Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 406: Mảnh vỡ hạch tâm vũ trụ

Ánh sáng tan đi, Tiểu Ách tỉnh lại.
Phản ứng đầu tiên sau khi tỉnh lại là sửng sốt, ngây ngốc nhìn Mộc Phàm đang lo lắng ôm nàng.
“Tiểu Ách, ngươi không sao chứ?” Mộc Phàm khẩn trương hỏi.
Tiểu Ách cũng không có trả lời liền, chỉ ngơ ngác nhìn Mộc Phàm, giống như còn chưa tỉnh hẳn.
Thấy thế này, lòng Mộc Phàm lộp bộp một chút, hỏi: “Hệ thống, sao nàng lại thế này, chẳng lẽ bị thương quá nặng giờ đầu óc không còn bình thường?”
“Ký chủ mới không bình thường, ngươi hoàn toàn không biết gì về sức mạnh to lớn của bổn hệ thống, nàng vừa mới bị tổn thương căn nguyên, không chữa tốt sẽ trực tiếp treo mạng, được cứu về nên đang ngơ ngác đây.”
Hệ thống trả lời như vậy mang theo một chút kiêu ngạo.
Nhưng hệ thống nói đúng, Mộc Phàm hoàn toàn không biết gì về sức mạnh của nó, hệ thống làm việc sao có thể có chuyện được.
Tiểu Ách đang rơi vào trạng thái ngây ngốc.
Nàng chắc chắn vừa rồi mình đã bị lau sạch, có lực lượng đặc thù trực tiếp thanh trừ nàng, nhưng trong chớp mắt lại được một lực lượng thần bí cứu vớt.
Khi mở mắt ra nhìn thấy Mộc Phàm, phản ứng đầu tiên chính là không tin, ngây ngốc, Mộc Phàm đã cứu nàng sao, sao có thể?
Dưới lực lượng thanh trừ này, không có kẻ nào may mắn thoát khỏi, Mộc Phàm làm thế nào mà cứu được nàng, đây mới là điểm mấu chốt?
“Tiểu Ách, vừa rồi đã có chuyện gì, là ai tập kích ngươi?”
Sắc mặt Mộc Phàm rất khó coi, lạnh lùng hỏi.
Tiểu Ách bị tập kích, là ai đả thương nàng, hơn nữa thiếu chút nữa giết chết nàng, Mộc Phàm rất phẫn nộ.
Lúc này, Tiểu Ách đã tỉnh hẳn.
Nàng chớp chớp mắt to, ngạc nhiên nhìn Mộc Phàm, bỗng nhiên nhớ tới lời mà Thiên Đế nói, hiểu ra điều gì đó.
“Đại nhân, ta cũng không biết, vừa rồi đột nhiên ngất đi, hình như có lực lượng nào đó muốn loại bỏ ta.”
Tiểu Ách suy tư một hồi rồi nói ra lời này.
Mộc Phàm nghe xong nhíu mày, thầm hỏi: “Hệ thống, lực lượng mà nàng nói là thứ gì, vừa rồi có người tới sđây ao?”
Hắn quét mắt nhìn bốn phía, ở Lăng Tiêu Điện có vô số tiên trận thượng cổ, là ai có thể xuyên thấu qua tất cả mà ra tay với Tiểu Ách?
“Ký chủ, hiện tại ngươi không thể biết cấp độ của lực lượng kia, trừ khi ngươi có thể nạp một trăm viên hằng tinh có năng lượng vượt xa mặt trời mới được.”
Hệ thống không có trả lời, ngược lại đưa ra một đáp án như không.
Sắc mặt Mộc Phàm biến đổi liên tục, hệ thống đã nói như vậy hiển nhiên chuyện này không hề đơn giản.
Chắc chắn hệ thống biết gì đó, chỉ là không muốn nói, hoặc là hiện tại hắn không có tư cách được biết bí mật cấp độ này mới không nói ra.
Còn chuyện nạp một trăm viên hằng tinh có năng lượng vượt xa mặt trời, có lẽ chỉ là một cách từ chối, để hắn biết khó mà lui thôi.
Cũng có thể là hệ thống không biết lực lượng gì, mặc kệ là trường hợp nào, hiện tại Mộc Phàm cũng không có biện pháp đạt được tin tức.
Ánh mắt hắn nhìn về phía Tiểu Ách, ngưng trọng nói: “Tiểu Ách, ngươi nói xem lực lượng làm ngươi trọng thương là thứ gì, đến từ nơi nào, vì sao phải diệt trừ ngươi?”
Tiểu Ách há miệng thở dốc, cuối cùng lắc đầu tỏ vẻ không biết.
Mộc Phàm nhíu mày, nhìn mắt Tiểu Ách, hiển nhiên nàng muốn che giấu, còn vì sao làm thế này, có lẽ cũng giống như hệ thống, không muốn hắn suy nghĩ quá nhiều.
Hay là hiện tại Mộc Phàm không tư cách biết, chỉ có thể âm thầm đặt trong lòng, có chút cảnh giác.
“Không có việc gì liền tốt.” Mộc Phàm nói xong, trong lòng nhẹ nhàng thở ra.
Còn may là mình đi ra kịp thời, nếu không thì Tiểu Ách sẽ thật sự tiêu tán, sẽ tổn thất rất lớn.
Thấy Mộc Phàm quan tâm mình như thế này, trong lòng Tiểu Ách trào ra một loại cảm xúc chưa từng có, ánh mắt hơi phức tạp.
Nàng thế mà có loại cảm xúc này.
“Đa tạ đại nhân đã cứu ta.” Tiểu Ách nhẹ nhàng nói lời cảm tạ.
Tuy rằng không rõ Mộc Phàm làm như thế nào nhưng Tiểu Ách cảm giác được có một cổ lực lượng không kém gì lực lượng thanh trừ đã cứu nàng.
Thậm chí cổ lực lượng này vượt qua bọn họ, khiến Tiểu Ách lại thay đổi nhận thức về Mộc Phàm.
Nàng suy tư một lúc, rồi nói: “Đại nhân, ân cứu mạng không có gì báo đáp, trước kia, trong lúc vô tình ta đã thu được một đồ vật, có lẽ hữu dụng đối với đại nhân.”
Nói xong, Tiểu Ách lấy ra một đồ vật từ trong một cái vòng cổ.
Vốn dĩ Mộc Phàm không để ý, chỉ cười cười coi như quà cảm ơn của Tiểu Ách mà nhận lấy.
Đinh!
“Phát hiện vật phẩm nạp phí đặc thù, bảo vật cấp Thiên Đạo: Mảnh vỡ hạch tâm vũ trụ.”
Mới vừa cầm lấy liền nghe thấy hệ thống nhắc nhở, vẻ mặt tức khắc cứng đờ, ngơ ngác nhìn mãnh nhỏ kỳ dị trong tay.
Hắn nhìn mảnh nhỏ rồi lại nhìn nhìn Tiểu Ách, trong lòng hoài nghi có phải mình nghe lầm hay không.
Vừa rồi hệ thống nói phát hiện vật phẩm đặc thù, mảnh nhỏ này thế mà là bảo vật cấp Thiên Đạo, mảnh vỡ hạch tâm vũ trụ?
“Hệ thống, ngươi vừa mới nói đây là thứ gì?” Mộc Phàm hỏi lại.
Chỉ nghe hệ thống đáp lại: “Ký chủ, đây là một mảnh vỡ hạch tâm vũ trụ, một mảnh vỡ trung tâm của một vũ trụ, cực kỳ quý giá, ẩn chứa quy tắc Thiên Đạo của vũ trụ.”
“Phốc...” Mộc Phàm suýt sặc nước miếng.
Cảm thấy kinh hãi, sóng to gió lớn cũng không phải nói quá, thế mà là mảnh vỡ hạch tâm vũ trụ.
“Hệ thống, thứ cái này có tác dụng gì?” Mộc Phàm nuốt nuốt nước miếng, cảm giác đây là bảo vật siêu cấp.
Trong đầu truyền đến tiếng hệ thống giải thích: “Mảnh vỡ hạch tâm vũ trụ nay trị giá một triệu tỷ, ký chủ có nạp phí hay không, còn có thể đạt được một sợi căn nguyên Thiên Đạo dùng để bồi dưỡng tiểu thế giới, tương lai có chín phần cơ hội tấn chức thành đại vũ trụ, dựng dục ra ý chí của vũ trụ, cũng chính là Thiên Đạo.”
Nghe giải thích xong, Mộc Phàm nuốt nước miếng, đồ cực tốt, lại có thể làm tiểu thế giới trong cơ thể dựng dục ra Thiên Đạo.
Lần này phát đạt, trị giá tới một triệu tỷ, nói thật thì Mộc Phàm rất muốn rất muốn nạp phí.
“Sao ngươi lại có thứ này?” Mộc Phàm kinh ngạc nhìn Tiểu Ách.
Lúc này, nói nàng đơn giản Mộc Phàm cũng không tin, mảnh vỡ Thiên Đạo mà cũng có, ngươi nói nàng không có bí mật hay năng lực, quỷ cũng không tin nổi.
Tiểu Ách thản nhiên nói: “Ta cũng không biết đây là cái gì, nhìn kỳ quái liền thu lại, cảm giác có tác dụng đối với đại nhân, hy vọng có thể giúp ích cho đại nhân.”
Lời nói trôi chảy, nàng không biết đây là cái gì, ngăn chặn chuyện Mộc Phàm muốn hỏi tiếp, hắn chỉ có thể hậm hực từ bỏ.
Người ta không muốn nói, tất nhiên có lý do riêng rồi, kẻ có thể khiến một lực lượng thần bí thanh trừ mà đơn giản mới là lạ.
Mộc Phàm nhịn không được bắt đầu hoài nghi, nàng có liên quan đến Thiên Đạo hay không đây?
“Hệ thống, ngươi nói nạp phí không chỉ được đến một triệu tỷ, còn có thể đạt được một sợi căn nguyên Thiên Đạo?”
Lúc này, Mộc Phàm đang suy nghĩ lời hệ thống nói, nạp phí hay là giữ lại?
“Đúng vậy ký chủ, nạp phí có thể lấy được một triệu tỷ tiền ảo, còn có thể đạt được một sợi căn nguyên Thiên Đạo, dung nhập vào thế giới trong cơ thể, tăng cường tốc độ trưởng thành cùng tiềm lực của tiểu thế giới.”
Hệ thống không chê phiền tiếp tục giải thích, làm Mộc Phàm càng động tâm.
Nhưng hắn cũng không sốt ruột, mà là nhìn Tiểu Ách hỏi: “Thứ này ngươi lấy ở đâu, còn nữa hay không?”
“Đã không còn.” Tiểu Ách lắc đầu, vẻ mặt ngây thơ.
Nàng cố gắng suy nghĩ, sau đó nói: “Lấy được trong một tiểu thế giới rách nát, không còn thứ khác.”
Lời giải thích này rất gượng ép, nhưng Mộc Phàm cũng không thể hỏi thêm gì nhiều, chỉ có thể âm thầm ghi nhớ, càng lưu ý Tiểu Ách hơn.
Nàng không chỉ là kho tiền di động mà còn có thể thường xuyên mang cho hắn niềm vui thế này, không coi trọng cũng không được nha, chớp mắt liền giúp mình thu vào một triệu tỷ.
“Tiểu Ách, cảm ơn ngươi, ta rất thích thứ này, hơn nữa rất quan trọng với ta.”
Mộc Phàm trịnh trọng nói lời cảm tạ, dù sao cũng là nàng cho, tất nhiên phải cảm tạ rồi.
“Không có gì, chỉ cần có thể giúp ích cho đại nhân thì tốt rồi.” Tiểu Ách lắc đầu tỏ vẻ không có việc gì.
Nàng chỉ mỉm cười nhìn Mộc Phàm, hình như rất hài lòng với biểu hiện này của Mộc Phàm.
Mộc Phàm quan sát mảnh nhỏ, không có cách nào nhìn ra sự đặc biệt, thậm chí không cảm ứng được cái gọi là căn nguyên Thiên Đạo.
Có lẽ là cấp độ của hắn quá thấp, không có biện pháp dò xét đồ vật cấp độ này, không nhìn ra chỗ đặc biệt.
“Vẫn nên giữ lại.”
Mộc Phàm lầm bầm lầu bầu, cuối cùng quyết định giữ lại, nạp phí hết thì được một tỷ giả thuyết tệ, cửa hàng hệ thống lại hay hố, một lần đổi mới không xuất hiện nhiều đồ lắm.
Có lẽ giữ lại sẽ còn tác dụng khác, dù vô dụng thì cũng chờ lúc cần nạp rồi mới quyết định.
Hắn thu mảnh nhỏ vào không gian chứa đựng của hệ thống, nơi đó mới là nơi an toàn nhất, được hệ thống bảo hộ.
“Đi thôi, đón Mộng Li về rồi lại đi tầm bảo.”
Mộc Phàm nói xoay người rời khỏi Lăng Tiêu điện, bay hướng tới phía đông Thiên Đình, nơi đó là Quảng hàn cung.
Trước đó một mình Mộng Li đi tới Quảng hàn cung, nói là tìm kiếm ký ức.
Tính toán thời gian chắc cũng đã tìm được gì đó rồi, vô thượng tiên thể đã thành, là thời điểm đi tầm bảo, phải cướp sạch tất cả bảo tàng trong Thiên Đình.
Đặc biệt là bảo khố của Thiên Đế, nơi quan trọng nhất.
Một đường bay thẳng, Mộc Phàm nhanh chóng tới được Quảng hàn cung, cung điện lạnh lẽo lơ lửng trên mặt nước lạnh, bốn phía tràn ngập một loại hàn khí kỳ quái.
“Đây là Quảng hàn cung sao?”
Đứng trước một đám kiến trúc yên tĩnh, Mộc Phàm nhìn một tòa cung điện phía trước, bên trên có khắc tiên văn, đọc là “Quảng hàn cung”.
Lúc này, Mộc Phàm đột nhiên cảm giác ba chữ này hơi quen thuộc, thật kỳ quái.
Hắn lắc đầu không để ý, trực tiếp đi vào Quảng Hàn Cung, đằng trước là một gốc Nguyệt quế thật lớn, tản ra từng điểm sáng, chạm vào làn da liền cảm giác có một sự mát lạnh làm người ta thoải mái.
Tiên trận trong cung điện đã biến mất, toàn bộ Quảng hàn cung được mở ra, Mộc Phàm không gặp chút trở ngại khi đi vào tòa tiên cung tồn tại qua vô số tuế nguyệt này.
Nhưng tiến vào lại không thấy bóng dáng Mộng Li, chỉ có một chút hơi thở còn sót lại, làm Mộc Phàm cảm thấy kỳ quái.
“Thỏ ngọc Mộng Li này đi đâu mất rồi?”
Quảng hàn cung khá lạnh lẽo, dạo xong một vòng, Mộc Phàm ngạc nhiên vì vẫn không thấy bóng dáng Mộng Li.
Bạn cần đăng nhập để bình luận