Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 164: Tàn hồn, luyện hóa

Ong!
Khối Năng lượng nguyên hình lập phương hơi chấn động, phát ra ánh sáng mãnh liệt, muốn chống cự phong ấn.
Chỉ tiếc, đối mặt với sức mạnh to lớn của hệ thống, nó không cách nào phản kháng, chỉ có thể ảm đạm từng chút một, bị hệ thống phong ấn.
“Đinh, phát hiện Thần niệm không rõ, có tiêu diệt hay không?”
Đang nghĩ ngợi, đột nhiên hệ thống truyền đến tiếng nhắc nhở, dọa Mộc Phàm giật mình.
Thần niệm?
Mộc Phàm kinh ngạc, hỏi: “Hệ thống, đây là chuyện gì?”
“Ký chủ, phát hiện trong Năng lượng nguyên có một sợi ý niệm của thần linh, có tiêu diệt hay không.”
Hệ thống giải thích, thì ra là trong Năng lượng nguyên có ẩn giấu một sợi ý niệm của thần linh.
Hoặc là nói, bên trong cất giấu một sợi tàn hồn của thần linh.
“Thần linh nha.” Hai mắt Mộc Phàm tỏa sáng.
Hắn lập tức hỏi: “Hệ thống, tiêu diệt nó như thế nào?”
“Có ba phương án giải quyết, thứ nhất, trực tiếp giết chết, tiêu hao một trăm triệu, thứ hai, luyện hóa thành Thần hồn dịch, có thể dùng để tăng cường linh hồn, thứ ba, nô dịch nó, hóa thành Thần sủng của ký chủ.”
Hệ thống liên tiếp đưa ra ba phương án, khiến hai mắt Mộc Phàm sáng rực.
Phương án thứ nhất liền không nói, giết là xong, cái thứ hai không tồi, luyện hóa thành Thần hồn dịch, có thể tăng cường linh hồn.
Phương án thứ ba thì trâu bò a, thế mà có thể nô dịch nó, đây chính là một tên thần linh, vậy mà có thể nô dịch làm Thần sủng sao?
Ực ực!
Mộc Phàm nuốt nuốt nước bọt, trong lòng hơi khó lựa chọn, nên chọn như thế nào đây?
Luyện hóa tăng cấp linh hồn hay là nô dịch làm Thần sủng, một Thần linh làm sủng vật, oai phong cỡ nào a?
Tuy rằng chỉ là một tàn hồ, nhưng ít ra vẫn thuộc về một thần linh.
“Hệ thống, đây là thần gì, nam hay nữ?” Mộc Phàm tò mò hỏi.
Chỉ nghe hệ thống đáp lại: “Ký chủ, đây là một tên Hỏa thần, nam, đang ngủ say...”
“Luyện hóa!”
Hệ thống còn chưa dứt lời đã bị Mộc Phàm cắt ngang, dứt khoát quyết định luyện hóa nó.
Mộc Phàm cắt ngang làm hệ thống hết chỗ nói, nhưng vẫn chấp hành mệnh lệnh của ký chủ.
“Đinh, tiêu hao một trăm triệu, bắt đầu luyện hóa ý niệm của thần linh.”
Hệ thống vừa nhắc nhở, Thánh tinh lại nhỏ thêm một chút, chỉ còn một nửa so với ban đầu, trị giá năm trăm triệu, sắp dùng hết rồi.
Ong!
Ngay sau đó, trong khối Năng lượng nguyên truyền đến một tiếng vù vù, tàn niệm kia thức tỉnh, bị nguy cơ làm bừng tỉnh.
“Ai quấy rầy ta ngủ say...”
Từ bên trong Năng lượng nguyên truyền đến một giọng nói uy nghiêm, nhưng còn chưa dứt lời liền hét thảm một tiếng.
“A.... Làm càn, dám...”
Tàn niệm phát ra từng tiếng kêu thảm thiết, tiếp theo dần dần suy yếu, cuối cùng không còn động tĩnh, chớp mắt liền im ắng.
Mộc Phàm nhìn chằm chằm Năng lượng nguyên, khối vuông không ngừng chấn động, cuối cùng yên tĩnh.
“Ký chủ, đã luyện hóa xong, mới ký chủ hấp thu Thần hồn dịch!”
Hệ thống nhắc nhở làm Mộc Phàm phấn chấn, âm thầm đáng tiếc không phải là một nữ thần, nếu vậy thì nô dịch làm Thần sủng rất tốt a.
Tên thần linh đáng thương, chỉ bởi vì là nam mà bị Mộc Phàm trực tiếp cho hệ thống luyện hóa, thật là cái đồ trọng nữ khinh nam.
“Thần hồn dịch, tăng cường linh hồn, không biết hấp thu Thần hồn dịch này xong, nguyên thần của ta có thể tăng lên tới cấp độ nào?”
Mộc Phàm liếm liếm môi, vẻ mặt hưng phấn nói.
Hắn nói xong liền thấy một dòng chất lỏng bay từ trong khối vuông ra, tụ lại trong lòng bàn tay hắn.
Đây là Thần hồn dịch.
Mộc Phàm nhìn chằm chằm Thần hồn dịch trước mắt, màu vàng rực rỡ, còn bốc lên một ngọn lửa hừng hực.
Một tên Hỏa thần lại bị xử lý như vậy, tàn hồn bị luyện thành Thần hồn dịch, còn luyện hóa luôn Thần hỏa.
Nhìn thấy cảnh này, Mộc Phàm hưng phấn hỏi: “Hệ thống, có phải ta nuốt Thần hồn dịch sẽ đạt được Thần hỏa này không?”
“Đúng vậy ký chủ, trong cơ thể ngươi có Ngọn lửa vĩnh hằng, gần như miễn dịch tất cả ngọn lửa, đương nhiên Thần hỏa có uy lực cường đại hơn, cho nên vẫn có thể tổn thương ký chủ.”
“Nhưng đã bị bổn hệ thống luyện hóa, Thần hỏa vô hại, ký chủ có thể yên tâm luyện hóa hấp thu.”
Lần này hệ thống ra sức như vậy, không có thu phí khác, thật sự khiến Mộc Phàm hơi bất ngờ, nhưng đây là chuyện tốt.
“Được, trước từ từ, nơi này không phải chỗ luyện hóa tốt.”
Vốn Mộc Phàm muốn trực tiếp nuốt, nhưng nghĩ tới đây là thế giới dị vực, rời khỏi trước rồi lại tính tiếp, dù sao khu vực này vẫn còn nguy hiểm.
Nghĩ vậy, Mộc Phàm thu hồi Thần hồn dịch vào trong không gian chứa đựng.
Sau đó hắn nhìn khối Năng lượng nguyên kia, xem các ký hiệu thần bí trên bế mặt, xem cũng không hiểu, rất huyền diệu khó lường.
Nhìn một hồi, Mộc Phàm trực tiếp duỗi tay nắm lấy, thu Năng lượng nguyên, hệ thống đã phong ấn nên không còn nguy hiểm nữa..
“Phù, xong rồi, lần này thu hoạch phong phú a.”
Mộc Phàm cố nén sự hưng phấn, cảm giác lần này ra ngoài rất đúng dịp.
Được nhiều thứ tốt như vậy, thật sự là một chuyến đi không tệ.
Về sau phải đi dị vực nhiều hơn, hoàn thành một ít nhiệm vụ, nói không chừng có thể thu hoạch nhiều thứ không tưởng hơn.
Mộc Phàm dạo một vòng trong Thần miếu, không thấy đồ vật có giá trị, hắn chỉ có thể hậm hực rời Thần miếu đổ nát này.
Nơi này đã không còn thứ gì có giá trị.
Đi ra từ Thần miếu, Mộc Phàm nhìn chỗ sâu khu vực màu xám, nơi đó nguy hiểm lớn hơn, đồng dạng cũng tồn tại vô số cơ duyên, bảo vật.
Chỉ tiếc hiện tại không phải thời điểm đi thăm dò, vẫn nên đưa đám Nặc Á các trở về an toàn, giao nhiệm vụ rồi lại tính tiếp.
Về sau có cơ hội lại đến thăm dò, hơn nữa Mộc Phàm cũng muốn quay về hấp thu luyện hóa Thần hồn dịch.
Một đường dọc theo đường đi vào, không bao lâu Mộc Phàm đã ra tới bên ngoài.
“Mộc Phàm!”
Ở bên ngoài, mấy người Nặc Á đang nóng ruột, mắt nhìn thấy liền sáng lên, mừng rỡ kêu một tiếng.
Thấy Mộc Phàm bình an đi ra, mấy người đều thở phào nhẹ nhõm.
Đã thương lượng chuẩn bị tiến vào, hiện tại thấy Mộc Phàm đi ra liền nhẹ lòng.
“Ta không có việc gì.” Mộc Phàm an ủi câu.
Hắn nhìn khu vực u ám phía sau, lại nhìn cái khe lớn trên bầu trời như một con mắt thật to nhìn xuống bọn họ.
Mộc Phàm nói: “Ta đã điều tra xong tình huống bên trong, nơi này tồn tại từ trường không ổn định, có thể chặn bất kỳ tín hiệu nào.”
“Ta thu gom các trí thông minh nhân tạo rơi rụng ở đó, trở về nộp lên, báo cáo thông tin ghi chép về nơi này là có thể hoàn thành nhiệm vụ.”
Mộc Phàm nói làm mấy người Nặc Á cảm thấy cả người nhẹ nhõm, cuối cùng cũng hoàn thành nhiệm vụ này, có thể nói là nhiều biến đổi bất ngờ a.
Còn may, toàn thân trở ra.
“Đi thôi, chúng ta trở về.”
Mộc Phàm hơi gật đầu, vung tay lên, bốn phía xuất hiện từng thanh phi kiếm, mấy người đứng trên phi kiếm bay về điểm truyền tống.
Tốc độ cực nhanh, chớp mắt đã không thấy bóng dáng mấy người Mộc Phàm.
“Nặc Á, lần sau các ngươi đi làm nhiệm vụ, phải chuẩn bị kỹ lưỡng, các đồ vật cần thiết, đan dược, thủ đoạn bảo mệnh đều phải đầy đủ hết mới có thể đi.”
Trên đường, Mộc Phàm bắt đầu giáo huấn mấy người.
Bốn người Nặc Á, Thanh Trĩ, Lý Diệu Diệu, Tiết Tiểu Lỵ xấu hổ cúi đầu, không có phản bác.
Mộc Phàm nhìn mấy nàng, có chút bất đắc dĩ lắc đầu: “Các ngươi a, không chuẩn bị thỏa đáng liền dám tới đây, dị vực có vô số nguy hiểm.”
“Nhớ kỹ, chuyện lần này là chính là một bài học cùng cảnh cáo thiết thực nhất.”
Hắn nghiêm khắc cảnh cáo mấy người, quá ẩu, đi làm nhiệm vụ lại không chuẩn bị thủ đoạn bảo mệnh, sao có thể như vậy?
“Mộc Phàm, cảm ơn ngươi đã nhắc nhở, chúng ta nhớ kỹ.”
Nặc Á thoải mái hào phóng cảm tạ, rất cảm kích Mộc Phàm.
Mộc Phàm ngự kiếm phi hành, rất nhanh đã mang mấy người tới điểm truyền tống.
“Rốt cuộc được trở về.”
Đứng ở trong điểm truyền tống, Lý Diệu Diệu rất hưng phấn.
Mộc Phàm mở truyền tống trận, ánh sáng bao phủ mấy người.
Ngay sau đó mấy người Mộc Phàm, Nặc Á, Thanh Trĩ toàn bộ theo ánh sáng truyền tống cùng nhau biến mất khỏi chỗ này.
Vù!
Trong khoảnh khắc bọn họ rời khỏi, một bóng dáng mờ ảo lặng yên hiện lên, đi tới nơi này, đứng ở giữa không trung nhìn truyền tống trận phía dưới.
“Ngoại vực, nhân loại?”
Bóng dáng này lẩm bẩm vài chữ, một đôi mắt màu lam lộ ra vẻ lạnh lẽo, lạnh nhạt.
Oanh!
Chỉ thấy hắn nhẹ nhàng nâng tay đè xuống, truyền tống trận phía dưới nổ nứt, hóa thành bột phấn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận