Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 471: Phòng ngự vô địch

-
Ầm ầm ầm...
Hư không chấn động, thiên ấn huy hoàng nện xuống, điên cuồng oanh tạc, không gian u ám đều bị đánh vỡ.
Có từng tia sáng khủng bố xỏ xuyên qua hư không, hung hăng bắn vào người Huyền vũ, lực xuyên thấu cường đại làm nó kinh hồn.
“Ngao!”
Huyền vũ rít gào, quầng sáng phòng ngự cường đại hiện lên, cứng rắn thừa nhận cấm thuật cường đại do mấy vạn Mộc Phàm thi triển ra.
Không có ngoại lệ, phòng ngự của Huyền vũ mạnh đến mức thái quá, thế mà lại chặn hết.
“Lại chặn?”
Mộc Phàm trợn tròn mắt, mẹ nó, chẳng lẽ Huyền vũ này bật hack, thế mà vẫn chặn được, không có đạo lý nha.
Mấy vạn phân thân đồng thời thi triển cấm thuật khủng bố đến mức nào, vậy mà không phá được một quầng sáng phòng ngự, quá biến thái.
“Vật nhỏ, ngươi chọc giận ta.”
Giờ phút này, Huyền vũ vừa kinh ngạc vừa giật mình, thiếu chút nữa không chắn được rồi, nó há mồm phun ra một luồng năng lượng huỷ diệt.
Năng lượng huỷ diệt quét tới, mấy vạn Mộc Phàm liên tiếp nổ mạnh, nháy mắt bị tiêu diệt hết, chỉ còn mảnh vỡ bay đầy trong hư không.
“Cho ngươi cuồng...” Huyền vũ đang muốn đắc ý.
Kết quả ngay sau đó xuất hiện cảnh tượng làm nó sợ hãi, vô số mảnh vỡ đột nhiên mấp máy sáng lên, cuối cùng biến thành một đám Mộc Phàm.
Tất cả đều là Mộc Phàm, một tên nối tiếp một tên, đã vượt qua số lượng phía trước, đạt tới mười vạn.
Mười vạn Mộc Phàm, cảnh tượng thật khủng bố, Huyền vũ ngây ra.
“Sao có thể?” Huyền vũ biết rõ là nó đã đánh chết đối phương, thậm chí huỷ diệt thân thể đối phương thành tro tàn.
Nhưng tro tàn vẫn có thể sống lại, hơn nữa số lượng càng khủng bố hơn, trực tiếp tăng tới mười vạn.
“Chậc chậc, cảm giác thật là kỳ diệu nha.”
Mộc Phàm có chút hưng phấn, mười vạn phân thân, cảnh tượng khủng bố khiến hắn quên hết tất cả, thậm chí cảm giác mình vô địch rồi.
“Huyền vũ, ta xem lần này ngươi phòng ngự thế nào?”
Mộc Phàm nở nụ cười dữ tợn, mười vạn bản thân đột nhiên bộc phát ra từng luồng sáng cường đại, tiên lực ngưng tụ tới cực hạn.
“Tiếp một chiêu của ta, Thanh thiên...”
“Ký chủ dừng một chút.”
Đang lúc hắn chuẩn bị thi triển Thanh thiên chi nhãn, trong đầu vang tiếng hệ thống nhắc nhở.
Mộc Phàm sửng sốt, hỏi: “Hệ thống, ngăn cản ta làm gì?”
“Ký chủ, cần phải nhắc nhở ngươi một chút, Thanh thiên chi nhãn không cho phép cái thứ hai tồn tại, cho nên một khi ngươi thi triển chiêu này, mười vạn Thanh thiên chi nhãn sẽ công kích hủy diệt lẫn nhau.”
Lời nhắc nhở của hệ thống làm Mộc Phàm ngây ngốc, có chuyện này sao?
Không có khả năng chứ, tuy rằng trong lòng mười lần không tin, nhưng vẫn nên coi trọng lời nhắc của hệ thống.
“Vì sao?” Hắn có chút khó hiểu.
Chỉ nghe hệ thống giải thích: “Ngươi đã quên mình có Thanh thiên chi nhãn như thế nào sao, Thiên Đạo là duy nhất, một khi ngươi thi triển ra mười vạn Thanh thiên chi nhãn, đừng nói tự hủy diệt mình, cả Thiên Đạo cũng bị ngươi kinh động, không tiếc mọi giá tiêu diệt ngươi.”
“....”
Mộc Phàm hết chỗ nói rồi, có chút dở khóc dở cười, hệ thống đang hù dọa hắn sao?
Nhưng thà rằng tin có còn hơn không, tránh cho hối hận suốt đời.
“Thôi, dùng chiêu khác.”
Nghĩ vậy, Mộc Phàm chỉ có thể bất đắc dĩ thi triển chiêu khác
“Liệt thiên quyền!”
Ngay sau đó, mười vạn Mộc Phàm đồng thời thi triển thức thứ năm, Liệt thiên quyền.
Oanh!
Mười vạn nắm tay khủng bố từ trên trời giáng xuống, nện ầm ầm ầm vào người Huyền vũ, cảnh tượng tựa như tận thế, tiếng nổ mạnh khủng bố không ngừng vang vọng.
Từng quyền nện xuống khiến toàn thân Huyền vũ run rẩy, quầng sáng phòng ngự vặn vẹo, sắp tan vỡ.
Nhưng quỷ dị chính là Huyền vũ vẫn chặn đươc mười vạn chiêu Liệt thiên quyền oanh kích, Mộc Phàm sợ ngây người.
“Mẹ nó, chắc chắn Huyền vũ này bật hack, không thể phá được phòng ngự sao?” Mộc Phàm trừng to mắt, ngây ngốc nhìn Huyền vũ không tổn hao gì.
Huyền vũ cũng ngốc, hai con mắt lộ vẻ kinh hoảng, biểu tình cực kỳ nghẹn khuất.
Gia hỏa này biến thành mười vạn tên càng khủng bố hơn.
Huyền vũ muốn giết Mộc Phàm thêm lần nữa nhưng lại chần chờ, bởi vì đã giết vài lần, chẳng những không diệt được đối phương, ngược lại còn làm gia hỏa này phân ra càng nhiều.
Hơn nữa mỗi một tên đều cường đại như nhau, thi triển cùng một chiêu khủng bố, thiếu chút nữa làm nó cảm giác không phòng ngự nổi.
“Vật nhỏ, bản tôn không chấp nhặt với ngươi, cút đi.”
Huyền vũ đột nhiên hét to một tiếng, quay đầu đi.
Huyền vũ khổng lồ khấy động Hỗn độn thiên hải, nhanh chóng chạy trốn, Huyền vũ cường đại thế mà chạy rồi.
“Muốn chạy sao?” Mộc Phàm sửng sốt, sau đó bừng tỉnh.
Huyền vũ muốn chạy, đây là biểu biện chột dạ nha.
Không sai, Huyền vũ bị Mộc Phàm doạ sợ, đúng thật là có chút chột dạ, bởi vì đối phương quá quỷ dị, thân thể đánh nát còn có thể phân ra càng nhiều hơn, quả thực chính là gian lận.
“Phong thiên xích!”
Mười vạn Mộc Phàm đồng thời lắc mình, thi triển ra thức cấm thuật thứ sáu vừa mới lĩnh ngộ, Phong thiên xích.
Rầm!
Chỉ thấy vô số xiềng xích xỏ xuyên qua hư không, trực tiếp quấn quanh Huyền vũ, khoá chặt lấy nó.
“Đây là thứ gì?” Huyền vũ kinh hãi giãy giụa.
Keng!
Thấy từng sợi xích bị kéo đứt, sắc mặt Mộc Phàm thay đổi, tất cả thân thể đồng thời bùng nổ, xiềng xích ồ ạt quấn tới, từng sợi căng cứng.
“Ngao!”
Huyền vũ rít gào, toàn thân tản ra ánh sáng mông lung, gắt gao chặn lấy Phong thiên xích.
Xiềng xích không có biện pháp phá vỡ phòng ngự của nó nhưng lại khiến Huyền vũ không thể di chuyển, thành công ngăn cản nó chạy trốn.
Mộc Phàm trực tiếp suất lĩnh mười vạn phân thân giết tới, mỗi một cộ thể đều bộc phát ra lực lượng cực hạn.
“Phá!”
Mộc Phàm rít gào, mười vạn bản thân thi triển tuyệt chiêu, các loại bí pháp, cấm thuật không ngừng oanh tạc về phía Huyền vũ.
Oanh tạc suốt một canh giờ, Mộc Phàm hết hơi.
Hắn thở hổn hển, vẻ mặt chấn động nhìn Huyền vũ, thế mà vẫn không tổn hao gì, phòng ngự vẫn không bị đánh vỡ.
Mộc Phàm thì mệt đến không còn sức, thi triển cấm thuật nhiều lần nên tiêu hao rất lớn, năng lực khôi phục không đuổi kịp tốc độ tiêu hao.
“Mẹ nó, mai rùa của Huyền vũ thật cứng.”
Mộc Phàm không thể không kinh ngạc cảm thán lên, bội phục, phòng ngự của Huyền vũ thật sự làm kẻ khác tuyệt vọng, mười vạn bản thân liên tục oanh tạc suốt một canh giờ vẫn không thể phá vỡ.
Huyền vũ chỉ lẳng lặng phòng ngự, không có tiến công, bởi vì nó sợ khi Mộc Phàm bị đánh nát sẽ xuất hiện nhiều hơn nữa.
Cho nên nó rút kinh nghiệm, nếu ngươi đã không phá được phòng ngự của ta, vậy để cho ngươi đánh, tùy ý ngươi đánh, lão tử động một chút liền tính thua.
Huyền vũ đắc ý nhìn Mộc Phàm, trong mắt ẩn chứa sự khinh thường cùng châm chọc, giống như đang nói, vật nhỏ ngươi không được rồi.
“Ha ha, vật nhỏ, ngươi không đánh nổi nữa đi?” Huyền vũ đắc ý nói một câu.
Mộc Phàm tức giận đến thất khiếu bốc khói, trong lòng kinh hãi không thôi.
“Hệ thống, phòng ngự của Huyền vũ là chuyện gì, vì sao khủng bố như vậy, không thể phá nổi sao?”
Hắn không thể không dò hỏi hệ thống, Huyền vũ này quá mạnh đi, phòng ngự vô địch.
“Ký chủ, năng lực của Huyền vũ chính là phòng ngự, nó có phòng ngự vô địch, ngươi muốn phá vỡ, trừ phi có thực lực gấp mười lần nó mới được.”
Hệ thống đưa ra đáp án, Mộc Phàm nghe mà lòng lạnh ngắt.
Tu vi Huyền vũ ở cấp độ nào thì hắn không biết, nhưng mình phải mạnh gấp mười lần đối phương thì mới có thể phá vỡ phòng ngự, quả thực không có biện pháp nha.
Phòng ngự vô địch, mai rùa của Huyền vũ thật sự vô địch.
“Huyền vũ, đừng tránh ở bên trong, ra đánh với ta một trận.”
Mộc Phàm bất đắc dĩ dừng lại nghỉ ngơi, mở miệng mắng to, kích thích Huyền vũ, muốn chọc giận nó.
Đáng tiếc Huyền vũ nhìn ra chiêu số của Mộc Phàm, đánh nát thân thể của hắn sẽ biến ra nhiều hơn.
Cho nên Huyền vũ khinh thường cười nói: “Vật nhỏ, đừng uổng phí sức lực, ngươi muốn ta kích thích năng lực của ngươi sao, đừng hòng.”
“Có bản lĩnh thì ngươi cứ tiếp tục đánh, đừng dừng lại, tới tới nào, ta ở chỗ này cho ngươi đánh, ngươi có thể di động liền tính ta thua.”
Huyền vũ hùng hùng hổ hổ nói, mặc cho Mộc Phàm công kích.
Đối với thân thể cao lớn của Huyền vũ mà nói, Mộc Phàm chính là bụi bặm.
Tuy rằng mười vạn Mộc Phàm trông rất nhiều nhưng đối với phòng ngự vô địch của Huyền vũ thì vẫn kém một chút.
Đương!
Ngay sau đó, Mộc Phàm cầm tiên đỉnh trong tay, trực tiếp nện xuống, lực sát thương của Tiên thiên chí bảo dọa Huyền vũ hết hồn, nhưng còn tốt là có phòng ngự.
“Tiên thiên chí bảo, đáng tiếc, vô dụng.” Huyền vũ châm chọc một câu.
Sắc mặt Mộc Phàm âm u, mắng to: “Ngươi là con rùa đen rút đầu, có bản lĩnh thì đánh ta.”
Hắn rất muốn Huyền vũ đánh hắn, dù sao đánh nát thân thể là có thể phân chia ra càng nhiều, tới trăm vạn, ngàn vạn, thậm chí tới trăm tỷ phân thân không sẽ rất tuyệt vời sao?
Trăm tỷ bản thân đồng thời thi triển cấm thuật, chắc chắc cảnh tượng rất sảng khoái nha.
“Muốn chọc giận ta, ngươi không biết ta chính là đầu huyền quy đầu tiên trong vũ trụ sao, ta tên Huyền vũ, ngươi không có bản lĩnh liền cút đi.”
Đáng tiếc, Huyền vũ xem thấu tâm tư của hắn, tự nhiên khinh thường nói nhiều, sau đó châm chọc nhìn hắn, không rên một tiếng, thậm chí nhắm mắt ngủ.
Hành động này làm Mộc Phàm giận đến ngứa răng, hận không thể hầm nhừ đầu Huyền vũ này.
Nhưng đáng tiếc là phòng ngự của Huyền vũ quá cường đại, quả thực vô địch, không phá được phòng ngự thì không có biện pháp tổn thương đối phương.
Huống chi, thân hình Huyền vũ quá khổng lồ, Mộc Phàm không biết xuống tay thế nào, khủng bố tựa như một mảnh tinh hệ, trách không được Huyền vũ cường đại không giới hạn.
“Đáng chết, chẳng lẽ không có biện pháp nào sao?”
Mộc Phàm có chút ảo não, sớm biết vậy vừa rồi không ra tay nhanh như thế, chờ Huyền vũ đánh nổ thân thể thêm vài lần là có thể phân chia ra càng nhiều hơn.
“Ký chủ, cần phải nhắc nhở ngươi, cơ thể được phân chia ra bị hạn chế thời gian, căn cứ theo quy tắc duy nhất của vũ trụ, bọn họ sẽ nhanh chóng biến mất.”
Đột nhiên hệ thống truyền đến một tiếng nhắc nhở kinh người.
“Ngươi nói cái gì?”
Mười vạn Mộc Phàm nghe xong bỗng cứng đờ, tức khắc nổi giận.
Bạn cần đăng nhập để bình luận