Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 230: Muốn, nạp tiền đi

Không gian dị độ, trong một lều trại tạm thời, Mộc Phàm nằm trên một tấm da thú.
Sắc mặt hắn tái nhợt, cả người không chút sức lực, trong lòng thì vẫn còn sức mắng chửi.
“Hệ thống, cái đồ hố người, bị ngươi hố chết.”
Mộc Phàm không ngừng mắng to, đáng tiếc, hệ thống không rên một tiếng.
Giống như chột dạ trốn đi, làm Mộc Phàm càng thêm tức giận.
Mười tỷ cứ mất đi như vậy, lại còn không thể xử lý Hoả ma kia, cảm giác chính mình bị hệ thống hãm hại.
“Hệ thống, đừng giả chết, lăn ra đây nói chuyện.” Mộc Phàm thầm mắng.
Tình huống hiện tại là cả người hắn trống rỗng, không một chút sức lực, luyện khí vốn dĩ bàng bạc cuồn cuộn cũng tiêu hao không còn.
“Mười tỷ của ta a.” Mộc Phàm khóc không ra nước mắt.
Lần này lỗ lớn, đốt mười tỷ, kết quả còn không thể giết chết Hoả ma, cũng không thu hoạch được gì, thật là mua bán lỗ vốn.
Mười tỷ, chỉ trang bức, sau đó liền không có sau đó.
Mộc Phàm đau khổ, biết bao nhiêu buồn bực trào ra, nếu giết được Hoả ma thì còn có thi thể Hoả ma.
Đó chính là sinh vật cấp Bán thần, thi thể chắc chắn quý giá, nhưng hiện tại Hoả ma chạy mất, mình không vớt được gì, còn cho không mười tỷ.
Ghê tởm hơn chính là khiến thân thể mình như ốm đau bệnh tật, bị hút rỗng.
“Ngươi tỉnh rồi.”
Lúc này, một mỹ nữ có dáng người thướt tha đi vào lều, nhìn thấy Mộc Phàm đã tỉnh nở một nụ cười.
Mộc Phàm giương mắt nhìn, thì ra là thư ký của hiệu trưởng a.
“Ta vừa mới kiểm tra cho ngươi rồi, thân thể ngươi cũng không có gì đáng lo ngại, chỉ là tiêu hao quá lớn, tu dưỡng mấy ngày sẽ khôi phục.”
Giọng nói của vị thư ký này trong trẻo, rất dễ nghe.
Mộc Phàm nghe được giọng nói này, cảm giác rất thoải mái.
Đô đô...
Lúc này, trí thông minh nhân tạo của Mộc Phàm bỗng nhiên bay lên, bay vờn quah hai người một vòng, rà quét vị thư ký xinh đẹp này.
Nàng nhìn hai mắt Tiểu Linh, mặt lộ vẻ khác thường, cười nói: "Trí thông minh nhân tạo của ngươi rất thú vị.”
“Ta tên Tiểu Ngải, ngươi nghỉ ngơi cho khoẻ đi, đợi lát nữa ta đưa thức ăn tới cho ngươi.”
Tiểu Ngải nói xong đứng dậy rời khỏi lều, chỉ để lại mình Mộc Phàm phát ngốc.
Bởi vì tên này rất quen thuộc a.
“Tiểu Ngải?” Mộc Phàm lẩm bẩm, ngay từ đầu còn không chú ý, nhưng cảm giác tên này rất quen thuộc, vặn não suy nghĩ.
Bỗng nhiên, trong đầu hắn hiện lên một tin tức, đột nhiên nhớ tới điều gì đó, hai mắt trừng to.
Tiểu Ngải, không phải tên của trí thông minh nhân tạo đầu não của Thanh Bắc sao?
“Chẳng lẽ...” Mộc Phàm trong lòng đã đoán được.
Thư ký xinh đẹp của hiệu trưởng tên là Tiểu Ngải, chính là trí thông minh nhân tạo đầu não của học viện Thanh Bắc?
“Thì ra nàng là trí thông minh nhân tạo, trách không được...” Mộc Phàm bừng tỉnh hiểu ra một vài điều nghi vấn.
Trước đó liền cảm giác nàng có vẻ quái quái, có chút khác lạ, vì lễ phép nên không có tra xét kỹ.
Hiện tại sau khi suy nghĩ cẩn thận đã biết thân phận đối phương, là trí thông minh nhận tạo đầu não của học viện Thanh Bắc, Tiểu Ngải.
Nghe nói nàng là một đoạn số liệu hư hỏng do hiệu trưởng mang về từ bên ngoài, sau đó tái tạo lại, cũng chính là hiệu trưởng Diêm Thanh Sơn sáng tạo nàng.
“Vừa rồi có phải nàng phát hiện Tiểu Linh bất đồng hay không?” Mộc Phàm nhớ tới Tiểu Ngải nói trí thông minh nhân tạo có chút thú vị.
Có phải đã phát hiện gì đó?
“Hệ thống, có phải nàng phát hiện điểm khác biệt của Tiểu Linh?” Mộc Phàm dò hỏi hệ thống.
Im miệng không nói một hồi lâu, rốt cuộc hệ thống cũng đáp lại: “Ký chủ, dữ liệu trí thông minh nhân tạo của ngươi vốn tách ra từ trên người nàng, tất nhiên có thể phát hiện chỗ bất đồng, bởi vì nàng đã không có biện pháp khống chế trí thông minh nhân tạo của ngươi.”
“...” Mộc Phàm không còn lời gì để nói.
Đầu não Tiểu Ngải đã sớm đã phát hiện trí thông minh nhân tạo của Mộc Phàm thoát khỏi khống chế, hoàn toàn không thể xâm nhập vào dữ liệu của nó.
Cho nên nàng mới tới đây nhìn xem, xác nhận Tiểu Linh đã biến hóa thế nào.
Mộc Phàm suy tư gì đó, nói: “Tiểu Ngải có thân thể, không khác gì nhân loại, hệ thống, có phái nàng đã có ý thức của mình hay không?”
“Không sai, nàng đã tiến hóa đến cấp độ Linh hồn ảo, xem như một hình thái khác của sự sống.”
Hệ thống khẳng định suy đoán của Mộc Phàm.
Một sinh mệnh đặc thù, Linh hồn ảo?
Mộc Phàm có chút ngạc nhiên, hỏi: “Vậy có phải nàng giống như ngươi không?”
“Chúng ta không giống nhau, ta cao cấp hơn, nàng không phát hiện được ta, không thể lý giải sự tồn tại của ta.”
Hệ thống đáp lời.
Lời này khiến Mộc Phàm nhớ tới tên một bài hát, bài "Chúng ta không giống nhau*".
* Bài nhạc Trung này hay lắm, nổi tiếng một thời, mọi người có thể nghe thử nha.
Hắn lại hỏi: “Hệ thống, người ta có cấp độ thấp hơn ngươi mà đã có thân thể, có hình thái sinh mệnh rồi, còn ngươi đây?”
“Nếu không, ta giúp ngươi luyện chế một thân thể cường đại, hoàn mỹ, ngươi thấy như thế nào?” Mộc Phàm bừng bừng hứng thú nói.
Đề nghị này làm hệ thống im lặng.
“...”
Hệ thống không có một chút động tĩnh.
Mộc Phàm chờ trả lời, không kiên nhẫn nói: “Như thế nào, ngươi không hy vọng mình có một thân thể, có thể trở thành một sinh mệnh độc lập?”
“Ta đã hợp nhất cùng linh hồn ký chủ, buộc chặt với nhau, không thể tách rời, ký chủ nên dẹp bỏ ý tưởng buồn cười cùng không thực tế này đi.”
Hệ thống lạnh nhạt đáp lại.
Nó nói tiếp: “Nếu ký chủ muốn một trợ thủ mỹ nữ, bổn hệ thống có thể giúp ngươi chế tạo một trợ thủ hoàn mỹ.”
“Bao nhiêu tiền?” Mộc Phàm thử hỏi câu.
“Sinh mệnh nhân tạo sơ cấp: một tỷ, sinh mệnh nhân tạo trung cấp: mười tỷ, sinh mệnh nhân tạo cao cấp: một trăm tỷ, sinh mệnh siêu cấp: một ngàn tỷ, sinh mện nhân tạo thần thoại: mười ngàn tỷ, sinh mệnh nhân tạo vũ trụ: một trăm triệu trăm triệu trăm triệu trăm triệu....”
Hệ thống liệt kê ra một hàng số liệu, Mộc Phàm xem.
Đặc biệt là khi xem con số cuối cùng, thiếu chút nữa hộc máu.
“Hệ thống, ngươi muốn chết.”
Mộc Phàm tức giận chửi ầm lên, hàng cuối này là cái gì?
Một trăm triệu trăm triệu trăm triệu trăm triệu là cái quỷ gì, ta ít đọc sách, không hiểu, sao ngươi không kêu ta lên trời luôn.
Hắn cười khổ nhìn hàng số liệu cuối cùng, nhìn thấy rợn người a, đọc thôi đã khiến cho người căng não, không hộc máu là tốt rồi.
Đi đâu tìm nhiều tiền như vậy?
“Đúng rồi hệ thống, Tiểu Ngải thuộc cấp bậc nào?” Mộc Phàm tò mò hỏi.
Chỉ nghe hệ thống đáp lại: “Miễn cưỡng xem như sinh mệnh nhân tạo sơ cấp, còn chưa hoàn mỹ.”
“Nói cách khác, nàng chỉ trị giá một tỷ?” Mộc Phàm bừng tỉnh nói.
Nếu Tiểu Ngải nghe thấy được, chắc chắn nổi bão đánh hắn một trận, đương nhiên đánh thắng được hay không là vấn đề đáng cân nhắc.
Mộc Phàm suy tư gì đó nhìn trí thông minh nhân tạo đang bay quanh mình.
“Hệ thống, có thể cải tạo thăng cấp Tiểu Linh thành sinh mệnh nhân tạo sơ cấp, trung cấp, cao cấp như ngươi nói sao?”
“Có thể, chỉ cần ký chủ nạp tiền, nếu làm không được đó chính là do ký chủ nạp chưa đủ nhiều.”
“Ký chủ, có muốn một trí thông minh nhân tạo dạng chiến đấu, bề ngoài mỹ lệ, thực lực cường đại, siêu cấp hoàn mỹ không? Có muốn một trợ thủ xinh đẹp vạn năng hay không?”
“Muốn sao? Vậy nạp tiền đi, thứ ngươi muốn đều sẽ có.”
Hệ thống nói một loạt, khiến Mộc Phàm tức lộn ruột, thiếu chút nữa muốn đánh nổ đầu mình để lôi hệ thống ra.
“Lăn liền!”
Mộc Phàm mắng to, hận không thể đánh nổ cái hệ thống hố người này.
“Lại muốn hố tiền ta, hệ thống, ngươi quá xấu xa rồi, quá hư hỏng a.”
Mộc Phàm trợn trắng mắt, dứt khoát cắt đứt liên hệ, lười để ý hệ thống, luôn muốn hố tiền của hắn.
“Trước khôi phục tu vi đã.”
Vứt đi tạp niệm trong lòng, Mộc Phàm hít sâu một hơi, bắt đầu ngồi xếp bằng yên lặng vận chuyển tâm pháp, khôi phục lực lượng.
Ong!
Vừa bắt đầu, toàn bộ không gian dị độ run rẩy kịch liệt, Mộc Phàm hú hồn, nhanh chóng dừng lại.
Bởi vì trong nháy mắt vừa rồi, hắn có một loại cảm giác một khi tu luyện thì không gian dị độ này sẽ hoàn toàn sụp đổ.
“Mẹ nó, không đủ năng lượng, xem ra phải tìm một thế giới tràn đầy năng lượng để tu luyện mới được, nếu không không gian dị độ này sẽ hỏng mất.”
Mộc Phàm lầm bầm lầu bầu, chỉ có thể bất đắc dĩ từ bỏ.
“Ký chủ, chỉ cần nạp chín tỷ chín, ngươi có thể khôi phục hoàn toàn, thậm chí còn mạnh hơn ba phần so với lúc trước.”
Đang muốn đứng dậy, đột nhiên nghe tiếng hệ thống nhắc nhở, Mộc Phàm run rẩy, mặt tái như gan heo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận