Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 166: Thần hồn dịch

“Đinh, cải tạo xong!”
Theo tiếng hệ thống nhắc nhở, liền thấy phía trước có bốn quả cầu kim loại trôi nổi lơ lửng.
Đúng là trí thông minh nhân tạo của đám Nặc Á, Thanh Trĩ, đã được hệ thống cải tạo.
Đương nhiên, cải tạo mỗi cái chỉ tốn mười vạn, cũng không có tiến hành cải tạo toàn diện, chỉ cải tạo khả năng chịu được hoàn cảnh ác liệt.
Chỉ là đề cao các phương diện bên ngoài như phòng cháy, không thấm nước,..., hạch tâm không thay đổi một chút nào hết.
“Xong, tốn bốn mươi vạn, kiếm lời hơn bảy ngàn chín trăm vạn, lợi nhuận kếch xù a.”
Mộc Phàm cười tủm tỉm nhìn bốn quả cầu kim loại, cải tạo một cái hai ngàn vạn, quá lời.
Hắn nghĩ xem có nên quảng cáo tiếp nhận nhiều hơn hay không?
Nhưng chỉ là nghĩ mà thôi, ngay sau đó, Mộc Phàm lấy trí thông minh nhân tạo của mình ra.
“Hệ thống, chữa trị toàn diện, thăng cấp.”
Mộc Phàm dứt khoát để hệ thống thăng cấp Tiểu Linh lần nữa.
“Thăng cấp cần năm ngàn vạn, bắt đầu thăng cấp.”
Hệ thống vừa nhắc nhở, Mộc Phàm chưa kịp đau lòng, liền thấy Tiểu Linh bị một luồng sáng bao phủ, bên ngoài bắt đầu tan rã, hóa thành vô số hạt nhỏ vờn quanh một đống số liệu.
Đó chính là cấu tạo của Tiểu Linh, như được tạo thành từ vô số số liệu, đang tiến hành thăng cấp cải tạo lần hai.
Lần này tốn nhiều tiền hơn so với lần trước, tất nhiên hiệu quả sẽ tốt hơn, sau khi cải tạo thăng cấp sẽ trở nên càng thêm hoàn mỹ, cường đại.
Lại bốc hơi năm ngàn vạn, tiền trong thẻ cộng với viên Thánh tinh kia chỉ có hơn năm ngàn vạn, chuẩn bị nghèo nữa rồi.
Đinh!
Đang nghĩ ngợi, đột nhiên một âm thanh trong trẻo truyền đến, tinh thần Mộc Phàm chấn động, giương mắt nhìn lại.
Chỉ thấy một đám số liệu trước mắt bỗng nhiên lập loè, đan xen, trọng tổ, bắt đầu diễn biến.
Trí thông minh nhân tạo đang trọng tổ, thăng cấp, cả bên ngoài lẫn bên trong.
Dưới tác động của hệ thống, trí thông minh nhân tạo dần dần hoàn thành cải tạo, biến thành một quả cầu kim loại hoàn mỹ.
Tiếng ca ca ca truyền đến, quả cầu kim loại giải thể, hóa thành một người nho nhỏ, khoảng ba tấc, sau lưng có một đôi cánh kim loại, nhẹ nhàng chuyển động, lơ lửng ở giữa không trung.
Nàng như một tiểu tinh linh vừa mới tỉnh ngủ, một đôi mắt mông lung mở ra, ánh mắt đầu tiên nhìn thấy Mộc Phàm liền trợn tròn.
“Chủ nhân, Tiểu Linh phục vụ ngài.”
Khoảnh khắc thấy Mộc Phàm, Tiểu Linh nhân tính hóa mỉm cười, giọng nói trong trẻo làm người nghe dễ chịu.
Mộc Phàm ngây ngốc nhìn nàng, trong lòng có vô số dấu chấm hỏi, sao lần thứ hai cải tạo lại biến thành một người máy nhỏ?
“Hệ thống, chuyện gì đây?” Mộc Phàm dò hỏi.
Chỉ nghe hệ thống giải thích: “Ký chủ, sau khi thăng cấp lần hai, nó có thể tùy ý biến đổi hình thái, đương nhiên trước mắt chỉ có hai hình thái, một là hình cầu, hai là người máy, chỉ cần ký chủ tốn một tỷ tiến hành thăng cấp lần thứ ba, nó là có thể thiên biến vạn hóa.”
“....” Mộc Phàm yên lặng không nói gì, nhìn người máy nho nhỏ trước mắt.
Sau khi thăng cấp lần hai, Tiểu Linh có thể biến thành một người máy nhỏ, như một tiểu tinh linh bay bay giữa không trung.
Nó vui sướng bay múa, quay chung quanh Mộc Phàm, vòng qua vòng lại.
“Chủ nhân, thật kỳ quái nga, ta ngủ một giấc, khi tỉnh lại thì có thể biến thành cái dạng này.”
Tiểu Linh làm vẻ mặt ngây ngốc đáng yêu, tò mò chớp chớp mắt, vô cùng kinh ngạc về sự biến hoá của mình, hiển nhiên ý thức của trí thông minh nhân tạo này đã trở nên càng cao cấp hơn.
Nếu không phải đã biết nó, Mộc Phàm có khả năng cho rằng nó chính là một sinh linh, không thể không cảm thán khả năng của hệ thống.
“Tiền nào của nấy a.” Mộc Phàm xem một lúc nghẹn ra một câu.
Hắn đánh giá Tiểu Linh, nói: “Tốt rồi, ngươi đi chơi đi, ta có việc cần làm.”
“Vâng, chủ nhân.”
Tiểu Linh vui sướng đáp lời, lập tức vung đôi cánh kim loại cánh bay lên cây băng giữa không trung chơi đùa.
Mộc Phàm nhìn mà hài lòng, lúc này mới thu hồi tầm mắt lấy ra đồ vật khác.
Thần hồn dịch!
Không sai, đây là Thần hồn dịch luyện hoá từ tàn hồn thần linh khi ở trong Thần miếu.
Thứ này làm Mộc Phàm nghĩ tới tàn hồn trong cơ thể Mộc Hiên, có phải là thần linh hay không, có nên bắt lấy luyện thành Thần hồn dịch hay không đây?
“Hệ thống, hấp thu Thần hồn dịch này thế nào?” Mộc Phàm cẩn thận hỏi hệ thống.
Nghe hệ thống nói: “Ký chủ, Thần hồn dịch đã bị luyện hóa, không còn nguy hại, trực tiếp nuốt là được.”
Nó lại nói thêm: “Đương nhiên, nếu ký chủ nguyện ý nạp một ngàn vạn, để bổn hệ thống giúp ngươi đúng bước đúng chỗ thì càng tốt hơn.”
“Cút xéo.” Mộc Phàm thầm mắng một câu.
Hắn nhìn Thần hồn dịch trên tay, không nói hai lời há mồm trực tiếp nuốt vào bụng, có thể tự mình hấp thu còn tốn tiền làm gì?
Thần hồn dịch bị ực ực nuốt vào bụng.
Oanh!
Mới vừa vào cơ thể, Thần hồn dịch liền bùng nổ, hóa thành một lực lượng bàng bạc, tựa như một gió lốc tiến vào thức hải.
Sắc mặt Mộc Phàm thay đổi, không kịp suy nghĩ liền cảm giác đại não nổ vang, ý thức trở nên mơ hồ, lập tức bị băng lượng bàng bạc từ Thần hồn dịch rót vào.
Nguyên thần chấn động, phát sáng mãnh liệt, đang điên cuồng cắn nuốt hấp thu năng lượng từ Thần hồn dịch.
Đây chính là lực lượng từ tàn hồn thần linh a, nguyên thần Mộc Phàm căng như sắp nổ.
Chỉ trong nháy mắt, nguyên thần Mộc Phàm lớn gấp mười lần, thậm chí còn đang to nữa, như không thể tiêu hóa luồng năng lượng bàng bạc này.
Lực lượng của thần linh mạnh đến mức nào thì Mộc Phàm không rõ lắm, nhưng từ Thần hồn dịch này mà xem xét, có lẽ cường đại đến mức khiến người ta sợ hãi, tuyệt vọng.
Ong!
Nguyên thần của Mộc Phàm không ngừng nở to ra, tản ra từng tia sáng vàng kim, toàn bộ nhuộm màu vàng kim nhàn nhạt.
Nguyên thần tiếp tục nở to ra nhưng bị Mộc Phàm áp chế, không ngừng áp súc, nở to ra lại bị nén lại.
Cứ như vậy, nguyên thần nở rồi co, không ngừng được cô đọng, ngưng thực thể, hơi thở càng ngày càng cường đại, bao phủ bởi những tia sét màu đen.
Những tia sét này vờn quanh nguyên thần phát ra tiếng xẹt xẹt đáng sợ.
Nguyên thần vốn có chút hư ảo lập tức liền trở nên chân thực, tựa như thân thể thực sự, tản ra ánh sáng vàng nhàn nhạt.
Ý thức của Mộc Phàm đang đắm chìm trong một đại dương vàng kim cuồn cuộn mênh mông, không ngừng du đãng, trôi nổi, không cách nào thanh tỉnh.
Hắn cảm giác mình như hóa thành Hỏa thần, đốt núi nấu biển, hủy thiên diệt địa, nhìn xuống phàm trần.
Phừng!
Ngay sau đó, thân thể Mộc Phàm đột nhiên toát ra một ngọn lửa, Ngọn lửa vĩnh hằng đen nhánh đột nhiên sôi trào, bốc cháy hừng hực.
Ngay sau đó trong thân thể lại toát ra ngọn lửa thứ hai, một ngọn lửa vàng kim, tản ra thần uy nhàn nhạt, mang theo uy nghiêm vô thượng.
Ngọn lửa này vốn là thần hoả của tàn hồn thần linh kia, được hệ thống giữ lại sau khi luyện hóa.
Hiện tại, hai ngọn lửa trong cơ thể Mộc Phàm bắt đầu va chạm, Ngọn lửa vĩnh hằng triển khai phản kích, không ngừng cắn nuốt thần hỏa màu vàng kim.
Rầm rầm...
Hai bên va chạm, đánh nhau kịch liệt, từ trong cơ thể đánh ra bên ngoài thân thể, không ngừng va chạm dung hợp lẫn nhau.
Ngọn lửa vĩnh hằng cường đại nhưng cũng không bằng thần hỏa.
Chẳng qua thần hỏa đã bị hệ thống luyện hóa, không còn nguy hiểm, cho nên chung quy vẫn bị Ngọn lửa vĩnh hằng cắn nuốt từng chút.
Dần dần thần hỏa không địch lại, bị Ngọn lửa vĩnh hằng cắn nuốt gần hết, hoàn toàn hóa thành một bộ phận của nó.
Ầm vang, thân thể Mộc Phàm bộc phát một ngọn lửa kinh khủng, lửa đen hừng hực sôi trào, quét qua phạm vi mấy chục mét.
Trong ngọn lửa màu đen trộn lẫn một chút ánh sáng vàng kim, nhiệt độ, lực sát thương trở nên đáng sợ hơn.
Lúc này, giữa hai chân mày Mộc Phàm có tia sáng vàng kim bay ra, hóa thành một nguyên thần cao ba tấc lơ lửng giữa không trung.
Nguyên thần Mộc Phàm hoàn thành tiến hóa, trải qua một lần lột xác.
“Nuốt!”
Chỉ thấy nguyên thần Mộc Phàm bỗng nhiên trợn mắt, quát một tiếng, há mồm hút, ngọn lửa sôi trào tiến vào trong miệng.
Đảo mắt, ngọn lửa chung quanh bị nuốt sạch sẽ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận