Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 269: Kết giao bằng hữu như vậy sao?

Tây Ma nói một tràng làm Mộc Phàm sợ ngây người.
Gia hỏa này mở miệng liền muốn đưa khu mậu dịch cho Mộc Phàm.
Hoàn toàn không thể tưởng tượng, khiến người ta khó tin, thậm chí hoài nghi có phải hắn nói giỡn hay không.
Mộc Phàm âm thầm suy nghĩ, chẳng lẽ sinh vật dị vực kết giao bằng hữu đều rộng rãi như vậy sao, động chút liền tặng đồ, tặng lễ vật.
Vị trước mắt này mở miệng liền muốn tặng khu mậu dịch cho hắn, hơi quá mức nha.
“Chuyện này, ngươi nghiêm túc chứ?” Mộc Phàm nhíu mày.
Hắn nhìn Tây Ma, không hiểu là đối phương thật tình hay là có ý gì khác, trong lòng cảm thấy quái lạ.
Tây Ma trịnh trọng nói: “Ta biết, chỉ là một khu mậu dịch nho nhỏ không thể lên được mặt bàn, chờ ta thức tỉnh Đoạ thiên sứ sáu cánh, kế thừa di sản, ta sẽ đưa ngươi một viên tinh cầu.”
“Phốc, khụ khụ...”
Mộc Phàm phun một ngụm rượu, bị sặc, liên tục ho khan, hết chỗ nói rồi.
Đùa gì vậy, đưa một khu mậu dịch còn không xong, còn muốn đưa ta một viên tinh cầu?
Lúc này, Mộc Phàm thật sự hoài nghi mục đích của đối phương.
Ánh mắt hắn cổ quái nhìn Tây Ma, nhìn đến mức đối phương cảm thấy không được tự nhiên.
“Làm sao vậy, trên người ta có chỗ nào không ổn sao?” Tây Ma hỏi.
Mộc Phàm nhẹ nhàng ho khụ khụ, cười khổ nói: “Ngươi mở miệng là đưa khu mậu dịch, còn đưa tinh cầu, lòng ta cảm thấy rất kỳ quái.”
“Không phải ngươi muốn hố ta chứ?” Mộc Phàm nói xong nhìn chằm chằm hắn.
Tây Ma ngẩn ra, đột nhiên tỉnh ngộ, cười to nói: “Ha ha ha, thì ra là ngươi hoài nghi mục đích của ta.”
“Yên tâm, Tây Ma ta kết giao bằng hữu trước nay đều là bằng tấm lòng, nói thật, ngươi là bằng hữu đầu tiên mà ta kết giao.”
Nói đến đây, vẻ mặt Tây Ma trở nên kiêu ngạo, bởi vì hắn không có bằng hữu.
Điều này làm cho Mộc Phàm càng hết chỗ nói rồi, rốt cuộc như thế nào mà không có một bằng hữu, là ngươi quá kiêu ngạo hay là ngươi quá ưu tú?
“Kết giao bằng hữu mà không có lễ gặp mặt sao được?” Tây Ma vui vẻ nói.
Hắn vung tay lên, bày một đống văn kiện trước mặt Mộc Phàm.
“Đây là văn kiện của khu mậu dịch, có Thần quốc chứng minh, được luật của Thần quốc bảo hộ.”
Tây Ma nói rồi lại lấy ra một lệnh bài màu đen đưa cho Mộc Phàm.
Hắn trịnh trọng nói: “Đây là lệnh bài thân phận của khu trung lập, đại biểu cho mệnh lệnh tối cao trong toàn bộ khu, ngươi cầm lấy luyện hóa, từ đây khu mậu dịch liền thuộc về ngươi, không ai đoạt được.”
Mộc Phàm ngơ ngác, có chút không biết làm sao.
Có ai mà vừa gặp mặt liền đưa tặng ngươi cái này cái kia, còn là lễ vật khiến ngươi không cách nào tiếp nhận.
Cứ như vậy mà giao toàn bộ khu mậu dịch ra sao, Tây Ma này thật giàu a, vừa rồi còn hứa hẹn cho Mộc Phàm một viên tinh cầu.
Điều này làm lòng hắn bất an, cảm giác quái quái, không yên ổn.
“Không, ta không thể nhận.” Mộc Phàm tỉnh táo lại, trực tiếp đẩy trở về.
Nói giỡn, mới vừa gặp mặt, còn chưa có quen thuộc đây, liền nhận lễ vật lớn như vậy, ngươi dám thu, vậy ngươi liền nợ người ta.
Nợ nhân tình, là khó trả nhất.
Một khi nhận lấy, về sau có chuyện gì liền khó xử.
Dù sao thì của cho là của nợ ăn, chắc chắn phải trả ân tình này, nhưng trả như thế nào, người ta có chuyện cần ngươi hỗ trợ, ngươi có thể từ chối sao?
“Như thế nào, không hài lòng hả?” Tây Ma sửng sốt.
Hắn thấy Mộc Phàm từ chối, trong lòng rất bất ngờ.
Mộc Phàm lắc đầu, khẽ cười nói: “Lễ vật này quá nặng, ta không thể thu, nếu không trong lòng bất an.”
“Thì ra là chuyện này.” Tây Ma cười to nói: “Nhân loại các ngươi thật là kỳ quái, tâm tư quá phức tạp, kết giao bằng hữu chính là thổ lộ tình cảm, không cần phải suy nghĩ nhiều như vậy.”
Hắn nghiêm túc mà nói: “Tây Ma ta chấp nhận ngươi là bằng hữu, thật tình kết giao, chỉ thuần túy muốn tặng lễ vật cho bằng hữu, không có tâm tư khác, càng không cần ngươi trả lại gì cả.”
“Ám dực tộc chúng ta, trước nay chính là có một nói một, trong lòng cũng không giấu giếm, càng không có tâm tư khác, thích chính là bằng hữu, không thích chính là địch nhân.”
Một câu nói đơn giản, thô bạo, Mộc Phàm nghe mà á khẩu không trả lời được.
Ngẫm lại cũng đúng, đa số nhân loại đều có tâm tư phức tạp, hơn nữa quá nhiều mưu kế.
Nhìn người ta đi, nhìn thuận mắt, ưa thích thì là bằng hữu, ta nhìn ngươi thấy khó chịu, ngươi chính là địch nhân, đơn giản, thô bạo, hoàn toàn không che giấu chút nào.
Ta xem ngươi là bằng hữu, thật tình kết giao, không có ý gì khác, thuần túy cho rằng ngươi đáng giá kết giao.
Mộc Phàm có chút do dự, trong lòng dò hỏi: “Hệ thống, hắn nói thật hả, sao ta cứ cảm giác quái quái?”
“Ký chủ, lời hắn nói là thật.” Hệ thống trực tiếp đáp lại.
Nghe xong hệ thống trả lời, Mộc Phàm ngạc nhiên, thế mà là thật, chẳng lẽ cường giả Ám dực tộc Tây Ma này nói thật, chỉ là thật tình muốn kết giao với hắn?
“Ký chủ, ngươi chần chờ xoắn quýt giống như đàn bà, người ta đưa ngươi liền nhận, không cần quan tâm đối phương có tính toán gì, thực lực cường đại thì sợ hãi cái gì nữa?”
Hệ thống không nhịn được, trực tiếp răn dạy hắn một câu.
Mộc Phàm nghe xong tỉnh táo, thực lực của mình đã cường đại, căn bản không e ngại bất kỳ mưu kế gì.
Nếu đối phương thành tâm tặng lễ, chính mình không nhận thì có vẻ không phóng khoáng, hoài nghi này hoài nghi kia thì thật sự không phải là một người đáng giá kết giao.
Chỉ cần thực lực của mình cường đại, không sợ bất kỳ mưu kế gì, sợ hãi điều gì, nghĩ thông suốt điểm này, tâm tình Mộc Phàm thoải mái.
“Xin lỗi, lần đầu tiên gặp được bằng hữu nhiệt tình như ngươi vậy, thật sự có chút không quen, làm ngươi chê cười rồi.”
Mộc Phàm cười, thừa nhận là mình suy nghĩ nhiều.
Tây Ma xua xua tay cười nói: “Không có việc gì, ngươi là bằng hữu thứ nhất của Tây Ma ta, đương nhiên không thể bạc đãi, khu mậu dịch nho nhỏ chỉ là lễ vật gặp mặt.”
“Ba ngày sau ta phải rời đi, khu mậu dịch này không cho ngươi thì ta cũng chỉ có thể giao cho người khác, không bằng tặng cho ngươi trước.”
Hắn giải thích như vậy, thành khẩn nói: “Mộc Phàm, bằng hữu của ta, hy vọng ngươi có thể tiếp thu phần lễ gặp mặt này, chờ ta kế thừa di sản, đưa ngươi một phần lễ vật lớn hơn nữa.”
Mộc Phàm gãi gãi đầu, cảm giác quá ảo, đảo mắt liền có một khu mậu dịch?
Cảm giác không chân thực.
Sinh vật dị vực cường đại kết giao bằng hữu đều như vậy sao, nếu coi trọng một cô nàng, có phải trực tiếp bắt về làm áp trại phu nhân hay không?
“Vậy ta liền mặt dày vô sỉ nhận lấy phần hậu lễ này.”
Mộc Phàm trầm ngâm một hồi, cuối cùng gật đầu nhận lấy.
Đây là lễ vật nặng trĩu, nhưng trong mắt Tây Ma chỉ là một lễ vật nho nhỏ, căn bản không đáng giá nhắc tới.
Hắn vẫn coi trọng Mộc Phàm nhất, còn vì sao đột nhiên muốn kết giao nhân loại này, chỉ có chính hắn mới rõ.
Nhưng đúng là Tây Ma thật tình muốn kết giao với Mộc Phàm.
“Chuyện kia...” Mộc Phàm nhận đại lễ, có chút xấu hổ.
Bởi vì trên người hắn không có đồ vật nào để tặng lại, lúc này thấy mất mặt, thu lễ vật của người ta thế mà không trả lễ.
“Ký chủ, trước đó ngươi chặn giết hai sinh vật kia, lấy được một số đồ vật, đúng lúc có thứ thích hợp tặng lễ.”
Lúc này, trong đầu truyền đến tiếng hệ thống nhắc nhở, Mộc Phàm nghe mà sửng sốt.
“Thứ gì?”
Hắn có chút kinh ngạc, tâm thần chìm vào không gian trữ vật mới thấy thứ mà hệ thống nói tới, đó là hai cây lông vũ đen nhánh, lộ ra một hơi thở hắc ám thuần túy.
“Đây là hai cây lông vũ của Đoạ thiên sứ, đối với ký chủ mà nói thì không có giá trị, nhưng đối với vị trước mắt vị này lại là bảo vật vô giá.”
Hai cây lông vũ của Đoạ thiên sứ?
Mộc Phàm sợ ngây người, mình lại không biết hai cây lông vũ này, trước đó nằm trong một đống tài liệu nên không để ý.
Hiện tại mới thấy, thì ra là lông vũ của Đoạ thiên sứ.
Nhưng hệ thống nói đúng, không có giá trị lớn với hắn nhưng đối với Tây Ma là báu vật.
Hai cây lông vũ đen nhánh, dài ba thước, bề mặt phủ kín các loại hoa văn thần bí, lập loè những vòng sáng u ám.
Thứ này ở trong tay Mộc Phàm chỉ là tài liệu luyện khí, nhưng vào tay Tây Ma liền khác.
Nghĩ vậy, Mộc Phàm quyết định trả lễ, tự nhiên sẽ không thấy mất mặt nữa.
“Tây Ma, thu lễ vật của ngươi như vậy, trong lòng ta băn khoăn, nhân loại chúng ta có thói quen tặng lễ qua lại, làm bằng hữu rồi nên ta cũng đưa ngươi một phần lễ vật.”
Mộc Phàm trịnh trọng nói, âm thầm phong ấn hai cây lông vũ trong một cái hộp.
Sau đó đem ra, vui vẻ đưa cho Tây Ma.
“Lễ vật của ngươi, ta nhận.”
Tây Ma vui vẻ cười, nhận lễ vật của Mộc Phàm.
Hắn căn bản không để ý Mộc Phàm đưa tăng thứ gì, chỉ để ý Mộc Phàm thôi, hiện tại hai người xem như chính thức trở thành bằng hữu.
Tuy rằng phương thức kết giao bằng hữu thế này có chút quái quái, nhưng Mộc Phàm vẫn quyết định kết giao với cường giả dị vực Tây Ma này.
Dù sao trong vũ trụ mênh mông, có thêm một vị bằng hữu, liền có thêm một đường thoát.
Bạn cần đăng nhập để bình luận