Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 604: Ký chủ vụng về

-
“Ký chủ vụng về, đây không phải sinh vật.”
Trong đầu vang tiếng hệ thống, mang theo chút khinh thường.
Mộc Phàm không nhịn được thầm mắng: “Ngươi nói nó không phải sinh vật, vậy là thứ gì?”
“Đây là đại đạo nguyên linh, chính là căn nguyên đại đạo diễn hóa thành, không phải sinh linh.”
Hệ thống từ từ giải thích.
“Đại đạo nguyên linh?”
Mộc Phàm ngạc nhiên, nhìn sinh vật kỳ quái kia, trông giống như sinh linh nhưng lại không phải sinh linh.
Đó chính là một đại đạo nguyên linh, một loại hình thái của căn nguyên đại đạo mà thôi.
Nói trắng ra là chính là một chút căn nguyên đại đạo có linh tính, không phải sinh linh.
“Ký chủ, đừng ngây ngốc, nhanh bắt giữ nó, chỉ cần hấp thu đại đạo nguyên linh là có thể tùy ý bay lượn trong không trung.”
Trong đầu truyền đến hệ thống nhắc nhở, Mộc Phàm nghe mà tỉnh liền.
Bắt giữ đại đạo nguyên linh?
Mộc Phàm vui vẻ, sau đó hết biết nói gì.
Bởi vì hắn không thể bay, làm sao mà bắt giữ?
“Thử xem có thể bắn rơi hay không.”
Mộc Phàm ngửa tay, trong tay có thêm một cây cung, đúng là Diệt thế cung.
Chỉ thấy hắn kéo cung.
Ong!
Từng luồng năng lượng cường đại rót vào Diệt thế cung, ngưng tụ thành một mũi tên khủng bố.
“Băng!”
Mộc Phàm hét to một tiếng, mũi tên nhọn xuyên không, lao thẳng tới đại đạo nguyên linh trên không.
“Phốc”
Đại đạo nguyên linh bị mũi tên xỏ xuyên qua, sau đó loạng choạng rơi xuống.
“Thành công.” Mộc Phàm mừng rỡ, nhanh chóng đuổi theo.
Tốc độ đại đạo nguyên linh rơi xuống cực nhanh, không ngừng lao xuống ở phía xa.
Oanh!
Một tiếng nổ lớn, dãy núi phía trước xuất hiện một hố to, núi đất được ba ngàn đạo vận tẩm bổ vô cùng kiên cố.
Dĩ nhiên lại bị đại đạo nguyên linh chọc ra một cái hố, thật không thể tưởng tượng.
Mộc Phàm tăng tốc, nhưng bị đại đạo áp chế nên không giống bình thường, muốn nhanh hơh một chút cũng không được.
Không bao lâu sau, Mộc Phàm đi tới nơi đại đạo nguyên linh rơi xuống, mới vừa tới gần liền phát hiện có kẻ nhanh chân đến trước.
“Ha ha ha, bổn tọa lại gặp được một đại đạo nguyên linh?”
Từ trong hố to phía trước truyền đến một loạt tiếng cười to, có sinh vật nha hơn một bước, nhặt được đại đạo nguyên linh.
Mộc Phàm nhìn thấy là một sinh vật cấp Khái niệm thì tức khắc nổi lửa.
Hưu!
Một mũi tên xuyên không, nháy mắt bắn tới trước mặt sinh vật đang vui vẻ kia, sắc mặt nó thay đổi.
Oanh!
Sinh vật cấp Khái niệm bị một mũi tên đánh bay ra, toàn thân đầy vết thương, nhưng nhanh chóng khôi phục.
“Kẻ nào?”
Nó âm trầm ngẩng đầu, thấy kẻ đánh lén là Mộc Phàm.
Vừa thấy Mộc Phàm, sắc mặt nó biến đổi, lộ vẻ kiêng kị, tràn ngập lửa giận.
“Tiểu tử đáng chết, ngươi dám đánh lén bổn tọa?”
Nó phẫn nộ rít gào, vừa rồi đang muốn thu lấy đại đạo nguyên linh.
Nhưng bị mũi tên của Mộc Phàm cắt ngang, mới mất cơ hội.
Lúc này, Mộc Phàm đã đi tới trước hố to, nhìn sinh vật kỳ quái bên trong.
Trông như sinh vật nhưng không phải là sinh vật, nó chính là đại đạo nguyên linh.
Sau khi bị bắn rơi, hình thái sinh vật biến mất, thay thế chính là một đám căn nguyên mờ ảo.
Đúng là hình thái thật sự của đại đạo nguyên linh.
“Giam cầm.”
Không nói hai lời, Mộc Phàm giơ tay đánh ra từng sợi xiềng xích giam cầm đại đạo nguyên linh.
“Dừng tay...” Nhìn thấy cảnh này, sinh vật cấp Khái niệm đối diện gào thét vọt tới, trong tay ngưng tụ một cổ năng lượng cường đại.
Ầm!
Cổ năng lượng này nổ tung, năng lượng cường đại càn quét nhưng lại không thể tổn thương đến Mộc Phàm.
Mộc Phàm thu hồi đại đạo nguyên linh.
“Dám đoạt đồ vật của ta, ngươi chán sống rồi.”
Hắn lạnh lùng nhìn sinh vật cấp Khái niệm trước mắt, một sinh vật đầu dẹp, tản ra ánh sáng quỷ dị.
Nó ngưng tụ ra từng luồng ánh sáng, không ngừng oanh tạc.
Đáng tiếc đều bị Mộc Phàm nhẹ nhàng vỗ nát.
“Tiệt thiên chỉ!”
Mộc Phàm giơ ngón tay chọc tới, răng rắc, ánh sáng tan rã, tiêu tán.
Một ngón tay cường đại xuyên qua sinh vật đầu dẹp, nháy mắt nổ tung, lực lượng cường đại mạt sát ý thức của đối phương.
Giết sinh vật cấp Khái niệm này xong, Mộc Phàm làm theo nguyên tắc không lãng phí, thu hồi thi thể, đưa cho Hình Thiên luyện hóa.
“Quỷ nghèo, chỉ có hơn trăm ngàn tỷ vũ trụ.”
Mộc Phàm nhanh kiểm tra tài sản của đối phương.
Nhưng thứ này chỉ là nhạc đệm, thu hoạch lớn nhất chính là đại đạo nguyên linh, thứ này là đại đạo nguyên linh thuộc về phong đại đạo.
Chỉ cần hấp thu nó là có thể nắm giữ phong căn nguyên, có thể tự do bay lượn ở nơi này, không bị hạn chế nữa.
“Hệ thống, làm sao hấp thu, chẳng lẽ liền trực tiếp nuốt?”
Mộc Phàm quan sát đại đạo nguyên linh trong tay, nó có màu xanh lá.
“Ký chủ, ngoại trừ ăn ngươi còn biết cái gì?” Hệ thống khinh thường đả kích một câu.
Chỉ nghe nó nói: “Ngươi ăn vào cũng không có biện pháp hấp thu, trước hết phải nạp, dùng lực lượng của hệ thống để luyện hóa mới có thể hấp thu một cách hoàn mỹ.”
“Cần bao nhiêu?” Mộc Phàm hỏi lại.
“Chỉ cần một triệu tám trăm tám mươi tám ngàn tỷ là có thể giải quyết, có nạp hay không?”
Hệ thống đáp lại.
Mộc Phàm hít sâu một hơi, nói: “Vậy còn chờ cái gì, nhanh nạp đi, luyện hóa đại đạo nguyên linh.”
“Đinh, nạp đúng chỗ, bắt đầu luyện hóa.”
Tiếng hệ thống nhắc nhở truyền đến, Mộc Phàm cảm giác có một cổ lực lượng thần bí bao vây lấy đại đạo nguyên linh.
Ong!
Đại đạo nguyên linh cảm ứng được nguy cơ, phản kháng kịch liệt.
Đáng tiếc dưới lực lượng của hệ thống, nó không thể nào thoát được, chỉ có thể bị luyện hóa từng chút một, sau đó để Mộc Phàm hấp thu cắn nuốt.
Đại đạo nguyên linh, ẩn chứa căn nguyên đại đạo cường đại, ít nhất có hơn một ngàn tia căn nguyên đại đạo.
Hiện tại bị hệ thống luyện hóa, căn nguyên đại đạo lập tức tách ra.
Bản thân nguyên linh đã bị luyện hóa phân giải, dung nhập vào thân thể Mộc Phàm.
Keng!
Lúc này, đột nhiên một sợi xích màu xanh quấn quanh thân chấn động, phát ra từng tiếng leng keng.
Sau khi luyện hóa hấp thu đại đạo nguyên linh, xiềng xích thuộc về phong chi đại đạo dần dần xuất hiện biến hóa, bắt đầu nứt ra.
Răng rắc!
Chỉ thấy càng lúc càng nhiều vết nứt, cuối cùng tách rời.
Sợi xiềng xích đại đạo thứ nhất được cởi bỏ, Mộc Phàm đột nhiên cảm giác cả người nhẹ một chút, tự động lơ lửng giữa không trung.
Thật sự có thể phi hành?
Mộc Phàm vui mừng quá đỗi, lập tức bay lên cao.
Phanh!
Chỉ tiếc còn chưa hết vui vẻ, mới vừa bay lên khoảng trăm mét thì đã bị một cổ trọng lực khủng bố ép rơi xuống mặt đất.
“Khụ khụ...”
Mộc Phàm bò dậy, phun bùn đất khỏi miệng.
Hắn có chút tức giận: “Hệ thống, ngươi làm trò gì, không phải nói luyện hóa đại đạo nguyên linh là có thể tự do bay lượn sao?”
“Sao ta mới bay hơn trăm mét đã bị đánh xuống rồi?” Hắn có chút bực bội.
Nhưng hệ thống lại trả lời: “Hiện tại ngươi chỉ có thể tự do phi hành trong phạm vi độ cao trăm mét, muốn bay cao hơn cần phải tiếp tục gia tăng lĩnh ngộ với đại đạo nha.”
Lời này rất hợp lý.
“Được thôi!” Mộc Phàm có chút chua xót, vốn dĩ cho rằng có thể bay cao, sau đó sẽ cướp đoạt ba ngàn quầng sáng đại đạo kia.
Ý tưởng rất tốt nhưng hiện thực tàn khốc.
“Ký chủ, không cần phải nhớ thương ba ngàn căn nguyên đại đạo trên không, ngươi không thể lấy được đâu, trừ phi ngươi nắm giữ ba ngàn đại đạo, hơn nữa đột phá từng tầng phong tỏa.”
“Ngươi nên thành thành thật thật gom nhặt một ít căn nguyên đại đạo đi.”
Hệ thống giáo huấn một trận, Mộc Phàm nghe mà á khẩu không trả lời được.
Đúng là mơ tưởng xa vời.
“Hệ thống, ngươi có thể dò xét xem căn nguyên đại đạo rơi rụng ở nơi nào sao?”
Mộc Phàm yên lặng dò hỏi hệ thống.
Chỉ nghe hệ thống nói: “Ký chủ, không phải ngươi có Đại đạo thanh liên sao, lấy ra cảm ứng một chút, có lẽ sẽ thu hoạch được gì đó?”
“Đúng rồi.” Mộc Phàm vỗ trán, lập tức tế ra Đại đạo thanh liên.
Ong!
Đại đạo thanh liên vừa xuất hiện đột nhiên có phản ứng, từng tia căn nguyên đại đạo trong hư không rót vào nó.
Giờ khắc này, bề mặt Đại đạo thanh liên hiện lên ba ngàn đạo văn, đại biểu cho ba ngàn đại đạo, dĩ nhiên hô ứng với ba ngàn đại đạo trong hư không.
Mộc Phàm xem mà trừng to mắt, há hốc mồm.
Mẹ nó, Đại đạo thanh liên gian lận, trực tiếp thu lấy căn nguyên đại đạo sao?
“Ký chủ, bình tĩnh, chỉ là một loại hiện tượng, nếu Đại đạo thanh liên của ngươi lại thăng cấp lần nữa, có lẽ sẽ không ngừng tự hấp thu căn nguyên đại đạo.”
Lời hệ thống nói khiến hai mắt Mộc Phàmt tỏa ánh sáng.
Tự hấp thu căn nguyên đại đạo, chẳng phải là tương đương một cái chậu châu báu sao.
Keng keng!
Đại đạo thanh liên chấn động, phát ra từng tiếng leng keng.
Đột nhiên, thanh liên như bị thứ gì đó hấp dẫn, sinh ra cộng minh, bay về một hướng.
Mộc Phàm vừa thấy liền đuổi theo, khoanh chân ngồi trên Đại đạo thanh liên.
“Hệ thống, có phải Đại đạo thanh liên cảm ứng được bảo vật đồng nguyên hay không?”
Trên đường đi, Mộc Phàm chờ mong hỏi.
“Đúng vậy ký chủ, chuẩn bị đoạt bảo đi.”
Hệ thống lạnh nhạt đáp lại, nó nói: “Đại đạo chí bảo đều có nguyên linh cường đại bảo hộ, không phải như con mà ngươi vừa gặp.”
“Một ít nguyên linh có thực lực khủng bố, dễ dàng nghiền áp cấp Bất hủ.”
Hệ thống giải thích để Mộc Phàm cẩn trọng hơn.
Hắn bắt đầu cảnh giác.
Ong!
Không bao lâu, Đại đạo thanh liên mang theo Mộc Phàm bay tới một khu vực hoang vu.
Phía trước có sương mù xám xịt bao phủ, một hơi thở thần bí tràn ngập.
“Hơi thở thật cường đại.”
Mộc Phàm trở nên nghiêm túc.
“Có người sao?”
Đột nhiên, Mộc Phàm cảm ứng được vài hơi thở cường đại, hiển nhiên có kẻ khác ở chỗ này.
Còn có hai sinh vật cấp Bất hủ, đối phương cũng cảm nhận được Mộc Phàm đến.
“Lại thêm một tên.”
“Hừ, Đại đạo chí bảo ở đây thuộc về bổn tọa.”
Trong sương mù, hai sinh vật cấp Bất hủ đang giằng co, bầu không khí căng thẳng bị sự xuất hiện của Mộc Phàm đánh vỡ.
“A, là hắn?”
Khi thấy rõ hình dáng Mộc Phàm, hai sinh vật cấp Bất hủ tức khắc lộ vẻ kinh hãi.
Kẻ tới không có ý tốt!
Bạn cần đăng nhập để bình luận