Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 389: Chiến tranh hạt nhân!

Roẹt!
Vụ nổ nháy mắt khiến không gian nứt toác, sụp đổ, mấy sinh vật cấp Truyền kỳ không kịp kêu thảm thiết liền trực tiếp bốc hơi.
Còn sinh vật cấp Bán thần kia, dưới ánh mắt chăm chú của vô số sinh linh dị vực, nó phát ra tiếng kêu thê lương thảm thiết, mang theo sự hối hận cùng sợ hãi sâu sắc, thân thể dần dần bị xoá sạch.
Lực lượng đáng sợ lại trấn trụ cường giả dị tộc lần nữa, bọn chúng lạnh cả người, tràn đầy sợ hãi nhìn không gian sụp đổ.
Khi tất cả yên tĩnh, nơi vụ nổ xảy ra không còn một sinh vật nào sống sót, toàn bộ đều bị xoá sạch.
Thí thần đạn, lại một lần nữa tiêu diệt một Bán thần.
Lần này, sinh vật dị vực bị dọa vỡ mật, lại một lần nữa lui về chỗ xa hơn, không dám tới gần vùng đất phương đông này.
“Quả nhiên, lại một Bán thần đi chịu chết.”
Một ít sinh vật cường đại từng chứng kiến cảnh thế này sợ hãi, cảm thấy may mắn vì chúng nó không có tùy tiện đi qua.
Bởi vì chúng nó từng thấy hai vạn quân Thiên sứ tộc bị xoá sạch như thế nào, bao gồm hai gã thiên sứ cấp Bán thần.
Hiện tại lại chứng kiến một lần nữa, tự nhiên không dám hành động.
Một ít sinh vật dị vực vừa buông xuống, lần đầu nhìn thấy loại vũ khí đáng sợ này, loại vũ khí có thể giết thần.
“Nhân loại, đã nắm giữ vũ khí thí thần sao?”
Một con ác ma tới từ địa ngục run rẩy, ngọn lửa địa ngục bao phủ trên cơ thể cũng trở nên ảm đạm, cẩn thận ẩn nấp, không dám tới gần.
Vô số dị tộc đều luống cuống, cảnh giác, sợ hãi, không dám tới gần trường thành phương đông.
“Nhân loại, một chủng tộc nhỏ yếu lại nắm giữ vũ khí thí thần.”
Trong hư không, có một sinh vật cường đại đang đứng ở nơi đó, ba thần hoàn vờn quanh thân thể nó.
Nó là một sinh vật cấp Thần thoại, chỉ đứng từ xa nhìn lại, chưa từng tới gần, tận mắt thấy cảnh Bán thần bị xoá sạch, cũng lộ vẻ kiêng kị.
Thực lực của nhân loại rất yếu nhưng lại nắm giữ vũ khí có thể giết thần, không phải không chịu nổi một kích như tưởng tượng.
Bên kia, một lượng lớn thiên sứ tề tụ, thánh quang tràn ngập, trực tiếp tạo ra Thánh quang thuẫn thật lớn, hiển nhiên là đã biết nhân loại có vũ khí thí thần.
“Thiên sứ trưởng đại nhân, có tiến công hay không?”
Lúc này, một tên thiên sứ nhẹ giọng dò hỏi.
Chỉ thấy trong quân đoàn thiên sứ có hai gã thiên sứ sáu cánh cường đại trông anh tuấn, hoàn mỹ, là hai gã Thiên sứ trưởng cấp Thần thoại đến thiên đường, cả hai đều im lặng không nói.
“Không cần sốt ruột, nhân loại chỉ có thể để nhân loại tiêu diệt.”
Một tên Thiên sứ trưởng mở miệng nói.
Trên mặt hắn lộ vẻ tàn nhẫn, hừ lạnh: “Triệu tập tất cả quân đoàn nhân loại thần phục chúng ta, triển khai tiến công phương đông từ trên biển.”
“Ra lệnh cho bọn họ sử dụng loại vũ khí thí thần vừa rồi tiêu diệt nhân loại phương đông.”
Mệnh lệnh vừa ra, những quân đoàn phương tây thần phục Thiên sứ tộc bắt đầu tập kết.
Ba đại quân đoàn, từng chiến hạm tụ tập, che kín không trung, đã chuẩn bị tiến công.
“Mọi người chú ý, tiến công!”
“Chiếm lấy phương đông.”
"Vinh quang chủ thần chiếu rọi phương đông vĩnh thế.”
Trên đầu chiến hạm có một tên tướng quân nhân loại phương tây cuồng nhiệt hạ lệnh, hạm đội trực tiếp từ trên biển giết vào đại lục.
“Phóng đạn đạo.”
Lúc này, từng chiếc chiến thuyền quanh mẫu hạm đột nhiên khai hỏa.
Từng quả đạn đạo bay lên trời, hướng tới chín khu phương đông, triển khai oanh tạc.
Thiên sứ tộc thật ngoan độc, thế mà chỉ huy quân đoàn phương tây đã thần phục bọn họ triển khai tiến công, đây là muốn dùng nhân loại để đối phó nhân loại.
Lúc này, trên dưới chín khu phương đông chấn động, đã rà quét được trận tập kích bất ngờ do Thiên sứ tộc thao túng.
Rất nhiều đạn đạo khoá chặt chín khu, lấy một tốc độ kinh người lao thẳng tới.
Vèo vèo vèo...
Gần như cùng lúc, từ phương đông có từng ánh lửa kéo lên tận trời, có đạn đạo bay thẳng đến đạn đạo của đối phương.
Oanh!
Quả đạn đạo đầu tiên bị bắn trúng, nổ tung tại chỗ, hóa thành một nguồn sáng nở rộ trong không trung.
Có đạn đạo bị đánh nổ trên bầu trời hóa thành pháo hoa.
“Xoá sạch tất cả vệ tinh không thuộc sở hữu của chúng ta.”
Lúc này, Tiêu lão đang ở trong phòng hội nghị nghiêm túc hạ lệnh.
Xoá sạch tất cả vệ tinh không thuộc sở hữu của nhân loại phương đông, không chừa một cái.
Nếu bọn họ đầu phục chư thần, vậy thì đã từ bỏ thân phận cùng tôn nghiêm của nhân loại, đã không còn là một phần của nhân loại.
Xích...
Từ chín khu có từng tia laser phóng lên cao, nháy mắt bắn vào một số vệ tinh trên vũ trụ, tất cả nổ tung, hóa thành mảnh nhỏ phiêu tán.
“Hiệu chỉnh mục tiêu, đánh rơi trạm không gian của bọn họ.”
Lại một có một mệnh lệnh truyền ra, hệ thống laser đã sớm chuẩn bị sẵn sàng, dưới sự điều khiển của trí thông minh nhân tạo nháy mắt bắn ra.
Một luồng sáng siêu khủng bố xỏ xuyên qua tầng khí quyển, nháy mắt bắn trúng một trạm không gian vũ trụ trên quỹ đạo.
Oanh!
Chỉ trong nháy mắt, trạm không gian liền tách thành hai đoạn để tránh né, nhưng tức thì có hai luồng sáng thật lớn hung hăng chạm vào bề mặt hai đoạn vừa tách ra này.
Ầm ầm ầm, trong vũ trụ loé lên ánh lửa, trạm không gian đã bị phá hủy.
Kế hoạch phản kích trong không gian của phương tây phá sản, bị phương đông đánh tan.
Ầm ầm ầm...
Trong lúc nhất thời, toàn bộ không trung trên địa cầu không bộc phát từng đợt sáng mạnh, đạn hạt nhân nổ mạnh sinh ra ánh sáng nóng cháy, đạn đạo trên bầu trời sau khi bị chặn lại không ngừng nổ mạnh.
Nhìn cảnh tượng vô số vụ nổi nối tiếp nhau đáng sợ thế này, đám sinh vật dị tộc đều sinh lòng sợ hãi, không nghĩ tới khi nhân loại bị bức ép đến nóng nảy có thể bộc phát ra lực phá hoại đáng sợ như thế.
Giờ khắc này, dị tộc sợ hãi.
Nhân loại hai bên triển khai chiến đấu kịch liệt, đạn đạo gào thét, không trung không ngừng có vụ nổ.
Có đạn đạo rơi vào chín khu phương đông, trực tiếp nổ tung, nhưng bị quầng sáng trận pháp cường đại ngăn trở, cũng không chịu hư hao hay tổn thất gì.
“Văn minh nhân loại đê tiện, tàn sát lẫn nhau mới là điều bọn chúng nên làm.”
Nhìn nhân loại đông tây khai chiến, đám cường giả Thiên sứ tộc đều lộ vẻ châm chọc cùng khinh thường.
“Truyền lệnh, để toàn bộ con rối nhân loại tiến công phương đông, giữ chân bọn chúng.”
Một tên Thiên sứ trưởng ra lệnh, để đám con rối nhân loại phương tây liều chết tiến công phương đông.
Các quân đoàn phương tây, hạm đội bắt đầu thẳng đến phương đông đánh tới, mỗi người đều ở trong trạng thái cuồng nhiệt, giống như đánh mất bạn thân.
Bọn họ đã bán đi linh hồn, không còn là nhân loại, trở thành con rối của chư thần, hoàn toàn chỉ nghe lệnh chư thần.
“Đi thôi, để nhân loại tự diệt lẫn nhau, chúng ta tiến thẳng đến vùng cấm thượng cổ kia thôi.”
Sau khi ra lệnh, hai tên Thiên sứ trưởng không để ý nữa.
Mục tiêu của bọn họ cũng không phải là tiêu diệt nhân loại phương đông.
“Thiên sứ tộc hành động.”
Lúc này, trong bóng tối vô tận, có vô số ác ma địa ngục đang ẩn nấp, chú ý mọi động tĩnh của Thiên sứ tộc.
Thấy sau khi thiên sứ tộc thao túng nhân loại phương tây tấn công phương đông thì cưỡi Thánh thành trực tiếp hướng về phía vùng cấm Côn Luân.
Hai thần linh Thiên sứ tộc mang theo mười mấy vạn thiên sứ, mênh mông cuồn cuộn cưỡi Thánh thành một đường bay về phía Côn Luân.
“Đi, tiến vào Côn Luân, tìm kiếm tiên ma thượng cổ đã biến mất.”
Rất nhanh, đám ác ma địa ngục cũng sôi nổi hành động, rất nhiều ác ma rít gào chạy ra khỏi bóng tối, nhanh chóng hướng tới vùng cấm Côn Luân.
Ầm ầm ầm...
Khí thế của nhân loại hai bên hừng hực, còn dị tộc lại lặng yên tụ tập, sôi nổi hướng tới vùng cấm Côn Luân.
Một màn này tự nhiên không thể gạt được sự rà quét của chín khu phương đông, hơn nữa đối phương cũng không giấu giếm cho nên nhanh chóng phát hiện hành động của bọn chúng.
“Dị tộc tiến thẳng đến vùng cấm Côn Luân.”
Trong phòng hội nghị Khu thứ nhất, có một người mở miệng nói.
Mọi người đều nhìn thấy, im lặng không nói gì.
“Để bọn chúng vào đi, Côn Luân cũng không an lành.”
Tiêu lão hừ lạnh, không để ý đến động tác của dị tộc, chỉ cần không tiến công phương đông là đủ rồi, còn vùng cấm Côn Luân, kẻ nào muốn thì cứ đi, dù sao nơi đó rất nguy hiểm.
Trước kia đã có vô số dị tộc bỏ mạng nơi đó, lần này cũng vậy thôi.
“Những tên đầu phục trở thành con rối của chư thần này thật đáng giận.”
Rất nhanh, ánh mắt mọi người đều dời tới hạm đội phương tây đang tiến công phương đông.
Trên bầu trời, từng quả đạn đạo gào thét, ngăn chặn lẫn nhau, ánh sáng chiếu rọi một nửa địa cầu.
Ầm
Thường hay có đạn đạo không bị chặn lại trực tiếp nổ tung trên không trung chín khu, bị trận pháp cường đại ngăn chặn.
“Còn may là Mộc Phàm đã gia cố trận pháp, nếu không lần này phải tổn thất thảm trọng.”
Nhìn quầng sáng trận pháp vẫn lành lặn, mọi người nhẹ nhàng thở ra.
Cao tầng chín khu cao tầng đều rất tức giận, nhìn đám nhân loại phương tây liều chết tiến công mà tức nổ phổi.
Các ngươi đầu nhập vào chư thần thì thôi, thế mà còn không biết sống chết.
“Đánh, loại bỏ phản đồ nhân loại.”
Rốt cuộc phương đông cũng hạ quyết tâm, nếu đã đánh, vậy thì quét luôn một lần, làm cho cả nhân loại thật sự trở thành một khối.
“Nghe lệnh, hạm đội thứ nhất, thứ hai, thứ ba xuất động, tiêu diệt toàn bộ quân địch xâm lấn.”
Theo mệnh lệnh truyền ra, trong khoảnh khắc thì có ba hạm đội từ cảng bí mật bên phương đông bay lên trời, lao thẳng về phía địch nhân.
“Phát hiện máy bay địch!”
Đột nhiên, một tiếng cảnh báo vang lên, thiết bị dò xét phát hiện một lượng lớn máy bay địch.
Mấy vạn máy bay chiến đấu không người lái tiến đến xung phong.
“Máy bay không người lái, nghênh chiến.”
Hiệu lệnh vang lên, từng máy bay không người lái được trí thông minh nhân tạo thao túng gào thét bay ra, tạo thành đội hình lao thẳng tới máy bay địch nhân.
Đây là một trận đại chiến giữa nhân loại, nhưng lại không thể không đánh, bởi vì muốn tiêu diệt uy hiếp thật sự bên ngoài chỉ có thể rửa sạch uy hiếp bên trong trước.
Trên không trung Khu thứ tám xuất hiện một cái khe không gian, từ bên trong có một người đi ra.
Đúng là Mộc Phàm.
Hắn mới vừa đi ra, trên mặt còn đang treo một nụ cười, chưa kịp quan sát gì hết đã ăn một quả đạn đạo.
“Mẹ nó, ai dùng đạn hạt nhân bắn ta?”
Trong ánh sáng của vụ nổ truyền đến tiếng gầm giận dữ, hơi thở cường đại bùng lên, vụ nổ bị một bàn tay bóp nát.
Sắc mặt Mộc Phàm đen thui, đứng trong không trung, tức khắc bị cảnh tượng trước mắt làm ngây người.
Trên bầu trời có ánh sáng mạnh chớp tắt liên tục, từng quả đạn đạo gào thét bay đi, cuối cùng nổ mạnh trên không trung.
“Chiến tranh hạt nhân?”
Mộc Phàm ngây ngốc, mới vừa trở về liền thấy một trận chiến tranh hạt nhân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận