lực của hắn thì hoàn toàn có thể nhìn thấy bình thường.
Phía trước có một vách thịt, bề mặt có dịch nhầy ghê tởm chảy xuôi xuống, bên dưới hình thành từng ao hồ gồ ghề lồi lõm.
Nơi này chính là dạ dày của Côn, thật sự vô cùng lớn, có từng cái hồ đáng sợ, ngã vào trong đó sẽ bị tiêu hóa sạch.
Ngay cả tiên trùng ký sinh cũng không ngoại lệ, một khi ngã vào trong đó sẽ bị hòa tan tiêu hóa, khủng bố đến cực điểm.
Mộc Phàm thật cẩn thận bay qua, nhưng chung quanh có quá nhiều tiên trùng ký sinh.
Ở một cục thịt to lại có vô số lổ thủng, bên trong có tiên trùng ký sinh ra ra vào vào, hiển nhiên đây là một cái trùng sào.
Những tiên trùng ký sinh này đào ra một đám lỗ thủng tạo thành sào huyệt, thế mà không có được chữa trị, rất kỳ quái.
“Tê...”
Mộc Phàm vừa tới gần, lập tức kinh động đám tiên trùng ký sinh, thậm chí trong lỗ thủng có vô số tiên trùng điên cuồng chui ra.
Thấy một màn như vậy, trong lòng hắn cũng không nhịn không được mà nổi da gà, số lượng nhiều đến dọa người.
“Thế mà bị phát hiện?” Sắc mặt Mộc Phàm trở nên khó coi.
Hắn cố gắng ẩn tàng nhưng vẫn bị tiên trùng ký sinh phát hiện, rốt cuộc là tại sao, hay là chúng nó quá nhạy bén đây?
“Hệ thống, có biện pháp nào giúp ta tránh không bị đám trùng ghê tởm này phát hiện sao?”
Bất đắc dĩ, Mộc Phàm lại xin hệ thống giúp đỡ.
“Nạp một trăm tỷ là có thể giải quyết một cách hoàn mỹ.”
Hệ thống rất dứt khoát, một trăm tỷ.
Mộc Phàm nghe xong không nói nhiều, dù một trăm tỷ cũng không ít.
“Nạp tiền!”
Nhìn càng lúc càng có nhiều tiên trùng ký sinh chui ra, Mộc Phàm nhanh quyết định Nạp tiền, một trăm tỷ để hệ thống hỗ trợ che giấu mình cùng Tiểu Ách.
Ong, liền thấy Mộc Phàm cùng Tiểu Ách song song biến mất.
Rất nhiều tiên trùng ký sinh nhanh chóng xông tới, kết quả đụng đầu nhau choáng váng, có mấy con hôn mê luôn.
Không thấy Mộc Phàm cùng Tiểu Ách, rất nhiều tiên trùng ký sinh gầm rú, giống như cảm thấy kỳ quái vì sao con mồi đột nhiên biến mất.
Nhưng đám tiên trùng nhanh chóng quay đầu, hình như ngửi được hơi thở con mồi, điên cuồng bò hướng về một nơi khác.
Đó là những sinh linh bị nuốt vào, phần lớn đã bị tiêu hóa sạch sẽ.
Chỉ có một số sinh vật từ cấp Truyền kỳ trở lên may mắn còn sống.
Nhưng nghênh đón bọn chúng là vô số tiên trùng đáng sợ, rậm rạp nhào tới cắn xé từng sinh vật một, nuốt ăn.
Trong trùng sào có nhiều tiên trùng nối nhau bò ra.
“Hẳn là ra hết rồi đi?”
Trong bóng đêm, Mộc Phàm cùng Tiểu Ách lặng yên nhìn trùng sào.
Một lúc lâu không thấy tiên trùng bò ra nữa cho nên Mộc Phàm suy đoán là không còn con nào, lúc này mới lặng yên hướng tới trùng sào.
Không bao lâu, Mộc Phàm liền tới trước một cái lỗ lớn, đây là một cái lỗ thủng nhỏ nhất trong đám lỗ to to nhỏ nhỏ.
Mộc Phàm từ lỗ thủng này tiến vào trùng sào, mới vừa tiến vào liền thấy bốn phía có vô số đường hầm lớn lớn bé bé.
Hắn hoa cả mắt, không có cách nào dùng nguyên thần ý niệm cảm ứng, nơi này tựa như một cái mê cung làm người xem choáng váng.
“Đại nhân, ở bên này.”
Còn may là Tiểu Ách ở bên cạnh chỉ đường cho Mộc Phàm, cả hai thường hay gặp vài tiên trùng ký sinh đang tiếp tục đào đường hầm.
Nhưng dù cho chúng nó đào như thế nào cũng không thể đánh xuyên qua vách dạ dày của Côn.
Trải qua mười mấy lần chỗ cong quẹo, rốt cuộc Mộc Phàm cũng đi tới một không gian rộng lớn, giống như là trung tâm của trùng sào.
Vừa tiến vào, Mộc Phàm đã bị những đồ vật trước mắt làm ngây ngẩn, tựa như tiến vào một bảo khố thật lớn.
Ở chỗ này có vô số kim loại quý hiếm chồng chất, hơn nữa đều là những thứ khó có thể bị Côn hấp thu hòa tan.
“Phát tài.”
Mộc Phàm ngây ngốc nhìn vô số tài liệu trước mắt, không nén được sự hưng phấn.
Hắn không nói hai lời lập tức tiến lên, bắt đầu xem xét, tiện tay cầm lấy một khối kim loại gồ ghề lồi lõm.
“Tiên thiết?” Mộc Phàm kinh hỉ vì phát hiện đây là Tiên thiết.
Đây là vật chất đặc thù do tiên nhân thượng cổ luyện chế ra, một loại tài liệu chỉ có tiên nhân mới có thể luyện thành, dùng để chế tạo Tiên khí.
Hắn thấy được Tiên thiết chồng chất như núi, ít nhất là mười vạn tấn trở lên, số lượng kinh người.
“Thu!”
Mộc Phàm vung tay lên, trực tiếp thu hồi tất cả Tiên thiết cùng các loại tài liệu hiếm lạ cổ quái.
Sau đó hắn nhanh chóng bay hướng tới nơi tận cùng, tới một không gian nhỏ khác, thấy được bảo vật lấp lánh mà Tiểu Ách nói.
Nơi này có một đống đồ vật trong suốt, hấp dẫn ánh mắt của Mộc Phàm.
“Chính là những thứ này sao?” Mộc Phàm ngạc nhiên nhìn một ngọn núi trong suốt.
Từng viên tinh thạch kỳ quái xuất hiện trước mắt hắn, trông rất khác thần thạch, nhưng cũng ẩn chứa một cổ năng lượng tinh thuần cường đại.
Mang theo tò mò, Mộc Phàm cầm lấy một viên cẩn thận quan sát một hồi.
“Đinh, phát hiện vật phẩm nạp phí đặc thù, tiên tinh, một viên trị giá mười tỷ.”
Hệ thống đột nhiên nhắc nhở làm Mộc Phàm sửng sốt, bừng tỉnh hiểu ra, thì ra là tiên tinh, một loại tiên thạch ẩn chứa tiên khí tinh thuần.
Một viên mười tỷ, cũng coi như không tệ.
Mộc Phàm đếm đếm, đống tiên tinh như núi nhỏ trước mắt ít nhất là năm ngàn viên, thật sự phải phát tài nha.
Hai mắt hắn lấp lánh.
Không nói hai lời, Mộc Phàm xông lên quét sạch, không lưu lại một viên.
Khi kiểm kê thì được năm ngàn ba trăm viên tiên tinh, tổng giá trị giá trị là hơn năm mươi ngàn tỷ, quả thực chính là một bút tiền của từ trên trời rớt xuống.
“Tiểu Ách, nhìn xem còn nữa hay không?”
Mộc Phàm đè nén sự hưng phấn, kêu Tiểu Ách tiếp tục xem xét coi còn có tiên tinh này hay không.
Quả nhiên, Tiểu Ách không làm hắn thất vọng, chỉ vào một khác phương hướng khác tỏ vẻ nơi đó vẫn còn.
Rất mau, Mộc Phàm theo sự chỉ dẫn của Tiểu Ách, lại đi vào một cái trùng sào khác, quả nhiên phát hiện một đống tiên tinh khác.
Nhưng số lượng hơi ít, chỉ có hơn một ngàn viên, nhưng cũng không tồi.
Kế tiếp, Mộc Phàm lần lượt cướp đoạt một đám trùng sào lớn lớn bé bé, cướp sạch toàn bộ, lấy được vô số tài liệu quý hiếm, chỉ Tiên thiết dùng để luyện chế Tiên khí đã có trên trăm triệu tấn.
Điều mà Mộc Phàm để ý nhất chính là tiên tinh, sau cướp đoạt tất cả trùng sào, tổng cộng được mười hai ngàn ba trăm viên tiên tinh.
Đây là một mớ tài sản khổng lồ, một viên tiên tinh trị giá mười tỷ, vậy mười hai ngàn ba trăm viên liền tương đương với một trăm hai mươi ba ngàn tỷ.
Mộc Phàm đang ngồi trong một lỗ thủng trên vách dạ dày, vẻ mặt hưng phấn đỏ bừng, kiểm kê tài sản vừa mới cướp sạch, thiếu chút nữa cười ra tiếng rồi.
“Phát tài phát tài.” Mộc Phàm tựa như một tên tham tiền.
Điều này làm cho Tiểu Ách bên cạnh cảm thấy rất khó hiểu, nghĩ thầm: “Đại nhân làm sao vậy, chỉ là một ít năng lượng thạch nho nhỏ thôi, vì sao vui vẻ như vậy?”
Đối với nàng mà nói chỉ là năng lượng thạch, nhưng đối với Mộc Phàm quả thực chính là tài sản kếch xù, thứ để hắn nhanh chóng thăng cấp.
“Không nghĩ tới trong cơ thể Côn thế mà giấu một lượng lớn tiên tinh, thật kỳ quái, vì sao không bị hấp thụ hết đây?”
Mộc Phàm cảm thấy kỳ quái, theo đạo lý mà nói, tiên tinh rơi vào trong dạ dày Côn không bị tiêu hóa hấp thu là chuyện lạ.
“Ký chủ, của cải mà những tiên trùng ký sinh tích góp lại là dùng để ấp ký sinh trùng mới.”
Lúc này, trong đầu truyền đến tiếng hệ thống giải thích.
Những tiên tinh này do đám tiên trùng tích góp lại, dùng để ấp nở ký sinh trùng mới nhưng lại bị Mộc Phàm cướp sạch.
Có thể tưởng tượng, những tiên trùng ký sinh phát hiện không còn tiên tinh sẽ điên cuồng cỡ nào nha.
Đây chính là hành động ngăn cản chúng nó gây giống, tuy rằng có thể hấp thu năng lượng từ Côn để gây giống hậu đại nhưng làm như vậy rất chậm.
Dùng tiên tinh để đào tạo nhanh hơn, cho nên khi tiên trùng ký sinh phát hiện bảo bối trong trùng sào bị cướp sạch lập tức phát cuồng.
“Tê!”
“Ngao!”
Bốn phương tám hướng truyền đến từng đợt tiếng trùng hí, vô số tiên trùng ký sinh nổi cơn điên, đuổi giết những sinh vật bị Côn nuốt vào.
Bao gồm đám thần linh, tất cả đều khổ sở vì vô số tiên trùng ký sinh điên cuồng săn giết, bọn trùng như hoàn toàn không muốn sống nữa.
Đám thần linh sợ hãi, vừa đánh vừa lui.
Thánh thành của Thiên sứ tộc như rơi vào vũng bùn, bị vô số tiên trùng ký sinh bao vây, không cách nào lao ra.
“Chậc chậc, Thiên sứ tộc xong đời.”
Mộc Phàm đứng xa xa xem kịch, vui sướng hài lòng nhìn Thánh thành Thiên sứ tộc bị hàng tỉ tiên trùng vây quanh.
Oanh!
Quả nhiên, không bao lâu, phòng ngự của Thánh thành bị vỡ một góc, Thánh ngân thế mà sắp bị đứt một đường, thủng một lỗ lớn.
Vô số tiên trùng vừa thấy lập tức hành động, điên cuồng từ lỗ thủng vọt vào, trong lúc nhất thời, Thánh thành tràn ngập nguy cơ.
“Vinh quang thần chủ, vĩnh thế chiếu rọi!”
“Thẩm phán!”
Đột nhiên, một tiếng quát lạnh truyền đến, liền thấy một cổ thánh quang cường đại bùng nổ, ầm ầm ầm càn quét vô số tiên trùng ký sinh.
Lực lượng khủng bố nháy mắt xỏ xuyên qua vô số tiên trùng, dọn ra một con đường, Thánh thành trực tiếp xông ra ngoài.
Một màn này khiến Mộc Phàm kinh hãi.
“Hơi thở thật cường đại, thì ra trong Thánh thành của Thiên sứ tộc còn giấu một tên thần linh cao cấp.”
Sắc mặt Mộc Phàm trở nên nghiêm trọng, cổ lực lượng vừa rồi hiển nhiên vượt qua tất cả các thần linh, là một tên có thực lực cực kỳ khủng bố.
Chỉ là không rõ tên thần linh này ở cấp bậc nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận