Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 468: Phân chia vô hạn

Phanh!
Một đám hỗn độn vật chất nổ tung, tựa như tinh vân phát nổ.
Chỉ thấy một người nổi giận đùng đùng giết ra, đúng là Mộc Phàm, sắc mặt âm trầm đáng sợ.
“Tên khốn này quá nhát gan, vậy mà bỏ chạy.”
Mộc Phàm đen mặt, tâm tình rất kém, thiếu chút nữa là có thể giết chết Thái Nhất rồi, lại để hắn chạy trốn, tâm trạng tự nhiên không tốt.
Hắn quan sát bốn phía, đã không cảm nhận được hơi thở của Thái Nhất, bốn phía là hư không mênh mông, có sương mù vô tận.
Còn có một ít hỗn độn tinh vân, các loại vật chất hỗn loạn, năng lượng cuồng bạo tràn ngập khu vực này, tựa như một vùng biển vô tận.
Nơi này là Hỗn độn thiên hải.
Vừa rồi một đường đuổi giết không chú ý, hiện tại dừng lại mới nhận ra đã chạy vào Hỗn độn thiên hải.
“Nơi này chính là Hỗn độn thiên hải sao?”
Sắc mặt Mộc Phàm nghiêm túc, đã nhận ra sự khác thường, nơi này tràn ngập năng lượng sót lại sau vũ trụ nổ mạnh, cực kỳ hỗn loạn cùng nguy hiểm.
Vừa rồi đuổi giết Thái Nhất không chú ý, giờ rơi vào Hỗn độn thiên hải, không phân biệt rõ phương hướng rồi.
Nhớ tới Dao Trì từng nói trong Hỗn độn thiên hải có vô số bảo vật.
“Tổ long, Thiên phượng đều đến Hỗn độn thiên hải, nơi này cất giấu nhiều cơ duyên, có lẽ ta có thể tìm được một ít thứ tốt ở nơi này.”
Mộc Phàm suy tư gì đó, không giết được Thái Nhất, vậy thì đi tầm bảo thôi.
Rốt cuộc tới cũng tới rồi, không tìm vài bảo vật mang về thì không thể nào nói nổi, không chừng có thể gặp được thứ tốt, thậm chí có thể thu hoạch một mớ.
Hiện tại hắn đang thiếu tiền nha, không kiếm tiền để nạp rồi thăng cấp, nói không chừng lần sau sẽ để Thái Nhất chạy trốn tiếp.
“Hệ thống, vì sao bản đồ không biểu hiện được khu vực này?”
Lúc này, Mộc Phàm muốn xem bản đồ, nhưng chỉ có một vùng u ám, không thấy gì cả.
Chỉ nghe hệ thống giải thích: “Vũ trụ sơ khai, năng lượng tàn lưu từ vụ nổ cộng thêm từ trường quá mạnh, quá hỗn loạn, trừ khi ký chủ lại thăng cấp bản đồ lần nữa.”
“Thật vô dụng...” Mộc Phàm thầm mắng một tiếng, lại muốn nạp tiền thăng cấp bản đồ.
Hắn kiểm tra tài sản của mình, sắc mặt tức khắc trở nên khó coi, nghèo đến sắp không xu dính túi, nạp cái con khỉ.
Xem ra vẫn phải dựa vào bản thân.
“Nếu Tiểu Ách ở đây thì tốt rồi.” Mộc Phàm nhịn không được cảm thán một câu, nhớ tới Tiểu Ách.
Tiểu Ách có thân phận thần bí, hơn nữa có thể dễ dàng tìm được các loại bảo vật, điều này khiến Mộc Phàm nhớ tới nàng, nếu nàng ở đây chắc chắn sẽ tìm được vị trí chính xác của các bảo vật.
“Hệ thống, Tiểu Ách đáng tin cậy hơn ngươi nhiều, ngươi phải học hỏi người ta nhiều hơn.”
Mộc Phàm nói thầm một câu, biểu đạt sự bất mãn của mình.
“....” Hệ thống im lặng, giống như không còn lời gì để nói.
Mộc Phàm cũng không thể làm gì, hệ thống chó này chính là ưa đòi tiền, không có tiền ngươi thì đừng hòng đạt được gì từ nó.
Đối với hệ thống, ngươi nạp tiền thì ngươi chính là ba ba, không nạp thì ngươi là cứt chó, không đáng một đồng.
Sắp xếp lại tâm tình, Mộc Phàm bắt đầu yên lặng cảm ứng tình cảnh xung quanh, muốn xem xem có tìm được đồ vật gì không.
Như vật chất năng lượng tàn lưu từ vũ trụ nổ mạnh, ám năng lượng,...
Vật chất tàn lưu sau vũ trụ nổ mạnh có khả năng dựng dục Tiên thiên linh vật, linh căn, thậm chí là thần ma.
Tóm lại tìm được mấy thứ này chính là có tiền, một đám vật chất tàn lưu trước đó đã chứng minh điểm này, Ma đế chính là cắn nuốt một đám vật chất tàn lưu mới tiến hóa đến mức cao nhất.
“Khó làm nha.”
Mộc Phàm một đường đi sâu vào Hỗn độn thiên hải, một lúc lâu vẫn chưa gặp được thứ gì tốt, chưa thấy linh căn, linh vật nào.
Nhưng lại đụng phải không ít Hỗn độn thú cường đại, không có linh trí, chỉ có bản năng hủy diệt, phá hoại.
Những Hỗn độn thú này đều do vật chất tàn lưu diễn hóa thành.
Chúng nó vô cùng hung tàn, thực lực cường đại, chỉ biết phá hoại cùng hủy diệt, không có ý thức cùng linh hồn như Tiên thiên thần linh.
“Hệ thống, phía trước là thứ gì vậy?”
Lúc này, Mộc Phàm xuyên qua một đám tinh vân, nhìn thấy một sinh vật có hình thể khổng lồ, diện mạo quái dị, trông giống như một tế bào thật lớn.
“Ký chủ, đây là sinh vật đơn bào đầu tiên trong vũ trụ sơ khai, là một loại vi rút cổ xưa nhất trong vũ trụ.”
Hệ thống vang tiếng nhắc nhở, Mộc Phàm nghe mà kinh ngạc, thì ra là một sinh vật đơn bào.
Sinh vật kia vừa phát hiện Mộc Phàm liền lắc mình phóng tới, muốn nuốt lấy sinh vật đa bào Mộc Phàm này.
Phanh!
Mộc Phàm tung một quyền, thân thể sinh vật đơn bào nổ nứt, hóa thành hai nửa.
Sinh vật này rất quỷ dị, nhưng đáng tiếc đã bị Mộc Phàm đánh nổ, thi thể hóa thành hai mảnh rơi vào sương mù hỗn độn.
“Thật ghê tởm.”
Mộc Phàm kiểm tra sinh vật này, nó dài khoảng trăm mét, thân hình là một tế bào hoàn chỉnh, vô cùng hung tàn, dựa vào cắn nuốt, giết chóc để tiến hóa.
“Hệ thống, loại sinh vật đơn bào này có ích lợi gì không?” Mộc Phàm có chút khó hiểu.
Hắn thấy sinh vật này không có tác dụng gì nha.
“Ký chủ, sinh vật đơn bào này có thể phân chia vô hạn.”
Lời hệ thống nói làm Mộc Phàm sửng sốt.
“Phân chia vô hạn?”
Hắn kinh ngạc, nghi ngờ nhìn sinh vật vừa mới bị mình đánh chết, còn không thấy nó sống lại huống chi là phân chia.
Răng rắc!
Đang nghĩ ngợi, đột nhiên có một tiếng giòn nứt truyền đến, liền thấy sinh vật đơn bào đã chết xảy ra biến hóa kỳ diệu, hai mảnh cơ thể đột nhiên mấp máy.
Thế mà hóa thành hai cái tế bào, lại còn biến thành bộ dáng như lúc đầu, thật sự sống lại.
Từ một biến thành hai, giống nhau như đúc, không hề khác biệt, thậm chí thực lực không hề yếu đi.
“Mẹ nó, thế này cũng được?”
Mộc Phàm trừng to mắt nhìn hai sinh vật đơn bào trước mắt, thật sự sống lại, lại còn có tách ra thành hai thân thể độc lập.
“Hít!”
Hai sinh vật này đột nhiên hí vang, thế mà lại lần nhào tới Mộc Phàm.
Nhìn hai sinh vật xuất hiện sau khi phân chia không những không yếu đi, ngược lại còn mạnh hơn, Mộc Phàm kinh ngạc không thôi, này quả thực vi phạm quy tắc Thiên Đạo nha.
Bang bang!
Hắn vung tay tung ra hai quyền, lại đánh nát hai sinh vật đơn bào mới này, trực tiếp đánh vỡ nát thành nhiều mảnh nhỏ.
“Lần này hẳn là chết rồi đi?”
Nhìn mảnh vỡ vương vãi, Mộc Phàm cũng không chắc lắm.
Quả nhiên, chỉ thấy những mảnh vỡ thân thể của hai sinh vật bắt đầu không ngừng mấp máy, sau đó cắn nuốt vật chất cùng năng lượng chung quanh.
Chúng nó không có tụ lại mà là sinh trưởng thành từng sinh vật đơn bào độc lập, phân chia thành mấy ngàn con giống hệt nhau.
Mộc Phàm xem mà ngây ngẩn, trên đời có sinh vật thế này sao, bị đánh nát rồi vẫn có thể sống lại, thậm chí biến thành một đám thân thể độc lập hoàn toàn giống nhau.
“Hệ thống, chuyện gì đây, vì sao nó có thể phân chia thành một đám cơ thể độc lập tương đồng nhau?”
Hắn không nghĩ ra, này vi phạm quy tắc Thiên Đạo lẽ thường, còn quỷ dị hơn năng lực sống lại vô hạn của hắn.
“Ký chủ, loại sinh vật đơn bào do vật chất tàn lưu từ vũ trụ nổ mạnh là một loại vi rút vũ trụ, vi rút đầu tiên có khả năng phân chia tiến hóa vô hạn, muốn tiêu diệt nó cần phải một lần hủy diệt sạch sẽ mới được.”
“Nhưng hệ thống kiến nghị ký chủ tinh luyện năng lực phân chia vô hạn của nó, sau khi hấp thu dung hợp thì ký chủ thật sự bất tử, còn có thể phân chia ra vô số thân thể, đây chính là năng lực vô số nam nhân tha thiết ước mơ nha.”
Hệ thống ân cần hướng dẫn nhưng lại làm sắc mặt Mộc Phàm đen như đáy nồi, tức giận bốc khói.
“Lăn, lão tử không lạ gì.”
Mộc Phàm tức giận, không ngừng mắng chửi.
Mẹ nó, ai tha thiết ước mơ, lão tử nghĩ cũng không nghĩ tới, quá ghê tởm, phân chia ra vô số bản thân vui lắm sao?
“Ký chủ, mỗi thân thể phân chia ra đều là ngươi, hơn nữa đều có thực lực cường đại như bản thể, phân liệt vô số chẳng khác nào có vô số mình, đối mặt với bất kỳ địch nhân nào cũng có thể vây quanh, trực tiếp xé nát địch nhân.”
“Quan trọng nhất chính là một khi thu hồi, dung hợp thân thể đã phân chia với bản thể, sẽ đạt được tu vi cùng thực lực của cơ thể phân chia.”
“Chuyện tốt thế này bỏ lỡ thì không còn cơ hội đâu, bởi vì sinh vật đơn bào trước mắt là con vi rút duy nhất có thể phân chia vô hạn, ký chủ thật sự muốn từ bỏ sao?”
Nghe hệ thống nói xong, Mộc Phàm im lặng.
Sắc mặt hắn liên tục biến đổi, nhìn từng sinh vật đơn bào trước mắt.
Đây là thứ có hại cho vũ trụ, trên lý luận sẽ bị vũ trụ đào thải, hủy diệt.
Nhưng nó có năng lực phân chia vô hạn, không ngừng sống lại, cho nên vẫn ngoan cường tồn tại.
Một khi tiến hóa tới cực hạn, nó sẽ là một tồn tại vô cùng khủng bố, tương lai không có bất cứ thứ gì có thể giết chết nó.
“Thực sự lợi hại như vậy sao?”
Mộc Phàm động tâm nhưng không biết là hệ thống có hố hắn hay không.
“Vậy tinh luyện năng lực của nó cần nạp bao nhiêu?” Mộc Phàm hỏi một câu.
Chỉ nghe hệ thống nói: “Ký chủ chỉ cần nạp ba trăm ngàn tỷ là có thể tách lấy năng lực phân chia vô hạn, hơn nữa còn có thể hấp thu dung hợp một cách hoàn mỹ.”
“....” Mộc Phàm không nói gì, trong đầu chỉ hiện lên một chữ, hố.
Trên người hắn chỉ còn ba trăm ngàn tỷ, hệ thống trực tiếp quét sạch, không phải hố thì là gì chứ.
Trắng trợn táo bạo hố sạch số tiền còn lại, chắc chắn hệ thống cố ý, tâm tình Mộc Phàm rất tệ, hắn buồn bực, muốn đánh hệ thống một trận.
“Xin ký chủ nhanh chóng đưa ra quyết định, nếu không một khi nó hoàn thành phân chia vô hạn, ngươi muốn tinh luyện sẽ càng gian nan hơn.”
Lời này rõ ràng mang tính uy hiếp, không nhanh lên thì sẽ phải tốn nhiều tiền hơn, lửa giận của Mộc Phàm bừng cháy.
“Ngươi là cái hệ thống chó, thứ hố người, còn chờ cái gì nữa, nhanh nạp tiền, tinh luyện nó.”
Mộc Phàm rít gào, phát tiết sự bất mãn cùng buồn bực.
Đinh!
“Nạp tiền xong, bắt đầu tinh luyện.”
Tiếng hệ thống truyền đến làm Mộc Phàm nhẹ nhàng thở ra.
Chỉ thấy hơn ngàn sinh vật đơn bào bị một lực lượng vô hình bao phủ, đột nhiên giãy giụa kịch liệt.
Đáng tiếc, nó giãy giụa cũng vô dụng, dưới lực lượng của hệ thống, từng sinh vật đơn bào vừa phân chia lần lượt tiêu tán.
Chúng nó bị hệ thống tinh luyện, trực tiếp hóa thành tro bụi.
Rầm!
Chỉ thấy một đám vật chất quỷ dị bay tới, tản ra một hơi thở khủng bố, nó chính là vật chất nguyên thủy nhất, cổ xưa nhất mang đến cho sinh vật đơn bào năng lực phân chia vô hạn.
Đám vật chất quỷ dị này nhanh chóng dung nhập vào cơ thể Mộc Phàm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận