Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 545: Sinh vật ngoài vũ trụ

Phanh!
Lăng Sa bay ngược, bị đánh rơi vào hỗn độn, đụng một đám sao trời nát bấy.
Nàng lăng không mà đứng, các vết thương trên người được chữa trị nhanh chóng, năng lực khôi phục cường đại khiến kẻ khác phải kinh ngạc.
Ầm ầm ầm...
Bàn tay to lại chộp tới nhưng lần này Lăng Sa nhảy lên, cả người phát sáng mãnh liệt, tung ra một quyền.
Bùm!
Bàn tay khổng lồ tan vỡ, tiêu tán.
khi hết thảy bình ổn, bên ngoài lỗ thủng có vài bóng dáng mơ hồ đi vào, diện mạo kỳ lạ, có hình người đầu thú, có hình thú đầu người, hơi thở cực kỳ cường đại.
Tám sinh vật, mỗi một sinh vật đều khủng bố, là các sinh vật không thuộc về vũ trụ này.
“Hừ, vũ trụ này chỉ có rác rưởi thế này thôi sao?”
Một sinh vật trong nhóm tỏ vẻ khinh thường, ánh mắt đảo qua tất cả thần ma ở đây.
Ngọc Đế, Cổ Phật, Thái Thượng, các bá chủ vũ trụ đứng đó, vẻ mặt nghiêm trọng.
Tám sinh vật này là cường địch đến từ bên ngoài vũ trụ, mỗi tên đều mang mang đến cho bọn cảm giác nguy hiểm.
Cộng thêm Lăng Sa cùng Mộc Phàm và Hình Thiên thì vũ trụ này có chín cường giả.
Mộc Phàm quan sát tám sinh vật kia, vẻ mặt khó hiểu, vì sao hàng rào vũ trụ bị thủng, còn có sinh vật từ bên ngoài chui vào?
“Một đám bò sát.”
“Thần phục đi, các ngươi quá yếu.”
Tám sinh vật ngoại lai đều cao ngạo, miệt thị hết thảy, không đặt những cường giả của vũ trụ này vào trong mắt.
Vừa mở miệng liền muốn bọn họ thần phục, tự nhiên chọc giận cả đám.
“Làm càn!”
Ngọc Đế tức giận, nhìn bọn chúng nói: “Đám dị loại ngoại lai các ngươi đã xâm nhập vũ trụ của chúng mà còn dám càn rỡ như thế?”
“A Di Đà phật, tới đây, lão nạp độ ngươi thành Phật.”
Cổ Phật chắp tay trước ngực, trực tiếp chọn sinh vật vừa mới mở miệng kêu bọn họ thần phục.
Một gia hoả có dáng vẻ như trái chuối, trên lỗ tai còn treo hai cái hoa tai phát ra tiếng leng keng.
Nó khinh thường nói: “Rác rưởi, một tay bổn tọa có thể bóp chết ngươi.”
Oanh!
Phật quang mênh mông cuồn cuộn, Cổ Phật giơ Phật chưởng vỗ tới, dứt khoát lưu loát.
Đối thủ khinh thường nhìn, nhẹ nhàng đánh ra một chưởng, kết quả là Phật quang tán loạn, lực lượng cường đại bị nó dễ dàng đánh tan.
Cổ Phật nheo mắt, Phật quang tràn ngập, công đức Phật luân sau lưng rơi vào trong tay, hắn liền nắm lấy nện vào đầu đối phương.
Đương!
Một kích trúng đầu nhưng đầu đối phương không bị gì.
Cả đám kinh ngạc, chịu một kích khi Cổ Phật cầm công đức Phật luân nhưng không có việc gì?
“Hắc, nói các ngươi là rác rưởi còn không thừa nhận.” Sinh vật kia nở nụ cười dữ tợn, đầu nó sáng lên.
Nó vung cánh tay tung một quyền, Phật luân leng keng bay ngược lại, Cổ Phật liên tục lui về phía sau mấy vạn dặm mới dừng lại.
“Đừng đùa nữa, quét sạch bọn chúng.”
Sinh vật cầm đầu hừ lạnh, nói: “Nhanh chôn vùi vũ trụ này, đưa vào bãi tha ma vũ trụ.”
“Đơn giản!”
“Một giây là có thể quét sạch bọn chúng.”
Tám sinh vật ngoài vụ trụ tự cho mình cao thượng, miệt thị tất cả, từng bước đạp không đi tới, mỗi một bước đều đạp nứt hư không, cảnh tượng khủng bố.
Keng keng!
Trên người một vị bá chủ truyền đến tiếng kiếm vang, bốn thanh sát kiếm vô thượng bay ra, hóa thành kiếm trận.
“Tru tiên kiếm trận, giết!”
Đây là Thông Thiên ra tay, bốn thanh sát kiếm bao bọc hai sinh vật, chỉ tiếc là hắn xem thường đối phương, một tên đã cường thế giết ra.
Phanh!
Một kích của tên này lại bị Nguyên Thuỷ ngăn chặn.
“Đối thủ của ngươi là ta.” Nguyên Thuỷ hừ lạnh, tế ra một lá cờ đánh về phía đối phương.
Keng keng keng...
Thông Thiên, Nguyên Thuỷ đã ra tay, hai bên đánh vào hỗn độn, triển khai một trận giao chiến kịch liệt.
Vừa giao thủ, Thông Thiên và Nguyên Thuỷ đều cảm giác được áp lực, đối thủ quá cường đại.
“A Di Đà phật.”
Cổ Phật bộc phát hết mức, quanh thân có ba ngàn Phật đà bao phủ, hóa thành Phật thân vô địch đánh tới, Phật quang trùm đối thủ.
“Giết!”
Ngọc Đế ra tay, giờ phút này, Ngọc Đế bộc phát tu vi cường đại đã tích góp chục tỷ năm, kinh thiên động địa.
Không thể không nói, thực lực của Ngọc Đế vẫn rất cường đại, vừa ra tay liền đánh đến khó phân thắng bại.
“Cường giả bên ngoài vũ trụ, các ngươi vượt giới.”
Thái Thượng lạnh nhạt nói một câu, giơ tay ấn xuống, Thái cực đồ xoay tròn, hạ xuống đỉnh đầu một sinh vật.
Rầm rầm...
Hai bên triển khai chém giết kịch liệt, ngươi qua ta lại, dĩ nhiên có lực lượng ngang nhau.
Roẹt!
Lôi đình lập loè, tay Lôi thầm cầm lôi thương, cả người bắn ra lôi đình màu trắng, giết về phía đối thủ.
“Yếu chính là yếu, giết các ngươi như giết gà.”
Hai sinh vật còn lại dùng vẻ mặt khinh thường nhìn Lăng Sa, Mộc Phàm và Hình Thiên.
Đối mặt với cả ba những vẫn tự tin miệt thị.
Mộc Phàm không rên một tiếng, nhìn hai sinh vật đối diện, đang nghĩ xem chúng nó đến từ vũ trụ nào?
Làm thế nào mà có thể đánh vỡ hàng rào vũ trụ tiến vào, chuyện này rất quan trọng.
“Tới nào, chơi cùng các ngươi một chút.”
Hai sinh vật đạp bộ mà đến, một tên trực tiếp hướng về phía Mộc Phàm.
Hắn không nhúc nhích, còn Hình Thiên bên cạnh tức giận rống to.
“Làm càn!”
Hình Thiên cầm thuẫn rìu xông thẳng tới, bổ một rìu về phía đối phương.
Răng rắc!
Hư không vỡ ra, một rìu cường đại làm đám sinh vật ngoài vũ trụ kinh ngạc.
“Có chút thú vị, ngươi đáng giá để bổn tọa nghiêm túc thêm một phần.” Nó khinh miệt cười, giơ một ngón tay điểm tới.
Tấm chắn của Hình Thiên kêu ong ong, thân hình nhanh chóng lui về phía sau, nện nát một tinh cầu.
Lực lượng cường đại hủy diệt sao trời, dư chấn đáng sợ đánh tan hỗn độn tinh vân xung quanh.
“Chiến!”
Hình Thiên rít gào, thân hình không đầu bộc phát chiến ý lạnh thấu xương, lại huy động thuẫn rìu giết tới, chiến lực càng cường đại hơn.
Ầm ầm ầm...
Đại chiến mở ra, Hình Thiên một thuẫn một rìu bổ về phía đối phương, đánh đến hư không sụp đổ.
“Hai tên còn lại, các ngươi cùng lên đi.”
Sinh vật còn lại dùng ánh mắt khinh thường nhìn Mộc Phàm cùng Lăng Sa.
Đáng tiếc, Mộc Phàm chẳng thèm nhìn tới, bởi vì hắn chướng mắt đám sinh vật ngoài vũ trụ này, mình có thể nhẹ nhàng tiêu diệt đối phương, căn bản không ở cùng một cấp bậc.
Cho nên hắn phớt lờ đối phương, nhìn về phía Lăng Sa.
“Lăng Sa.”
Mộc Phàm hô một tiếng, trong mắt mang theo một chút nghi vấn.
Lăng Sa vẫn còn là Lăng Sa trước kia sao, có phải đã biến thành một kẻ khác hay không, nàng mang ý thức của Lăng Sa hay là mẫu thể vi rút?
Nghe tiếng Mộc Phàm gọi, Lăng Sa dừng một chút, quay đầu nhìn về phía hắn, hai ánh mắt va chạm, ánh mắt lạnh băng vô tình xuyên thấu vào tâm thần.
Mộc Phàm chấn động, biết rằng Lăng Sa trước kia đã không còn nữa, trong lòng khe khẽ thở dài, chung quy là đã chết.
Có thể nói là không chết, chỉ biến thành một Lăng Sa khác.
"Bò sát cấp thấp, ngươi dám phớt lờ ta?”
Thấy Mộc Phàm phớt lờ, sinh vật ngoài vũ trụ tức khắc tức giận.
Nó vừa nói xong, cả người như tia chớp đánh tới, tốc độ nhanh đến mức tận cùng, tung một chiêu tàn nhẫn về phía Mộc Phàm.
Mộc Phàm vẫn bình tĩnh, đang muốn động thủ thì có một bóng đen đã ra tay trước.
Phanh!
Sinh vật ngoài vũ trụ bay ngược.
Lăng Sa ra tay, nàng không rên một tiếng, ngưng tụ năng lượng toàn thân, một quyền nện vào đầu đối phương.
Răng rắc!
Đầu sinh vật ngoài vũ trụ vỡ ra, máu văng tung toé.
“Chỉ một sinh vật cấp thấp mà có thể làm bổn tọa bị thương?”
Nó sờ đầu bị thương, miệng vết thương khép lại trong chớp mắt, mặt lộ vẻ tức giận nhìn Lăng Sa, ánh mắt tràn ngập sát khí.
“Chết!”
Nó giận dữ đánh tới, một quyền một chưởng nện tới trước mặt Lăng Sa.
Phanh phanh phanh...
Lăng Sa không cam lòng yếu thế, quyền chưởng hai bệ va chạm, giao thủ mấy chục vạn chiêu, nhanh tới cực hạn.
Hai bên đang giao phong kịch liệt, chỉ là mắt thường không nhìn thấy động tác nên trông giống như không nhúc nhích.
Hai bóng dáng chính là tàn ảnh, lưu lại tại chỗ chừng một phút mới biến mất, có thể thấy được tốc độ nhanh đến mức nào.
Chỉ còn lại Mộc Phàm không ra tay, lẳng lặng nhìn hai bên đại chiến, chém giết lẫn nhau.
“Hệ thống, ngươi biết bọn chúng đến từ vũ trụ nào sao?”
Lúc này, Mộc Phàm bắt đầu dò hỏi hệ thống.
Không lâu sau, trong đầu truyền đến tiếng hệ thống: “Ký chủ, ngươi không tự tìm hiểu, suy xét đi, sao bổn hệ thống biết bọn chúng đến từ vũ trụ nào chứ?”
“Hệ thống vô dụng.” Mộc Phàm có chút bất mãn nói thầm một câu.
Ánh mắt hắn sáng quắc nhìn đảo qua khắp nơi, đại chiến vẫn tiếp tục, hai bên chiến đấu càng thêm kịch liệt.
Mộc Phàm nhận thấy rõ, nhìn thì lực lượng ngang nhau nhưng cường giả vũ trụ này đang dần dần rơi vào thế hạ phong.
Mộc Phàm biết không bao lâu nữa thì cường giả vũ trụ này sẽ bại trận.
Hắn cảm giác được tám sinh vật ngoài vũ trụ này rất cường đại.
Trừ một số ít có thể chống lại, còn lại đều sẽ bại trận.
Mộc Phàm nhìn một hồi, không có chú ý đại chiến nơi này nữa, lắc mình đi tới trước lỗ thủng kia.
Cường giả bên ngoài vũ trụ tiến vào từ nơi này, bên ngoài có phải là một vũ trụ khác hay không.
Mang theo vài phần tò mò, Mộc Phàm nhấc chân bước vào trong đó, muốn đi qua lỗ thủng này, nhìn xem có phải bên kia là một vũ trụ khác.
“Sinh mệnh thấp kém, ngươi quá càn rỡ.”
Nhìn thấy hành động của Mộc Phàm, tám sinh vật ngoài vũ trụ tức khắc nổi giận.
Giống như phạm vào cấm kỵ, để sinh vật mình khinh thường bước vào, tuyệt đối là chuyện không thể chấp nhận.
Cho nên một sinh vật đang giao chiến cùng Ngọc Đế bùng nổ, đả thương Ngọc Đế rồi xoay người giết về phía Mộc Phàm.
Hắn muốn ngăn cản Mộc Phàm tiến vào lỗ thủng, sinh vật khác cũng không còn tâm tình chơi đùa, toàn lực bùng nổ đả thương đối thủ.
Ầm!
Mấy bóng dáng chật vật ngã xuống, đều bại trận.
Ngọc Đế, Lôi thần, Nguyên Thuỷ, Thông Thiên dẫn đầu bại trận, không thể ngăn cản đối thủ.
Chỉ còn Cổ Phật, Thái Thượng đang đau khổ chống đỡ, không có bại trận nhưng đã rơi vào hoàn cảnh xấu.
Hình Thiên cùng Lăng Sa thì ngược lại, càng đánh càng mạnh.
Hình Thiên càng đánh càng hăng, một thuẫn một rìu đánh đến khó phân thắng bại, chiến ý tận trời, thực lực cường đại làm đối thủ phải kinh ngạc cảm thán.
Phanh!
Đột nhiên có một tiếng vang lớn truyền đến, từ hỗn độn có một bóng dáng chật vật ngã xuống.
Biến cố bất ngờ làm tất cả ngưng chiến, sôi nổi giương mắt nhìn.
“Lão sư!”
“Đạo tổ!”
Sắc mặt của nhóm Ngọc Đế, Cổ Phật, Thái Thượng đều thay đổi, kinh hãi nhìn bóng dáng vừa ngã xuống, đúng là Thiên Đạo Hồng Quân.
Thiên Đạo bị thương rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận