Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 549: Phôi thai vũ trụ

Răng rắc, răng rắc!
Vũ trụ sụp đổ, đại phá diệt bắt đầu rồi.
Vũ trụ mất đi Thiên Đạo liền bắt đầu sụp xuống, hỏng mất.
Vũ trụ sụp đổ đáng sợ thế nào, toàn bộ sinh vật ở trong vũ trụ đều không thể chạy thoát, chỉ có Thiên Đạo mới có thể khiến vũ trụ tiếp tục diễn biến.
Hoặc là cấp Vũ trụ mới có thể tránh thoát tai kiếp này nhưng cũng khó có thể đánh vỡ trói buộc của vũ trụ mà thoát ra ngoài, chỉ có thể kéo dài hơi tàn chờ kỷ nguyên vũ trụ tiếp theo.
Thật ra cường giả cấp Vũ trụ cùng cấp bậc với Thiên Đạo, chỉ là Thiên Đạo xen vào giữa cấp Vũ trụ cùng cấp Siêu duy, giống như một bức tường.
Một khi đột phá bức tường Thiên Đạo này thì có thể đánh vỡ trói buộc, thoát khỏi vũ trụ trở thành cường giả cấp Siêu duy.
Mộc Phàm nạp hết một Thiên Đạo, tương đương nạp nửa vũ trụ nên được cường hóa rất nhiều.
Mộc Phàm lột xác, thực lực tăng mạnh, vũ trụ xung quanh nứt toạc.
Oanh!
Một hơi thở bùng nổ quét ngang toàn bộ vũ trụ, vũ trụ ù ù sụp xuống, xuất hiện cảnh tượng băng giải.
“Không...”
“Chạy mau!”
“A...”
Khắp vũ trụ vang vọng tiếng kêu rên thê lương, các sinh linh sợ hãi chạy tán loạn, phóng tới khu vực ranh giới giữa hai vũ trụ.
Chúng nó biết rằng chỉ có trốn vào vũ trụ bên cạnh mới có thể tránh thoát một kiếp, đường sống duy nhất ở nơi đó.
Nhưng bên này có các cường giả như Tiểu ngải, Tiểu Linh, Hình Thiên, Cổ Phật suất lĩnh rất nhiều thần ma, thiên sứ, ác ma, phật đà chặn lại.
Càng không nói tới nhóm Thiên Đạo Hồng Quân cũng ngăn chặn chặt chẽ, không một tên nào có thể vượt qua phòng tuyến này.
Trừ phi bọn họ đồng ý tiếp nhận đám sinh linh này, nếu không thì bọn chúng chỉ có thể biến mất theo vũ trụ đại phá diệt.
Răng rắc, răng rắc!
Hư không sụp xuống, toàn thân Mộc Phàm tản ra ánh sáng mông lung.
Dù cho vũ trụ xung quanh sụp xuống, năng lượng hủy diệt cũng không thể gây thương tổn cho hắn.
Hiện tại Mộc Phàm đã cường đại hơn trước mười lần, vũ trụ đại phá diệt cũng chẳng thể tổn thương hắn chút nào.
Chỗ tốt khi nạp hết một Thiên Đạo lớn thế nào, hiện tại Mộc Phàm đã biết rõ, mình đã vượt xa cực hạn của vũ trụ.
“Hệ thống, có phải hiện tại ta đã có thể đánh trói buộc, trực tiếp thoát khỏi vũ trụ hay không?”
Mộc Phàm thắc mắc đôi chút, bởi vì hắn có cảm giác này.
“Đúng vậy ký chủ.” Hệ thống lạnh nhạt đáp lại một câu.
Nạp hết một Thiên Đạo, thực lực của Mộc Phàm đã được đẩy lên một độ cao mới, đứng ở đỉnh vũ trụ, Thiên Đạo đều không phải đối thủ.
Dù Thiên Đạo tàn khuyết dị dạng hay là Thiên Đạo hoàn mỹ đều không ngăn được thực lực cường đại vô địch của Mộc Phàm.
Nói cách khác, Mộc Phàm đang ở phạm vi cấp Vũ trụ nhưng lại có thể đánh vỡ trói buộc của Thiên Đạo.
“Hiện tại ta được tính là cấp Thiên Đạo rồi, vì sao ta cảm giác vẫn ở cấp Vũ trụ nha, cấp Thiên Đạo cùng cấp Vũ trụ khác nhau sao?”
Mộc Phàm có chút khó hiểu.
Chỉ nghe hệ thống giải thích: “Ký chủ, thật ra không khác gì nhau, Thiên Đạo là một bức tường ngăn giữa cấp Vũ trụ và cấp Siêu duy.”
“Nói trắng ra là không có cấp Thiên Đạo, nhưng có một số cường giả đã phân chia, cấp Vũ trụ đứng ở đỉnh vũ trụ, nhưng bên trên có một Thiên Đạo chắn lại, cho nên mới phân thêm cấp Thiên Đạo.”
“Cấp Thiên Đạo chính là tiêu chuẩn để cân nhắc chiến lực của một sinh vật cấp Vũ trụ, tương đương với một cấp độ tượng trưng.”
“Ý nghĩa cấp độ này là chỉ có đánh vỡ Thiên Đạo, thoát ly vũ trụ mới thật sự siêu thoát, bước vào cấp Siêu duy, nhìn xuống Thiên Đạo.”
Mộc Phàm hiểu ra vài điều, nhìn vũ trụ xung quanh không ngừng hỏng mất, vô số sinh linh sôi nổi hướng tới vũ trụ bên cạnh.
“Mình có nên đánh vỡ trói buộc lúc này hay không?” Mộc Phàm tự hỏi bản thân.
Đây là một cơ hội đánh vỡ trói buộc của vũ trụ để thoát ra ngoài nhưng có một vấn đề, hắn cảm giác mình còn có thể tiếp tục tăng lên nữa.
“Ký chủ, vội vã ra ngoài làm gì, ngươi cho rằng mình đã có thể tồn tại trong hư không siêu duy, trong hàng tỉ thế giới siêu duy sao?”
Hệ thống nhắc nhở một câu khiến hắn yên lặng.
Đúng vậy, Mộc Phàm rất cường đại, hiện tại là tồn tại vô địch trong vũ trụ, nhưng chưa biết tình huống bên ngoài như thế nào.
Nếu còn có thể tiếp tục đột phá, vì sao không chờ thêm một thời gian, chờ không còn đột phá được nữa rồi hẵn ra ngoài.
Dù sao bên ngoài có vô số điều chưa biết, đi ra ngoài sẽ như thế nào, gặp được thứ gì,...
“Ký chủ, trước mắt có một cơ hội cực tốt, ngươi có thể thấy được quá trình vũ trụ đại phá diệt cùng diễn biến, rất có lợi đối với ngươi.”
“Nếu có khả năng, ký chủ còn có thể trực tiếp thấy được vũ trụ diễn hóa từ hỗn độn, thậm chí có thể bắt lấy một phôi thai vũ trụ vừa ra đời.”
Lời hệ thống nói làm hai mắt Mộc Phàm sáng lên.
Hắn mừng rỡ nói: “Phôi thai vũ trụ cũng chính là lúc vũ trụ dựng dục Bàn Cổ đúng không?”
“Đúng vậy, nếu vận khí tốt, ký chủ thật sự có thể bắt giữ một phôi thai vũ trụ, nạp vào cũng tương đương với một vũ trụ, giá trị cực kỳ lớn.”
“Có thể nói cho ngươi, sau khi siêu thoát vũ trụ, tất cả đồ vật đều dùng vũ trụ để giao dịch.”
“Ví dụ như sẽ có cường giả dùng một hay vài phôi thai vũ trụ để trao đổi một ít bảo vật,...”
Hệ thống giải thích lần nữa làm lòng Mộc Phàm nóng hổi, dùng phôi thai vũ trụ để giao dịch, quả thực là kẻ nào nghe cũng phải kinh sợ nha.
“Vậy tạm thời lưu lại đi.”
Mộc Phàm quyết định không thoát ly vũ trụ, tránh xuất hiện biến cố, vẫn nên từ từ mới tốt.
Bản thân các sinh linh trong vũ trụ này ẩn chứa một phần căn nguyên Thiên Đạo, tiếp nhận chúng nó chẳng khác nào nhận được một bộ phận căn nguyên.
Hồng Quân biết đạo lý này nhưng hắn không dám tiếp nhận, bởi vì Thiên Đế không mở miệng, hắn muốn cũng không dám làm như vậy.
Đã thấy thủ đoạn cắn nuốt Thiên Đạo của Thiên Đế, Hồng Quân rất lo sợ.
“Sinh linh vũ trụ bên ngoài thần phục, dâng lên chân linh, ký thác Thiên Đạo sẽ được cứu rỗi.”
Lúc này, có một giọng nói lạnh nhạt từ trung tâm vũ trụ đang sụp đổ truyền ra, toàn bộ vũ trụ đều vang vọng câu này.
Các sinh linh vũ trụ bên ngoài đang hoảng hốt bỗng sửng sốt, sau đó lộ vẻ vui sướng.
Chúng nó đồng thời nhìn về phía bên này, nhóm Hồng Quân, Lăng Sa, Tiểu Ngải, Tiểu Linh, Hình Thiên, Cổ Phật đều dừng tay.
“A Di Đà phật, Thiên Đế từ bi!”
Cổ Phật hiểu đây là Thiên Đế cho sinh linh vũ trụ bên ngoài một con đường sống, tiếp nhận chúng nó tiến vào vũ trụ bên mình.
Đây là dung hợp, hai vũ trụ dung hợp với nhau nhất định có thể giúp vũ trụ tăng trưởng và mở rộng.
Cả Hồng Quân cũng lộ vẻ vui mừng, chuyện này đối với hắn mà nói quả thực chính là trăm lợi không hại.
“Bái tạ Thiên Đế từ bi!”
Tất cả sinh linh vũ trụ bên ngoài đều bái tạ, cảm kích trong lòng, chúng nó không có khả năng tồn tại qua một trận vũ trụ đại phá diệt.
Tồn tại mạnh nhất phía đối phương, tồn tại đã giết Thiên Đạo, cho chúng nó một con đường sống.
“Hồng Quân, thu nạp sinh linh vũ trụ bên ngoài, tiếp nhận căn nguyên Thiên Đạo, chuyện còn lại ngươi không cần quản tới.”
Mộc Phàm đứng ở trung tâm vũ trụ đang sụp đổ, nơi này sẽ trở thành kỳ điểm sau khi đại vũ trụ tan biến.
Nghe Mộc Phàm nói xong, Hồng Quân đã hiểu, bóng dáng nhoáng lên, dung nhập vào vũ trụ của mình, hóa thân thành Thiên Đạo để xử lý những việc này.
Hai vũ trụ tiếp xúc với nhau, Thiên Đạo của một vũ trụ đã bị giết, căn nguyên tan rã bị Thiên Đạo vũ trụ còn lại hấp thu.
Đây là một cách làm vũ trụ lớn mạnh, mở rộng, kéo dài tuổi thọ cùng cực hạn phát triển.
Đối với bất kỳ sinh linh nào cũng vậy, vũ trụ mở rộng là chỗ tốt.
“Bái tạ Thiên Đế!”
Ngọc Đế, Thái Thượng cũng hiểu lý lẽ, dù trong có cảm xúc phức tạp nhưng vẫn lần lượt bái tạ, Thiên Đế đã mang đến cho vũ trụ lợi ích khó có thể tưởng tượng.
Mộc Phàm bỏ qua căn nguyên Thiên Đạo do chướng mắt, thứ duy nhất mà hắn quan tâm chính là phôi thai vũ trụ xuất hiện sau khi vũ trụ sụp đổ.
Đây mới là thứ tốt nha, lấy được thì chẳng khác nào hắn có được một vũ trụ hoàn toàn mới.
“Lui!”
Lúc này, Lăng Sa, Tiểu Ngải, Tiểu Linh, Hình Thiên, Cổ Phật cùng các thần ma khác sôi nổi lui về phía sau, một đám dẫn theo vô số thiên sứ, ác ma, thần ma lui về vũ trụ của mình.
Không thể ở lại bên này nữa, không ai muốn bị vũ trụ đại phá diệt cuốn vào.
Cả mẫu thể vi rút Lăng Sa đều không thể tồn tại được, có thể thấy được vũ trụ phá diệt đáng sợ thế nào.
Chỉ có tồn tại vô địch như Thiên Đế mới có tự tin sống sót sau khi vũ trụ phá diệt, còn có thể lấy cơ duyên.
Ầm ầm ầm...
Bên này, theo một lượng lớn sinh linh từ vũ trụ bên ngoài dũng mãnh tiến vào, căn nguyên Thiên Đạo trôi đi nhanh khiến vũ trụ tăng tốc độ sụp đổ.
Vũ trụ khổng lồ sụp đổ từ bên ngoài vào, cuối cùng sụp tới vị trí Mộc Phàm đang đứng, năng lượng, vật chất, căn nguyên, các loại lực lượng hỗn loạn, quy tắc không ngừng hội tụ về đây.
Một viên tinh cầu co lại có khả năng hình thành hố đen, nhưng một vũ trụ co lại chắc chắn lại là một lần nổ mạnh và bắt đầu quá trình diễn hóa.
Mộc Phàm tận mắt nhìn thấy một vũ trụ tan biến, trong mắt hiện lên vô số tia sáng, bắt giữ được huyền bí.
Vũ trụ ra đời, hủy diệt, giống như là một vòng tuần hoàn, vũ trụ hủy diệt cũng đại biểu cho một loại tân sinh.
Giờ phút này, Mộc Phàm ngộ ra, vũ trụ đều có thời điểm chung kết, vậy thoát ly vũ trụ, trở thành sinh vật siêu duy sẽ có thời điểm phải kết thúc sự tồn tại hay không?
Một vũ trụ giống như là một tế bào ra đời và chết đi, một tân sinh, một tan biến, hai thái cực nối tiếp nhau, hình thành một vòng tuần hoàn kỳ diệu.
“Vũ trụ sinh diệt, thật sự là vô cùng kỳ diệu.”
Mộc Phàm tỉnh lại, nhìn vũ trụ đã co lại bằng một tinh hệ, vật chất, năng lượng không ngừng ngưng kết, áp súc.
Ở điểm trung tâm đã dựng dục ra vật chất năng lượng khủng bố, ở trạng thái siêu nóng.
Mỗi một hạt vật chất phóng ra năng lượng cực kỳ khủng bố, nhiệt độ cao tới tỷ tỷ tỷ độ, va chạm đan xen lẫn nhau.
Vô số hạt tổ hợp, hội tụ, áp súc, diễn hóa cảnh tượng vũ trụ ra đời.
Bắt đầu áp súc từ vũ trụ đại phá diệt, tới cuối cùng, toàn bộ vũ trụ biến thành một điểm tản ra ánh sáng nóng cháy trong hư không vô tận.
Dù là Thiên Đạo Hồng Quân ở đây cũng có khả năng bị thiêu hủy ý thức, chỉ còn bản năng Thiên Đạo.
“Kỳ điểm, phôi thai vũ trụ.”
Mộc Phàm lẩm bẩm, vẻ mặt chấn động, cảm giác được trạng thái đáng sợ này, trong mắt có vô số tia sáng lập lòe, vô số tế bào trong cơ thể bỗng nhiên sôi trào, nóng lên.
Cảm giác như mỗi một viên tế bào đều đang dựng dục huyền bí chung cực của vũ trụ, diễn hóa ra hình thái vũ trụ lúc ban đầu.
Dưới hình thái này, chiến lực của Mộc Phàm đạt tới một cực hạn khủng bố chưa biết.
Giờ khắc này, Mộc Phàm đã hiểu rõ ảo diệu khi vũ trụ sinh diệt.
“Vũ trụ sinh diệt, cấm!”
Trong khoảnh khắc, hắn giơ tay ra, lòng bàn tay diễn hóa cảnh một vũ trụ sinh diệt, lập tức nắm lấy Phôi thai vũ trụ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận